Bình Thiên Sách (convert) - Đảo hoang
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
146


Bình Thiên Sách (convert)


Đảo hoang



Bức tường phía bắc Chung Ly thành đã sớm thành cái tổ ong, đại quân Bắc Nguỵ giống như thủy triều dũng mãnh tràn vào từ những lỗ hổng này, rồi đi tới các nơi trong Chung Ly thành .

Những nhà kho quân giới kia, những kho lương kia, đều bị thủy triều như vậy quét sạch.

Hết thảy đều rơi vào trong tay địch, trong thành toàn là người Bắc Nguỵ.

Nhưng mà ở bức tường phía bắc, âm thanh chém giết vẫn còn vang lên, thi thể vẫn còn đang không ngừng chồng lên nhau.

Mấy trăm Kim Ô kỵ binh còn sót lại, người tu hành của Kiếm Các, còn có một bộ phận người tu hành của Thiết Sách Quân và tàn quân thủ thành lúc trước, tập trung lại trong một khu vực vài dặm, những người này ở trong đại quân Bắc Nguỵ, trở thành một hòn đảo hoang bị vây khốn, tuy rằng vẫn luôn liên tục có người ngã xuống, tòa đảo hoang này cũng càng ngày càng nhỏ, nhưng lại không có ai sợ hãi.

Một gã tướng lãnh Bạch Cốt Quân của Bắc Nguỵ híp mắt lại, tập trung nhìn chằm chằm vào bóng hình làm người khác phải kinh hãi kia.

Bóng người kia chạy rất nhanh, không ngừng tạo nên từng tiếng nổ vang kinh khủng.

Lâm Ý toàn thân đẫm máu xung phong liều chết như thiên thạch bay tứ tung, mỗi khi có một tiếng nổ vang lên, đều có mấy tên Bắc Nguỵ quân sĩ bị hắn đánh bay ra ngoài, sau đó đánh ngã thêm mấy người nữa.

Máu loãng không ngừng chảy xuôi từ trên người hắn xuống như những dòng suối nhỏ vậy, tất cả Bắc Nguỵ quân sĩ đều hy vọng đấy là máu của hắn, nhưng mà những giọt máu tươi kia, đều đến từ kẻ địch của hắn.

Lúc này, rất nhiều thuyền lớn bên ngoài đã đi tới đi lui rất nhiều lần, ít nhất đã có bảy tám vạn đại quân trào vào Chung Ly thành.

Bảy tám vạn đại quân xông qua trận địa mấy ngàn người, chỉ có thể là xu thế hoàn toàn nghiền ép, tựa như cùng xe nghiền nát côn trùng vậy, những người Nam Triều này có thể tạo thành một tòa đảo hoang trong đại quân, đến bây giờ còn đang cố gắng chèo chống, nguyên nhân lớn nhất vẫn như cũ đến từ người tướng lĩnh Thiết Sách Quân kinh khủng mà trẻ tuổi kia.

Chìm nghỉm trong đại quân hỗn loạn, nhưng người tướng lãnh Thiết Sách Quân trẻ tuổi này vẫn còn có thể giữ vững tỉnh táo tới mức đáng sợ.

Mỗi một lần hắn xung phong liều chết, đều có mục đích rõ ràng.

Hắn đã không còn tùy ý giết địch nữa, mà chỉ cần là nơi hắn có thể nhìn tới, những đồng bọn cùng kề vai sát cánh chiến đấu với hắn, người nào tình thế tương đối nguy cấp, hắn sẽ lập tức hướng tới đó.

Hắn giống như là cận vệ của vô số người, bất luận kẻ nào cũng không phải là đối thủ của hắn, hơn nữa hắn dùng tốc độ cùng với lực lượng mạnh mẽ đâm tới, nhìn không thấy bất luận dấu hiệu mệt mỏi gì cả.

. . . .

Những thứ này chỉ là cảnh tượng trong mắt người tướng lãnh Bạch Cốt Quân này, hoặc là rất nhiều người Bắc Nguỵ cũng cảm thấy giống với người tướng lãnh Bạch Cốt Quân này.

Lâm Ý không ngừng điều chỉnh hô hấp.

Hô hấp của hắn đã làm cho hắn cảm thấy nóng rực lên, hắn hít vào không khí, cũng không hề mát lạnh, mà như là hút vào nước sôi, làm cho ngực của hắn phổi đều cảm thấy nóng bỏng.

Ở trong mắt rất nhiều người Bắc Nguỵ, tên Nguyên đạo nhân đáng sợ nhất trong Kiếm Các kia vẫn chưa ra tay, nhưng mà hắn lại biết rõ, ở trong lúc hắn xung phong liều chết , kỳ thật Nguyên đạo nhân đã xuất thủ ít nhất ba lượt, giúp hắn giải quyết xong ba luồng lực lượng có khả năng làm cho hắn bị thương nghiêm trọng.

Lực lượng của Nguyên đạo nhân đang dần dần bị tiêu hao.

Loại chiến đấu kịch liệt mà không hề được thở dốc chút nào này làm cho phổi của hắn đạt tới cực hạn trước những nội tạng khác của hắn.

Nhưng mà hắn cũng không hề muốn dừng lại, cho mình một ít thời gian thở dốc chút nào.

Thậm chí thỉnh thoảng hắn còn tự dừng hô hấp, làm cho ngực phổi gần như bốc cháy lên, làm cho cái loại cảm giác thiêu cháy này, nhanh chóng làn tới những nội tạng khác.

Tiềm năng bên trong những cơ quan nội tạng kia, cứ như lúc ban đầu hắn tu hành Vô Lậu Kim Thân pháp ở Nam Thiên Viện vậy, bị ép ra một cách điên cuồng.

Từng cơ quan nội tạng trong cơ thể của hắn tiếp cận cực hạn, nhưng mà chính hắn, vẫn có thể cảm giác được, lực lượng ở chỗ sâu trong máu thịt đang liên tục bị nghiền ép ra.

Chi đại quân Bắc Nguỵ quanh người hắn này giống như một mảnh dương mênh mông thực sự, người dù có mạnh mẽ cỡ nào thì cũng sẽ chết đuối trong đại dương mênh mông, nhưng hắn vẫn không tuyệt vọng, hắn rất muốn thử ở trước lúc lực lượng của Nguyên đạo nhân hao hết, ở trước khi Nguyên đạo nhân không thể nào ra tay giúp hắn đối phó người tu hành Thần Niệm cảnh nữa, hắn muốn mình đạt được lực lượng có thể chống lại người tu hành Thần Niệm cảnh.

Đến lúc đó hắn sẽ nhân cơ hội giết chết Dương Điên ở trên chiếc chiến xa kia.

. . .

Cảm giác của Nguyên đạo nhân vẫn luôn ở xung quanh nơi hắn chiến đấu, nhưng ánh mắt của Nguyên đạo nhân, lại dừng ở cái lều sau lưng Lâm Ý không xa.

Trong loạn trận lúc này, hầu như tuyệt đại đa số lực chú ý của người Bắc Nguỵ đều bị Lâm Ý thu hút, vì vậy không có người nào chú ý tới, xung quanh cái lều kia có vẻ cực kỳ “Yên tĩnh” .

Chung quanh cái lều kia, những cái lều còn lại đều đã tổn hại cực kỳ, nhưng cái lều kia, thậm chí ngay cả lỗ tẹn bắn cũng không có.

Lâm Ý không ngừng xung phong liều chết, cũng chưa bao giờ tiếp cận qua cái lều kia.

Bởi vì vì tất cả Bắc Nguỵ quân sĩ tạo thành uy hiếp đối với cái lều này cùng người nam triều chung quanh cái lều, đều bị một gã người tu hành trẻ tuổi không hề để người chú ý giải quyết hết.

Trên mặt tên kia đều là vết sẹo, người tu hành trẻ tuổi lúc trước một mực vẫn giúp đỡ cứu trợ thương binh Thiết Sách Quân, cũng dùng tốc độ đáng sợ giết chết Bắc Nguỵ quân sĩ chung quanh, cùng lúc đó, Nguyên đạo nhân phát hiện lực lượng của hắn, thậm chí cũng giống như Lâm Ý, đang không ngừng tăng trưởng.

Chỉ là khí tức chân nguyên của hắn, ở trong cảm giác của hắn, tràn đầy cảm giác lành lạnh âm u.

Thậm chí không khỏi làm cho hắn liên tưởng đến những ngọn lửa ma trơi trong cơn gió rét lạnh tại bãi tha ma.

. . .

Ngoại trừ Nguyên đạo nhân, lúc này cảm giác được rõ ràng loại lực lượng tràn đầy khí tức âm hàn này, còn có ba người.

Hoàng Thu Đường lúc này vẫn còn hết sức chăm chú khâu lại một miệng vết thương đáng sợ trên thân một gã thủ tướng trong thành là người nhận ra sớm nhất, mà tên y quan nằm trên giường phía sau lưng nàng kia, hẳn là người thứ hai biết rõ cỗ lực lượng này đấy.

Lúc này hắn vẫn còn nằm yên, nhưng mà lông mi của hắn không hề nhảy lên, hai mắt của hắn, đã im ắng mở ra.

Ngoài ra, còn có một người cảm nhận được cỗ khí tức trong cơ thể Vương Bình Ương, là Trần Tẫn Như nằm ở một nơi cách cái lều kia không xa.

Hắn nghiêng dựa vào một cỗ xe ngựa hỏng.

Sở dĩ hắn biết rõ, là vì xa xa một mũi tên bắn tới phía hắn, liền bị luồng lực lượng mang theo luồng hơi thở đặc biệt này đánh văng ra.

Hắn là người tu hành hùng mạnh , lúc này bởi vì không cách nào chiến đấu, không cần như Nguyên đạo nhân liên tục lo lắng bỏ sức nhìn nhằm vào Lâm Ý, vì vậy hắn rõ ràng ở ngay trong trận, gần ngay trận chém giết này, rồi lại hết lần này tới lần khác như là một người ngoài cuộc đứng xem, nên rõ ràng hơn bất cứ ai.

Tòa đảo hoang này sở dĩ có thể tốn tại dưới sự trùng kích của quân đội Bắc Ngụy, ngoại trừ Lâm Ý bên ngoài, một bộ phận nguyên nhân rất lớn, chính là vì người tu hành trẻ tuổi không quá thu hút này.

Bởi vì lực lượng của hắn đang tăng trưởng, quan trọng nhất chính là, chân nguyên của hắn dường như cũng liên tục tiêu hao rất nhiều.

Phía dưới Thần Niệm, người tu hành Thừa Thiên cảnh ở trong loại trận địa chém giết này gần như là vô địch, chỉ cần chân nguyên không hao hết, hắn vẫn luôn có thể dùng loại tốc độ đáng sợ này tiến hành giết chóc.

Nhưng mà cũng đúng lúc này, bất kể là Vương Bình Ương, hay là tên y quan trong cái lều sau lưng hắn kia, đều nhạy cảm cảm nhận được một luồng khí tức âm u nhưng mạnh mẽ hơn rất nhiều đang tới gần.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN