Bông Hoa Đẹp Nhất
Phần 5
Ngay lúc này khi nghe hắn nói tôi chợt nhận ra con người hoá ra lại có rất nhiều mặt đáng sợ đến như vậy…tôi không nghĩ hắn là một bác sỹ cứu người hàng ngày nhưng cũng là kẻ giết người hàng ngày…
Hương bật khoá xe định chạy thì Sơn nhẩy lên phia sau xe …anh ta gục đầu vào lưng Hương
-Đi đi…k tôi nôn ra người cô đấy…
-Vậy nhà anh ở đâu,tôi chở về
Sơn phía sau bật cười
-Cô k sợ tôi à…
-Tôi không biết anh là ai cả nên k phải sợ ( cố tỏ ra không biết )
-Sao khi nãy bảo biết…
-tôi nhận lầm người thôi
Sơn rất say anh ta tựa đầu vào lưng Hương vẻ lả đi…
-Này anh…anh ngồi được k đấy…
Hương vặn ga phóng đi,cứ đi loanh quanh khắp các con phố…Hương mua cho anh ta cốc trà chanh …” Anh uống đi cho tỉnh,khi nào có người đón anh “
-Đi đi …cứ đi loanh quanh thành phố đến khi nào không thể đi được nữa thì thôi
-Anh xuống xe đi tôi chỉ chở anh đến đây thôi…
Anh ta ngả nghiêng,Hương vội đỡ rồi lại lên xe đi vòng vòng các con phố…phía sau xe Sơn mở mắt nhìn ánh đèn của các con phố cùng dòng người tấp nập…anh ta dơ tay tóm lấy những ánh sáng đèn le lói …Hương nhìn qua gương chợt thấy…cô lặng yên cho tới khi đèn đỏ dừng lại…Sơn chợt vỗ vai
-Để tôi ở đây được rồi…
-Anh tỉnh rồi hả…
-Ừ…
Sơn nhẩy xuống xe ,anh ta rút trong ví ra đưa cho Hương tờ 100 đô…Hương nhìn ngạc nhiên
-Tiền gì đây
-Công cô chở tôi…
-Thôi có đoạn đường tôi k lấy đâu
-Tiền cốc trà chanh,cầm lấy…
-Nhiều quá…thôi k có gì đâu …
Sơn cầm tay Hương đặt tờ tiền vào tay rồi mỉm cười nhẹ quay đi…
Hương lặng nhìn anh ta bước đi…cô vỗ vào đầu “ Mình bạo thật đấy chở hắn khéo mất mạng như chơi…nhưng anh ta khi k đeo mặt nạ mình cảm giác anh ta chỉ là một người đàn ông rất bình thường,thậm chí mình cảm giác anh ta còn rất tâm trạng…chuồn thôi …hắn nhắc chuyện giao ước giữa mình và hắn nhưng lại chỉ có vẻ đùa cợt…cầu mong mọi chuyện bình an k gặp lại nữa”…
Tại Nghĩa Trang đẹp nhất Việt Nam…
Khu nghĩa trang nằm trên một ngọn đồi nhìn xuống bờ sông…trong ánh đèn mập mờ…Sơn đứng trước một ngôi mộ có tên “ Trần Xuân Lan…hưởng dương 27 tuổi”…
Anh ta lau bia mộ phần tên sạch sẽ…rồi đặt lên một chiếc bánh sinh nhật…anh ta châm nến rồi cười nhẹ…” Lại thêm một tuổi nữa rồi,em khoẻ không,hôm nay anh không đưa con đến được,thằng bé đang đi học ở rất xa,khi nào con về anh sẽ dắt con tới”
Sơn vỗ tay hát chúc mừng sinh nhật rồi thổi nến…” chúc mừng sinh nhật em,vợ của anh”…
Ánh nến tắt đi…anh ta ngồi tựa vào ngôi mộ rồi ăn bánh…nước mắt anh ta rơi xuống “ Xin lỗi em …ở ngay cạnh nhau đây nhưng thật quá xa xôi,từ nay duyên kiếp bỏ lại phía sau với anh ngày và bóng tối chẳng còn khác nhau…chẳng còn khác nhau”…
Trở về nhà sau cả ngày làm việc mệt mỏi nhìn em gái và ông đang ngủ ngon,tôi thở phào nhẹ nhõm…ông nằm dưới đất trên chiếc đệm đã cũ,hôm nay trời chuyển lạnh…tôi kéo chiếc chăn lên đắp cho ông…
“ Mẹ à,con vẫn làm tốt có đúng không mẹ,mẹ phải phù hộ cho gia đình mình luôn gặp điều tốt mẹ nhé…”
5 hôm sau…
Tôi nhận được tin từ bệnh viện có người muốn tặng lại trái tim cho em gái tôi…tôi và ông mừng rỡ nhưng khi ông liên hệ với bên đó,họ nói số trên giấy tờ là hiến tặng nhưng thật ra họ muốn trao đổi tiền,số tiền 500 triệu là quá lớn đối với tôi và ông.Tiền tích cóp còn chưa đến 100 triệu…hy vọng như sụp đổ…
Hoà thấy chị gái ngồi buồn bã ở ngoài sân xóm trọ…
-Chị à chị đừng buồn nếu em chết đi em sẽ dc gặp mẹ
-Đừng có nói gở mồm,chết là chết thế nào
-Bệnh của em sống được đến giờ đã là kỳ tích rồi,em k muốn là gánh nặng của ông và chị…
Hương mếu máo run run đôi môi với tay ôm em…
-Chúng ta sẽ có cách mà,không cách này thì cách khác…Sẽ có cách …chị hứa đấy…
-Em yêu chị nhất trên đời này,chị là Bông Hoa Đẹp Nhất trong lòng em
Hương bật khóc khi nghĩ đến lời bác sỹ nói “ Con bé nếu không được thay tim sớm chỉ có thể sống cùng lắm được ba tháng nữa thôi”…
Hương bắt đầu chuỗi ngày làm việc cật lực từ sớm đến khuya,sáng lại dậy sớm…ông ngoại xót xa
-Cháu làm vậy cũng k đủ đâu,giữ sức khoẻ chứ cháu gầy rộc đi kìa
-Được đồng nào hay đồng đó ạ…cháu đi đây…
Hương ăn tạm chiếc bánh mỳ rồi đi giao hàng …cô nhận chở cả khách luôn…cô miệt mài tiết kiệm từng đồng…
Tại căn nhà cổ…
Sơn trong chiếc mặt nạ ngồi bên trên chiếc ghế cao nghe lính dưới báo cáo về hoạt động của băng đảng…Toàn tỏ vẻ nghiêm trọng
-Người của chúng ta chết 10 mạng đêm qua,bọn chúng lao tận vào quán bar để truy sát sạch …anh em đang không thể nhịn được nữa rồi ngài dạ quỷ,xin hãy làm gì đi ạ…
-Thế lực của chúng ta chưa đủ để đối đầu trực diện với Hoàng Vũ…nếu manh động là tự mua dây buộc mình
-Vậy k lẽ để anh em chết oan như vậy sao được ạ…
-Lui cả đi…
-Kìa …
-Tao bảo lui cả đi,hãy chôn cất mai táng và lo cho vợ con những kẻ đã chết đêm qua…
Tất cả ra ngoài chỉ còn Naomi ngồi bên cạnh…cô ta rót trà mỉm cười
-Họ k biết rằng nên lùi một bước để tiến xa hơn ..trong giới sẽ biết Hoàng Vũ gây sự với chúng ta trước nên sau này chúng ta có làm gì cũng k ai bênh hắn được
Sơn vuốt tóc Naomi rồi cười nhẹ
-Naomi đứa trẻ ngoan của tôi đã thật sự hiểu chuyện rồi…
-Hoàng Vũ cái tôi muốn k phải là tranh đua với hắn ,cái tôi muốn chính là làm hắn sống không bằng chết…
-Vậy nên việc lấy con gái ông ta đã nằm trong kế hoạch ,khi ngài lấy cô ta lúc đó tôi đã suy nghĩ rất nhiều rằng tại sao,tại sao lại lấy con của kẻ đã giết vợ ngài…và giờ Naomi hiểu sau này nếu cô ta biết ngài chính là dạ quỷ có lẽ sẽ phát điên chăng…
Sơn cười nhẹ …
Điện thoại của Sơn reo lên…hiện lên điện thoại là tên cô gái “ Hoàng Vân”…
Anh ta nghe máy
-Xin chào bác sỹ yêu dấu của vợ,anh ở viện hay ở đâu đó…
-Ở viện
-Sao trả lời vẫn nhạt toẹt thế nhỉ,vợ đi du lịch về mà chẳng nhớ sao
-Anh bận rồi,lúc khác nói chuyện
-Anh vẫn vậy nhỉ,dù chúng ta chỉ cưới do tình yêu từ phía em thì anh cũng nên tỏ ra nhớ nhung một chút cho em đỡ tủi thân chứ phải không
-Em muốn gì
Tại sân bay cô gái tên Hoàng Vân con gái của ông trùm xã hội đen Hoàng Vũ nổi tiếng trong giới đang được nhiều vệ sỹ bảo vệ để ra khỏi sân bay…lên xe cô ta cười tươi
-em muốn ăn tối chuyện đó k lẽ cũng k được
-Em biết là không được mà
-Cũng được vậy em chờ bữa ăn cuối tuần,bố em gọi thì anh mới về có đúng không?
Sơn cười rồi cúp máy,Vân hét lên “ Chết tiệt ,anh coi thường tôi quá rồi,chúng mày mau tập hợp các con đàn bà qua lại với anh ta trong thời gian tao k có ở đây lại cho tao,k đứa nào được phép lại gần chồng tao”…
Điện thoại của Vân reo lên,bố cô ta gọi…
-Mấy giờ về
-Con đi giải quyết việc đã
-Mày lại định đi xử lý đám con gái qua lại vs thằng Sơn à,tao k hiểu cả đời mày sống chỉ để đi theo gót nó à,mày có cuộc hôn nhân như thế mà cũng vẫn sống dc à
-Cuộc đời con sống vì anh Sơn,chết vì anh Sơn…bố cứ nghĩ đến điều đó là đủ rồi…
Vân cúp máy…tên làm việc cho cô ta báo
-Anh ấy gặp rất nhiều có cần chắt lọc k ạ
-K bỏ sót con nào …
Tôi nhìn đám nhà giàu đi vào quán bar,họ mặc đồ hiệu và sách những chiếc túi xa xỉ…có lẽ chỉ vài bộ đồ của họ cũng đủ để em tôi có thể sống…đời thật bất công…
Đứng trước cửa nhà bà nội,căn nhà mà tôi chỉ về thắp hương ngày giỗ bố…đứa trẻ con riêng của bố tôi mở cửa khi tôi ấn chuông…
-Chị…chị về…bà ơi chị về ạ…
Tôi bước vào nhà và nói chuyện với bà nội về tình hình hiện tại…
-Bà k phải k muốn giúp mà bà k có tiền,cái Hoà nó sống được đến hôm nay đã là một kỳ tích rồi,đừng cố nữa để rồi khổ cháu ạ
-Bà có thể cắm sổ đỏ vay ngân hàng rồi cháu sẽ đi làm trả dần được không ạ…
-Cái này bà…
Dì hai đi từ trên xuống ( vợ hai của bố)
-K được đâu Hương ạ,cô đã định sẽ cắm sổ đỏ nhà này để lấy tiền cho thằng Thái đi du học
-Nhưng chuyện cứu Hoà quan trọng hơn mà …bà…bà nói gì đi
-Bà…bà nghĩ là bệnh thì chữa bao nhiêu cho đủ,cháu nên để em ra đi thanh thản,còn thằng Thái học giỏi k lẽ cháu định làm mất tương lai của em cháu…
Hương buông tay khỏi tay bà nội…
-Bà vẫn vậy,vẫn vứt bỏ con bé như ngày xưa…bà k hề cảm thấy day dứt chút nào ạ…
-Bà cũng lực bất tòng tâm mà…
Hương đứng dậy…” Từ nay về sau cháu sẽ k bước chân về đây nữa”
Bà nội Hương với tay cháu gái
-Bỏ cuộc thôi,cháu vì nó thân tàn ma dại,bỏ đi rồi về ở với bà…
-Em cháu ở đâu thì cháu ở đó,cháu có thể mất tất cả chứ k bh chấp nhận mất người thân giống như bà vậy…
Hương giật tay bà rồi đi ra xe …vừa đi vừa khóc…Cô khóc lớn trong cơn mưa…
Sơn trên đường tới viện…xe đỗ đèn đỏ …Hương đỗ ngay cạnh xe anh ta…trong cơn mưa ai cũng vội vã…k ai chú ý đến cô gái nhỏ đang khóc trong khi đang đi xe máy…
Sơn quay ra nhìn…anh ta thấy Hương cúi đầu khóc nghẹn…tay Hương đập lên tim mình…đèn xanh …Sơn lái xe đi theo sau xe Hương…thấy Hương đỗ ở công viên…ngồi trên ghế đá Hương ôm mặt khóc nức nở…khi cơn mưa lớn hơn…Hương chợt thấy mưa k còn rơi vào mặt nữa…cô ngẩng lên thấy Sơn đang đứng cầm chiếc ô màu đen che về phía Hương…cô khóc lớn hơn..cứ nhìn Sơn rồi khóc…còn anh ta đứng lặng yên mà không hề hỏi hay an ủi gì cả,chỉ là cầm chiếc ô che cho cô gái nhỏ trong cơn mưa…!
-Anh có thể giúp tôi bán thận không,anh là bác sỹ mà…làm ơn hãy giúp tôi,tôi đường cùng rồi…
-Khi mất đi một quả thận cô sẽ chỉ sống được rất ngắn nữa thôi
-Tôi chấp nhận hết,em tôi sắp chết rồi tôi cần tiền …con bé cần thay tim…hãy giúp tôi bán quả thận tôi sẽ đội ơn anh rất nhiều…
Trong cơn mưa tiếng chuông điện thoại của Hương reo lên nhạc chuông cất lời…
🎶 Một thế giới hư ảo nhưng thật ấm áp
Em xuất hiện khiến những băng giá đời anh bỗng dần tan đi…
Cuộc đời anh đặt tên là muộn phiền nên làm sao dám mơ,mình may mắn được trọn vẹn cùng em🎶…
Cô gái nhỏ giống như con chim đang lạc lõng khi bị dính mưa,hoảng loạn và không có hướng đi…
-Một tuần hai lần chúng ta gặp nhau tôi sẽ giúp cô vượt qua tất cả,kể cả phải đào núi hay lấp biển …
Vẫn là lời đề nghị từ phía người đàn ông đáng sợ này,tôi mỉm cười
-Đúng là trên đời k ai giúp không ai chuyện gì nhưng tôi k xứng đáng để anh có thể đề nghị đến hai lần như vậy đâu,anh có tiền có thể tiêu khiển bất cứ cô gái nào anh muốn …với tôi thà chết còn hơn tới gần kẻ dị hợm giết người rồi lại cứu người như anh…tôi thà bán đi quả tim quả thận của mình còn hơn …
Hương mạnh mẽ đứng dậy đi trong cơn mưa bỏ lại Sơn đứng tay cầm ô giữa công viên…anh ta cười khẩy nhẹ như đang thấy điều thú vị từ Hương khi bị từ chối đến hai lần …
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!