Bông Hoa Đẹp Nhất - Phần 21
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
745


Bông Hoa Đẹp Nhất


Phần 21


Người ta từng nói trong tình yêu kẻ nào yêu hơn,kẻ đó thua…tôi chấp nhận là kẻ thua cuộc trong ván cờ tình yêu của cuộc đời …

Sơn với tay sau khi tóm trượt tà áo của Hương…mảnh vải lướt qua tay anh ta…đầu Sơn lắc liên tục…” Không…”

Bịch bịch…tiếng rơi từ trên tầng 5 xuống dưới …Tiếng Naomi đứng bên hét lên…

Sơn rơi nước mắt khi nhìn người yêu tự tử ngay trước mắt…anh ta ôm đầu giật tóc mình như không thể tin nổi chuyện đang xảy ra trước mắt…

“ Đừng rời xa anh…xin em đấy…anh xin lỗi em mà…anh sai rồi ,anh luôn là người sai”…

Câu nói vang lên khi Sơn bế Hương người đầy máu khi lên xe…

Tiếng chạy của bác sỹ và y tá trong bệnh viện…máu chảy ướt thẫm chiếc ga trên giường cấp cứu,chiếc váy trắng đã nhuốm đỏ một màu…

Sơn chân vẫn đi chân đất người đầy máu do bế Hương…tiếng xì xào của nhân viên trong bệnh viện khi thấy Sơn trong bộ dạng như vậy…Sơn nghe y tá nói…

-Bác sỹ tim ngừng đập rồi …cô ấy mất rồi ạ

Sơn gạt cô y tá…

-Mang trợ tim tới đây…

Sơn trèo lên người Hương vạch áo cô rồi kích điện…” 1,2,3…1,2,3”

Người Hương bật nẩy lên từng hồi …mái tóc ướt đẫm máu …

“Phan Thu Hương em không được chết…anh bảo là em mở mắt ra đi …”

Sơn quát lớn khi vị giám đốc bệnh viện đi xuống…anh ta gàn Sơn

-Cậu lúc này để tôi…

-Máu là do vết thương ở cành cây cứa vào cổ cô ấy…k thể chết được…(tay vẫn kích tim)

Y tá hô lớn : Có nhịp tim trở lại rồi ạ

-Đưa vào phòng phẫu thuật…nhanh …

Giám đốc bệnh viện vỗ vai: Để tôi

-Không tôi làm được…lần này tôi phải làm được…

Sơn quay đi vội vàng anh ta vào phòng tắm sát trùng sạch sẽ…bước ra phòng mổ thấy ống thở đang được nhét vào miệng Hương…

Sơn nhìn Hương ánh mắt rất đau buồn: “ Em phải sống…”

Ánh mắt Sơn lạnh lùng khi cầm dao mổ …anh ta rất bình tĩnh để phẫu thuật cho Hương…

Tại văn phòng của Hoàng Văn…anh ta nhớ lại lời mà đệ anh ta báo về Hương…tay Văn cầm điện thoại nhìn vào màn hình…

“ Anh Văn…cô gái này là Phan Thu Hương,mất cha mẹ từ khi còn nhỏ và sống với ông ngoại,hai năm trước ông cô gái này qua đời …người phẫu thuật cho ông cô ấy là Trịnh Thái Sơn có thể họ quen nhau từ đó…cô gái này là người yêu của hắn ,họ chia tay hai năm trước rồi gần đây lại quay lại…hắn có vẻ rất yêu chiều cô gái này”

Văn nhìn ra bên ngoài anh ta suy nghĩ “ Tất cả hoá ra lại đều là một vòng xoáy quanh chúng ta một hồi…tôi còn đang có ý với em vậy mà…hoá ra em là người của hắn…”

Sau ca mổ…Sơn uống hai viên thuốc an thần rồi sai người

-Tìm Trâm về đây,cô ta phải trả giá …con khốn kiếp…

Toàn buồn bã

-Vâng…chuyện này đều do cô ta sắp đặt rồi,thật sự thương Hương…

Trâm trên chiếc xe sang ngồi cạn ly rượu cùng Hoàng Vân…Hoàng Vân cười lớn

-Nó tự tử rồi nghe nói lành ít dữ nhiều,tôi biết k thể đánh bại cô ta bằng cách hãm hại được nữa,hãy để cô ta tự giết chính mình…

-Cô nham hiểm thật đấy,dù sao thì tôi cũng xong việc rồi giờ tôi phải ra sân bay đây…

-Nhớ trốn kĩ…

-Anh ta tìm tôi cũng chẳng sợ

-Cô chỉ mới biết một mặt là bác sỹ điển trai hiền lành thôi,mặt khác cô k dám đối diện đâu

-Là sao…

-Xuống xe đi,giữa chúng ta đã xong…

Hương bị gãy tay,đầu vỡ khâu 6 mũi,cổ bị cành cây nhọn đâm xượt qua rách khâu 8 mũi…

Naomi nói với Hằng và Tùng…cả hội ngồi bịch xuống ghế ở ngoài cổng viện…Tùng tay run run

-Giờ nó chắc đau lắm…con nhỏ ngu ngốc sao nó dại vậy suýt mất mạng rồi

Hằng ôm mặt khóc không nói lên lời…Naomi phờ phạc…

-May có cái cây đó đỡ nên lực k bị rơi thẳng xuống…rơi xuống mái tầng 3 rồi mới rơi xuống đất…cậu ấy ổn rồi…

Hằng nhìn Naomi trong nước mắt

-Anh ta k xứng với tình yêu của nó,hết lần này tới lần khác anh ta làm tổn thương đến nó…lần này là gì mà khiến nó phải nhảy lầu tự tử…cậu nói đi…

-Mình biết nhưng chuyện của hai người họ thật sự chúng ta không thể xen vào

Tùng lầm lỳ nhìn Naomi

-Từ ngày gặp anh ta Hương nó chưa khi nào có một cuộc sống tốt…anh ta cho nó 10 phần vật chất thì nó đều đổi lấy bằng máu và nước mắt cả rồi…

2 tuần sau…cánh cửa phòng bệnh viện mở ra…Hương lúc này mới cắt chỉ nhưng đầu vẫn băng bó,cánh tay một bên vẫn bó bột…cô mỉm cười khi thấy cậu mợ…

-Cậu mợ đến sớm vậy

-Hôm nay được ra viện nên cậu và mợ cả đêm k ngủ được…cứ nôn nao

-cháu ổn mà cậu…mợ lại vất vả rồi,còn các em ở nhà thì thế nào,cậu mợ lên đây cả tuần nay rồi

-Có người lo hết rồi không phải nghĩ…

-Dạ vâng…Cháu mới cắt chỉ rồi ,xong rồi ạ về thôi …

Hương vừa bước chân xuống giường bệnh thì Naomi đi tới…Phía sau Hương là Sơn…tay anh ta cầm bó hoa…Hương đổi sắc mặt…cô tỏ vẻ thái độ khó chịu khi thấy Sơn,mọi người biết ý lánh mặt…
�Sơn mặc chiếc áo sơ mi trắng quần tây đen lịch lãm đặt bó lên bàn

-Chúc mừng em được ra viện

Hương k trả lời cô quay mặt đi…Sơn nhận thấy rõ thái độ lạnh nhạt của Hương…anh ta đi tới kéo chiếc ghế ngồi sát giường bệnh…định nắm tay Hương nhưng rồi lại thụt lại…

-Tôi mong muốn từ nay về sau không nhìn thấy anh nữa…

-Anh không biết phải nói gì với em cả…( Sơn lấy tay Hương đặt lên tim anh ta) chỉ biết em thật sự nằm ở đây …anh đã luôn làm em tổn thương,anh xin lỗi vì những điều đó…kể từ sau khi em mổ xong hôm nay anh mới can đảm để đối diện với em…

Hương rụt tay lại làm Sơn thấy hụt hẫng

-Tôi không còn yêu anh nữa,giờ thấy anh tôi không còn cảm xúc nữa…anh hãy để cho tôi có một cuộc sống yên ổn như ngày chưa gặp anh…tôi đã từng mong anh yêu tôi giống như yêu mối tình đầu của anh vậy…nhưng giờ điều đó không còn quan trọng nữa…tôi không còn yêu anh nữa sau tất cả…

Đôi mắt Sơn đỏ lên

-Em có dám nói câu đó rồi nhìn thẳng vào mắt anh không?

-Dám chứ tại sao không?

Hương nhìn vào Sơn ánh mắt lạnh lùng …Sơn gật đầu

-Vậy chúc cho em trên đường đời gặp nhiều may mắn và hạnh phúc…

-Chia tay lần này là chia tay thực sự chứ k chỉ là ngẫu hứng rồi quay lại…( Hương cởi chiếc vòng cổ rồi đặt vào tay Sơn) hãy tìm cô gái nào đó giữ nổi trái tim anh còn tôi k thể,nếu anh tìm đến tôi nữa ,tôi sẽ tự sát lần nữa,anh hãy nhớ điều đó…

Hương đứng dậy bước ra ngoài cửa phòng bệnh đóng lại…Sơn ngoái lại nhìn khi cánh cửa khép lại…

Anh ta nắm chặt sợi dây chuyền trong tay …trong ánh nắng sớm mai đó …người đàn ông đó đã rơi nước mắt…tách…những giọt nước mắt rơi lên chiếc dây chuyền hình tim vỡ…

Hương ra bên ngoài cửa cô tựa vào cửa rồi mếu máo ôm miệng…cô ngước mặt lên trời “ Chúng ta mãi mãi không thể thuộc về nhau…”

6 tháng sau…trong buổi lễ tốt nghiệp của Hương…cô cùng các bạn hát vui vẻ trên sân khấu…Hoàng Văn đứng bên dưới vỗ tay chúc mừng…anh ta là nhà tài trợ chính cho bữa tiệc tốt nghiệp hôm nay…

Hoàng Văn và tôi cùng làm công tác đoàn ở trường,sáu tháng qua chúng tôi cùng nhau đi làm từ thiện ở khắp mọi nơi trên tổ quốc…

Hoàng Văn vẫy tay Hương mỉm cười …cô đi xuống Hoàng Văn tặng bó hoa

-Chúc mừng em nhé…

-Dạ cám ơn anh…anh hôm nay cũng rảnh tới đây ạ

-Anh hỗ trợ đoàn trường mà…tối nay anh mời em đi ăn nhé

-Tối nay ạ…

-Phải tối nay

Hằng đi ra hẩy vai : Em ủng hộ luôn đấy,mày còn chờ gì nữa…

-Con hâm này,tối nay em có việc rồi nên chắc k thể đi rồi anh ạ,để khi khác nhé

-ok em anh chờ được mà…

Hương thấy câu nói của Hoàng Văn làm cô phải suy nghĩ…Cô cười gượng…

Tôi không thể mở lòng với bất cứ ai nữa dù cho Hoàng Văn là một người ưu tú,anh ấy tốt bụng và rất nhiệt tình…sau mọi chuyện tôi đã thu mình lại…tôi k muốn nghĩ đến chuyện nam nữ nữa…

Trở về nhà cậu mợ tôi làm cả con gà to để luộc…cậu mợ tôi gửi con ở quê rồi lên đây làm …ở chung căn phòng trọ với tôi…sau ngày đó kể cả Naomi tôi cũng cắt liên lạc vì không muốn dây dưa tới họ…

Hằng đột nhiên gọi cho tôi khóc lớn

-Hương ơi chết rồi

-Lại làm sao ,tao đang ăn đừng để tao nghẹn đấy…

-Tao có thai rồi giờ anh ta hỏi cưới

-Anh Toàn á,sao mày bảo chia tay rồi

-Có chia tay rồi sau lại quay lại

-Giờ chả cưới thì mày định thế nào…

-Tao sợ lấy chồng lắm…mất tự do…

-Con hâm lo mà chuẩn bị đi…anh ấy yêu mày đấy nên mày phải mừng vì điều đó…kiếm một người yêu mình trên đời đâu dễ dàng

Cậu Mợ Hương nghe tới câu đó liền ăn vội vàng,họ biết chuyện của Sơn và Hương nên ai cũng tỏ ra ngần ngại…Hương cúp máy rồi mỉm cười “ Ơ sao cậu mợ ăn nhanh thế,nhâm nhi đã chứ…”

Cậu Hương ấp úng

-Cháu k còn liên lạc gì với cậu ta nữa à

-Ai ạ?

Mợ Hương bấu chân người chồng “ Anh hỏi vô duyên”

-Anh hỏi thật ,cháu mình chứ ai mà phải ngại…

-Cậu nghĩ gì vậy ,kết thúc lâu rồi mà…

-Ừ cậu ta có tiền giàu thật nhưng bỏ đi cháu ạ…thấy cậu ta cứ lầm lỳ k ổn chút nào…

-Cậu yên tâm không có chuyện quay lại đâu ạ…mọi chuyện kết thúc rồi…cháu xong rồi cháu đi làm đây ạ

Hương phóng con xe máy cà tàng…lên phòng trà trong một con hẻm hát lấy tiền cát xê…cô vẫn chăm chỉ kiếm tiền từng chút để có thể xây mộ cho mẹ…ước mơ bao lâu nay của cô…

🎶 Em yêu anh,làm ơn hãy yêu em đi

Yêu em như tình đầu của anh dù chỉ một chút thôi…

Thế nhưng người thứ ba xuất hiện làm chúng ta tan vỡ…🎶

Hoàng Văn luôn theo sát Hương,anh ta ngồi bên dưới nghe Hương hát rồi nói nhỏ “ Em vẫn nghĩ về hắn chăng”…

Hôn lễ của Hằng và Toàn được tổ chức…tôi ở bên nhà gái ngồi trong phòng chờ cùng Hằng…

-Hôm nay tao có đẹp không

-Đẹp xinh lắm rồi…

-Mày đang lo sẽ chạm mặt anh ta phải không

-Ừ có đôi chút suy nghĩ

-Nếu k còn yêu sẽ không còn ngại,mày còn yêu không?

-Không còn nhưng dù sao cũng là người yêu cũ,vẫn ngại chứ …

-Mày yêu vĩ đại thật đấy,có thể dám chết luôn…tao k mạnh mẽ được như vậy

-Đó là cái ngu của tao thì có…

-Tao cũng mong mày sớm tìm được hạnh phúc

-Chắc chắn chúng ta hạnh phúc vì là người tốt mà,mà Tùng đâu rồi

-Nó tiếp đám bạn mình ở dưới hộ tao …anh Toàn cũng đáng thương vì anh ấy mồ côi nên ban đầu bố mẹ tao k đồng ý,sau đó anh Sơn đến nói có ba câu gật đầu luôn à,mà chăng hiểu nói gì…

-K cho lấy có mà họ cướp dâu luôn ý …

-Thật

Cả hai nhìn nhau cười…bên ngoài mn hô” Nhà trai tới rồi”

Toàn bước vào nhìn Hương mỉm cười…tôi hẩy vai Toàn

-Nhất định phải cho bạn em hạnh phúc đấy nhé

-Còn em tại sao k làm cho sếp anh hạnh phúc

Hương đổi sắc mặt

-Anh ta có đến không ,nếu có em ở trong này luôn đỡ chạm mặt

-Không,anh ấy cũng k muốn chạm mặt em nên không tới

-Vậy tốt rồi…

Nhìn Hương bước vào lễ đường,tôi cảm thấy ai rồi cũng sẽ tìm được bên đỗ thật sự…nhìn họ hạnh phúc tôi cũng vui lây…

Naomi bước tới cạnh Hương vỗ tay

-Cậu khoẻ không

-À mình khoẻ…

-Mình cứ nghĩ cậu không đến

-Đến chứ ,Hằng cưới k đến sao được

-Anh Toàn và nó đánh nhanh rút gọn thật sự…

-Phải dù sao cuối cùng cũng được ở bên nhau

-Hương yêu ai chưa

-Sao hỏi vậy.??

-Quan tâm thôi chứ không có ý gì nhé…

-Ừm …Mình chưa,yêu ai được nữa…

-Sao không được,hâm à,H xinh xắn lại dễ mến thiếu gì đâu

-Mình cảm thấy không tự tin khi đến với người khác,dù sao cũng bị anh ta chén chán rồi nên giờ k còn tự tin ( cười gượng gạo)

-Sếp có bạn gái mới rồi…

-Vậy à…vậy chúc mừng,anh ta có bạn gái là đúng thôi,người như anh ta không thiếu…

-Mình đùa mà,trông mặt kìa…Sếp nhiều việc lắm ngủ còn chẳng đủ …thời gian đâu mà yêu đương

-Có thể nói chuyện khác đi được không,đừng nhắc đến anh ta nữa…

-Cậu có thể đến thăm sếp không,anh ấy đang ốm rất nặng mà không chịu đi viện…bị viêm phổi …

-Xin lỗi mình không thể…

Hương bước đi …lòng Hương đầy lo lắng suy nghĩ…rồi cô lại nghĩ Naomi nói đùa…

Vừa trở về nhà thấy mợ tôi khóc bù lu bù loa…” Anh nợ thế này thì chết thôi,sao anh ngu vậy hả”

-Có chuyện gì vậy mợ

-Cậu của cháu đi xới bạc xóc đĩa còn vay tiền nóng của chúng nó ,giờ nợ hơn hai trăm triệu,tiền đâu ra mà trả,sao anh ngu vậy hả,đem cắm sổ đỏ nhà cho chúng nó…giờ anh muốn con anh ra đường đúng không…

-cậu…cậu nói đi tại sao cậu làm thế

Cậu Hương buồn bã

-Cậu định kiếm quả mua con ô tô chạy taxi

-Vậy bây giờ cậu dc quả nào chưa hay nợ ngập đầu…cháu có tích trữ được 45 triệu

Mợ Hương giải thích

-280 triệu là tiền nợ thôi còn lãi bọn nó tính gần 500 rồi giời ơi là giời…đồ mất nết…

Hương ngồi bịch xuống ghế” Thế thì hết cách,giờ cậu làm cậu tự chịu đi…”

-Hương ơi hay cậu đến nhờ Sơn nó cho đấy

-Cậu mà đến đó cháu chết ngay cậu tin không

-rồi cậu tin…cậu tin mà…đừng nóng…

Hôm sau mới sáng sớm mấy kẻ cho vay đã đến cửa đoi ầm ĩ…cậu tôi sợ trốn vào nhà vệ sinh…tôi ngồi trên gác xép ôm đầu bịt gối vào tai để đỡ nghe họ chửi bới bên ngoài…tin nhắn của Hằng nhắn tới “ Anh Sơn ốm nặng lắm mày biết chưa”

-Đừng đùa nữa…

-Thật đấy nghe anh toàn nói căng lắm,ông ấy làm việc quá độ rồi sốt mấy ngày liền mới biết viêm phổi…

-Cũng chẳng liên quan gì nữa

-Nói thế k được,dù sao cũng từng thân thiết k yêu thì làm bạn…

-Điên bạn bè gì,anh ta là bác sỹ sẽ sớm khỏi thôi

-Ngoan cố không cho ai khám cho cơ,Naomi nói sốt cao lắm…anh ấy k còn ai chỉ có một mình cũng tội lắm…

-Này mày lại vun vén đấy à,thiếu gì đàn bà sẵn sàng chăm anh ta…

-Tuỳ mày đấy…

Cậu Hương nhắn tin cho Sơn gửi kèm ảnh mấy tên đe doạ “ Nó đe doạ làm con bé k dám đi ra ngoài,xin hãy giúp tôi “

Tin nhắn về tài khoản của cậu Hương ngay lập tức nhận 500 triệu…

Cậu H hùng hổ mở cửa

-Tao sẽ đi rút tiền trả chúng mày k phải đập nữa

Hương và mợ nhìn nhau…mợ Hương ngạc nhiên

-Anh bán đứt nhà rồi hả,sao anh dám

-Không bán đâu mà bán sổ đâu mà bán

-Tiền đâu anh có

-Anh vay…

Hương nhìn mặt cậu vẻ né tránh

-Cậu vay ai

-Cậu vay bạn cậu

-Bạn nào cho cậu vay,vừa lúc nãy còn đang lo sơ cơ mà…cậu nói đi

-Tao vay thằng Sơn được chưa,mày k cần tra khảo

-Trả lại ngay ,cháu bảo cậu trả lại ngay

-Cậu vay đâu phải cháu…

Hương tức phóng xe tới nhà Sơn…Naomi mở cửa giật mình

-Anh ta đâu rồi

-Ở trên phòng…Nhưng mà…

Hương chạy thẳng lên phòng…cô gõ cửa k ai đáp liền mở…” tôi vào đấy”

Vào trong phòng thấy Sơn đang nằm Hương quát lớn “ Anh muốn gì,anh còn định dùng tiền để uy hiếp tôi đến khi nào nữa”

Hương nói nhưng Sơn không phản ứng

-Anh khinh tôi à mà không trả lời…

Hương kéo áo Sơn thấy nóng ran…cô vội sờ lên trán,gương mặt Sơn nhợt nhạt…” Nóng thế này…sao không đi viện,Naomi”

Sơn tóm tay Hương khi cô đang gọi Naomi

-Em về đi …( anh ta cố ngồi dậy)

-Anh đang sốt cao lắm đấy ,làm bác sỹ mà còn không biết bệnh à…chủ quan là k ổn đâu

-Em thương hại anh nên mới tới đúng không…

-Anh điên à,tôi tới vì

-Vì gì cũng về đi…anh muốn nghỉ ngơi…

-Tại sao anh k đi viện

-Sẽ tự khỏi thôi

-Anh hâm thật rồi,đi nào tôi đưa anh đi viện

Hương vào dìu thì Sơn đè ra giường

-Anh ổn đừng chạm vào anh…

-Đang sốt cao mà ổn gì mà ổn…

-Về đi…

Sơn nằm xuống giường …Hương leo lên người cờ áo của Sơn

-Cởi bỏ áo ra cho nhanh hạ sốt…

-Anh nói đừng chạm vào anh …

-Tôi cứ chạm đấy…chẳng chạm chán chê rồi còn gì nữa…

Câu nói của Hương làm cả hai đột nhiên ngại ngùng…!

– [ ]

Yêu thích: 5 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN