Bùa Lỗ Ban - Phần 14
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
619


Bùa Lỗ Ban


Phần 14


Hai vợ chồng cậu Thuỷ ngồi nghe thầy Lành phán một lượt về phần đất cát và vong linh gia tiên. Mọi chuyện dường như khá bình thường cho đến khi thầy ngập ngừng hỏi: đất nhà cậu trước đây có ai yểm vậy?

Cậu Thuỷ ngồi ngẩn người: là sao hả thầy? Đất nhà con xưa nay không yểm gì cả.
– Vậy là cậu không biết rồi. Mảnh đất này đã được yểm bùa. Có điều lạ rằng tại sao bùa yểm gì lạ tới vậy. Tôi ở đó bị nó che mắt nên không tài nào nhìn được phía bên âm nhà cậu ra sao mà giúp. Hiện tại thì có thể xác định nguyên nhân rồi.

Cậu Thuỷ ngạc nhiên: ý thầy nói là đất nhà con bị yểm nên xưa nay con đi xem thầy nhiều lần đều không thể xem đúng không?

Thầy Lành gật đầu đáp: chính xác là như vậy.

– Có khi nào là ông thầy được cô Yến mời về làm lễ khi xưa không mình?

Cậu Thuỷ không biết nên không dám phán bừa. Năm ấy do anh Phong và mẹ cậu Thuỷ ra đi đột ngột, tang đầu chưa mãn lại nối tang sau nên gia đình cậu mới nhờ thầy về cúng. Bữa ấy thầy làm lễ rất lớn, đồ lễ nhiều tới mức cả nhà phải thay nhau đi phân phát cho hàng xóm. Cậu tự hỏi: liệu có phải khi ấy thầy đã yểm hay không? Nhưng tôi nhớ thầy chỉ cúng chứ yểm phải chôn dưới đất. Hôm ấy rõ ràng thầy đâu có chôn cái gì xuống đất.

Thầy Lành giơ cặp chân giò lên đi hẳn ra cửa, nơi có ánh nắng đang soi vào nhà nhìn thật kĩ rồi đáp: đất rõ ràng bị yểm. Người này chắc chắn là pháp sư cao tay. Hiện tại tôi chỉ có thể nhìn ra được như vậy.

Hai vợ chồng cậu Thuỷ hoang mang nhìn nhau. Cô Lan thắc mắc: vậy nếu thầy pháp ấy muốn yểm đất cứ tự yểm hay cần làm lễ gì vậy thầy?

Thầy Lành dường như hiểu ý của cô Lan. Thầy đáp: pháp sư này là pháp sư lỗ ban chứ không phải pháp sư thông thường mà làm được. Nếu có thể tróc thần triệu thánh ngăn cản chúng tôi soi ra chân tướng thì kẻ này không phải dạng vừa đâu.

Cậu Thuỷ nghe thầy Lành nhắc tới việc pháp sư sai khiến thần thánh ngăn cản các thầy pháp giúp gia đình cậu trừ hoạ mà đâm lo lắng. Cậu chưa từng nghĩ gia đình mình rốt cuộc đã gây ra chuyện gì mà khiến người ta lại thù ghét tới mức ếm bùa nguy hiểm như vậy. Cậu hỏi: vậy theo như thầy biết thì thầy pháp đó yểm đất bằng cách nào? Nếu con biết có thể suy nghĩ lại xem trong gia đình con trước đây từng có ai làm như vậy hay chưa?

Thầy Lành gật gù đáp: tôi nghĩ kẻ này là một pháp sư có pháp lực cao cường. Thông thường pháp sư Lỗ Ban muốn đạt pháp lực cao cường phải hội đủ 4 yếu tố : phù, chú, ấn, khuyết.
Phù là linh phù ( tức chử bùa). Chú là câu thần chú.Ấn là thủ ấn kết bằng 1 hoặc 2 tay. Khuyết là sự điểm đạo ,chứng minh hay truyền thừa của tổ sư gia. Chỉ khi tác pháp dung nhập vào thân khẩu và ý (như mật tông gọi là tam mật tương ưng) trong ý quán tưởng linh phù , miệng niệm thần chú tay kết thủ ấn thì công năng sẽ phát huy tối đa , có thể tróc thần triệu thánh ,hàng phục linh giới.
Hiện tại mảnh đất nhà cậu chính là bị pháp sư ấy dùng hết pháp lực mà trấn yểm và hiệu triệu thần linh. Nếu như thần còn phải theo lệnh thì vong ma ai dám cãi lệnh?

Cậu Thuỷ đau đớn thốt lên: trời ơi! Tại sao lại thế? Rốt cuộc là ai đã làm như vậy mới gia đình con chứ? Xưa nay bố mẹ con rất hiền lành. Đúng là gia đình con có xuất thân từ phú nông nhưng chưa từng hại ai. Bố con chỉ có giúp người ta làm phúc, con kiến chẳng lỡ giết thì sao đắc tội với ai tới mức bị ếm bùa tàn độc như thế?

Cô Lan lên tiếng hỏi: vậy giờ có cách nào hoá giải được không hả thầy? Chúng con trăm sự nhờ thầy giúp đỡ chứ bao năm qua chúng con cứ mò mẫm mà không thấy lối đi.

– Bùa ếm ắt có bùa giải nhưng vì tôi chưa từng thấy loại bùa mà pháp năng của thầy pháp cao tới vậy nên hơi khó khăn. Tuy nhiên khó cũng buộc phải giải, tôi với gia đình là cái duyên nên chắc chắn sẽ nghĩ cách giúp.

Thầy đặt cặp chân giò gà vào chiếc khay rồi yêu cầu cậu Thuỷ hai tay nâng cao qua đầu bước ra sân hướng thẳng về hướng Tây mà đứng. Cô Lan bước theo phía sau cầm một nắm hương thầy đã đốt sẵn đứng phía sau lưng. Hai vợ chồng cứ như vậy đứng yên dưới trời nắng. Mồ hôi cả hai bắt đầu tuôn ra nhễ nhại. Thầy đứng trong nhà cứ vậy mà nhìn ra.

Bó hương trên tay của cô Lan gặp gió bùng lên cháy dữ dội. Cô Lan bị lửa cháy bất ngờ khiến cho giật mình. Cô toan thả nắm hương xuống nhưng thầy nhắc: giữ yên, không được thả tay ra.

Ngọn lửa bùng lên nhanh chóng theo phần thân hương cháy lan xuống. Lạ thay nó cháy tới 2 phần qua hương thì lập tức tắt ngấm. Khói trắng bốc lên thành mảng dày đặc. Cô Lan nhìn thấy mà ngạc nhiên không chớp mắt. Thầy Lành bấy giờ mới bước ra ngoài gật gù đáp: vậy là được rồi, hai vợ chồng vào nhà đi, xem ra chúng ta có thể triệu hồi vong linh gia tiên của hai người lên hỏi chuyện.

Lúc cậu Thuỷ bước vào nhà thấy ngón tay thầy rướm máu. Thầy đang siết chặt lấy lá bùa màu vàng. Máu thấm sang lá bùa khiến một góc lá bùa chuyển sang đỏ sậm. Cậu thắc mắc: tay thầy tại sao chảy máu thế?

Thầy khẽ mỉm cười: ta dùng mật tông triệu hồn quỷ nha xin phép đưa vong linh của gia tiên nhà cậu được lên dương gian nói chuyện.

Cô Lan bấy giờ mới nhìn vào bàn tay thầy Lành. Lúc bó hương bốc cháy cô hoảng hốt nên có liếc về phía thầy Lành thì thấy bàn tay phải của thầy đang ấn chú lên lá bùa. Lúc ấy cô bị thầy nhắc nhở nên lập tức chuyên tâm vào bó hướng cầm trên tay chứ không để ý tới hành động của thầy nữa. Bây giờ cô mới biết lúc đó thầy Lành đang thi triển pháp lực. Bó hương bỗng dưng bùng cháy kia chính là do cái lá bùa và mật tông của thầy dùng gây ra.

Thầy bước nhanh lại phía ghế ngồi xuống. Hơi thở của thầy có vẻ như hơi gấp gáp hơn bình thường. Thầy cầm lấy lá bùa ấy đưa qua mặt cậu Thuỷ rồi thổi mạnh. Cậu Thuỷ lập tức thấy người như mất sức lực. Hai tay cậu buông thõng, Hai chân khuỵu xuống sàn nhà. Đôi mắt cậu từ từ khép lại.

Cô Lan thấy chồng như vậy sợ hãi kêu lên: mình à, có chuyện gì vậy?

Cô nhìn sang phía thầy Lành cầu cứu. Thầy chỉ vào chiếc ghế: cô ngồi đó chờ đi, tôi sẽ đưa cậu ấy tới gặp bố chồng cô hỏi chuyện.

Cô Lan ngước ánh mắt lo âu sang phía thầy Lành rồi nhìn khuôn mặt chồng đang dần dần méo mó. Dường như cậu Thuỷ đã giống như bị thôi miên. Thầy mở lá bùa ban nãy ra dán lên đầu cậu Thuỷ rồi lẩm nhẩm đọc chú. Thầy đọc rất lâu, hai ngón tay thầy vẫn ấn trên đỉnh đầu cậu Thuỷ không buông. Cô Lan cố gắng quan sát từng cử chỉ của thầy Lành lẫn của chồng. Phải một khoảng thời gian rất lâu sau cậu Thuỷ đột ngột bật tiếng khóc. Hai bên khoé mắt hai hàng nước mắt cũng tuôn trào. Tiếng nói thều thào đứt quãng vang lên: cứu…cứu chúng tôi… cứu …lấy…chúng tôi.

Thầy Lành lập tức lên tiếng: muốn tôi cứu thì có chuyện gì vong hãy cất lời.

Cậu Thuỷ run lên bần bật: bát hương…dưới bát hương….gia …tiên

Vài từ ngắn ngủi ấy vừa thốt lên thì cậu Thuỷ cũng ngã vật ra đất. Thầy Lành lập tức gỡ lá bùa trên đầu cậu Thuỷ ra và nhanh chóng đốt đi. Một làn khói màu xanh bùng lên rồi từ từ tản ra xung quanh.

Cô Lan tới đỡ cậu Thuỷ nhưng thầy Lành ngăn lại: âm khí nặng quá, cô cẩn thận kẻo làm cậu ấy tổn thương.

Cô Lan nghe thầy nói vậy lại ngồi yên bên cạnh không dám chạm vào người chồng. Thầy đốt xong lá bùa thả tro tàn vào cốc nước lắc lên rồi chia làm 2 phần. Một phần thầy cầm đôi chân gà kia thả vào trong. Phần còn lại thầy vẩy lên người cậu Thuỷ.

Ngay lập tức bàn tay cậu Thuỷ cử động được. Cậu đưa tay lên ôm đầu nhăn nhó: sao tự nhiên tôi đau đầu thế này?

– Cậu vừa bị vong nhập. Tiếc là chỉ có vài giây ngắn ngủi nên tôi chưa kịp hỏi nhiều.

Cậu Thuỷ ngước ánh mắt nhìn về phía vợ. Cô Lan gật đầu khẳng định lời thầy Lành nói là sự thật. Bấy giờ cậu vẫn bàng hoàng không tin nổi vào chuyện mình vừa trải qua. Cô Lan nói: có vong ai đó nhập vào anh, người đó kêu cứu. Lúc thầy hỏi thì người đó nói dưới bát hương gia tiên.

Cậu Thuỷ chau mày: là ai? Ai đã nhập vào anh? Dưới bát hương gia tiên có gì?

Cô Lan lắc đầu: em không biết, cũng chỉ có vài câu thế thôi anh ạ.

Cậu Thuỷ lên tiếng hỏi thầy Lành: thầy có biết ai đã nhập vào con không?
Thầy Lành đáp: tôi xin lệnh gặp bố đẻ của cậu. Có lẽ ông ấy muốn báo chúng ta biết chuyện nhưng lại không có nhiều thời gian. Ông ấy dường như rất yếu ớt.

Cậu Thuỷ lo lắng rất nhiều. Xưa nay chết vốn là hết. Cậu cũng tin tưởng vào tâm linh nhưng chuyện vong linh hiện hồn thì cậu chưa từng gặp. Cậu hỏi lại lần nữa cho chắc chắn: vậy bố con không nói thêm gì nữa sao thầy?

– Hết rồi! Ông ấy nói có gì đó dứoi bát hương gia tiên nhà cậu. Có lẽ chúng ta phải về nhà cậu kiểm tra một chút.

Cô Lan đỡ chồng ngồi ngay ngắn lên ghế. Cô sực nhớ tới ngày tháng năm sinh mà thầy dặn dò xin của bác Năm và bác Sáng. Cô rút vội tờ giấy ghi tên tuổi ngày tháng năm sinh ấy đặt lên bàn: thầy dặn chúng con xin ngày tháng năm sinh của hai bác ấy, chúng con đã xin về rồi. Giờ chúng ta làm gì với chúng đây ạ?

Thầy Lành cầm lên nhìn lướt qua một lượt rồi chậm rãi đáp: chúng ta giải quyết cái bùa ếm đất trước đã. Chuyện ai ếm bùa vào nhà chúng ta sẽ xử lý sau. Tôi tin bùa yểm mảnh đất của hai người được giải thì chuyện bùa lỗ ban kia sẽ không khó giải quyết. Hơn nữa vong linh nhà mọi người đang cầu cứu, cái gì cấp bách chúng ta làm trước.

Mọi chuyện được quyết định như vậy. Thầy Lành chuẩn bị đồ nghề theo vợ chồng cậu Thuỷ về nhà. Suốt quãng đường đi cậu Thuỷ cứ mải mê suy nghĩ về chuyện có cái gì dưới bát hương gia tiên và ai đã ếm cái bùa ấy vào đất nhà cậu.

Về tới nhà cậu vội vã chạy vào phòng thờ. Đôi tay chạm tới bát hương thì thầy Lành vội vã gàn: cậu từ từ đã. Hiện tại cậu động tới bát hương là không nên.

Cậu Thuỷ ngạc nhiên: nhưng bố tôi nói chuyện ở dưới bát hương gia tiên. Nếu như không động tới thì sao biết dưới này có chưa bí mật gì chứ?

– Hàng năm gia đình cậu có bê bát hương ra ngoài lau dọn trong ngày cuối năm hay không?

Cậu Thuỷ vội vã đáp: con có làm chứ thầy. Cứ sau khi cúng ông Táo là gia đình con lại mang bát hương ra lau chùi bằng rượu và tỉa bớt chân hương.

Thầy Lành gật gù: phải, nhưng là việc làm sau ngày 23 tháng chạp khi ông táo về chầu thời. Bình thường bát hương không được tùy ý chạm vào vì nếu lỡ xê dịch một chút vẫn có thể làm kinh động đến thần linh và khiến phong thủy gia đình bị xáo trộn. Đến chạm vào còn phải tránh thì đừng nói tới việc cậu tính nhấc bát hương lên kiểm tra như thế. Hơn nữa mọi năm khi cậu nhấc bát hương ra lau chùi thì dưới bát hương có gì hay không?

Cậu Thuỷ lắc đầu đáp nhanh: không có gì thầy ạ.

Thầy Lành bấy giờ đáp: vậy bố cậu nhắc chúng ta bên dưới bát hương là có ý khác.

Cô Lan không hiểu ý của thầy Lành nên thắc mắc: vậy chúng ta phải làm gì? bố con dặn dưới bát hương là có ý gì ạ? Thú thực con người trần mắt thịt không hiểu những chuyện này. Thầy học rộng tài cao lại uyên bác nên mong thầy giúp cho con.

Thầy Lành từ từ tiến lại gần bàn thờ nhà cậu Thuỷ ngắn nghía hồi lâu rồi đáp: mọi năm cậu chỉ tỉa chân hương đi chứ chưa khi nào thay cốt mới có đúng không?

Cậu Thuỷ đúng là chưa khi nào thay cốt mới cho bát hương bởi xưa nay mọi người vẫn nói rằng nếu thay cốt như vậy sẽ ảnh hưởng tới người đã mất. Hàng năm cậu chỉ dám lau bát hương rồi tỉa bớt chân hương chứ không hề đổ cốt bát hương rồi bốc lại khi nào. Cậu giải thích như vậy cho thầy Lành nghe. Thầy liền yêu cầu cậu Thuỷ tắm rửa sạch sẽ rồi sắp lễ khấn thần linh và gia tiên trước khi tiến hành thay cốt mới. Thầy suy đoán bí mật nằm trong đáy bát hương chứ không phải bên dưới phía ngoài bát hương như cậu Thuỷ nghĩ tới.

Mọi thứ được sắp xếp theo đúng ý của thầy Lành. Chính cậu Thuỷ là người thắp hương xin thần linh và gia đình tạm lánh sang một bên để cậu chuyển bát hương ra ngoài kiểm tra cốt bát hương.

Cậu Thuỷ toan đổ cả bát hương ra chiếc chậu sạch nhưng bị thầy ngăn lại. Thầy lấy một chiếc thìa đưa cho cậu Thuỷ dặn: cậu dùng cái này xúc cốt ra ngoài tránh bị tán tài, tán lộc. Chuyện này làm cho đúng kẻo sau này lại mạng hoạ.

Cậu Thuỷ làm theo lời thầy dặn. Từng thìa cốt dần bị xúc ra ngoài. Cốt trong bát hương vơi dần lộ tới bộ cốt thất bảo. Thầy cầm lấy bộ cốt thất bảo trong bát hương giơ lên nhìn một lượt. Trong đó đầy đủ: thiếc vàng, thiếc bạc, thạch anh, ngọc , mã lão , ngọc trai, san hô đỏ.

Tất thảy đều đầy đủ và không có bất cứ điều gì lạ. Thầy hỏi: cậu tìm xem còn gì nữa không?

Cậu Thuỷ nhanh tay xúc tất cả cốt ra ngoài thì bật lên một tờ giấy lạ màu vàng. Cậu đưa cho thầy Lành xem. Thầy nhìn thấy bèn đáp: dị hiệu.

Thầy nhanh chóng mở tờ giấy màu vàng ra. Bên trong có dòng chữ nho rất nhỏ ghi một loạt tên. Thầy cẩn thận đọc từng cái tên, hai mắt bất ngờ sáng lên. Cô Lan vội vàng hỏi: có chuyện gì vậy thầy? Nó là cái gì?

Thầy Lành liền đáp: gia phả nhà cậu đâu? Mau mang ra đây cho tôi xem được không?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN