Ác Ôn Xuyên Nữ Phụ - C4
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
147


Ác Ôn Xuyên Nữ Phụ


C4


Doãn Phi mơ mơ hồ hồ nhớ ra một chuyện, nơi nàng sắp xuyên qua, là một tác phẩm chưa được phát thảo của một con bệnh hoạn từng được nhốt chung với nàng.

Nàng cũng nhớ ra các tình tiết trong truyện được một ít, vị tiên sinh đó hình như rất thích Doãn Phi, nên dùng tên nàng cho nhân vật nữ phụ của mình, mà nhân vật đó theo như cách nhìn nhận của Doãn Phi, thật sự đáng yêu đến hết hồn.

Trước hết sơ lược về vị tiên sinh kia cái đã, vị tiên sinh kia nghe nói từng là một sát thủ máu lạnh, thật ra chỉ là phóng đại, nghe nói lần đầu tiên đi thi hành nhiệm vụ còn chưa kịp làm gì nạn nhân thì đã bị tóm vào tù.

Sau đó lại nghe nói, vị tiên sinh kia luôn có cách xổng chuồng ra ngoài, cái này thì Doãn Phi có hỏi thế nào nàng ta cũng không nói cách thoát ra bằng gì cho nàng, chỉ biết không nhà tù nào nhốt được nàng ta nên nàng ta được chuyển đến thẳng tổng cục New Z.

Vị tiên sinh kia rất thích viết tiểu thuyết, Doãn Phi lúc rãnh rỗi sẽ ngồi ngắm nhìn nàng ta suốt mấy tiếng đồng hồ, không phải nàng ta quá đẹp, không đúng lắm, vì nàng ta cũng rất đẹp, Doãn Phi cảm thấy khuôn mặt nàng ta lúc chăm chú ngồi gi gi chép chép bôi bôi vẽ vẽ nhìn rất vất vả, miệng nàng ta luôn lẩm bẩm cái gì đó, Doãn Phi cảm thấy thú vị, nên rất ngoan ngoãn dùng hai ngày ngồi yên ở trong phòng giam yên lặng quan sát nàng ta, nghe nói lúc đó 42 đặc công tần giam số 11, là tần nàng bị giam, thay nhau đi ăn mừng.

Rốt cuộc sau hai ngày nàng cũng biết được nàng ta lẩm bẩm cái gì.

Nàng ta đọc thần chú: “Xuyên không, xuyên không, ta muốn xuyên không về cổ đại làm một thánh nhân, muốn làm hoàng đế, muốn có hậu cung tranh sủng, muốn có mỹ nam”

Được rồi, nội dung có chút phi thực tế và chẳng có quái gì thú vị như trong suy nghĩ của nàng cả.

Khải Tuần đại lục, Doãn Phi nữ phụ, Lãnh Điệt vương gia, nhớ rồi! Là các chi tiết trong quyển tiểu thuyết mà vị tiên sinh đó đã từng đưa cho nàng tham khảo và đánh giá, nhưng đáng tiếc, Doãn Phi cũng chính là người xé nát nó.

Quyển tiểu thuyết mang tên: Cực Phẩm Manh Thê, Vi Phu Khắp Thiên Hạ. Doãn Phi thật khâm phục mình vì có thể nhớ những kí tự dài ngoằn ngèo này lâu như vậy, đương nhiên phải nhớ thôi, lần đó đọc mới một đoạn mà đã tức giận đến muốn hôn mê, sao có thể không nhớ dai cho được!

Khải Tuần đại lục tổng cộng có 34 quốc gia, nhưng đa số đều không đáng nhắc tới, chỉ có 5 cường quốc là đáng nhắc tới nhất, thay nhau cay trị các nước chư hầu yếu kém hơn. 5 cường quốc này gồm có Dư Nguyệt, Lăng Tiêu, Phù Ảnh, Vân Lị, và Tuyệt Ưu quốc.

Các thế lực mạnh mẽ làm nền móng cho ngũ quốc là thuộc về các đại gia tộc và các phe phái trong giang hồ.

Nữ chủ là thứ nữ của Liễu gia, gia tộc đứng vững chân nhất trong Vân Lị quốc, Liễu gia ba đời đều có nữ nhân vào cung làm hậu, không hậu cũng phi, gia thế hiển hách không gia thế nào bì kịp, họ hàng là quan lại trong triều đình trãi khắp.

Nữ chủ là thứ nữ chi thứ nhất của Liễu gia, bị đưa đi lên Am ni cô từ lúc lên 4, mẹ nàng là một mỹ nhân được Liễu thừa tướng vừa gặp đã yêu, sủng nàng ta suốt mấy năm liền vì thế nương thiếp trong nhà đều không yêu thích, căm hận thấu xương, mưu toan giết hại đổ oan cho mẹ nàng hồng hạnh xuất tường sinh ra Liễu Ứng Tụ – Nữ chủ.

Nàng ghi hận trong lòng, đem mối hận giết mẫu thân, trôn sâu vào người làm nền tảng bước đi lên con đường trả thù và tìm sự cường giả, bản thân sẽ dẫm đạp lên tất cả, thề sẽ làm cho Liễu gia phong ba bão táp ngập tràn trong tột cùng của thảm hại.

Trong một lần may mắn cứu được mạng của Tôn thượng của ma giáo, hắn vì trả ơn nên đem nàng về ma chướng nuôi dưỡng, nhan sắc nàng khuynh quốc khuynh thành, lại tài mạo song toàn nên được các sư huynh sư đệ yêu thích, đeo bám cưng sủng nàng ta như trứng mỏng dễ vỡ, các sư tỷ các sư muội trong Ma giáo đều ganh đua đến Liễu Ứng Tụ, trong đó có cả Doãn Phi, rãnh rỗi sinh nông nổi đi khiêu khích nữ chủ liên miên, từ thi đấu võ công đến cầm kỳ thi họa, tất cả đều thua trắng, đã mất mặt còn bị Liễu Ứng Tụ phúc hắc kia gài bẫy hết lần này đến lần khác, tệ hại!

Nhóm sư huynh háo sắc kia còn âm thầm trả thù thay Liễu Ứng Tụ để lấy lại nội tức cho nàng ta, ví như: Người bị hủy dung, người bị chặt hết tay chân, người bị… Doãn Phi hít một hơi.

Trong truyện Doãn Phi điêu ngoa tùy hứng, dâm đãng trời sinh, thích câu dẫn nam nhân khắp nơi, nam sủng thành đàn, Lãnh Điệt vương gia chiến thần vang danh khắp thiên hạ kia không hiểu cái méo gì lại sủng nàng ta lên trời, ngay cả kinh thành to lớn như vậy mà cũng đồn đại khắp nơi rằng nàng loạn luân luôn với cả nghĩa phụ mình.

Bị nương thiếp trong vương phủ hận thấu xương bí mật bán vào lầu xanh khi mới 14 tuổi, kế tiếp Doãn Phi kia lại đâm đầu vào ma chướng của Ma giáo, đi giành nam nhân với nữ chủ, nữ chủ là tiểu bạch thỏ tuyệt sắc, mị hoặc nhân giang, trên đời dưới thế có một không có hai, tiểu bạch thỏ cái con khỉ!

Nội lực thâm hậu, bán manh khắp nơi, phúc hắc là trùm, còn là một sắc nữ, ây da, căng nha, nàng ta cứu rỗi đời các nam chủ, là vị tiên nữ hạ phàm cứu vớt chúng sinh, ôi đệch con mẹ nó!!!!!

Vương gia có, sư huynh có, biểu ca có, hoàng tử có, môn chủ có, cung chủ có, sát thủ có, thần tiên ca ca có, hoa hoa công tử có, cái hậu cung của nữ chủ này trải rộng khắp thiên hạ như cái tựa đề của nó vậy…

Chưa hết, xung quanh nữ chủ mỹ nam nhiều như bươm bướm, Doãn Phi nữ phụ kia bị đám nam chủ nhét hành đầy họng, bị bọn hắn hành cho lên bờ xuống ruộng để lấy điểm với người đẹp, thôi… Xong!

Đậu má!

Con khốn bị nhốt chung kia nên chết từ lúc mới sinh ra đi còn hơn! Mày chơi tao mặn vậy luôn đấy!

Nếu mày không lấy tên tao ra chà đạp cùng sỉ nhục như thế thì có khi tao đã được an an ổn ổn xuyên vào quyển tiểu thuyết nào đó được làm công chúa hay nữ hoàng rồi!

Thật ra lúc đầu nàng cũng thích đọc lắm, xem đến nổi nhập tâm, cảm thấy cực kì thích loại nữ chủ này, xem nàng hành hạ những nhân vật đáng ghét kia ra cả bã thật thích! Nhưng đến khi thấy tên mình bị đem ra làm nhân vật phản diện thì không thích nổi nữa.

Trở về sự việc 1 tháng trước.

Lúc đó…

Doãn Phi cũng không quan tâm đến nữ tác giả đang ngồi kế bên mong ngóng chờ nàng cho điểm, là điểm tuyệt đối mới được nha.

Này thì điểm tuyệt đối, nàng trực tiếp xé luôn bản thảo của con người ta thành trăm mảnh, rồi bình thản rắt chúng lên đầu vị kia. Tự nhiên phủi phủi tay rồi đứng dậy đi mất…

Lần đó Doãn Phi bị rượt chạy hết cái nhà tù New Z rộng bằng 7 cái sân bay quốc tế gộp lại hết 20 vòng, cái đế giày bóc khói, còn cái đầu vị kia thì bóc hỏa, hình như tức đến nổi thổ huyết. Có lẽ muốn đồng quy vô tận với Doãn Phi.

Doãn Phi nộ khí bốc tận trời cao trực tiếp xông ra ngoài dùng tiền mua hết số sách của vị kia viết mấy năm trời, đầy đủ tất cả thể loại, rồi một phát đem đi tống vào lò luyện đan đốt sạch.

Có lẽ bản thân gây nghiệt quá nặng, oán khí của vị kia đã dung nạp qua cái hệ thống xuyên không 080 kia, biết vậy lúc trước đã chẳng làm.

A di đà phật.

Doãn Phi vẫn còn chìm đắm trong mơ mộng và trí tưởng tượng của mình mà không hề hay biết có người từ nãy giờ vẫn đứng ở bên cạnh nhìn nàng chăm chú.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN