[BTS_ Fanfic] YOUR SMILE BROUGHT HIM TO - #Namjoon
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
721


[BTS_ Fanfic] YOUR SMILE BROUGHT HIM TO


#Namjoon


2 năm trước, BTS đến Việt Nam. Một khu nông thôn yên tĩnh và thanh bình.Tôi không biết vì sao Suga hyung lại muốn đến Việt Nam nhưng đối với tôi đi đâu cũng được vì tôi không phải đi 1 mình, tôi đi cùng 6 người anh em của tôi. Một năm đầy bận rộn của BTS khép lại biết bao nhiêu sự thành công ngoài mong đợi và cũng đã đến lúc chúng tôi nghỉ ngơi. Khi đến Việt Nam, tôi đã phải suy nghĩ và lo lắng nhiều, đến 1 nơi không phải quê hương mình, thật sự có chút không quen, và đặc biệt hơn khi tôi là trưởng nhóm, trưởng nhóm của BTS nên trách nhiệm chồng trách nhiệm, lo lắng chồng lo lắng nhưng rất may… gặp được gia đình Soo Ah, gặp được Soo Ah. Soo Ah cứ như thiên thần phái xuống giúp đơ BTS, dù Army vẫn thường nói Jimin giống thiên thần nhưng tôi không tin lắm, tôi không tin thiên thần là có thật nhưng… giờ tôi đã tin.

Từ khi gặp Soo Ah, BTS ngày nào cũng vui vẻ, cười đùa dù biết trước đây vẫn vậy nhưng sự vui vẻ như thăng cấp, lên 1 tầm cao mới. Soo Ah ngày ngày sang nhà chơi, luôn giúp đỡ khi chúng tôi cần, dù việc gì em ấy luôn cười tươi giúp đỡ. Phải nói nụ cười của Soo Ah rất đẹp. Nếu nhìn kĩ thì Soo Ah cũng có thể xem là 1 mỹ nhân. Có lần tôi thấy 1 cậu bạn đến nhà Soo Ah trả tập, tôi bắt gặp cậu ta bỏ 1 bức thư vào quyển tập rồi cười tủm tỉm. Lần ấy tôi mượn cớ qua nhà Soo Ah mượn mẹ Soo Ah vài thứ, tôi đã lén lấy bức thư ấy, nó còn chưa được mở, có lẽ Soo Ah chưa thấy và… bức thư ấy từ đó Soo Ah mãi mãi cũng không thể thấy vì tôi đã đốt nó. Tôi dám chắc nó là thư tình. IQ 148 như tôi thì chuyện này khá dễ đoán, tôi làm vậy chỉ là không muốn người con trai khác có cơ hội lại gần Soo Ah, Soo Ah có BTS là đủ rồi. Có lẽ tôi hơi trẻ con nhưng tôi mặc kệ, coi như cậu trai kia xui vậy.

Dần dần tôi phát hiện, có lẽ trong các thành viên BTS đã có người thật sự thích Soo Ah. Nụ cười hiếm có cùng ánh mắt dịu dàng của Suga hyung dành cho Soo Ah khiến tôi biết. Suga là người tôi phát hiện ra đầu tiên, tôi không nghĩ Suga hyung sẽ là người bị tôi phát hiện đầu tiên. Suga không hay cười như thế, Suga từng nói với tôi ” Anh sẽ dành ánh mắt yêu thương nhất cho người con gái anh yêu nhất”, và người con gái ấy là Soo Ah. Suga hay nhìn Soo Ah 1 cách kín đáo nhất không để người khác phát hiện nhưng tôi là ai, tôi là người có IQ 148 nên tôi đã nhìn ra. Thật ra không khó để nhận ra, chỉ cần cẩn thận quan sát sẽ thấy ngay. Còn người thứ hai tôi biết là J-Hope. J-Hope thật sự thích Soo Ah. Hope là người bạn đồng niên cũng là người thân thiết với tôi nhất nên đương niên tôi có thể biết. Tôi không hỏi Hope nhưng tôi biết. Hope bề ngoài là 1 người hài hước, đùa giỡn, vô lo, vô nghĩ, hay làm trò con bò các thể loại … nhưng thật ra Hope là 1 con người rất điềm tĩnh và ấm áp. Hope thấu hiểu người khác vì thế Soo Ah mới hay tâm sự với Hope, Hope không nói cho tôi biết Soo Ah đã nói những gì nhưng Hope chỉ nói Soo Ah hay tâm sự với nó. Tôi biết Hope thích Soo Ah nhưng tôi không biết vì sao Hope lại không nói ra mà cứ giả vờ là người bạn tri kỉ của Soo Ah. Soo Ah không biết là đúng, không thể trách em ấy vì Hope là 1 người rất giỏi che đậy cảm xúc, tất cả các thành viên BTS cũng vậy, làm nghệ sĩ, trong giới showbiz thì việc che giấu cảm xúc thật là 1 điều hết sức quan trọng, chúng tôi đã học được cách che giấu ấy. Suga và Hope là hai người tôi không ngờ nhất. Hai người ấy, 1 người thì lạnh lùng, vô cảm như 1 hòn đá nhưng không ngờ được, hòn đó cũng có ngày bị vỡ, phơi bày ra ánh sáng. Còn 1 người thì như ánh mặt trời, suốt ngày cười đùa như trẻ con, tưởng chừng sẽ không quan tâm mấy chuyện yêu đương nhưng … vẫn yêu đấy thôi. Bởi vậy trái tim không phải sắt thép cũng sẽ có rung động, đặc biệt trước 1 người như Soo Ah.

Có lẽ suốt nhiều năm qua BTS đã gặp rất nhiều idol nữ xinh đẹp, nhan sắc xuất sắc, thần thái quyến rũ cuống hút ánh nhìn, trang điểm lộng lẫy xinh đẹp … nên BTS cũng không còn để ý đến phụ nữ nữa. Nhưng không ngờ 1 ngày lại gặp được Soo Ah. Một cô gái thông minh, tài năng, nhưng lại rất rụt rè, mộc mạc, đơn giản. Nụ cười luôn tươi cười trên môi, nói chuyện thoải mái, pha chút trẻ con vào nên BTS mới cảm thấy gần gũi, tự nhiên đến thế. Soo Ah cũng không phải là 1 thần tượng nên những sự dè chừng kiên nể được chúng tôi bỏ qua 1 bên. Soo Ah có nét gì đó rất thuần khiết, cứ như 1 làn gió mát thổi đến cuộc sống của BTS, khiến nó thêm tươi mới hơn. Lần đầu tiên gặp Soo Ah, tôi có cảm giác người con gái này là 1 người đáng tin nên mọi chuyện về chuyến đi này tôi đều nói Soo Ah nghe và em không là tôi thất vọng. Soo Ah luôn ghi nhớ lời hứa với tôi và thực hiện nó. Soo Ah không hề nói bất kì ai về sự xuất hiện của BTS, em ra sức bảo vệ chúng tôi, bảo vệ sự yên bình của chúng tôi.Tôi thật sự rất cảm động. Sự cảm động này dần biến thành 1 loại tình cảm khác… Tôi thích em.

Tôi thích em. Nói ra cũng thật nực cười. Tôi nhận ra mình thích em vì cái lần em không nhìn tôi bấm mật khẩu nhà. Thật khó hiểu mà. Người ta sẽ thích 1 người vì họ đẹp, họ dễ thương, họ tài năng… nhưng tôi lại thích em vì hành động ấy. Hành động tuy rất bình thường nhưng tôi lại thích nó. Hành động ấy của em cho tôi thấy, em là 1 cô gái lịch sự, em tôn trọng quyền riêng tư của người khác, em suy nghĩ rất nhiều. Em suy nghĩ người khác sẽ cảm thấy bị xâm phạm quyền cá nhân, người khác sẽ cảm thấy khó chịu khi bị soi xét. Hành động quay mặt đi hướng khác của em khiến tôi thấy mình được tôn trọng. Tôi nhìn bóng lưng nhỏ của em, lòng không khỏi cảm kích. Sự cảm kích mỗi lúc 1 lớn và hình thành tình yêu. Tình yêu có thể hình thành từ nhiều loại tình cảm khác nhau, từ tình cảm bạn bè, tình cảm anh em, tình cảm tiền bối hậu bối, tình cảm đồng nghiệp… nhưng đối với tôi nó được hình thành từ sự cảm kích. Thật kì lạ mà, nhưng dù quá trình như thế nào thì cũng có kết quả, tôi đã thích em. Nhưng tôi sẽ để quá trình này tiếp tục vì tình yêu này chưa phải kết quả, mà là tình cảm anh trai với em gái mới nên là kết quả. Tôi biết mình không phải là người thích hợp với em. Tôi nhận rõ tình cảm em dành cho tôi, nó là 1 đứa em gái với anh trai. Tôi hiểu ra mọi thứ, tôi thấu hiểu tình cảm của em nên tôi quyết định từ bỏ em dù chưa thật sự bắt đầu. Tôi vẫn vô tư trở vể 1 Namjoon những ngày đầu gặp em, vẫn là những hành động chăm sóc em nhưng nó xuất phát từ tình cảm anh em. Tôi không hối hận khi yêu em, ít ra tôi biết được như thế nào là yêu 1 người, chỉ tiếc là… em không dành cho tôi. Thật ra trong tình yêu không phải ai cũng mù quáng đâu. Tôi là 1 trong số đó vì tôi có IQ 148. Tôi là 1 người sống lí trí, tôi hiểu được cái gì đúng cái gì sai và… việc từ bỏ em là đúng dù… nó có chút khó khăn, chỉ là 1 chút thôi, tôi là Rap Monster mà, tôi có thể làm được….

“Tình cảm là vậy, biết rõ nó không phải của mình nhưng vẫn yêu. Yêu một cách không hối tiếc. Vì tình cảm đặc biệt là tình yêu thì… không thể khống chế được.”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN