[BÁCH HỢP] Vì chúng ta thuộc về nhau - 8.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
117


[BÁCH HỢP] Vì chúng ta thuộc về nhau


8.


Phải đến một lúc sau chị Lý Hoa mới đến điểm hẹn. Tôi có để ý, khóe mắt chị ấy có hơi hoe đỏ nhưng vì đang bận tiếp bạn bè nên không có kịp để hỏi chị ấy. Chị Thẩm Vy vẫn với vẻ mặt hơi hờn dỗi ấy lướt web mà không nói câu nào.

Tôi nghĩ chị cũng đã đói bụng, gắp một miếng thịt tự tay nướng để trước miệng người kia.

Thẩm Vy nhìn miếng thịt rồi lại ngước mắt lên nhìn tôi, sau cùng mới há miệng ra để tôi cho miếng thịt vào. Còn thiếu mỗi việc tôi giúp chị nhai hộ nữa thôi.

Thời gian của tôi gần nửa phần là miệt mài nướng thịt, tán gẫu với bạn bè một hai câu còn phần còn lại là bón người đang ngồi rảnh rỗi chơi game, lướt web kia.

Cho đến lúc bạn bè tôi say, ai nấy chở nhau, gọi xe đi về thì tôi mới bỏ được vài miếng thịt vào bụng. Nói là tiệc ăn mừng của tôi mà như thể ngược lại, là tiệc ăn mừng của mọi người vậy.

Đến bây giờ tôi mới có dịp mở miệng nói

“Chị có chuyện gì sao, Lý Hoa?”

Lý Hoa gượng cười, ngửa cổ lên uống thêm một ly rượu, tiếp theo lắc đầu nói đều ổn nhưng gương mặt chị ấy đã nói lên tất cả. Hẳn đã có chuyện gì xảy ra, đến nỗi khiến chị ấy không giãi bày được.

Tôi lại nhớ đến những gì Từ Hạo Thiên nói. Anh ấy nói anh ấy sẽ theo đuổi tôi.

Thở dài một tiếng, tôi đưa mắt nhìn Thẩm Vy rồi lại nhìn Lý Hoa. Thật ra thì tôi lúc này cũng đang rất phức tạp.

***
Sau khi chờ chị Lý Hoa đã gọi được taxi an toàn tôi mới uể oải cùng chị Thẩm Vy đi ra bãi để xe.

Bỗng dưng bàn tay tôi được bắt lấy. Chị đứng sau tôi, với lấy bàn tay của tôi

“Mở một bữa ăn mừng nữa đi. Lần này chỉ có hai chúng ta thôi”

Thấy tôi không trả lời, đôi mắt kia lại như vẻ long lanh đáng thương, nói

“Không phải em nói hôm nay đều cho chị quyết định sao?”

Tôi bật cười một cái thành tiếng, không ngần ngại gật đầu. Cảm giác như mọi mệt mỏi đều tan biến trong phút chốc.

Tiếp theo đó, chúng tôi đã thực sự đi tới một quán ăn khác. Lần này tôi nhất định phải tận hưởng, để ai đó phục vụ tôi hết mình.

Chẳng mấy chốc, nhìn xuống bát đã đầy một núi thịt nướng.

Hừm, thái độ không tồi.

Tôi nhớ, vào tối hôm đó tôi đã uống không biết bao nhiêu ly rượu, sáng tỉnh dậy thì đã yên vị ở nhà.

Tôi xoa bóp nhẹ cái đầu đang đau nhức do uống quá đà. Thật sự không thể nhớ hôm qua đã xảy ra những chuyện gì.

Bước ra khỏi phòng vệ sinh, mẹ tôi đang chuẩn bị bữa trưa thấy tôi liền nói

“Không phải mẹ đã dặn con không được kết bạn cùng những người như thế rồi sao?”

“Chị ấy là bạn con. Tại sao mẹ lại luôn có hiềm khích đối với chị ấy như vậy?”

Mẹ tôi bỗng dưng lớn tiếng với tôi

“Mẹ nói không là không. Đứa con gái đấy có thể ảnh hưởng tới con rất nhiều, nhìn là biết không ra cái thể thống gì!”

Tôi cau mày, sự tức giận, bất công này đã đến tới đỉnh điểm

“Ai cũng cần có sự tôn trọng, tại sao mẹ lại không làm như vậy!? Không phải mẹ đã quá lỗi thời rồi sao!?”

Với sự ấm ức tôi bước những bước dài, nặng nhọc, nhanh chóng vào phòng. Đóng sầm cửa lại, tôi ụp mặt vào gối, chẳng mấy chốc ướt đẫm một góc. Không phải mẹ tôi đã rất quá đáng rồi sao?

Đây là lần đầu tôi to tiếng lại với mẹ mình. Lấy một hơi thật sâu để bình tĩnh. Tôi mệt mỏi dựa vào thành giường. Tôi đã im lặng, đưa mắt nhìn mọi thứ xung quanh mình trong từng giây phút đó. Không làm gì cả, chỉ im lặng, dành cho lý trí một khoảng không gian tĩnh lặng.

Thời gian trôi qua. Tôi cầm điện thoại, mở ứng dụng tìm kiếm, tôi tìm được một trang web về tình yêu đồng tính. Lập tài khoản ẩn danh, tôi viết

“Ngày hôm qua tôi phát hiện tôi đã thích một cô gái nhưng mẹ tôi lại có vẻ không thiện cảm lắm. Tôi phải làm sao?”

Ngay lập tức đã có rất nhiều người vào bình luận

“Tỏ tình ngay đi”

“Cứ yêu rồi ba mẹ bạn sẽ phải chấp nhận thôi”

“Phấn đấu vì tình yêu lên chứ”

Và bình luận thu hút tôi nhất của một người có tên Vy Vy

“Tôi cũng đang thích một cô bé. Tôi sẽ tỏ tình, bạn cũng vậy đi chứ?”

Sau đó một chàng trai đã thêm tôi vào nhóm chat “Tình yêu đẹp”

Mọi người nhắn qua lại rất vui vẻ, có 3 đến 4 cặp đôi cũng ở trong nhóm này.

“Mình ở thành phố XX”

“Mình cũng vậy”

Tôi khá ngạc nhiên, đa phần mọi người ở đây đều sống chung thành phố với tôi. Được nói chuyện, chia sẻ với mọi người về câu chuyện này cũng khiến tinh thần tôi khá khẩm hơn phần nào.

“Vậy cuối tuần sau chúng ta làm một buổi offline được chứ?”

Ai cũng đồng tình gặp nhau. Chúng tôi hẹn nhau tại quán ăn Nhật Bản gần công ty tôi. Cũng khá tiện cho việc đi lại, làm xong liền có thể qua đó gặp mặt mọi người.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN