Anh Yêu Em! Lợn con! - Chương 16-Bắt cóc
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
147


Anh Yêu Em! Lợn con!


Chương 16-Bắt cóc


Sáng hôm sau, nó vẫn đến trường như thường lệ, nhưng… nó không đi chung với hắn nữa. Hôm nay, nó dậy thật sớm để bắt taxi,vào trường rồi thì như chỉ có 1 mình nó và bác bảo vệ, vì lúc đó mới có 5h30 trong khi 7h mới vào lớp.
Nó vào lớp, chọn chỗ ngồi còn trống xa hắn, nó sợ… khi gặp hắn nó sẽ bất giác mà khóc mất. Cứ thế, nó quăng chiếc cặp lên bàn rồi gục xuống ngủ, nói ngủ nhưng thực chất là nó đang khóc thầm, những giọt nước mắt cứ thế khẽ lăn dài trên má nó…mặn thật đấy…

Renggg renggg…

Chiếc chuông trường cứ rung, nó dậy thì thấy mọi người đã vào đầy đủ… mọi người… trừ hắn… có lẽ do công việc ở tập đoàn và tổ chức quá nhiều…

-Hội trưởng ahh!Có người muốn gặp bạn ở sau trường đấy! -1 bạn nữ khẽ khều nó rồi bảo.
-Ừ cảm ơn bạn! -nó cười…1 nụ cười gượng gạo dành cho những người ngoài cuộc.
Nó ra phía sau trường, đó là 1 bãi đất trống rộng, cây cỏ không xanh tươi gì mấy,bỗng…

1 bàn tay đưa trước mặt nó rồi chụp vào mũi…chụp thuốc mê? Nó là đại tỷ trong thế giới ngầm, như vầy thì nhằm nhò gì với nó,nhưng nó vẫn cố tình nhắm mắt để xem người đó sẽ đưa nó đi đâu,rồi nó giả vờ làm rớt điện thoại xuống đó,nó biết… người bắt cóc nó chính là ả Tuyết,nó liếc xuống bàn tay ả đang chụp thuốc mê, nó nhanh nhẹn rút chiếc vòng có khắc chữ N G O C T U Y E T cùng điện thoại xuống đất. Ả định nhặt lên thì nghe tiếng có người đi tới, bèn dẫn nó đi vào 1 nhà kho cũ,bị bỏ hoang từ lâu.

Ả trói nó vào 1 cái ghế, nếu là dây thừng thì nó có thể thoát ra rất dễ dàng nhưng… gì thế này?… dây… dây xích… nó cố gắng vùng vẫy nhưng không sao thoát được, ả thấy thế vui lắm, cười lớn.
-Mày không thoát được đâu! Đây là cái giá cho mày vì đã cướp Thiên của tao! -ả trợn mắt cầm roi quất mạnh vào nó… những vết máu đỏ cứ thế hằn vào da thịt nó nhưng vẫn cố cắn răng chịu đựng, không nói 1 lời nào.

Đau… tất nhiên là đau rồi… nhưng làm sao đau hơn người mà mình quý, xem như 1 người bạn,1 người anh sẽ xa nó… những 5 năm… Nó thực chất chỉ xem hắn là 1 người bạn… 1 người anh thôi sao?… nó… thực sự không hiểu tình cảm hắn dành cho nó sao? Sau tất cả, hắn thực sự không thể chiếm 1 phần nào đó trong tim nó sao? Bạn… hắn không cần… Anh trai… hắn càng không cần… Bao giờ… thì nó mới hiểu được tình cảm của hắn lớn biết chừng nào chỉ dành cho nó… dành riêng cho nó… Phải chăng? Nó quá ngốc…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN