Chân Huyền Ảo - Tiến Vào Bách Thú Lâm
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
79


Chân Huyền Ảo


Tiến Vào Bách Thú Lâm



Màn đêm buông xuống thật nhanh, nếu có đồng hồ đã gần 10 giờ đêm.

Giữa một khu nghĩa địa tự nhiên mà thành, không do bất kỳ ai xây dựng với vài chục ngôi mộ to, nhỏ. Một bóng hình thiếu niên bỗng xuất hiện cùng một chú ngựa đen, thấp thoáng di chuyển ở bên trong.

-Ta, đã quay lại…

Đứng trước ngôi mộ của mẹ con Lâm Tĩnh Hoa, Vô Thường quỳ xuống như một cách tạ lỗi đầy kính trọng.

-Trước ta đem một trong hai tên hung thủ đến để tạ lỗi với các ngươi. Sau này, sẽ rất nhanh thôi, ta tất mang tên còn lại đến.

Đặt cái đầu của Bát Hải trước bia mộ, Vô Thường khẽ cuối đầu, im lặng một lúc lâu.

Khoảng năm phút trôi qua. Hắn đứng lên, leo lên ngựa quay trở về Bách Thú Lâm.

Khoảng 6 giờ sáng ngày hôm sau. Vô Thường đã đứng trước một cánh rừng cao to, rộng lớn, xanh tốt bạt ngàn. Diện tích khổng lồ của nó lá gấp hơn trăm lần so với Châu Nam thành.

Nhìn vào bên trong, cảm nhận sự yên ắng đến lạ thường của khu rừng xanh mát, cây cối to lớn, rậm rạp, cao đến chọc trời cứ tựa như một cảnh sắc thiên nhiên hùng vĩ, hoàn toàn vô hại. Lòng hắn không khỏi lộ vẻ nghiêm trọng.

Một khu rừng tại sao lại im lặng như biển chết (biển không gợn sóng)?

Không cần nói, ai cũng có thể hình dung ra thứ đáng sợ gì đang ẩn nấp ở bên trong khu rừng chờ đợi Vô Thường hay bất kỳ một ai bước vào.

– Không hổ danh là một nơi mà ngay cả Linh Sư cảnh cũng rất hiếm khi dám xông vào tìm tài nguyên cho gia tộc, tổ chức dù rằng ở nơi đây, tài nguyên rất phong phú.

Bách Thú Lâm tồn tài vô số tài nguyên, tất cả các thế lực tại Châu Nam thành đều biết điều này nhưng vì sao họ rất ít tiến vào?

Cái gì cũng có nguyên nhân của nó, và sự nguy hiểm của Bách Thú Lâm chính là nguyên nhân khiến các thế lực phải e dè, tính toán cẩn thận giữa việc mất người và số lượng tài nguyên đạt được.

Vô Thường quay người, hắn khẽ vuốt ve đầu con ngựa đen vâì lần rồi đánh vào mông nó, ra hiệu cho nó tự chạy về Nhậm gia.

-Quay về đi, cảm ơn.

Bách Thú Lâm nguy hiểm, một con ngựa đi theo cũng không giúp ích được gì, trừ phi hắn muốn ăn thịt nó để kéo dài cái chết bởi cơn đói trong vài ngày.

-Híiiii…

Con ngựa nhảy hai chân trước mạnh lên không rồi hí dài, sau đó nhanh chóng quay lại chạy đi, tự tìm đường về Nhậm gia như đã được huấn luyện từ trước.

Vô Thường cũng quay lại, lần nữa nhìn Bách Thú Lâm cách bản thân chỉ chừng 10m.

– Có một loại lực lượng nào đó đang ngăn cách bên ngoài và bên trong khu rừng. Có lẽ là một trận pháp rộng, tác dụng để ngăn cản yêu thú từ bên trong chạy ra ngoài làm loạn.

Trên cao bầu trời, nằm dài trên một đám mây trắng, một nam tử tuấn lãng trông chỉ khoảng 28, 29 tuổi nghe Vô Thường nói liền khẽ cười.

-Không sai. Khu rừng này là một trong rất nhiều nơi, tụ điểm để đệ tử nhỏ yếu của các tông môn hay đại gia tộc vào lịch luyện, tìm kiếm chút tài nguyên hay cơ duyên nho nhỏ. Nó là tài sản của… à, nếu ở nơi đây thì là tài sản chung của Thái Ất Tông và Hỏa Thiên Tông, nên có một trận pháp để bảo vệ người dân trong lãnh thổ do họ trực quãng là trách nhiệm và là nghĩa vụ họ phải làm nếu không muốn phạm “Luật”.

-Bất quá việc tiểu tử ngươi, một người còn chưa phải là Linh Nhân cảnh lại cảm ứng được có trận pháp tồn tại mới là vấn đề. Vả lại với tu vi này lại dám bước vào khu rừng mà ta cảm nhận sơ sơ cũng đã có hơn nghìn loài yêu thú cấp 1 (ngang Linh Nhân cảnh) đang ẩn nấp, chờ đợi con mồi xuật hiện, quả là một tiểu tử… nói sao nhỉ, ngu ngốc chăng? Để xem ngươi muốn làm gì.

Nam tử ngồi dậy, đôi mắt nghiêm túc hơn bao giờ hết chú tâm vào mọi cử động của Vô Thường.

Bên dưới, Vô Thường lấy trong áo ra một lọ bột hương kỳ quái. Hắn mở nắp ra, bôi tất cả bột lên mọi ngách trong cơ thể mình.

– Bột hương?

Nam tử suy ngẫm xem tại sao Vô Thường làm vậy. Hai giây sau, nam tử buộc miệng khen ngợi.

– Hết chín phần hắn làm thế là để che phủ mùi thịt người, khiến yêu thú có mũi thính không phát giác ra hắn đang ở trong rừng. Rất thông minh.

Vụt!

Hoàn thành bôi bột, Vô Thường lập tức xông vào Bách Thú Lâm.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN