Đường Vào Yêu - Phần 14
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
364


Đường Vào Yêu


Phần 14


— Anh không thấy.. Khỏe đánh lại tui xem.

Út Liễu tức đến nỗi nói không ra lời :

— Anh.. Anh..

Út Liễu vùng vằng, giậm chân bỏ đi. Cậu mợ cười khì rồi kéo nhau về phòng.

— Cậu Hai, tui thấy út Liễu nó sao sao á cậu, hình như nó rất ghét tui, vậy mà đó giờ tui xem nó như em út, cái gì cũng nói nó nghe hết, hazz, lòng người khó nói quá cậu ha.

— Ừ.. Biết người biết mặt chớ sao biết lòng.. Mà lần sau nhớ lưu ý hơn, chắc nó đương cay cú vì em đánh nó đó.

— Tui biết rồi cậu, mà cậu nè, hồi nãy nghe má nhắc đến đứa nhỏ, là sao vậy cậu, kể tui nghe đi.

Cậu Hai trầm ngâm rồi bắt đầu kể lại :

— Chuyện cũng đã lâu rồi, từ lúc sinh thằng Nhất đến giờ là bà ấy không sinh được nữa, có thai vài tháng là lại sẩy, cứ sảy như vậy năm ba lần, mụ nói cơ thể bà ta yếu nên không giữ được, đến năm tôi mười lăm tuổi, bà ta lại có thai, lần này bà ta lưu ý hết sức, ăn uống đi đứng vô cùng cẩn trọng, mụ coi nói là bụng con gái, cha mừng lắm, bà ta cũng vui ra mặt, vậy mà tới hồi được sáu bảy tháng cái bà ta bị hư tiếp tục, từ đó tới giờ không có nữa, buồn cười là lúc đó bà ta nghĩ là tôi hại bà ta, nghĩ ai cũng ác như mình.

Hai Khỏe hai tay chống cằm, hỏi :

— Sáu bảy tháng rồi sao lại hư nữa cậu, hư trong hoàn cảnh nào, chẳng lẽ không điều tra ra được sao?

— Hôm đó thân sinh của bà ta bị đau nặng, hấp hối , đương lúc gấp gáp, trời vừa dứt mưa nên bà ta đi nhanh ra xe kéo, chẳng may bị ngã, đứa bé cũng không giữ được, mà đến giờ tôi vẫn thắc mắc bình thường nhà cửa được lau dọn sạch lắm, bậc thang bà ta bị ngã cũng không có gì trơn trợt, sao lại ngã nặng như vậy nữa.

— Cậu, có khi nào có người hại bà ta không cậu?

— Tui cũng nghĩ đến trường hợp đó nhưng không biết là ai, trong nhà ngoài dì Bẩy là làm lâu nhứt thì hầu như những người làm cũ đều đã nghỉ hết, có người bệnh chết, chuyện vì thế cũng trôi vào quên lãng luôn..

Hai Khỏe ngó ngó xung quanh rồi thở dài :

— Gì đâu nguy hiểm luôn rình rập vậy trời, cứ bình thường vui vẻ mà sống với nhau hông muốn, hãm hại nhau mần gì hông biết nữa.. Ừ mà cậu nè, thuốc đó hông đó độc dược vậy có được không hay vẫn đổ bỏ?

— Tạm thời cứ bỏ tui không tin mà ta tự nhiên lại tốt đâu..

— Ừm.. Thôi để tui xuống bếp coi mần công chuyện để một hồi lại bị nói nữa.. Tui đi nghe cậu.. Mà khoan khoan, cậu kêu anh Tý hái thuốc cho anh Sáu chưa vậy? Ảnh cần gấp lắm đó cậu!

— Biết rồi.

— Biết rồi là cậu nói rồi hay chưa hả cậu, nếu rồi thì thôi, còn bằng như chưa thì tui hái tui chạy về bển rồi tui qua liền à.

Cậu Hai nhíu mày, đôi mắt lộ ý không vui :

— Em ở không lắm hả? Được rồi, để tui tạo việc làm cho em ngay.

Khỏe ngơ ngác :

— Việc gì vậy cậu?

Cậu Hai không trả lời, đứng lên đóng cửa chốt lại cẩn thận, sau đó một phát ẵm Khỏe lên giường, với tay xả màn xuống che đây những tia nắng xuyên qua căn phòng gỗ.

— Cậu.. Cậu định làm gì vậy..

Hai má Khỏe ửng hồng, lắp bắp hỏi, cậu đưa tay nựng cằm, đáp lại :

— Em đoán xem tui muốn làm gì?

Hai vành tai Khỏe nóng bừng, toàn thân nóng bức khi thân thể cậu Hai phủ trên người, bàn tay cậu khẽ đẩy cằm Khỏe lên một chút, từ từ cúi xuống ngậm lấy cánh môi hồng, tay kia luồng xuống dưới mở từng nút áo, cậu chính là đương ghen vì sự quan tâm mà Khỏe dành cho Sáu Tài, nói cậu ích kỷ cũng được, nhỏ mọn cũng được, nhưng đờn bà của cậu đầu óc không được lo lắng cho người đờn ông khác như vậy, cậu không thích.

Hai người sau khi tập thể dục buổi sáng, mồ hôi đầm đìa vì quá sức, Khỏe mới trách cậu:

— Tại cậu đấy, giờ chắc con Quýt nó nấu cơm xong rồi, tui xuống trễ má lại trách cho coi, rồi cái con Lẽo nó lại nói kháy, tất cả là tại cậu.

— Ai dám trách em mà sợ.

— Sao không, tui dầu gì cũng là dâu con trong nhà, chuyện cơm nước đâu thể giao hết cho người khác được, bữa má nói một lần rồi cậu không nhớ hả?

Nói đến đó thì cái giọng con Quýt đã lảnh lót ngoài cửa phòng :

— Con mời cậu mợ ra ăn cơm, cả nhà đương đợi.

— Ừ.. __cậu Hai đáp nó.

Hai người sửa soạn quần áo lại rồi bước lên nhà lớn, ông bà hội đồng , cậu Ba, Hông Nhung và Út Liễu đều đã ngồi sẵn đợi.

— Cha má.. Hai Khỏe gật đầu thưa.

— Ừm, ngồi xuống đi, lần sau ăn hay không thì nói một tiếng, nhà này không có chuyện chờ đợi đến nguội lạnh thức ăn đâu nghen, riết rồi không ra thể thống gì nữa hết.

Ông hội đồng càu nhàu, cầm đũa lên ăn, bà hội đồng :

— Thôi ra rồi thì ngồi xuống ăn đi, để hâm đi hâm lại hết ngon bây giờ..

Buổi ăn đó Khỏe để ý con Liễu cứ liếc liếc mình, chắc nó còn tức vụ hồi nãy bị Khỏe đánh, Khỏe cười thầm trong bụng, “tao biết được bộ mặt của mày rồi, coi mày còn dở trò gì nữa đây”

Ăn rồi, dọn dẹp rồi thì Hồng Nhung mới rủ Hai Khỏe nói chuyện, hai người đi lòng vòng ra vườn cây cảnh, vừa đi vừa nói chuyện, Hồng Nhung nói trước :

— Hai Khỏe nè, thiệt ra tui biết anh Ba Nhất thương cô lâu rồi.

Hai Khỏe hơi sững sờ giây lát, sợ Hồng Nhung ghen nên giải thích :

— Chuyện đó là chuyện lúc trước thôi, giờ tui đã lấy cậu Hai rồi nên cậu Ba không còn để ý đến tui nữa đâu, với lại giờ hai người đã có em bé rồi, cô đừng bận tâm nghen.

Hồng Nhung cười :

— Cô không cần khẩn trương, tui nói vậy chứ không có ý gì đâu, với tui nhìn ra cô rất thương anh Hai, nên tui có ý nhắc nhở cô một chuyện.

— việc chi mà nhìn cô có vẻ quan trọng vậy?

Hồng Nhung ngồi xuống chiếc ghế trước mặt nói thẳng :

— Tui nhìn là biết con Quýt nó thương cậu Ba, chuyện đó tui không để tâm lắm, nhưng con Liễu nó không đơn giản đâu, nó thích cậu Hai của cô đó..

Hai Khỏe bất ngờ :

— Thương cậu Hai, sao mà được họ là anh em mà cô có lầm lẫn gì hông?

— Có phải là anh em ruột đâu mà hông được.

— Tui cũng hồ nghi rồi nhưng chưa dám chắc chắn, bởi chắc nó ghét tui lấy cậu Hai nên mới hãm hại tui đây mà!

— Bởi vậy cô phải đề phòng nó nghen, mấy người im im như nó rất nguy hiểm, chắc tuần này tui về trển để thuyết phục cha má tui, chớ ở đây hoài cũng hông được, dầu sao cũng chưa cưới hỏi ở hoài người lại nói nữa.

Hai Khỏe cũng đã nghe chuyện rồi, thiệt là thông cảm cho Hồng Nhung lắm, đã bụng mang dạ chửa mà còn phải chịu làm vợ Hai, tội nghiệp cổ quá.

Ngồi nói chuyện một hơi thì họ vào nhà, Hai Khỏe về phòng với cậu Hai một hồi rồi qua thăm bà nội, sẫm chiều thì xuống bếp coi cơm nước, không hiểu đi mần sao mà đụng mặt Út Liễu ngay giữa nhà, Út Liễu khinh khỉnh :

— Ghét mà đi đâu cũng gặp. Quýt, sao mày không quét nhà để rác bừa bộn quá vậy.

Con Quýt cũng phụ họa theo :

– – Dạ dạ để con quét ngay.

Nó cầm cây chổi sấn sấn tới chỗ Khỏe mà quét lấy quét để:

— Ý, mợ Hai, mợ tránh qua một bên cho con quét nhà nha mợ, chứ mợ đứng giữa đường con không cẩn thận lại làm dơ đồ mợ đó..

Nó nói chứ cây chổi chứ nhằm ngay chân Khỏe mà quét, ánh mắt Út Liễu hả hê lắm, ý tụi nó nói Khỏe là rác đây mà, Khỏe cũng không nao núng mà giựt luôn cây chổi trên tay con Quýt mà nói :

— Quýt mần gì thì mần đi để mợ quét cho, ý, ý, người em dính gì nè, đứng yên, đứng yên để mợ phủi xuống cho.

Khỏe cầm nguyên cây chổi mà quét lên người của con Quýt, nó la làng :

— Mợ, mợ làm gì vậy, dơ, chổi dơ.

— Để mợ phủi bụi dùm cho, mà Út Liễu cũng bị nè, để chị giúp nghen…

Y như làm con Quýt, Khỏe cũng quơ quơ lên người con Liễu, còn cố ý làm nhiều hơn nửa, nó hét lên :

— Trời ơi làm cái gì vậy hả, bị điên hả, bỏ cây chổi xuống coi. Quýt mau ôm mợ Hai lại cho tao coi.

Bà hội đồng đi xuống tới, e hèm :

— mấy đứa làm cái gì vậy?

Con Quýt nhanh nhảu trả lời :

— Dạ thưa bà, con đương quét nhà cái tự nhiên mợ Hai giựt lấy cây chổi mà quơ quét như vậy đó bà.

— Vợ thằng Hai có đúng không?

Thì đúng là Hai Khỏe có giựt chổi của con Quýt thiệt, nhưng không có lửa thì sao có khói nếu nó không nói Khỏe là rác thì Khỏe đâu làm vậy chớ.

–vợ thằng Hai, có nghe má hỏi không?

Út Liễu :

— GIỜ đến má hỏi mà chỉ còn không muốn trả lời, con người ta một bước lên làm mợ Hai rồi thì đâu cần tôn trọng ai nữa..

Hai Khỏe :

–Hông phải đâu má tụi con đương giỡn với nhau thôi, con Quýt, chơi giỡn giờ mày méc hen.

Bà hội đồng hỏi Quýt :

— Đúng không Quýt?

— Thưa con đâu có giỡn với mợ, chuyện con mần còn hông hết nửa là rảnh đâu mà chơi chớ, chắc mợ Hai sợ bà trách phạt nên mới nói vậy, mợ Hai cũng miệng lưỡi quá đa.

Cái con Quýt chết bầm, đáng ghét, cái đồ châm dầu vào lửa, nhìn mặt của nó kìa, láo toét dễ sợ chưa.

Bà hội đồng xua xua tay :

–Không có gì thì thôi, giải tán, việc ai người đó làm đi, còn Vợ thằng Hai, lên đây má biểu một chút.

Bà hội đồng đi trước, Khỏe đi theo sau, lên nhà lớn, bà biểu khỏe ngồi xuống rồi nói :

–Chuyện là vầy, sắp tới giỗ ông nội con, mọi khi thì vẫn để con Liễu sắp xếp, nay có con rồi, con coi chuẩn bị nghen, đợt này má làm gọn, chỉ mời họ hàng cô bác nhưng cũng cỡ chục mâm, ngày mơi hai má con mình đi lên tỉnh mua đồ chuẩn bị là vừa.

Hai Khỏe gật đầu :

— Dạ má.

— Ừ.. Mà con có uống thuốc đều đặn không đó, nhớ uống đúng liều đúng cữ, cha má ham cháu lắm rồi.. Nhà có con nít mới vui.

Hai Khỏe nhìn bà hội đồng, nét mặt hài hoà, nhìn cũng không ra điểm xấu, cớ sao tâm địa lại xấu xa, lại làm ra những chuyện trái với đạo lý vậy chớ.. Nhưng đến cậu Hai vẫn không tìm ra bằng chứng thì chứng tỏ bà đã tính toán rất kỹ càng, muốn lật mặt bà, e là không dễ, thôi thì tới đâu tính tới đó vậy.

— Dạ con biết rồi. Con uống đúng cữ mà má.

— Ừm tốt, thôi con xuống đi, má qua với Hồng Nhung, con nhỏ sắp về trển rồi.

***
Cậu Ba từ khi ăn cơm sáng đã ôm gà đánh lái ra thị xã, cậu ngồi với Chánh Hưng, cũng là một tay ăn chơi có tiếng, cha của Chánh Hưng làm trong tòa án nên Chánh Hưng cũng có chút tiếng nói ở đây.

— Ngày mơi toa rảnh hông đi Mỹ Hội chơi với moa nghen, có độ đã lắm toa.

Cậu Ba mới hỏi :

— Độ gì thì thấy toa hứng thú quá đa?

— Moa có người bạn ở Mỹ Hội, mai nó tổ chức tại nhà nó luôn, ngoài ca hát nhảy múa còn có đánh bài đá gà, muốn có đào cũng có luôn! Mà quan trọng là có cô đào Xuân Thuỷ xuống hát, qua nhìn gái thưởng rượu cũng sướng nữa toa à!

Ba Nhất hơi phân vân, suy nghĩ rồi nói :

— Nghe toa nói moa cũng ham lắm, ngặt nổi mai moa phải đi Sài Gòn rồi, chắc không đi với toa được hẹn toa dịp khác thôi.

Chánh Hưng mới hỏi cậu Ba đi Sài Gòn mần chi mà đi hoài vậy, cậu Ba nghĩ bạn bè thân thiết nên cũng tình thiệt mà kể chuyện của mình với Hồng Nhung và cả chuyện cưới vợ mạng Mộc mạng Thổ như ông thầy bói, Chánh Hưng nge thì cười lớn :

— Toa cũng tin mấy cái lời nhảm nhí đó nữa hả?

— Không tin đâu, nhưng ông bà già làm dữ quá nên phải nghe toa à chứ moa đâu có muốn cưới 2 3 vợ lằng nhằng vậy đâu!

— Thì tại do toa không quyết đoán nên ông bà già toa mới ép toa như vậy, như moa nè, moa yêu thích con vợ moa, mà ông bà không đồng ý muốn moa cưới cái cô kia cho môn đăng hộ đối, moa quậy lên, moa chơi bời, thử coi còn dám ép moa không! Toa làm căng lên, ổng bả sợ chiều mình liền à toa ơi.

Ba Nhất ậm ừ, chỉ sợ làm quá bị cắt bạc còn khổ hơn nửa, thôi là mệt mỏi nhưng có bạc trong người là vui rồi, cưới thì cưới nhưng sau nầy cậu cũng sẽ đưa Khỏe lên làm vợ cả, chắc chắn đó.

***

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN