Ba Đêm Định Mệnh - Chương Chương 10 .2 - Phần 02
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
142


Ba Đêm Định Mệnh


Chương Chương 10 .2 - Phần 02



Bởi gã đã trở lại cuộcsống của cô, những cảm giác rối bời từ năm năm trước nhất loạt ồ ạt tấn cônggã. Gã không còn cảm thấy trống rỗng thêm nữa, mà giờ đây có quá nhiều cảm xúcgã không biết nên xử sự ra sao với chúng.

Aveline nói đúng, tiềnkhông giúp được gã trong trường hợp này.

Gã vỗ bàn tay lên mặtkhông chắc người ta phải đối đãi thế nào với vị hôn thê đang khóc lóc, nhất làkhi kẻ đó chính là tên vô lại đã gây ra những giọt nước mắt. Cô dường như khôngmuốn gã an ủi, còn gã thì quá bối rối để có thể làm bất cứ một điều gì khác.

Nếu là dụ dỗ, gã có thểxử lý được. Chứ chuyện này…

Gã đặt ly rượu của mìnhxuống. Bắt đầu đến chỗ cô, ước sao có thể làm điều gì đó. Gã mở mồm định nói,nhưng không có từ ngữ nào thoát ra. Choáng váng, gã ngừng ngay giữa đường.

Làm sao gã có thể khôngbiết nói gì? Gã chẳng phải vẫn là Lucien DuFeron đây sao? Vẫn là Lucifer, taychơi tai tiếng và quyến rũ nhất Luân Đôn? Phải chăng gã đã ra đi quá lâu đếnmức quên cách nói chuyện với một người phụ nữ? Quỷ thần mới biết gã đã làm rốitung mọi thứ liên quan đến Aveline như thế nào kể từ khi trở về. Tại sao ngaylúc này, gã không thể tập hợp những từ đúng đắn lên môi, bằng một giọng chuẩnxác và một nụ cười chuẩn mực?

Có phải gã vẫn là Luciennhư mọi khi, hay đâ trở thành một ai đó khác?

Mẹ kiếp. Trong khoảngmột khắc, gã nhận ra quy mô của những gì thực sự bị đánh cắp khỏi mình. Nhiềuhơn tiền bạc. Nhiều hơn của cải hoặc thậm chí lCó lẽ chính bản chất con ngườigã đã bị cướp đi, cũng giống như vật chất.

Làm sao gã lại không thểquyến rũ chính vị hôn thê của mình?

Tiếng gõ vọng lại từcánh cửa, một sự chen ngang đáng hoan nghênh, Aveline lén lút lau khô đôi mắtkhi gã đi ra trả lời. Vị chủ quán tươi cười và cùng với hai đứa nhóc theo saubước vào phòng, tất cả bọn họ đều bê các đĩa thức ăn có hương vị tuyệt hảo. Khicác cậu bé sắp xếp món ăn trên bàn, ông chủ dành ít phút thổ lộ sự hãnh diệnmình khi đón Lucien vào quán trọ xoàng xĩnh của ông ta. Lucien đáp lại nhữnglời bình luận của người đàn ông, nhưng ngay cả khi đó sự chú ý của gã chưa từngrời Aveline.

Khi chủ quán cùng mấycậu bé cuối cùng cũng rời đi, Lucien quay lại chiếc bàn và rót cho mình một lyrượu khác. Dòng chất lỏng êm dịu róc rách chảy vào ly phá tan sự tĩnh lặng căngthẳng.

\”Em có muốn mộtchút rượu bây giờ không?\” Gã hỏi.

\”Vâng\”, cô thìthầm, rồi nhanh tay lau hai đuôi mắt. \”Vâng, tôi nghĩ mình sẽ dùng mộtchút.\”

Lucien rót ly thứ hai,không nhìn Aveline khi cô lại gần chiếc bàn. Gã không muốn trông thấy đôi mắt đỏhoe hoặc nỗi buồn suy sụp trên đôi vai cô. Không biết cô phải trả giá những gìcho cuộc báo thù của gã.

\”Ăn thôi\”, gãnói. \”Tôi chắc cả hai chúng ta đều xúc động quá mức vì đói.\”

\”Vâng.\” Cônghe cũng có vẻ bị thuyết phục giống gã, nhưng gã phải thán phục khi cô sẵnlòng gạt những bất đồng của đôi bên ra sau. \”Có lẽ anh đúng.\”

Họ ăn trong im lặng, cònkhoảng cách giữa hai người quá xa so với chiều dài thực tế của một chiếc bàn.

♥♥♥

Bình minh trong ngày tổchức của họ đã ló rạng một cách sáng chói và hân hoan, dù không thể dùng cáctính từ tương tự để nói về cô dâu. Aveline thức dậy khỏi giường sáng hôm đó vớinỗi sợ hãi thắt lại trong bụng. Phải chăng cô đang mắc sai lầm? Nhưng đã quátrễ để quay trở lại.

Cô rửa mặt và nhìn chằmchằm vào tấm gương soi trên tường, vào hình ảnh phản chiếu của đứa trẻ vẫn đangngon giấc trên chiếc giường đằng sau cô. Cô có đang thực hiện một điều đúng đắncho Chloe hay không? Có, Lucien là cha con bé, nhưng gã cũng là người đàn ôngnhẫn tâm, một kẻ chứa đầy phẫn uất đang dần trở nên quá dễ tổn thương. Liệu gãcó đủ kiên nhẫn để nuôi dạy một đứa trẻ nhạy cảm như Chloe hay không?

Liệu gã có thể trở thànhngười chồng tốt, hoặc có làm cô hổ thẹn với những mối quan hệ bất chính khắpLuân Đôn hay không?

Cô nhíu mày. Những ýnghĩ đó đến từ đâu vậy? Đàn ông lúc nào chẳng có những cô nhân tình, bởi vợ gãđã từ chối chia sẻ chiếc giường với gã, một người đàn ông có ham muốn mạnh mẽnhư Lucien sẽ bị buộc phải tìm một người bạn khác giới ở nơi nào đó khác. Mộtkhi gã thực hiện bổn phận với Chloe, Aveline sẽ kiên quyết giữ im lặng trướctrước bất cứ một mối quan hệ nào có thể lọt vào tai cô.

Ngoài ra, thêm một lớpvỏ tuyệt vọng đã bao phủ lên trái tim cô.

Lau khô đôi tay, cô quaysang chiếc rương nhỏ để quyết định đâu sẽ là chiếc váy cưới trong hai chiếc côvội vã đóng gói. Chiếc màu hồng, có lẽ thế. Nó sẽ làm nổi bật sắc màu trên đôimá và cô muốn mình đẹp nhất trong ngày cưới của bản thân, ngay cả khi chuẩn bịcưới một tên đểu cáng.

Một tiếng gõ cửa gấp gápvang lên, trước khi Aveline có thể mời vị khách bước vào, cánh cửa đã bật mở vàJen ào vào căn phòng. \”Cô ơi!\” Cô gái la lên, một nụ cười rộng, đầyphấn khích nở trên gương mặt. \”Nhìn xem ai đến này! Đây là bà Tibbs, thợmay quần áo!\”

Một người phụ nữ cao,khá tròn trĩnh theo sau cô gái, đôi môi bà cau lại tập trung. Một chiếc bút chìdắt trên mái tóc nâu, đang dựng ngược trên đỉnh đầu. \”Hóa ra đây là côdâu?\”

\”Jen à, chuyện

\”Đừng lo, thưacô\”, người thợ may cắt ngang. \”Tôi chỉ mang thứ này cho cô, chúng tôisẽ khiến nó vừa vặn trong chốc lát thôi.\” Bà búng ngón tay, hai người phụnữ trẻ gấp gáp chạy vào, cả hai đang ôm một chồng lụa màu đào lộng lẫy.

Aveline há hốc miệng khimột cô thợ phụ mở ra một chiếc váy tuyệt đẹp. \”Thưa bà Tibbs, làm ơn hãycho tôi biết cái này là sao?\”

\”Chồng tương laicủa cô mang đến cho cô một chiếc váy cưới. Ngoài ra còn một chiếc cỡ nhỏ.\”Một cách chú tâm, bà Tibbs lấy khăn tắm khỏi những ngón tay chết lặng củaAveline. \”Giờ thì đứng yên, để tôi có thể lấy được số đo chính xác củacô.\”

Aveline không nhúc nhíchtrong sự kinh ngạc hoàn toàn khi người thợ may đo người cô. \”Phải rồi, ôngấy là người rất gần gũi với cô\”, bà nói với tiếng cười khúc khích.\”Vị hôn phu của cô cho tôi vài số đo áng chừng và ông ấy tương đối chínhxác. Khi chúng ta hoàn thành, chiếc váy này sẽ vừa vặn một cách hoàn hảo vớicô.\”

\”Chúng tôi mangchiếc này cho con gái cô, thưa cô\”, một trong hai trợ lý của bà thợ maynói. Cô ta đang giơ ra chiếc váy thu nhỏ với màu hồng phớt tương tự.

\”Chúng tôi sẽ mặccho cô bé khi mẹ bé xong.\” Bà Tibbs búng tay lần nữa, người thợ phụ thứhai bước lên trước với chiếc váy của Aveline. \”Hãy mặc cái này và biến hóanào. Ở đây sẽ diễn ra một lễ cưới vào sáng nay!\”

Aveline mụ mị đứng đókhi bà Tibbs đính ghim sao cho vừa chiếc váy, rồi kéo nó ra khỏi người cô vàđưa cho một trong các thợ phụ, người ngay lập tức ngồi xuống với kim và chỉ đểchỉnh sửa lại.

Họ đánh thức Chloe, côbé đang đứng ngay bên cạnh với sự thích thú khi biết mình cũng sắp được mặc mộtbộ váy lộng lẫy như mẹ. Lúc họ lấy được số đo cụ thể của Chloe (một quá trìnhtốn nhiều thời gian do sự cựa quậy hưng phấn không ngừng của đứa trẻ), cô thợmay trẻ kia đã hoàn tất công đoạn sửa chửa cho chiếc váy của Aveline. Avelineđể người thợ mặc cho cô, khiếp hãi trước vẻ đẹp của lớp lụa màu đ

\”Một cô dâu tuyệtđẹp\”, bà Tibbs lẩm bẩm, khi tất cả bọn họ nhìn chằm chằm Aveline qua tấmgương.

\”Cô cho phép em làmtóc cho cô nhé?\”, Jen hỏi. \”Em luôn vấn tóc cho các em gái mỗi khi cóvũ hội trong vùng.\”

Cô không thể cưỡng lạinhững háo hức trong đôi mắt cô gái. \”Đương nhiên rồi, Jen ạ. Tôi sẽ rấtbiết ơn em.\”

Khi Jen chạy đi tìm cácphụ kiện cho mái tóc của cô, Aveline vuốt bàn tay lên phần lụa trên váy thêmmột lần nữa và tự hỏi còn bất ngờ nào khác đang chờ đợi cô từ người chồng tươnglai.

Lucien đứng ớ chân cầuthang quán trọ và ngắm nhìn khi Aveline cùng Chloe đi xuống. Aveline đã cướp đihơi thở của gã; lớp lụa màu anh đào càng làm nổi bật đôi mắt xanh lá và mái tócvàng, khiến làn da cô trắng mịn như kem tươi. Nó ôm sát cơ thể cô như một ngườitình, loạt soạt phấp phới quanh chân khi cô chạm đến bậc cuối cùng. Cô mang mộtvòng hoa trên mái tóc vấn cao. Trước ánh mắt sát sao của gã, cô chạm lên nó vàe ấp mỉm cười. \”Jen đã cố nài.\”

\”Em trông tuyệtđẹp.\” Gã nhìn xuống Chloe. \”Cả hai người.\”

\”Cha có thích hoacủa con không ạ?\” Chloe hỏi, cùng chạm vào bông hoa dại màu trắng cài lênnhững lọn tóc quăn đen của con bé.

Trái tim Lucien ngừngđập khi con bé gọi gã là cha. Rồi gã run run hít thở và chạm vào má con bé.\”Cha thích lắm. Thực tế, cha vui vô cùng khi có nhiều hơn nữa cho cả haimẹ con trong xe ngựa.\”

\”Yeah!\” Chloenhảy cẫng lên sung sướng.

\”Hoa sao?\”Aveline thắc mắc.

Gã nhún vai khi cô tiếptục tròn mắt nhìn. \”Chúng ta sắp cưới. Chúng ta cần h

Cô cười khẽ với gã.\”Đương nhiên là cần.\”

\”Thế thì đượcrồi.\” Không thoải mái với cuộc chuyện trò, gã quay sang Chloe. \”Tấtcả sẵn sàng chưa?\”

\”Sẵn sàng!\”Chloe véo von.

\”Vậy đi kết hônthôi.\”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN