Ánh sáng của trăng
Chương 12
Cô nhìn thấy mọi người trong nhà tất bật chuẩn bị cho hôn lễ của anh, còn có ba mẹ anh tận tay chỉ đạo công việc. Cô đứng ở hành lang nhìn xuống lầu, lần đầu tiên cô có suy nghĩ rời khỏi nơi này, rời xa anh người cô đã dành cả thanh xuân cho anh. Hôm nay Ngọc Lan đã trở về Pháp để chuẩn bị cho hôn lễ, cô nhìn thấy anh bước ra khỏi phòng cô bước tới trước mặt anh.
Lần đầu tiên cô có dũng khí nhìn thẳng đôi mắt anh “Có khi nào anh đã nghĩ đến em hay không?”
Cái nhìn của ác ma luôn làm cô sợ hãi nhưng hôm nay cô muốn biết những ngày tháng qua người cô yêu có đáp lại tình cảm này không?
Anh lạnh nhạt nhìn cô lười biếng trả lời “Thời gian của tôi không dư để nghĩ đến những thứ vớ vẩn.”
Thì ra đó là đáp án của anh giờ cô đã biết mình phải từ bỏ thật rồi không còn chút gì để níu kéo chỉ làm cho cô thêm đau thương đã không còn nước mắt để khóc cho cuộc tình này. Giờ anh đã có người mình yêu bên cạnh, sắp tới là cuộc sống hôn nhân hạnh phúc nên có cô tồn tại hay không cũng không ảnh hưởng.
Anh bước qua người cô đi xuống lầu, còn cô đứng chôn chân tại đó không biết qua bao lâu cô mới có thể nhấc đôi chân mệt mỏi hay trái tim cô mệt mỏi vào phòng, nhìn mọi thứ xung quanh lần cuối. Cô thu dọn vài bộ đồ cũ bỏ vào giỏ cô nằm lên giường, cô cho phép bản thân mình khóc lần cuối cùng trong đời rơi nước mắt vì anh. Thời gian đến 12h cô rón rén xách giỏ mở cửa đi đến trước cửa phòng anh cô mở cửa bước vào mùi rượu xộc thẳng vào mũi cô nhìn anh nằm ngủ trên giường cô bước tới ngồi xuống nhìn kĩ gương mặt anh ngón tay nhẹ nhàng sờ nhẹ đôi lông mày nghiêm nghị của anh “Em bỏ cuộc.”. Hôm nay anh say nên không khóa cửa phòng nếu không cô cũng chỉ có thể đứng ngoài cửa, cô muốn bản thân mình nhớ mãi cảm giác đụng chạm với anh. Có phải cô là người phu nữ ngu ngốc lắm không? Anh đã biến cô thành bộ dạng này mà cô vẫn muốn nhớ, tình yêu là thế đó là thay đổi bản chất thật của con người.
Cô bước đi trên con đường lớn nhìn mọi thứ xung quanh đi về đâu bây giờ? Bỗng nhiên ánh đèn của xe chiếu vào mắt cô nheo mắt lại nhìn thấy Joyli bước xuống xe đi về hướng cô.
“ Cậu đi đâu vào giờ này? Còn cái giỏ này là sao chẳng lẽ cãi nhau với chồng. Mà thôi lên xe rồi nói” Joyli hỏi cô nhiều thứ không biết trả lời ra sao thì đã bị kéo lên xe.
Chiếc xe chạy băng trên đường cô nói hết sự thật cho Joyli nghe từ chuyện Trúc Ly cho đến cuộc hôn nhân không tình yêu này, Joyli nghe cô kể xong an ủi cô.
“ Bây giờ mình sẽ làm cho bạn quên đi quá khứ, sống hướng về tương lai.” Cô nghe Joyli nói vậy cô thấy chính xác hiện tại mình cần quên hết mọi chuyện để sống trọn vẹn tương lai tươi sáng phía trước.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!