Chuyên Sủng Đồ Nhi - Chap 3 Kinh Ngạc
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
97


Chuyên Sủng Đồ Nhi


Chap 3 Kinh Ngạc


Hai ngày sau tại trấn Ô Trấn ,nơi đây có biết bao nhiêu chủng tộc,tuy không đông đúc như ở nơi kinh thành,không xa hoa như chốn đông người,nhưng nó ở trong mắt của Nhu Mị mà nói thì vô cùng phồn hoa.

“Oa,dễ thương quá đi nha,sao lại có thứ đẹp như vậy?”Nhu Mị ríu rít cái miệng nhỏ,tay cầm vài món đồ vừa mới mua được.sư phụ có nói ra bên ngoài rất cần ngân lượng,mà nàng chỉ cần lấy đá biến thành thì quá là nhiều ngân lượng nha.

“Vị cô nương là muốn gọi món gì a!??”tiểu nhị lần đầu nhìn thấy một người kinh diễm như vậy có chút đỏ mặt ấp úng hỏi.

“Gọi một bàn thức ăn ngon cho ta!!”Nhu Mị hào phóng vung tay,đặt ba thỏi bạc lên bàn,tiểu nhị sung sướng híp mắt chạy đi bảo ông chủ đặt món,không ngờ vớ được khách quý.

“Không ngờ thế giới bên ngoài đẹp như vậy!!”A Lu cũng háo hức không thôi,hôm đó nửa đêm bị Nhu Mị hùng hổ kéo ra khỏi sơn cốc,bị nàng điểm huyệt đưa đi tới nơi này,nhưng là không hề hối hận khi bị Nhu Mị kéo đi đâu.

“Ta nói đúng chưa,ở đây vô cùng thú vị,rất nhiều thứ chưa thấy,cần đi xem mở rộng tầm mắt!”Nhu Mị vuốt ve con thỏ trong lòng,đó chính là con thỏ chưa đủ tinh lực để biến thành người.giờ đang nằm trong lòng Nhu Mị hưởng sự ôn nhu sủng hạnh của Nhụ Mị mang lại.

“Nhu Mị,lỡ như Hồ đại nhân tỉnh lại,mà không thấy ngươi,sẽ bị trách phạt đó”A Lu rốt cuộc hoàn hồn,vẫn là sợ Hồ Tịch Thiên.nếu để Hồ đại nhân biết nàng không ngăn Nhu cô nương ra khỏi cốc,sẽ bị phạt nặng đó.

“Yên tâm,nửa tháng nữa sư phụ mới tỉnh lại,khi đó chúng ta cũng đã ở dưới cốc rồi”Nhu Mị cười dịu dàng,nàng sớm đã tính ra khỏi đây tru du nửa tháng,sau về tạ tội với sư phụ rồi.

“Phù!!ta chỉ sợ Hồ đại nhân có thể dùng thân thuật,làm cho bản thân thức tỉnh sớm hơn với dự tính đó”A Lu lắc đầu,phiền não gác tay lên khung cửa sổ,ngắm nhìn chủng tộc.người,thú,tiên nhân đều sống chung,thật khiến người khác ngạc nhiên.

“Đồ ăn đã đến,mới nhị vị tiểu thư dùng bữa”tiểu nhị nhìn hoạt bát nhiệt tình hơn hẳn,hắn vẫn là rất thích nhìn vị cô nương tóc dài này hơn,rất giống tiên nhân,hắn cả đời chắc chỉ công nhận mình vị cô nương này xinh đẹp nhất.

“Cám ơn ngươi!”Nhu Mị đưa hắn một thỏi bạc nhỏ,xem như là bao hắn.làm hắn ngượng ngùng cầm lấy.mặt đỏ lui ra ngoài.

“Hừ!.dám có ý nghĩ muốn ăn thịt thiên nga sao?”A Lu bực mình nhìn bóng dáng tiểu nhụ biến mất,tay lôi ra cây trâm thử độc.nàng từ sớm đã chuẩn bị,tránh bị người hạ độc.cũng may là tất cả đều ăn được.như ngày đầu tiên gặp phải bọn hạ độc,suýt thì hại chết Nhu Mị tiểu thư.

“Được rồi,được rồi!!ngươi ấy à,cứ như vậy hỏi xem có nam nhân nào chú ý”Nhu Mị cầm đùa gắp cho A Lu miếng thịt,mặt hồng nhuận cười cười nhắc bảo A Lu.A Lu cũng chẳng nói nữa,đồ ăn những người ở đây rất ngon,vô cùng hợp khẩu vị của nàng,khiến nàng và Nhu Mị ăn thật no,ăn đến phình cái bụng luôn.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN