Sinh Con Xong Ly Hôn - Chương 43
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
69


Sinh Con Xong Ly Hôn


Chương 43



Edit + Beta: Vịt

*** Do mai tui chụp ảnh kỷ yếu nên có lẽ tối mai sẽ không có chương mới nhe. Hẹn gặp tối ngày kia:****

Thẩm Gia Ngôn vẫn là lần đầu tiên nghe nói cơm ăn nhiều không tắm được.

Nhưng mà có việc cầu người, chỉ có thể nghe theo.

Tạ Kế Hiên xách ghế nhỏ ngồi xuống, trước khi tắm không quên uống hết yến mạch. Thẩm Gia Ngôn nhìn thân thể trần truồng này, mỗi lần nhìn thấy tỉ lệ vóc người Tạ Kế Hiên đều phải kinh thán, tỉ lệ vóc người cậu cũng không tệ, nhưng chính là có loại cảm giác người ta vóc người vừa vặn, bạn dù ưu tú thế nào cũng không sánh kịp.

Ài, ai bảo người ta là con đẻ của ông trời chứ.

“Tạ tổng, bắt đầu cọ từ đâu ạ?”

“Tùy cậu thích, tôi không thích ép buộc người khác nhất.”

“……” Vậy sao??

Thẩm Gia Ngôn từ sau lưng bắt đầu cọ, cơ bắp sau lưng Tạ Kế Hiên rất căng chặt, còn co dãn, Thẩm Gia Ngôn vừa cọ vừa hâm mộ, “Lực thế nào hả Tạ tổng?”

Tạ Kế Hiên nói: “Nhỏ.”

Thẩm Gia Ngôn bèn dùng thêm chút lực nữa, cọ đỏ hết, Tạ Kế Hiên “A” một tiếng, lại vội vàng im lặng không nói tiếng nào, làm bộ như cái gì cũng không phát sinh. Thẩm Gia Ngôn nói: “Không chịu được thì nói nhé Tạ tổng.”

Tạ Kế Hiên ưỡn thẳng eo, cánh tay căng chặt gân xanh, trên mặt nhưng không có biểu tình: “Chút lực này không tính là gì.”

…… Cọ thêm nữa da sẽ rách, xác định không tính là gì??

Cọ xong phía sau lưng, Thẩm Gia Ngôn lại cọ phía trước cho anh. Từ ngực đến bụng, đều tỉ mỉ cọ một lần, lúc cọ đến bụng, trên người Tạ Kế Hiên càng ngày càng đỏ. Thẩm Gia Ngôn rất khó hiểu, rõ ràng cậu không có dùng bao nhiêu lực, sao lại đỏ thành như vậy, ngay cả thở cũng gấp.

Thẩm Gia Ngôn đang không hiểu ra sao, ánh mắt lơ đãng nhìn thấy phía dưới, cái gì cũng rõ. Mặt cậu cũng đỏ theo, không hạ thủ nữa, đang định bỏ gánh không làm, đột nhiên bị nắm ót, bỏ không kịp, cùng Tạ Kế Hiên hôn nhau.

Một khắc kia hôn, Thẩm Gia Ngôn cứ như vậy ngây ngốc, lực đạo Tạ Kế Hiên không nặng, nhưng lúc đụng vào, làm cho cậu có loại cảm giác không tránh thoát được. Qua 1 phút hay là 2 phút, Thẩm Gia Ngôn cũng không nhớ rõ, tới lúc tầm mắt một lần nữa tụ lại, trước mắt chính là đôi mắt nhắm chặt của Tạ Kế Hiên, mới kịp phản ứng.

Tạ Kế Hiên còn muốn động tác tiếp, Thẩm Gia Ngôn tránh thoát. “Anh làm gì?”

Tạ Kế Hiên đỏ đầy mặt, mặt không biểu tình nói: “Hôn môi.”

“……”

“Không phải đã nói là tắm sao?”

Tạ Kế Hiên lẽ thẳng khí hùng: “Cũng không có quy định tắm không thể hôn môi.”

“……”

Mặt Thẩm Gia Ngôn càng ngày càng đỏ, lúc này tắm không cọ nổi nữa, xoay người rời khỏi phòng tắm. Qua nửa giờ, Tạ Kế Hiên vẫn chưa ra ngoài, Thẩm Gia Ngôn tuyệt đối sẽ không vào xem, nghĩ cũng biết đang làm gì trong đó!

Thẩm Gia Ngôn không hỏi Tạ Kế Hiên tại sao làm như vậy, cấm mình nghĩ tới chỗ sâu, nằm trên giường hồi lâu không ngủ. Một lát sau Tạ Kế Hiên lên giường, cậu tiếp tục giả bộ ngủ, kết quả sau đó thật sự ngủ, rõ ràng cách rất xa, kết quả tỉnh lại gối trên vai Tạ Kế Hiên.

“Anh ôm tôi làm gì?”

“Cũng không có quy định ngủ không thể ôm người.”

“……”

Thẩm Gia Ngôn buổi sáng không có lịch trình, liền cho bản thân nghỉ, ở nhà không ra ngoài. Lúc Tạ Kế Hiên đi, cũng không xuất hiện, trốn trong phòng bảo bảo. Nhóc con sáng sớm rất khoan khoái, lúc được Thẩm Gia Ngôn ôm, đặc biệt cố gắng đạp, tay nhỏ chân nhỏ thịt cuồn cuộn, còn trắng mịn hơn cả nắm gạo nếp, Thẩm Gia Ngôn hôn hôn chân nhỏ của nhóc, nhóc đạp đạp, Thẩm Gia Ngôn lại hôn hôn, nhóc lại đạp đạp.

Nhóc con vẫn chưa mọc răng, dựa vào uống sữa mà sống, ăn ngon ngủ khỏe, chính là lúc khóc rất khó dỗ, nhưng nhóc bình thường không khóc.

Tính cách thoạt nhìn không giống Tạ Kế Hiên, Thẩm Gia Ngôn thở phào, có tượng đại phật Tạ Kế Hiên như vậy rồi cậu cúng đã rất không dễ dàng, ngàn vạn đừng tới thêm người nữa.

Dỗ xong nhóc con, Thẩm Gia Ngôn rảnh rỗi không có việc gì lên mạng xem một chút, trên website, bỏ phiếu của《Thần Cổ》cậu xếp cao thứ nhất, cách biệt mười mấy vạn phiếu so với thứ 2, trước mắt xem ra, cậu cơ hồ chính là chắc chắn làm tuyển chọn nam hai.

Bỏ phiếu hiện tại vẫn còn 5 ngày hết hạn, chương trình《Thần Cổ》đơn giản khắc nghiệt, sau khi bỏ phiếu hết hạn, giữ lại hai cái tên tham gia trận chung kết. Trận chung kết ngày đó, số phiếu về 0, bắt đầu làm bỏ phiếu mới, sau khi livestream kết thúc, số phiếu của ai cao người đó liền thắng. Bất quá trận chung kết cuối cùng, điểm của bình ủy cũng tương đối khả quan, một bình ủy có thể có 10 nghìn phiếu, gộp 5 bình ủy lại, có thể có 50 nghìn phiếu.

Cũng là vì phòng ngừa phiếu chênh lệch quá lớn, không có hồi hộp, lưu lại cho mấy vị bình ủy một chút phân lượng cảnh. Nhưng theo bỏ phiếu hiện tại mà nhìn, chênh lệch mười mấy vạn, nếu như trận chung kết cũng như vậy, ngay cả 50 nghìn phiếu của bình ủy cũng không làm gì được.

Thẩm Gia Ngôn dứt khoát tắt mạng, liền thấy điện thoại của cha cậu Thẩm Khởi Minh tới, khoảng thời gian này chưa từng ngừng, một mực bảo cậu dẫn Tạ Kế Hiên về nhà. Hoặc là muốn cậu sắp xếp Thẩm Thừa Vũ vào giới giải trí.

Hai điểm này vô luận điểm nào Thẩm Gia Ngôn cũng không làm được.

Sau khi mẹ cậu qua đời, Thẩm Khởi Minh liền cực kỳ lạnh nhạt với cậu. Cậu một mực ở nhà ông ngoại, tới tận lên cấp 3 mới dọn về chuẩn bị thi đại học. Thẩm Khởi Minh trong thời gian cậu không có ở đây, cưới Dương Mạn Cầm, lại rất nhanh sinh con. Cậu lúc đó muốn trở về, Thẩm Khởi Minh còn không vui lòng muốn cậu, ép tới ông ngoại phải chạy tới đơn vị công tác của ông ta làm ầm ĩ mới bằng lòng đón cậu về.

Nhà mà một nhà ba người Thẩm Khởi Minh ở là Thẩm Khởi Minh và mẹ cậu cùng nhau mua, sau khi mẹ cậu qua đời đều để lại mọi thứ cho cậu, nhà cũng thuộc trên tay cậu. Hồi đó cậu không muốn về, ông ngoại nói với cậu phải kiên cường, là đồ của cậu thì phải đi tranh thủ, không thể để cho Thẩm Khởi Minh chiếm tiện nghi.

Thẩm Gia Ngôn và Thẩm Khởi Minh không thân, thậm chí có ngăn cách rất sâu. Thẩm Khởi Minh muốn cậu về khẳng định không có chuyện tốt lành gì, muốn đánh chủ ý Tạ Kế Hiên mà thôi. Thẩm Gia Ngôn không thể để cho ông ta được như ý, vốn hai người chính là kết hôn thỏa thuận, Thẩm Gia Ngôn không muốn liên lụy Tạ Kế Hiên vào mấy chuyện vớ vẩn nhà cậu.

Thẩm Gia Ngôn nhận điện, định nói rõ ràng, Thẩm Khởi Minh nghe ý tứ của cậu, phát cáu, “Con đây là có tiền liền muốn bỏ mặc bọn ta phải không? Con ở trong nhà lớn như vậy là ai chăm sóc con?”

“Nhà ở có một nửa của con, mỗi tháng con còn nộp 1000 đồng phí ăn uống cho gia đình, trước kia tiêu tiền của mẹ con, hiện tại tiêu tiền của con, một phân tiền cũng chưa từng tiêu của các người. Từ nhỏ đến lớn, cha ngay cả họp phụ huynh cũng không đi cho con, nói chăm sóc con cái gì?”

“Con đây mà muốn trở mặt với cội nguồn, tính toán nợ sao?”

“Con không có ý này, con chỉ là muốn nói rõ ràng.”

“Được, con đừng hối hận! Con vĩnh viễn đừng về nữa!”

Thẩm Khởi Minh cúp điện thoại, Thẩm Gia Ngôn ngược lại thở phào nhẹ nhõm, hi vọng Thẩm Khởi Minh nói được làm được, đừng nghĩ cách lên người Tạ Kế Hiên nữa.

Thẩm Khởi Minh quả thực không nghĩ cách lên người Tạ Kế Hiên nữa, lại nghĩ cách lên người con trai ruột.

Thẩm Khởi Minh ở trên weibo đăng ký tài khoản, post một bài dài, chỉ mặt gọi tên, nói mình là cha của Thẩm Gia Ngôn, còn @ Thẩm Gia Ngôn. Trong câu chữ không mắng Thẩm Gia Ngôn cũng không có bất kỳ chỉ trích nào, nhưng lời nói ra lại càng thêm khiến cho Thẩm Gia Ngôn bẽ mặt.

Thẩm Khởi Minh hỏi Thẩm Gia Ngôn tại sao mãi không về nhà, gọi điện thoại cũng không nhận, kết hôn tại sao cũng không dẫn người yêu về gặp ông ta. Ông ta khóc lóc kể lể, mình đã già rồi, không biết có thể sống bao lâu, hi vọng Thẩm Gia Ngôn có thể về nhà thăm ông ta nhiều chút, không về cũng được, ít nhất nhận điện thoại.

Còn nói mình đang nằm viện, hi vọng có thể gặp được Thẩm Gia Ngôn một lần, trong cuộc sống không liên lạc được, chỉ có thể lên mạng tìm người.

Không có một chữ trách mắng, so với mắng đáng sợ hơn, dứt khoát miêu tả Thẩm Gia Ngôn thành đứa con bất hiếu có tiền liền không nhận cha mẹ.

Tân Nguyên sau khi nhìn thấy, trước liên hệ với Thẩm Khởi Minh, nhưng không gọi điện thoại được, tin nhắn riêng cũng không rep. Có thể thấy được ông ta cũng không phải thật lòng muốn tìm Thẩm Gia Ngôn.

Ở loại tình huống then chốt này chen một chân, không phải cố ý tới thêm phiền sao! Làm nghệ sĩ, có thể kỹ thuật diễn không tốt, nhưng nhân phẩm tuyệt đối không thể có vấn đề, hơn nữa phương diện gia đình, bất hiếu là lỗi nặng! Tổ quan hệ xã hội lập tức login, nhưng tin tức vẫn là lan truyền rất nhanh, Thẩm Khởi Minh hẳn là mua thủy quân, post vừa đăng ra, không tới 5 phút, forward đã hơn vạn.

Weibo chính thức của Tân Nguyên lập tức tiến hành phủ nhận, công bố danh sách trò chuyện của Thẩm Gia Ngôn, làm sáng tỏ hôm trước hai người có gọi điện thoại, Thẩm Khởi Minh đang nói dối. Nhưng thủy quân khống chế và có chút ghen ghét cùng với bỏ đá xuống giếng, quần chúng đồng tình kẻ yếu, vẫn là dẫn tới chuyện lên hot search.

Thẩm Gia Ngôn kết thúc trò chuyện, điện thoại vẫn không gọi được, “Vẫn không nhận.”

Mạnh Giản Minh nói: “Nếu như ông ta đang trả thù cậu, vậy chúng ta dùng tiền giải quyết riêng, ông ta hẳn sẽ không cự tuyệt.” Thẩm Gia Ngôn đã nói toàn bộ sự tình với Mạnh Giản Minh.

Thẩm Khởi Minh tâm tâm niệm niệm mục đích cuối cùng cũng bất quá là vì tiền, không đạo lý không chấp nhận liên hệ của bọn họ. Làm ầm ĩ sống chết không thôi có ích gì chứ.

Thẩm Gia Ngôn cũng nghĩ không thông.

“Hơn nữa nhìn hot search và rất nhanh sau đó đã có phỏng vấn độc quyền, hết thảy dường như đã sắp đặt xong xuôi, Thẩm Khởi Minh không có quan hệ, phỏng vấn độc quyền sao có thể điều động nhanh như vậy?”

Thẩm Gia Ngôn vừa xảy ra chuyện, mấy đồng nghiệp ghen ghét kia vui mừng muốn chết, nhất là Chu Tầm Chi, lập tức ấn like weibo của Thẩm Khởi Minh, còn đăng một cái weibo giả tạo, ý tứ bôi đen Thẩm Gia Ngôn. Tân Nguyên mặc dù khống chế một phần bình luận, nhưng vẫn không cách nào khống chế toàn bộ được.

Mạnh Giản Minh để cho Thẩm Gia Ngôn đợi ở nhà, Thẩm Gia Ngôn chỉ có thể ở trong nhà chờ tin tức, thỉnh thoảng xem Weibo, trên nick clone còn nhìn thấy fan nhỏ đang vì mình nói chuyện.

Bạn gái chính quy của Thẩm Gia Ngôn: Tui tin tưởng nhân phẩm của Tiểu Ngôn! Tiểu Ngôn trước kia lúc còn chưa nổi tiếng, tới viện dưỡng lão làm việc tốt, giặt quần áo cho ông bà một chút cũng không chê bẩn! Tui lúc ấy vừa lúc gặp được, anh ấy đối với người khác đều có thể tốt như vậy, sao có thể không tốt với người nhà mình! Trước khi chân tướng sự tình còn chưa ra, hi vọng mọi người giữ vững lý trí, không nên dễ dàng đầu hàng!

Phía dưới còn công khai tấm ảnh.

Tới viện dưỡng lão làm việc Thẩm Gia Ngôn nhớ, lần đó công ty tổ chức bọn họ làm người tình nguyện, tới viện dưỡng lão làm việc tốt. Bởi vì ông ngoại mình từng ở đó, Thẩm Gia Ngôn có thể lĩnh hội được nỗi vất vả của những người già này, cho nên làm cực kỳ nghiêm túc. Nhưng cậu không nhớ từng gặp Mạnh Vân Tinh.

Lúc đó vừa vào công ty, không có chút danh tiếng, Mạnh Vân Tinh không thể nào là sasaeng fan gì đó, chẳng nhẽ, Mạnh Vân Tinh chính là thấy được cậu lúc đó, cho nên mới sẽ chú ý một diễn viên nhỏ không có danh tiếng gì?

Thẩm Gia Ngôn cười, duyên phận thật đúng là quá kỳ diệu.

Thẩm Gia Ngôn rút lui khỏi weibo, đang muốn nhắm mắt nghỉ ngơi, nghe được điện thoại di động vang lên, cậu còn tưởng là Thẩm Khởi Minh, mở mắt ra vừa nhìn, nhưng là trò chuyện video của Tạ Kế Hiên.

Tạ Kế Hiên đang đi công tác, lúc Thẩm Gia Ngôn mặc đồ ngủ nhận điện, Tạ Kế Hiên trong màn hình vẫn mặc tây trang đeo cà vạt.

Thẩm Gia Ngôn lúc này còn có thời gian nghĩ, Tạ Kế Hiên ở trong màn hình thoạt nhìn thật đẹp trai.

Thẩm Gia Ngôn xoa mắt, Tạ Kế Hiên hỏi cậu: “Cậu khóc sao?”

Thẩm Gia Ngôn phì cười: “Không có.”

Tạ Kế Hiên nói: “Đàn ông có nước mắt không dễ rơi, cho dù nhớ tôi thế nào, cũng không được khóc.”

“……”

Tự mình cảm giác tốt đẹp như vậy sao hả Tạ tổng.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN