Đừng buông tay anh có được không? - Chương 2.Tim lại đau thêm lần nữa.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
114


Đừng buông tay anh có được không?


Chương 2.Tim lại đau thêm lần nữa.


Cô quay lưng để xem thử người muốn dành mua chiếc nhẫn đó với mình là ai.Trước mặt cô là một đôi nam nữ.
***Cô gái ấy mặc đồ sexi,hở khắp nơi,mặt thì chất đầy phấn,…Xấu khó tả.Còn về chàng trai thì vô cũng đẹp trai với khuôn mặt khá baby nhưng với tính lăng nhăng thế này cũng phải dạng bình thường.Asss…Thì ra là Hoàng Lâm ,lâu quá không gặp***Cô chợt nhếp mép lên lập tức rơi vào tầm mắt của anh chàng.Thấy anh iu mình đứng ngay người nên cô ta lên tiếng.
-Này con nhỏ kia mày nhìn đủ chưa.+Cô ta nói với giọng cực kì thấy ghét.
-Ý cô nói là người này có giá lắm sao?+Thiên Di nói chỉ tay về phía Hoàng Lâm
-Chớ sao.Mày có biết đây là ai không mà phách lối.
-Cậu ta là ai tôi không cần biết,bớt tự cao lại.+Thiên Di bước đi chớ đứng hoài chắc điên mất.Nó chỉ là một cái kế nhỏ thôi chớ thật ra cô cảm thấy vô cùng khó chịu khi cậu tay trong tay người khác.
Bước ra khỏi khu thương mại,cô lái xe đến thẳng đến công viên cạnh một cái hồ lớn.Cô ngồi xuống một cái ghế kề bờ hồ,thả hồn vào gió,vào mây,vào nước,và tất cả những thứ xung quanh.Cô ngân lên những câu hát đầy tâm trạng.//// Đôi tay buông lơi anh bước đi xa em thật rồi Cả thế giới em như thiếu vắng đi niềm vui Anh quên bao yêu thương anh đã trao cho em ngày ấy Để giờ đây bóng tối vây quanh đời em. Khi xưa yêu anh em đã quên đi niềm kiêu hãnh Chỉ cần anh, chỉ muốn bên anh tháng ngày Yêu anh em trao anh cả trái tim không cần nhận lấy Để rồi em chỉ có niềm đau. Lòng em đau vì anh anh biết chăng Lòng em đau vì anh người có hay Bởi yêu anh em không còn ai Chỉ cô đơn riêng em mà thôi Dặn lòng quên mà sao vẫn nhớ thương người. Tình yêu anh vì sao mau đổi thay Lời anh trao vì sao như gió bay Nhói trong tim em từng đêm cố quên anh sao nhớ nhiều thêm Phải làm sao cho trái tim em quên người.////

-Thật ra em là ai?+ Hoàng Lâm bước ra cạnh chỗ cô đang ngồi.Từ khi gặp cô anh có ấn tượng rất lớn nhưng không thể nhớ nổi người này là ai.

-Đến khi nào.+Cô lạnh lùng nói.

-Chỉ mới đây thôi.+Cậu ngồi xuống cạnh cô.

-Chúng ta đã từng quen nhau?+Cô quay sang nhìn cậu ta.Câu hỏi của cô ý muốn nói chúng ta chưa từng quen nhau.Tim cô đau thắt lại nhìn người thương mà không được ở bên không được nói tiếng em yêu anh và sẽ ở bên anh mãi mãi nhưng cô không cho phép mình làm như vậy.

-Tôi không biết,nhưng khi ở cạnh em tôi có cảm giác quen thuộc người con gái tôi yêu.+Cậu nói xong thở dài một tiếng,ngước mặt lên trời nhắm hờ đôi mắt.

-Anh yêu cô gái đó đến như vậy sao?Vậy sao lúc hai người chia xa thì anh không níu kéo cô ấy.+Cô quay sang nhìn cảnh hồ.

-Thật sự tôi đã phản bội em ấy nhưng trái tim tôi luôn thuộc về cô ấy,tôi chỉ mong cô ấy sẽ trở lại với tôi,nhưng…nó chỉ là điều viễn vong tôi đã tìm kiếm cô ấy rất lâu rồi nhưng đáp lại tôi vẫn là no information.

-Thôi tôi đi về đây.+Cô đứng dậy đi ra xe một cách lặng lẽ,cố dặn con tim đừng đau lên từng cơn như thế.Nhưng nó đã phản chủ.

***Em xin lỗi dù biết anh vẫn còn yêu em,em cũng yêu anh ,nhưng em không cho phép tim em đau thêm lần nữa.mong anh sẽ quên em,em sẽ giải quyết tất cả mối thù và không làm ai tổn thương,để trở thành người bình thường,không xa hoa vào hận thù lần hai nữa***

Khi màn đêm buông xuống mọi thứ xung quanh như ngừng lắng đọng.Tất cả mọi thứ đều chìm vào giấc ngủ,giải tỏ tâm trạng mệt mỏi của cả ngày.Hoàng Thiên Di cũng như mọi người.Cô thả lỏng cơ thể đi bộ trên con đường vắng.Chợt cô đã va chạm với ai đó khiến cô bật ra sau.

-Con nhỏ xấu xí này , đụng tao mà mày không xin lỗi à con nhỏ xấu xí kia +ả giọng chanh chua , ghét bỏ phủi phủi mình .

-Cô đụng tôi thế mà muốn tôi xin lỗi à.+ Cô lạnh giọng đáp lại ả

-Mày ngon lắm con kia ,Mày không biết tao là ai thì đừng có phách lối , mày nên biết chỉ cần tao nói một câu thôi là mày nhập viện đấy , đừng mà lên mặt với tao+ Ả vênh váo nói

-Người dám lên mặt với tôi là cô đấy + Cô tức giận.

-A hay nhé hôm nay con nhỏ xấu xí dám lên mặt với tao kìa tụi bây+ Ả quay ngang nói với đám bạn ả.

-Con đó ngon đấy , xử nhanh để chúng ta còn đi bar quẩy , hôm nay có hẹn với vài anh chàng đấy .+ Một đứa bạn của ả lên tiếng

-Mày nghe chưa nên bây giờ mày chết với tụi tao rồi , dám lên mặt tao + Ả nói

-Để rồi xem, lên đi +Cô cười khinh bỉ nhìn ả , làm một cái thủ thế

-Lên tụi bây + Ả thét chói tai

“AAAAA” không đầy một phút phía sau trường la lên tiếng la inh ỏi

-Muốn đánh với tôi , chờ đợi 100 năm đi , đồ ngực to não phẳng+ Cô phủi phủi tay , bước đi .

-Mày , mày chờ đó con kia + Ả đau đớn la lên

Cô không thèm nghe cũng chẳng thèm nhìn nhanh chóng chạy đi vì chẳng muốn dính dáng với đám đó.Bỗng iphone của cô vang lên bản nhạc:

*Một chiều mưa trong lòng anh thấm bao nỗi sầu
Dù không đau nhưng giờ anh vẫn nhớ
Ngày em đi chưa kịp ôm cái ôm giã từ
Lệ hoen mi phận hồng nhan kém duyên
Em đi ngang đời anh như gió mây qua trời
Đưa đôi tay nhưng không thể với lấy
Vậy đành thôi nhìn theo người đi
Khi đã xa mất rồi
Chỉ còn anh với những mộng mơ lặng thinh.*
(Kém Duyên…)**
-Wazzup?(Có chuyện gì không?)

-………………….

-Ok.

Quán Bar

-Hey , đến trễ thế Thiên Di + một cô gái xinh đẹp lên tiếng . Cô nàng này là Vân Như.

-Gặp một vài con chó cản đường+ Cô không nhanh không chậm đáp .

-Hề ai không có mắt mà đi chọc sao kim là mày thế này + Giọng ôn hòa người nam vang lên đầy trêu trọc ai mà ngu thế đi chọc trúng đống lửa. Tên đào hoa này chính là Nam Phong .

-Cậu mà nói thêm nữa coi chừng Thiên Di sẽ cho cậu đi nam cực tìm chim cánh cụt đấy+ Vân Như

-Tớ im tớ im+ Nam Phong không cần đi ra bắc cực tìm chim cánh cụt đâu.

-Còn thằng Thiên Em đâu?+ Cô ngó xung quanh đám bạn thiếu một người , Thiên Em sinh đôi cùng Nam Phong hai người giống nhau đến nỗi mà không ai có thể phân biệt được ai anh ai em . Chỉ có những người quen biết hai người họ khi nhỏ như bọn cô mới phân biệt được họ vì tính cách hai người khá khác nhau.

-Nó gặp một vài rắc rối nên sẽ tới muộn một chút+Nam Phong lên tiếng

-Ừm + Cô gật đầu .

-Hayyy ai nhắn em vậy?+Thiên Em lặng lẽ bước đến bàn.

-Uả sao Nam Phong nói mầy mắc việc.+THiên Di đưa tay lấy ly rượu mới đưa lên miệng.

-Em làm gì có đi đâu mới vào nhà vệ sinh xíu thôi mà.+Thiên Em đặt dấu chấm hỏi trên đầu.

THiên Di quay sang nhìn Nam PHong với ánh mắt tét lửa làm Nam Phong nhà ta sợ chết.

-Thôi được rồi,quẩy đi anh em.+Vân NHư lên tiếng cứu Nam Phong.

-Ok….

-Con nhỏ kia đâu rồi.+Thiên Em cầm ly rượu lắc lắc cười cười hỏi

-Du lịch rừng amazon rồi,+Thiên Di nói.

– Sao nguy hiểm thế mà mày lại để nó đi vậy.+Vân Như hỏi lại có sự lo lắng cho em nhỏ.

-Nó thích thế.+Thiên Di và Thiên Em đồng thanh. nói

-Biết hết.+Thanh Phong chọc thằng em mình.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN