Kế Lưu Lam - Chương 9 Muốn Hạ Dược Nàng
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
87


Kế Lưu Lam


Chương 9 Muốn Hạ Dược Nàng


Nhạc linh đình, bàn tiệc xa sỉ, vũ cơ nóng bỏng, rượu cay, … Đều là thứ làm con người ta nghiện.

Hoàng Bá Thiên nhàm chán cầm chén rượu, thứ bậc cao hơn người thì cũng ngồi chỗ đặc biệt. Hắn ngồi …. Ở cạnh hoàng đế.

Quan lớn cũng cố bắt chuyện lấy lòng, phi tần nữ nhân liếc mắt đưa tình, vũ cơ ráng khoe hết vũ điệu nóng bỏng thì đều thất bại.

Cạch!!!!

Hoàng Bá Thiên đặt chén rượu xuống bàn, như buồn miệng hỏi Hoàng Ngạo Thiên \” Chú em thật không sáng tạo gì cả. Tiệc tùng gì mà chán phèo. Mừng thọ Hoàng tổ mẫu mà cho vũ cơ ăn mặc rách bươm, bất hiếu thật! \”

Hoàng Bá Thiên chậc lưỡi khiến Hoàng Ngạo Thiên ngứa tay và chân ghê gớm. Tên này, khi không lại gây sự, còn nữa, rách bươm là thế nào? Bọn vũ cơ kia chỉ ăn mặc thiếu vải thôi mà!

\” Vô lễ! Trước mặt quan triều mà ăn nói xấc xược với hoàng đế thì còn tôn ti gì nữa! \” Thái hậu nhíu mày vỗ cái chát xuống mặt bàn.

\” Muội muội, bình tĩnh cái đã nào. Một Thái hậu thì nên giữ hình tượng hiền thê lương mẫu trước mặt dân chúng chứ! \” Nguyệt Mị Nhan trang bộ dáng tỷ tỷ hiểu biết ra dạy dỗ cả lối cư xử của Thái hậu.

\” Tỷ không biết dạy con thì hãy để ta dạy. Đứa trẻ phản ánh trí tuệ dạy con của người mẹ đấy! \” Thái hậu càng thêm lửa to vào. Nàng dĩ nhiên không muốn thuận theo Nguyệt Mị Nhan để yên vụ này.

\” Ái chà, muội nóng tính thật! Tỷ thật rất hiểu Bá Thiên nha! Nếu cách thằng bé hành xử phản ánh lên cách dạy của người mẹ thì hẳn tỷ là một người vô cùng thông minh. Vì Bá Thiên còn thông minh hơn cả muội và Ngạo Thiên cơ mà! \” Nguyệt Mị Nhan thích thú với đề tài này vô cùng, gắp miếng nem bỏ miệng.

Im lặng, cả điện im lặng, quan lại im lặng, Thái hậu câm nín, Hoàng Ngạo Thiên đau đớn á khẩu.

Lại mẹ con các người, có cần nói câu nào là sỉ vả hoàng đế ta câu đó không? Còn mặt mũi nào mà thiết triều nữa hả?

Hoàng đế xấu hổ, hơi hơi cứng đờ dùng tay áo che mặt. Thật ra quan lại cũng không ai có ý kiến gì nữa đâu. Vì họ quá quen với vụ này rồi!

\” Im ắng thế? Tiệc thọ của ai gia khiến các ngươi không vui sao? \”

\” Thái Thượng Hoàng Hậu đến! \”
Công công giọng lẽo lót hô to.

Quan lớn, người hầu, vương gia, hoàng đế, …. đều đứng lên cúi chào bà. Thái Thượng Hoàng Hậu xuất hiện, kéo theo đó là ánh mắt tròn muốn rớt của người người.

Phượng Tiểu Ái đi bên cạnh Thái Thượng Hoàng Hậu tiến đến chỗ ngồi vị trí quan trọng của ngày hôm nay.
\” Tiểu Ái, ngồi cạnh ta này! \”

Phượng Tiểu Ái điềm nhiên ngồi xuống. Còn ai để ý chi nàng không khuôn phép, cái quan trọng ở đây là …. Người đẹp này là ai chứ?

\” Đẹp quá! Cô nương ấy là ai thế? \”

\” Ta chưa bao giờ được chiêm ngưỡng dung nhan kiều mị thế này! \”

\” Được ngồi cạnh Thái Thượng Hoàng Hậu thì thân phận của nàng quả không tầm thường! \”

\” Được dịp tận mắt ngắm nữ thần rồi. Ta không còn chi nuối tiếc a! \”

\” Các khanh bình thân! \”

\” Tạ ơn Thái Thượng Hoàng Hậu! Chúc Thái Thượng Hoàng Hậu bách niên giai lão! \”

Hồi thần lại, mọi người chợt nhớ ra phải mừng thọ Thái Thượng Hoàng Hậu nữa. Người ngồi xuống ấy mà mắt vẫn tia về phía vị mỹ nhân bên cạnh Thái Thượng Hoàng Hậu. Phượng Tiểu Ái cũng thật khó chịu khi bị nhiều người săm soi thế này. Nàng muốn mau kết thúc bữa tiệc.

Trong ánh đèn lung linh, Phượng Tiểu Ái khoác trên mình chiếc đầm lụa xanh đại dương , đai lưng viền ren từng lớp trắng xanh đan xen càng làm nàng hệt tiên nữ lạc chốn phàm trần.

Phượng Tiểu Ái không ưa trang điểm và ăn mặc cầu kì. Với thủ nghệ của Bạch Tế và vẻ đẹp hơn người của nàng thì chỉ cần tô son một chút thì nàng cũng kinh diễm bất cứ người nhìn nào.

Nàng có điểm độc đáo hơn mọi phi tần và cô nương khác nhiều. Tóc được Tiểu Lục búi cầu kì vô cùng, thay vì dùng trâm hay trang sức thì Phượng Tiểu Ái lại cài các đóa hoa trắng nhỏ như tuyết trên tóc.

Chỉ có thể cảm thán, tiên nữ quả là tiên nữ!

Hoàng Ngạo Thiên ngắm nàng đến đắm đuối, đến quên cả trời gió và mọi thứ xung quanh.
Thiên a, đa bao lâu không gặp lại nàng rồi. Nàng từ tiểu cô nương xinh xắn ngày nào thoáng chốc hóa thành nữ nhân đốn trụy tim hắn.

Phi tần, tiểu thư, nô tì, vũ cơ, …. Ngặm khăn nuốt nỗi tức vào trong. Họ không thể không chấp nhập sự thật là chính họ cũng mém bị Phượng Tiểu Ái mê hoặc.

Nhìn dáng vẻ của mọi người hâm mộ, say mê đối với Phượng Tiểu Ái. Nguyệt Mị Nhan và Thái Thượng Hoàng Hậu đắc ý vô cùng.

\” Bá Nhi đâu nào? Được nhìn thấy vẻ đẹp này của Tiểu Ái chắc nó cũng khóc thành sông rồi! \”

Phượng Tiểu Ái cũng lia mắt về phía Hoàng Bá Thiên, nàng cũng có chút tò mò.

Hoàng Bá Thiên đâu rồi nhỉ? Hắn vẫn điềm tĩnh uống rượu, mắt chăm chú nhìn cảnh đêm gió heo hút kêu. Có vẻ chỉ mình hắn thích đi ngược với đời ha.

Các vị tiểu thư càng hâm mộ hắn hơn, như vậy mới là nam nhân nha. Hoàng Bá Thiên tiểu vương gia, yêu ngài quá.

\” Tiểu vương gia không phải người tầm thường mà! \”

\” Đến nữ sắc cũng đừng hòng dụ hoặc ngài ấy! \”

Nguyệt Mị Nhan bị sự quá ư bình thường của thằng con mình làm cho phát nộ. Sao cái mặt nó cứ trơ trơ ra thế nhỉ? Ngày thường nó mê gái đẹp lắm mà?

\” Sao thế Bá Thiên? Không có hứng thú với tiệc mừng thọ Hoàng tổ mẫu à? \”

Xoạt!!!

Hoàng Bá Thiên xoè quạt phe phẩy, lần này không phải dòng chữ \’ Anh đây đẹp nhất \’ nữa mà lại là \’ Sắp cưới vợ rồi \’

Thái Thượng Hoàng Hậu bị bất ngờ đến mặt cứng ngắc. Bà bị khó xử, hết nhìn cháu trai mình cho thật rõ rồi lại nhìn qua Phượng Tiểu Ái.

\” Bá Nhi, hình như mắt Hoàng tổ mẫu bị mờ cả rồi. Con lại gần đây cho ta nhìn rõ hơn nào! \”

Khụ!!!

\” Ta có nhìn lầm không . Tiểu vương gia nói ngài ấy sắp kết hôn sao? \”

\” Không, đừng mà. Chỉ là trò đùa mà thôi!

Nói thật ai mà là vương phi của Hoàng Bá Thiên thì ngai vị người phụ nữ quyền lực bậc nhất sẽ trong tay người đó. Vương phi của Hoàng Bá Thiên, sự tồn tại như ngang hàng với hoàng hậu.

Thậm chí còn hơn, bộ không thấy hoàng đế và Thái hậu bị gia đình Hoàng Bá Thiên ức hiếp cỡ nào sao?

Phượng Tiểu Ái tỏ ra lạc quan vô cùng, dù gì nàng với Hoàng Bá Thiên cũng có quan hệ gì đâu mà suy với sụp. Chả là nàng vẫn không cam tâm mục đích nàng không đạt được mà thôi.

\” Là thật sao? Xem ra ngày ai gia bế cháu sắp đến rồi. Trong ba thằng cháu trai thì Tịnh Đế là đứa lớn nhất mà mãi vẫn không dắt cháu dâu về nhà cho ta xem mặt. Có ai ngờ đứa thất thường nhất trong 3 đứa như cháu sẽ cho Hoàng tổ mẫu kinh hỉ lớn như thế này đâu? \”

Thái Thượng Hoàng Hậu hạnh phúc đến cười nheo cả mắt, các nết nhăn vì thế càng rõ hơn. Ai cũng nhận ra, Thái Thượng Hoàng Hậu thật sự rất vui.

Thái hậu cảm thấy không cam lòng, rõ ràng buổi tiệc này là do Ngạo Thiên tổ chức mà. Thế mà Thái Thượng Hoàng Hậu làm tỏ rõ vẻ ưu ái Hoàng Bá Thiên hơn.

\” Ây da, hôm nay thật nhiều chuyện vui. Cũng thật trùng hợp làm sao! Ngạo Thiên cũng có chuyện muốn nói với Hoàng tổ mẫu không phải sao nào? \” Thái hậu mắt ra dấu với đứa con còn chưa tỉnh của mình kia.

\” À dạ, Hoàng tổ mẫu. Chúc người vạn thọ bình an. \”

\” Được rồi được rồi. Con có gì muốn nói với ai gia sao? \”

Hoàng Ngạo Thiên hơi ngại, hắn lén nhìn qua Phượng Tiểu Ái một chút. Thái hậu phải hung hăng phóng sát khí thì hắn mới tằng hắng giọng lại mà nói chuyện.

\” Trẫm muốn lập hậu! \”

Nguyệt Mị Nhan nhai trái cây tỏ vẻ kinh dị vô cùng, nàng liếc tên ranh Hoàng Ngạo Thiên muốn rách mắt. Dám có ý với Tiểu Ái công khai, ngon lắm.

Thái Thượng Hoàng Hậu mày hơi ninh, thở dài một cái. Tâm ý Ngạo Thiên bà hiểu vô cùng, cũng muốn ủng hộ nó với Tiểu Ái lại với nhau lắm. Nhưng cái quan trọng ở đây là Tiểu Ái lại không chịu ưng thì sao.

Hết chuyện kinh thiên này đến chuyện khác, ngày hôm nay thật là thú vị.

Hoàng Ngạo Thiên cảm thấy thắng lợi như ngày đến gần với mình hơn. Hoàng Bá Thiên không tỏ vẻ gì quá cho lắm, vậy hắn vẫn chưa biết thân phận thật sự của Tiểu Ái rồi.

Thị vệ cấm cung được phái đi để ngăn cho hai người đó gặp nhau mà. Hoàng Ngạo Thiên đã bỏ vốn liếng thật lớn cho việc này.

Hoàng Bá Thiên cứ mãi ngồi ngẩn ra như đang suy tư một thứ gì đó. Hắn lắc lắc ly rượu rồi mới một hơi uống cạn. Đôi lúc ngồi nói vài ba tiếng với Thái Thượng Hoàng Hậu cho có lệ.

Thái giám thấy hắn hào sảng uống rượu vô tư thì rất vui vẻ. Hắn đi ra sau cây cột lớn, nơi khuất người nhất.

Cung nữ đã đứng đợi sẵn ở đó.
\” Nhớ chưa, cho cô nương xinh đẹp ngồi cạnh Thái Thượng Hoàng Hậu uống ly rượu đã tẩm thuốc này! \”

Cung nữ nhếch mép tuân theo, hậu cung nô tì các nàng quá rành mấy vụ thế này mà.

Hai người bàn mưu kế này không hề biết, một người sừng sững đứng sau cây cột cách họ trong gang tấc mà thôi. Hắn nghe lén rất tinh vi.

\” Thì ra là thế! Không uổng cho một chuyến đi \’thả tình yêu vào đất\’ của ta. Muốn chuốc thuốc nàng ấy, đứng sau việc này là tiểu tử Ngạo Thiên kia rồi nhỉ? Muốn cướp nữ nhân của ta, lắm mộng! \”

Giày nhẹ gõ bước theo bóng đêm mà biến mất. Khinh công của người này đứng trong bậc sát thủ chuyên nghiệp được rồi.

\” Cô nương, rượu của người! \” cung nữ đặt ly rượu nhỏ được đúc từ bạc cho nàng. Mùi rượu thơm phức từ ấm rượu nhỏ chảy vào ly róc rách.

Nguyệt Mị Nhan nghi ngờ cũng đem ly rượu của mình đến cho cung nữ \” Ta một ly! \”

Cung nữ lúng túng \” Vương phi thứ lỗi. Ấm rượu này được dành riêng cho cô nương đây. Ấm rượu của người sắp được đem lên rồi ạ! \”

\” Rót!\”

\” Vương phi, rượu trong ấm không còn nhiều. Sẽ không đủ cho ngài mất. Ấm rượu của ngài sẽ được mang lên nhanh thôi, ngài ….! \”

\” Dì ơi, hay là uống rượu của con đi ạ! \”

Cung nữ vội nói \” Tiểu thư, rượu này là đặc biệt được nấu cho người. Khẩu vị người khác uống không quá thích hợp đâu! \”

Nguyệt Mị Nhan đem tay cung nữ nghiêng hẳn xuống làm rượu từ bình chảy xuống ly rượu của nàng.

Cung nữ thấy Nguyệt Mị Nhan đem rượu cũng uống cạn thì mặt nàng cũng muốn tái mét theo. Trời ơi, việc gì vừa xảy ra.

Hoàng Nhạc Ân lo lắng vuốt ve lưng vợ \” Em không sao chứ? \”

\” Em ổn mà, rượu ngon! \”

Nguyệt Mị Nhan tỏ vẻ hài lòng, vị giác của bà rất chuẩn nên chỉ cần nên thử là biết có thứ gì pha lẫn không. Kiểm tra xong bà thấy, rượu này gắn mác an toàn và ngon.

Cung nữ cả người lo sợ đến nỗi mồ hôi tuôn rơi.
\” Thái giám đại nhân, ta ….! \”

\” Ngươi đừng lo, thuốc ta không pha trong rượu mà là ở miệng ly. Và để chắc chắn chiếc ly đó chỉ có Phượng Tiểu Ái cô nương dùng thôi! \”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN