Cả đời này: Anh sẽ không yêu ai khác ngoài em...
Part 1:Chương 3:Ai hơn ai?
“Dực Chấn Thiên???????????!!!!” Nó khẽ khàng quay người lại. Tóc tơ rơi dưới gáy nhẹ nhàng bay trong gió tựa như bão táp đang chuẩn bị kéo tới…Khuôn mặt đẹp tràn ngập vẻ không tin được, nó có chút thơ thẩn bởi vẻ đẹp như lốc xoáy có thể đưa nó biến mất ngay trong tức khắc.Nó tưởng rằng sẽ là tên xấu xí chỉ được cái hay lên mặt dạy đời người khác, lùn tịt, béo ú, răng bị móm…nhưng bây giờ thì nó tin rồi, không nên nhìn mặt mà bắt hình dong, cái khuôn mặt ma mị, rung động này, quyến rũ này… sẽ dễ bị LỪA VÀO CHỖ CHẾT, EXIT GAME.
………….
Hai con người với hai cuộc sống đơn độc, là hai đường thẳng song song, không liên quan tới nhau bỗng cắt nhau vào một thời điểm không xác định được cụ thể thời gian diễn ra. Buổi chiều tà nhuốm một màu đỏ rực le lói qua khu cửa sổ, rèm cửa màu xanh những họa tiết phong phú lất phất bay, người con trai ấy vẫn một mực giữ trạng thái im lặng, ánh mắt như như tro tàn đầy những vệt đen rồi bỗng nhiên lóe lên ánh sáng, mái tóc màu đỏ chót toát lên vẻ ăn chơi, là những kẻ lấy tiền ném ra ngoài cửa sổ…. mũi cao, thẳng, dọc dừa như một pho tượng. Khóe môi mõng bạc phếch bỗng nhếch, ánh mắt lúc này lóe lên tia cợt nhả. Trên người mặc áo sơ mi đặt may được cắt tỉa tính xảo. Cả thân người to lớn dựa nửa người vào bức tường cạnh cửa sổ, che đi ánh sáng còn sót lain phía bên ngoài, hơn nửa ngày vì khô g chịu được sưn trầm mặc của cậu trai kia, nó khó chịu lên tiếng trước
“Không thù không oán, người này là vì có hứng thú với tụi con gái bọn tôi???!?”
“________” Người kia không hề nói một câu hoặc là chưa có ý định sẽ trả lời, lại lặng như tờ.( Người đâu mà chảnh thấy gớm!!!!). Nó cũng không hỏi nhiều, hai tay khoanh lại ôm lấy thân thể, trời giờ đã hơi lạnh mà nó lại không mang áo khoác theo…Gió cứ từng đời như cứa vào da thịt mỏng manh của nó, ánh ắt bỗng chạm vào một vị trí xa lạ gần cuối lớp, balo của nó sao lại ở đây?.? Hắn lấy sao????
Giọng nam trầm thấp đầy sự lãnh khốc thấm vào trong tận tim , gan con người.
“KHÔNG nói sẽ nhân nhượng với loại con gái này!” Hai tay buông thỏng xuống, đôi chân dài bắt đầu hoạt động, bước từng bước tới nơi nó đứng, đầu hơi hơi cúi xuống,gần như chỉ còn một khoảng cách vài cm .
“Được, đánh nhau thì bắt đầu giờ luôn đi, đừng chơi trò câu giờ với tôi!!!!” Vừa nói xong nó liền động thủ một chân gạt chân cậu trai kia, một tay dự kiến đấm vô bụng nhưng người con trai lại nhanh hơn 1 chút, hai tay tùy ý vắt ngang qua hai bên cổ nó kéo gần lại,bin lực mạnh siết chặt làm cho nó có chút khó thở, miệng không ngừng ho sặc sụa. Tay nó thúc mạnh vào bụng của người con trai kia khiến anh khẽ kêu đau điếng,thoát khỏi vòng tay đầy bạo lực ấy nó có chút kính nể bản thân mình, có thể chọi lại với người con trai lực lưỡng, thu hút này. . – Khuôn mặt nó đã đầm đìa mồ hôi nhễ nhại, phấn nó trang điểm cũng vì thế mà chảy xuống cằm, xuống áo trắng . Khuôn mặt trắng sữa dần dần có chút lộ ra bên ngoài, nó quệt những giọt mồ hôi trên khuôn mặt, phát hiện phấn mình trang điểm đã nhòe nhoẹt hết đi thì có chút sửng sốt.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!