Chàng Sinh Viên Và Cô Chủ Nhà Trọ - Chương 7: Về quê ăn tết
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
476


Chàng Sinh Viên Và Cô Chủ Nhà Trọ


Chương 7: Về quê ăn tết


Cũng tới lúc mình phải về quê nghỉ Tết. Về quê thì toàn đi chơi bạn bè chứ có ở nhà đâu. Ban ngày thì đi chợ tết chơi, hoặc thăm nhà bạn bè, tối lại ngồi tụ tập chơi bài. Hôm 30 Tết, bạn bè đang ngồi chơi thì có điện thoại của mấy thằng làng mình gọi bên chợ Tết có đánh nhau. Mình và mấy thằng bạn mình lập tức phi sang chợ Tết. Lúc ấy anh em bạn bè kéo sang rất đông, mình đi cùng cho nó đông thôi, chứ thường không manh động.

Tới nơi thì 2 thằng làng bên kia bị bọn làng mình đuổi đánh chạy về nhà rồi, nhà một thằng gần sát chợ. Mấy chục thằng lại kéo đến đứng trước cửa nhà nó, trong nhà một thằng cao to cầm dao làm bếp, người nhà nó thì ra cửa xin. Cu Minh “đen” (16 tuổi) và cu Thắng “trọc” (15 tuổi) là máu nhất bên mình ( hai thằng này là trường hợp đặc biệt, trong khi tất cả bạn bè nó đều ngồi trêи ghế nhà trường học thì 2 thằng nghỉ học rất sớm, theo bố mẹ ra ngoài xã hội làm ăn, chuyện hai cu này rất ly kỳ, phải kể sau mới hết được). Ông Quân (anh họ thằng Nhã- ai quên đọc lại cuối chap 6) hô “xông vào đánh chết mẹ nó đi”, rồi ông cầm tuýp sắt xông vào, cu Minh ” đen” cầm điếu cầy, cu Thắng “trọc” cầm cái Búa đinh cùng vào trước tiên.

Thằng bên kia lúc ấy cầm con dao làm bếp khua loạn xạ. Nói thì dài chứ lúc ấy mọi việc xảy ra rất nhanh. (sau anh em ngồi kể lại mỗi thằng một ít mình mới rõ hết được). Nó bị ông Quân cầm tuýp vụt rơi dao. Thế là cu Minh “đen” đập ngay điếu vào đầu, vỡ luôn điếu. Còn cu Thắng “trọc” bị người nhà thằng kia can ra, không thì chẳng biết cái búa nó cầm lúc ấy sẽ thế nào. Mấy anh em vào đập thằng kia một hồi thì nó cũng vỡ đầu với bầm dập người, nó trâu chứ như mình chắc đi rồi. Lúc này công an xã mới xuất hiện rất đông. Anh em chạy mỗi đứa một hướng.

Sau đấy thì cu Minh ” đen “với anh Quân và một vài anh em trực tiếp đánh người cũng bị bắt, do anh Quân có người nhà làm trưởng công an xã và cu Minh” đen” còn ít tuổi, mà bên mình bị đánh trước nên chỉ phạt hành chính và bồi thường cho bên kia là xong.(mỗi anh em hỗ trợ một ít). Vẫn kịp được thả về trước đêm giao thừa.

Bọn mình thì không việc gì nhé. Về làng lại tụ tập uống bia. Tuổi mình thường có thói quen tất niên ở quán cà phê hoặc karaoke chứ không làm cỗ bàn gì. Vì thường ngày 30 tết nhà ai cũng dọn nhà cửa đón tết, nếu bày ra làm sẽ không dọn kịp. Tối 30 Tết năm ấy lại kéo nhau đi hát karaoke. Gần làng mình thì không có quán, phải ra tận thị trấn huyện cách nhà 10km mới có.

Tuổi mình lúc nào đi cả trai và gái cũng tầm 25, 30 đứa trở lên lên dù đi xa cũng không ngại lắm. Vào hát thì chỉ vào một phòng vì thế phải ngồi phòng rộng mới hết được. Tuy đông nhưng những đứa hát chỉ 7,8 đứa thôi còn lại ngồi uống ăn uống là chính. Lúc đang ngồi trong phòng hát thì thằng Dũng nháy mình ra ngoài, ở ngoài có vài thằng tuổi mình đang đứng thì thầm to nhỏ. Thằng Dũng bảo :

– Thằng Trung (thằng làm nhà hàng trêи Hoàn Kiếm) vừa đi wc, thấy cửa đóng, nó gọi cửa xem có ai bên trong không thì không thấy ai trả lời, nó bèn đập mạnh vào cửa. Lúc sau có thằng đi từ wc ra, nó nhìn đểu thằng Trung, sợ lát về có biến.

– Vừa sáng đã đánh nhau, giờ lại thế, định không ăn tết à – Mình trêu bọn nó.

– Tao vẫn nhớ mặt nó, nó ngồi cách mình 2 phòng, lát anh em về cẩn thận – thằng Trung lên tiếng.

– Lát về anh em thằng nào ngồi sau thì cầm chai bia nhét vào áo khoác, lúc thanh toán mà nhân viên hỏi thì cứ bảo làm vỡ chai nên hót vứt đi rồi. – Trung nói tiếp.

– Ok. Vào bảo tất cả anh em con trai đi, biết trước còn chuẩn bị. – Mình bảo.

– Mày với thằng Dũng vào trong báo bọn nó đi, tao với thằng Thành, thằng Phong ở ngoài này xem tình hình thế nào, có gì sẽ báo qua điện thoại. – Trung nói với mình.

– Ừ, vậy tao vào đây. – Mình nói rồi cùng thằng Dũng vào. Vào trong phòng hát thì nói nhỏ báo cho bọn con trai biết tình hình mà chuẩn bị.

Hát tới 23h đêm thì nghỉ, 4,5 thằng cầm chai bia Hà Nội nguyên chưa uống nhét vào trong áo khoác, khi thanh toán nhân viên hỏi :

– Các anh ơi, sao lại thiếu mất mấy chai bia, em không thấy vỏ đâu?

– À bọn anh làm vỡ, sợ dẫm vào chân nên hót ra thùng rác rồi. Em cứ tính tiền tất cả đi. – bọn mình nói.

– Thế à, sao không gọi bọn em vào dọn. Tổng tiền của bọn anh hết đây ạ. – nhân viên nói.

Thanh toán tiền xong tất cả con trai đi ra cổng trước, để con gái ra sau. Quán hát ở quê đều rất rộng nhé. Đi qua khoảng sân vườn để ôtô xe máy thoải mái rồi mới tới lối ra cổng.

Ra tới cổng thấy có 5,6 thanh niên cũng trạc tuổi bọn mình đứng ở ngoài. Nhìn thái độ là biết bọn này là người bị thằng Trung đập cửa nhà Wc. Nhưng rất tiếc cho các thanh niên ấy là bọn mình đông quá. Nhìn mà thấy ngán rồi, chỉ hậm hực chứ không dám làm gì. Bọn mình thì nhà xa, lại gần giao thừa rồi cũng không muốn gây chuyện. Thế là đi qua và về thôi. Tránh được sự đổ máu không cần thiết.

Chỗ mình không có bắn pháo hoa, chỉ có một số nhà mua pháo tầm cao bắn thôi. Thời khắc giao thừa vừa qua thì mình gửi tin nhắn chúc tết Nhi và gia đình rồi người thân, bạn bè. Sau đấy tất cả rủ nhau đi hái lộc, hồi ấy quê mình rất vui. Thanh niên, trẻ con ra đường đi hái lộc chúc tết nhau rất đông, hái lộc xong thì lại kéo nhau lên chùa công đức thắp hương xin bình an.

Sau khi về nhà xông đất với cất lộc thì lại ra đường để tụ tập chơi bài. Bọn mình chơi vui thôi, không sát phạt, toàn bạn bè cùng tuổi chơi với nhau không có người ngoài. Thằng được nhiều thì lại mừng tuổi thằng thua nhiều, chỉ giữ lại ít thôi.

Mồng một thì phải 10h,11h mới dậy được, nhiều thằng ngủ tới chiều. Mình dạy ăn cơm với gia đình rồi cùng gia đình đi chúc tết họ hàng, quê mình tới giờ vẫn vậy nhà nào mồng 1 cũng đi chúc tết họ hàng. Ngày thường đi học đi làm ăn xa thì làng vắng, ngày tết lại rất đông. Chúc tết tới chiều không hết thì tối đi tiếp. Hôm sau mồng Hai Tết mình với thằng Dũng, thằng Trung và Phong ngồi với nhau chưa có việc gì bèn rủ nhau phi xe máy lên Hà Nội chơi.

Thằng Dũng thì muốn gặp Hiền, mình muốn gặp Nhi, còn hai thằng kia muốn đi chơi vậy thôi. Hai thằng Trung với Phong một xe, mình một xe, thằng Dũng một xe để còn đón Hiền và Nhi (mình mượn xe khác đi nhé, xe dream tàu không chạy nhanh được). Ngày tết đường vắng 4 thằng phi như điên trêи đường. Trước khi đi đã gọi điện cho Nhi và Hiền biết trước rồi.

Tới nơi bọn mình chỉ vào nhà Hiền chứ không vào nhà Nhi, vì hồi ấy yêu phải giấu gia đình Nhi. Gặp Nhi mình hơi bất ngờ, hôm ấy em trang điểm khá kỹ, mặc chiếc áo lông trắng, quần bò bó sát, thật sự thấy xinh hơn rất nhiều, mặt Nhi rất ăn phấn, mỗi lần trang điểm như người khác vậy.

Mình ngơ ngẩn giây lát ngắm vẻ đẹp ấy rồi mới lấy lại bình tĩnh. Vào nhà Hiền thì bố mẹ rất thoải mái, tránh mặt đi để bọn mình ngồi chơi được tự do. Sau khi chúc tết nhau thì Nhi với Hiền đòi lì xì, mình với thằng Dũng vui vẻ lì xì hai đứa, còn thằng Trung với Phong thì được tha. Trong lúc Mình và Dũng nói chuyện với Hiền và Nhi thì thằng Trung với Phong lúc ấy đi tham quan quanh nhà Hiền. Một lúc sau cả bọn rủ nhau đi chơi, lúc ra khỏi nhà Hiền thì 4 thằng đi trước , đợi hai nàng xin phép với mặc thêm áo ấm hay làm gì nữa mình không rõ.

Ra ngoài đường thằng Trung với Phong đưa cho mình với thằng Dũng mấy quả Cam Canh :

– Hai thằng mày ăn Cam này – Trung nói.

– Ở đâu ra đấy mày – Mình hỏi nó.

– Tao với thằng Phong vặt ở nhà em Hiền đấy. Mày không thấy cây Cam to đùng ở sân à – Trung trả lời. (hồi ấy nhà nào phải khá giả ở Hà Nội mới mua được cam canh, chứ ở làng mình không nhà nào có).

– Trời tao chịu mày, cây Cam Canh người ta chơi tết mà mày cũng vặt, ăn có sợ phun thuốc không? – Mình nói.

– Không ăn trả tao đây, nói nhiều. – Trung nói.

– Đéo, ăn được hết chết thì thôi ha ha. – mình cười.

Thấy bóng Nhi với Hiền bước ra 4 thằng vội nhét cam vào trong túi áo khoác.

Sau đấy thì Nhi lên xe mình, Hiền lên xe Dũng cả bọn đi chơi. Ngày Tết phố phường Hà Nội vắng vẻ yên bình lạ thường. 3 chiếc xe bon bon hết chỗ này tới chỗ khác.

Đầu tiên là Bờ Hồ Hoàn Kiếm thăm đền Ngọc Sơn, sau đấy thì lại lên công viên Nghĩa Đô. Tới khi đói tìm chỗ ăn thì đúng là quá vất vả, tìm mãi được hàng bún, vào ăn vị chém gấp 4 lần ngày thường. Ngày Tết mà phải chấp nhận, mình với thằng Dũng móc tiền ra trả thôi.

Còn tiếp…

Hồi ký thật nếu có người quen nào nhận ra vui lòng giữ kín giúp. Xin cám ơn!

———————

    Đọc Truyện

    Chưa có ai yêu thích truyện này!
    × Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

    Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


     BÌNH LUẬN TRUYỆN