Oan gia! Làm bạn gái tôi nha!
Chap 11: Đi Họp (2)
Vừa bước vào trong 3 tên đó đã thu hút tất cả ánh mắt của các chị em phụ nữ, từ cổ chí kim. Tuy trong này không thiếu những người đẹp trai nhưng họ vẫn thua xa 3 tên đó. Nó chắc chắn rằng mọi người ở đây thảo nào cũng nghĩ nó là con osin đi theo sau cho mà xem, hoặc là loại gái thấy trai đẹp là bám riết. Xong lại nói nó thế này thế nọ…haizz bây giờ người ta chỉ nhìn sự việc bằng nửa con mắt thôi hay sao ý nhở ???
Tầm 15p sau, 1 dáng đàn ông hơi già bước đến bàn tụi nó.
Hắn cười xã giao rồi mời ông ta ngồi.
…Bàn bạc…Nói chuyện….Kì kèo…kí kéo….
Nó ngồi như chơi. Nói là đi họp thôi nhưng…haizz…cả buổi nó chỉ ngồi ngắm trời trăng mây đất, mà có họp hành gì đâu. Nó ngồi ngay cạnh họ nhưng có hiểu cái mô te gì đâu, mặt cứ đần ra ngoài cửa sổ. Lúc lúc lại bị cái huých tay của Hạo Thiên làm nó giật mình, quay qua cười cười với bên đối tác làm bọn hắn muốn té xỉu!
30p sau….
– Rất vui được hợp tác với bên ông! – Hắn niềm nở bắt tay người đàn ông đó.
– Mong chúng ta sẽ được hợp tác lâu dài! – Người đàn ông đó cũng vui vẻ bắt tay lại.
– Vậy cuộc họp kết thúc ở đây! Chúng tôi xin phép về trước! – Hạo Thiên nói
– Vâng! – Ông đó cười hiền.
Thế là cuộc họp nhanh chóng đến hồi ” The end”. Nó đang cười tít mắt trên oto với Minh Khang. Bỗng nó khều khều vai hắn:
– Họp gì mà nhanh vậy? Tôi mới thấy có hơn nửa tiếng à!
Hắn nhìn vào kính chiếu hậu:
– Vậy cô thích họp lâu à?
Nó vội lắc đầu nguầy nguậy:
– No! Never!
Bỗng Khang mới lên tiếng:
– Bây giờ hãy còn sớm! Hay…đi đâu đi nha??!
Nó vỗ tay tán thưởng đầu tiên:
– OK! Anh Khang! Trời ơi yêu anh nhất!
Nó nói vậy làm Khang thoáng đỏ mặt…
Hắn không hiểu sao, thấy hơi bực bội…nhưng…nó…lại THÍCH kiểu trêu chọc này nha.
– Khu vui chơi không? – Hắn lạnh lùng nói
– OKey Okey! Anh Phong này! Nay anh dễ tính quá! – Nó nịnh nọt.
Lần đầu tiên nó kêu hắn bằng anh. Hắn tự nhiên thấy vui vui, tâm trạng tốt lên mấy bậc.
Hạo Thiên quàng tay qua vai nó:
– Còn phần của tôi?
– Phần gì? – Nó ngây ngô hỏi.
– Aisss…cô đều nói tốt về 2 tên đó, chả lẽ tôi không có phần sao? – Hạo Thiên búng nhẹ trán nó.
– Á…đau…- Nó nhăn trán, ôm đầu.
– Cô không sao chứ? – Hạo Thiên hơi lo lắng.
– Anh nghĩ thế nào? – Nó phùng mồm hỏi.
Hạo Thiên chẳng muốn có cuộc nói chuyện “đầy ấn tượng” với nó như ngày đầu gặp đâu. Vì vậy, giơ tay xin hàng ngay lập tức.
Nó cười khì:
– Hihi…ngoan!
– Ờ..ờ…- Hạo Thiên méo mặt cười trừ.
____hết chap 11______
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!