[Vampire Knight] Huyền Thoại Thánh Tích - Chương 27 : ĐÊM TRƯỚC CUỘC THÁNH CHIẾN (PHẦN 2)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
110


[Vampire Knight] Huyền Thoại Thánh Tích


Chương 27 : ĐÊM TRƯỚC CUỘC THÁNH CHIẾN (PHẦN 2)


Tuyết rơi ngày càng dày hơn và nhiệt độ dường như đang xuống rất thấp. Trên đường phố gần như chả thấy bóng dáng của mấy người. Có lẽ người ta vẫn đang vùi mình trong chăn ấm nệm êm để tránh cái lạnh cắt da cắt thịt. Đứng từ phía cửa sổ nhìn ra ngoài trời, Kaname thu về trong tầm mắt mình hình ảnh hàng trăm mái ngói đỏ giờ đây đổi thành màu trắng, những gốc cây, những con đường gần như bị che lấp bởi tuyết. Tuy thế, cái lạnh vẫn không át được không khí sôi sục của những ngày trước khi chiến tranh nổ ra.

Mỗi ngày Kaname dành rất ít thời gian để ăn và ngủ, phần lớn thời gian anh đều chăm chú đọc những báo cáo mới nhất về tình hình của phe Hunter và phe mình rồi ra những chỉ đạo cho cấp dưới. Điều đó càng làm cho nhóm Moon Night thêm lo lắng. Họ hiểu anh đang vùi đầu vào công việc để nỗi nhớ nhung Yuuki không xâm chiếm được đầu óc anh. Nhưng đó chỉ là lúc tỉnh. Mỗi đêm, hình bóng Yuuki lại về trong giấc mơ. Cô len lỏi đi vào nhưng lại chỉ đứng đó không nói lời nào với anh, càng khiến anh nhớ cô khôn nguôi.

Một buổi sáng, khi Kaname vẫn chưa tỉnh giấc thì có tiếng gõ cửa phòng rất gấp và giọng Aidou vang lên từ bên ngoài.

– Anh Kaname! Có người từ thánh địa đến tìm anh kìa.

Hai tiếng “thánh địa” vọng vào tai Kaname, dựng anh dậy từ trong những cơn mộng mị ngay tức thì. Anh vội tung chăn, làm vệ sinh, khoác thêm áo và chạy ngay xuống phòng khách. Nơi đó, anh thấy một người đàn ông đang ngồi trên salon chờ đợi. Nhác thấy bóng dáng anh, người đó vội đứng lên cúi chào kính cẩn.

– Yuuki xảy ra chuyện gì sao? – anh lo lắng hỏi dồn.

– Dạ không! Tiểu thư rất khỏe. Tôi chỉ đến để chuyển thư của Tiểu thư thôi.

Anh ta lấy từ túi áo trong một phong thư màu trắng trao cho Kaname. Anh thở phào một cái rồi đón lấy phong thư từ trên tay anh ta. Kain quay sang hỏi người đàn ông:

– Vậy còn Ruka? Cô ấy thế nào?

– Cô Souen cũng rất khỏe. Mỗi ngày, cô ấy đều cùng với Tiểu thư học tập chăm chỉ. Cô ấy có nhắn với các vị rằng đừng quá lo lắng cho cô ấy.

– Vậy thì tốt quá rồi! – mọi người mỉm cười nhẹ nhõm.

– Ta rất cảm ơn anh đã đem thư đến cho ta. Anh còn ở đây bao lâu nữa?

– Tôi định sáng ngày mai sẽ trở về.

– Vậy phiền anh sáng mai quay lại đây. Ta muốn nhờ anh chuyển thư cho Yuuki và Ruka.

– Vâng thưa cậu Kuran! Sáng mai tôi sẽ quay lại.

Nói xong, người đàn ông đứng dậy cáo từ và Kaname nhìn khắp một lượt mọi người

– Ai có gì muốn nói với Ruka thì lo mà viết đi.

– Vâng thưa anh Kaname! – mọi người đồng thanh dạ ran trừ Aidou.

– Ai mà thèm viết thư cho cô nàng đỏng đảnh ấy.

Nghe những lời cậu ta nói làm mọi người bật cười vui vẻ. Không khí buổi sáng một ngày đông chợt ấm áp lạ thường.

Kaname đóng cửa phòng lại và gieo mình xuống giường. Anh tỉ mẩn bóc phong bì và lấy ra một lá thư.

“Anh Kaname!

Anh có khỏe không? Em ở đây rất khỏe nhưng mỗi ngày Nishikado bắt em học đủ thứ. Anh cũng biết xưa giờ em không giỏi về khoản này mà. Cũng may mà có Souen ở bên cạnh chỉ bảo em nhiều thứ về lịch sử Vampire. Tự dưng mấy lúc ấy em lại nhớ đến thời gian cùng học với anh trong thư viện. Em chưa quên việc anh hôn trộm em đâu đấy.

Em đã dọn ra sống ở nhà ba mẹ chứ không ở trong Đại điện. Lúc đầu Nishikado phản đối ghê lắm. Ông ta bảo ba mẹ em đã như thế sao em cũng học theo họ làm gì. Nhưng em không thích ở trong Đại điện tí nào. Nó thật lạnh lẽo và cô đơn, ở trong nhà, em thấy ấm áp hơn. Có lẽ là vì em vẫn thấy hình bóng anh hiện diện ở nơi ấy.

Còn anh thì sao?Mọi việc vẫn ổn chứ. Em nghe nói rằng hiện nay anh đang cố sức giữ cho chiến tranh càng chậm nổ ra càng tốt. Chắc là anh vất vả lắm. Anh phải ăn uống đầy đủ. Em vẫn nhớ anh từng kể cứ mỗi mùa đông anh lại hay nằm mơ thấy ác mộng về những chuyện trước đây. Vậy bây giờ thì sao?Anh ngủ ngon chứ Anh phải cố gắng giữ gìn sức khỏe và đừng làm việc quá sức đấy.

Ngoài ra, em vẫn chưa nói với anh một chuyện. Thật ra lúc em tỉnh lại sau khi tiếp nhận máu của anh thì em đã nhớ lại hết những chuyện trước đây. Em nhớ lúc chúng ta còn nhỏ, lúc anh kết vòng hoa cho em, hứa sẽ bảo vệ em mãi mãi, lúc anh vì cứu em mà bị thương. Em nhớ hết không sót chuyện nào và đột nhiên em cảm thấy mình lúc đó và mình bây giờ khác nhau nhiều quá. Và em tự hỏi anh yêu ai hơn, em lúc đó hay em bây giờ?

Em dừng bút đây! Em nhớ anh nhiều lắm nhưng em sẽ cố gắng học tập tốt để sớm quay lại bên anh.

Tạm biệt anh!

Yuuki. ”

Kaname đọc bức thư thật chậm rãi và chốc chốc lại mỉm cười. Khi thấy Yuuki nhắc lại việc anh hôn trộm cô trong thư viện, anh phải bật cười thành tiếng. Nhưng khi đọc đến câu hỏi anh yêu ai hơn, cô hay Sara thì anh khẽ chau mày. Và anh tự hỏi mình yêu ai hơn, Sara hay Yuuki. Thật đau đầu vì Sara cũng là cô mà Yuuki cũng là cô. Cả tuổi thơ của anh chỉ có hình bóng Sara nhưng Yuuki lại là người đem đến cho Kaname cảm giác của một mái ấm gia đình. Nhưng rồi Kaname chợt hiểu ra rằng Yuuki hay Sara cũng chẳng có gì khác nhau. Anh chỉ biết là anh yêu người con gái ấy. Thế thôi!

Kaname ngồi vào bàn làm việc, lấy giấy bút ra viết thư hồi âm cho Yuuki và một lá khác cho Ruka.

Đêm đó, Yuuki vẫn len lỏi vào trong giấc mơ của Kaname nhưng thay vì đứng im lìm thì cô lại mỉm cười dịu dàng với anh và dường như cơn ác mộng mười một năm trước không còn về quấy nhiễu Kaname nữa.

***

Sáng hôm sau, người đàn ông trở lại nhận lấy thư từ, vật phẩm của cả nhóm gửi cho Yuuki và Ruka rồi cáo từ.

***

– Chúng ta phải xúc tiến mọi việc nhanh hơn. Theo tình hình hiện nay thì cho dù hết mùa xuân chúng ta vẫn không đủ khả năng để khai chiến.

– Ông bình tĩnh đi. Đây không phải là chuyện muốn là được. Thánh chiến không phải một cuộc chiến tầm thường mà là một cuộc chiến trường kỳ. Và chúng ta cần phải chuẩn bị hết sức chu đáo mới được.

Đó là trận cãi vã của những người thuộc về Hiệp hội Hunter. Ngay sau khi Kaname và Yuuki đến thung lũng Warren thì trong nội bộ hiệp hội có người đề nghị thực hiện thánh chiến để quét sạch bè lũ Vampire ra khỏi mặt đất. Ý tưởng này xuất phát từ Zero. Anh đã đem ý tưởng này nói với sư phụ mình là Touga Yagari và được ông đồng tình.

Nói cho cùng thì xưa nay Touga Yagari nổi tiếng là người cực đoan trong vấn đề Vampire và ông luôn phản đối chuyện kéo dài sự hòa hoãn với chúng nên khi Zero đề nghị tiến hành thánh chiến thì ông đồng ý với anh ngay lập tức. Bằng sự ảnh hưởng của mình, tại một hội nghị do ông triệu tập, ông đã lôi kéo được rất nhiều các Hunter đồng quan điểm cùng đứng lên đề nghị Hiệp hội cho phép họ tiến hành thánh chiến.

Với sức ép của hàng trăm, rồi hàng ngàn Hunter, cuối cùng Hiệp hội phải ban hành lệnh tổng động viên và ra sức chuẩn bị lực lượng, vũ khí, lương thực. Và lần này qyền chỉ huy tối cao được giao về tay Touga Yagari, điều đó đồng nghĩa với việc Zero trở thành một tướng lĩnh cao cấp hàng đầu trong ban lãnh đạo.

Như vậy, một lần nữa, Zero và Kaname đối diện với nhau ở hai bên bờ chiến tuyến nhưng lần này là ở vị trí chỉ huy.

Zero dĩ nhiên là nhận được tin tình báo Kaname là lãnh đạo của lực lượng Vampire và anh rất vui mừng vì việc đó. Anh khao khát được đối mặt với Kaname, đối mặt với kẻ đã cướp đi Yuuki từ tay anh. Có thể dễ dàng thấy rằng Zero tham chiến vì động cơ chung thì ít mà vì động cơ cá nhân thì nhiều nhưng lực lượng Hunter nào đâu quan tâm đến việc đó. Với họ có được một người dày dạn kinh nghiệm và thiện chiến lại mang trong lòng mối hận sâu sắc với Vampire như Zero là việc quá tốt.

Tuy nhiên lúc này điều Zero quan tâm là tung tích của Yuuki. Suốt từ giữa mùa hè lúc cô được Kaname đưa đi khỏi Lava cho đến nay đã nửa năm nhưng anh vẫn không nhận được bất kỳ tin tức gì về cô. Anh đã cắt cử người theo dõi sát sao Hiệu trưởng Kurosu hòng chộp lấy cơ hội lúc cô tìm cách gặp ông nhưng anh đã hoài công. Dường như cô biết anh sẽ theo dõi ông nên tuyệt nhiên không hề có bất cứ sự liên lạc nào từ phía cô.

Gần đây, Kuran Kaname đã xuất hiện trở lại nhưng vẫn không hề thấy bóng dáng của Yuuki bên cạnh hắn ta, cứ như cô đã hoàn toàn biến mất khỏi thế gian vậy. Zero đoán là Kaname đã giấu cô đi hòng tránh tai mắt của Hiệp hội Hunter và cả Nguyên lão viện của giới Vampire nhưng anh lấy làm lạ là Yuuki chấp nhận điều đó.

Anh biết rất rõ tính cô xưa giờ không thích bị trói chân ở một chỗ và cũng không thích người khác bảo vệ mình. Vậy mà giờ đây cô lại ngoan ngoãn nghe theo sự sắp xếp của kẻ đó. Điều đó khiến Zero cảm thấy như máu nóng dâng lên đến đầu mình, chỉ chực chờ bùng nổ ra và bất hạnh thay kẻ anh chọn để trút giận là Kaname.

Mỗi ngày Zero dành nhiều thời gian cho việc luyện tập khả năng chiến đấu của mình. Một lần bại trong tay của Kaname ở Eslester, một lần khác là bị một ai đó tấn công đến bất tỉnh và không thể ngăn cản Yuuki làm cái điều ngốc nghếch ấy khiến Zero cảm thấy coi thường chính bản thân mình và anh buộc mình phải nâng cao khả năng chiến đấu để lần đối mặt sắp tới với Kaname, anh sẽ có đủ khả năng để giết hắn, cũng như truy tìm cho ra kẻ đã xúi giục Yuuki tự biến mình thành Vampire. Anh biết giọng nói đó rất quen nhưng lại không thể nhớ ra là đã nghe thấy nó ở đâu. Anh tự bắt mình phải mạnh mẽ hơn thật nhiều để một ngày nào đó đoạt lại được Yuuki, rồi tự tay giết cô để giải phóng cô khỏi số mệnh bất hạnh của mình.

Phần vì quá mù quáng trong tình yêu và phần khác là bị những điều Hiệp hội Hunter dạy anh về sứ mệnh của Thượng đế ám ảnh đã đẩy Zero trượt dài vào sự ghen tuông, sự thù hận và chính đó anh bắt đầu sai lầm để rồi cái giá phải trả là không rẻ tí nào. Anh vẫn luôn nghĩ rằng mình làm như vậy là có thể đến gần Yuuki và cứu rỗi linh hồn cô nhưng anh nào biết khi làm những việc thế này cũng chính là lúc anh đóng lại cánh cửa dẫn đến hy vọng cuối cùng. Cô gái ấy đã mãi mãi xa rời anh.

Mùa đông rồi mùa xuân cứ thế trôi qua một cách yên ả khác thường nhằm báo hiệu những con sóng lớn của số mệnh sắp đổ ào xuống nhân gian. Và một buổi sáng, mùa hè kéo về mang theo không khí oi bức cùng những làn gió thỉnh thoảng thổi qua mát rượi nhưng lại đẫm mùi chết chóc.

Tình hình giữa hai phe Hunter và Vampire ngày một nóng hơn và chỉ cần một sự kiện nhỏ xảy ra là thánh chiến sẽ bùng nổ ngay lập tức nhưng dường như sự án binh bất động của Kaname đã khiến phe Hunter chột dạ không biết anh đang âm mưu cái gì nên họ cũng chần chừ không dám phát động chiến tranh. Nhưng đến khi hè về thì họ không thể chờ đợi lâu hơn được nữa. Và mọi thứ dường như đã được sắp đặt sẵn để chờ lệnh tổng tiến công được ban ra.

***

END CHAP 27

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN