Chú Thượng Quan Hạ Phàm - Phần 4
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
257


Chú Thượng Quan Hạ Phàm


Phần 4


Chú Thượng Quan hạ phàm 4
Ý TRỜI.
Sau mấy chục năm sống trong trời đất này. Có một lúc nào đó, người ta sẽ phải đặt câu hỏi : liệu rằng thần linh ban cho họ sống, để làm gì?
Ngồi trước đống sổ sách, chàng lại chẳng thể nào tập trung. Hình ảnh cô gái cứ quanh quẩn trong tâm trí. Ánh mắt tha thiết đầy bi thương của nàng. Dù đã gặp rất nhiều trường hợp như vậy. Nhưng ánh mắt ấy vẫn khiến chàng tin nàng không phải là người xấu.
Bởi giây phút lần đầu gặp mặt , Nàng tỏa ra một thứ ánh sáng trong trẻo và đầy nghị lực. Một cô gái có tâm. Một cô gái đầy nhiệt huyết.
Chàng khẽ thở dài, đứng dậy ra ngoài nhìn lên bầu trời. Trong lòng có chút lo lắng. Tự hỏi nàng ấy, giờ này đã ở đâu? Liệu đã xuống nhân gian, hay vẫn còn làm hồn ma vất vưởng? Chót uống trà rồi, sao có thể tìm lại kí ức mà minh oan.
Trong đêm tối có một vị thần cô đơn, với trái tim đầy trong sáng. Chàng không thể biết được những cảm xúc của mình nghĩa là gì? Cũng chẳng thể nào phát hiện ra tâm trí đang xáo trộn. Thứ cảm xúc mà người ta nghĩ chỉ có người trần mới có thể có được.
Là cảm xúc gì đây?
-Ngài Thượng Quan. Ngài chưa ngủ sao?
-Ta không ngủ được.
-Có vấn đề gì vậy? Tức cảnh sinh tình sao?
-Cảnh đẹp, gió mát, trăng thanh. Nhưng tình thì chưa có.
-À. Tôi biết. Ngài vẫn còn là một chàng trai ngây thơ với trái tim trong trắng.
Chàng chợt cười.
-Ngồi đi. Sao ngươi cũng không ngủ.
-À tôi…
Tiểu Quan định nói thì ngập ngừng.
-Tôi đang nghĩ xem, ngày mai sẽ làm gì?
-Chúng ta sẽ xuống chỗ ngài Trung Quan, sau khi xong việc ta sẽ trở về gặp cha mẹ một lát. Họ muốn gặp ta.
-Chắc họ tìm ngài để bàn chuyện hôn sự. Thật kì lạ, tôi nghĩ chỉ có con người mới có thể kết hôn. Không ngờ thần cũng vậy.
-Thần, theo đúng quy tắc của thiên giới. Những người như chúng ta, sẽ thành thân với người cũng được sinh ra trên này. Những linh hồn từ hạ giới lên, thường sẽ được luân hồi chuyển kiếp. Nên họ không có thành thân.
-Có bao giờ quy định này bị làm trái.?
-Chưa bao giờ. Nên hình phạt của nó, ta cũng không biết sẽ ra sao nếu ai đó phạm vào.
-Thật buồn cười, đây là thế kỷ 21. Xã hội đã phát triển, con người đã có quyền tự do yêu đương. Tại sao thiên giới vẫn còn hủ tục ép hôn như vậy?
-Có lẽ là vì những người sinh ra trên này không nhiều. Và quy định đã có nhiều năm. Không thể nào thay đổi.
-Vậy thì việc phải sống bên một người mình không yêu. Điều đó giống như. Phải làm một điều gì mà ngài không muốn.
Chàng nhìn Tiểu Quân.
-Đơn giản thế này. Ngài không thích cái gì?
Chàng ngồi suy nghĩ.
-Ta cũng… Không rõ.
-Chẳng hạn không thích ăn gì? Uống gì? Gặp ai?
-À. Ta không thích ngài Trung quan lúc say.
-Vì sao?
-Vì ngài ấy, cứ bám lấy ta. Và nói rất nhiều.
-Vậy ngài cứ tưởng tượng. Lấy một người mình không có tình cảm. Cũng sẽ giống như mỗi ngày được nhìn thấy ngài Trung Quan say .
-Thật sao?
Chàng ngây ngô hỏi.
-Vậy là ta phải thích người ta sẽ thành thân sao?
-Tất nhiên rồi. Bất cứ thứ gì bắt đầu bằng tình yêu. Đều mang đến cho người ta cảm giác hạnh phúc.
-Vậy làm sao để có tình yêu.?
Tiểu quan nhìn chàng không chớp mắt.
-Vậy ấn tượng của ngài về cô Đại Tiên ấy là gì?
-Nàng ấy là một người chăm chỉ.
-Còn gì nữa.??
-Ta không để ý.
-Trời. Vậy là ngài, thật sự không có ấn tượng gì với người ta rồi.
-Chắc là vì lâu ngày không gặp. Hãy cứ để, ta gặp lại nàng ấy. Rồi sẽ yêu thôi.
Tiểu quan gật đầu, dù ánh mắt cậu ta nói rằng chàng sẽ thất bại. Nhưng đối với chàng bây giờ. Tình cảm là thứ gì đó thật cao xa và mơ hồ. Mà chàng chỉ giống như một đứa con được tạc từ mây gió. Sống và làm việc như mặt trời, mọc và lặn mỗi ngày.
Cánh cổng điện đóng chặt. Chàng tiến lại. Gia nhân, bước tới cúi đầu chào.
-Chào thượng Quan. Lâu lắm không gặp ngài.
-Chào tiểu Quế. Phụ thân ta có nhà không?
-Mẫu thân ngài đang ở trong nhà. Mời ngài.
Chàng gật đầu. Bước vào căn phòng có mùi trầm Hương. Người phụ nữ tóc đã ngả bạc trắng. Ngồi bên cạnh cửa sổ. Bấm ngón tay tính toán điều gì?
-Chào Mẫu thân.
-Con trai ta đã về, Thượng Quan.
-Mẫu thân có khỏe không ạ.
-Ta khỏe. Công việc của con thế nào?
Dù đã biết rất rõ về công việc của chàng. Nhưng chỉ là một câu hỏi quan tâm thôi, cũng khiến chàng ấm lòng thấy lạ.
-Lần này con về, ta muốn bàn với con về chuyện thành thân của con và Đại tiên nữ.
-Ngày 10 tháng 10 thượng giới, sẽ tổ chức cho con.
-Mẫu thân đây là ý của hai người hay ý của bề trên ạ.
-Đây là ý nguyện của tất cả chúng ta. Con là thần, phải theo quy tắc của thần.
-Vâng.
Chàng gật đầu. Mẫu thân nắm tay chàng xúc động.
-Con trai, được thấy con thành thân, là ta mãn nguyện lắm rồi.
-Mẫu thân, con sẽ không phụ lòng người.
Sau khi nói chuyện với mẹ. Chàng xin phép trở về làm việc làm việc.
Sinh ra là đứa con của thượng giới. Tuân theo quy tắc của thượng giới. Cũng là lẽ đương nhiên. Nhưng đêm đó chàng không ngủ được. Hình ảnh cô gái hiện về trong ánh trăng khuya. Khuôn mặt trái xoan và đôi môi đỏ hồng. Ánh mắt đầy sâu lắng ấy. Sao có thể???
Cầm cây bút và trang giấy, bàn tay như vô tình tạc lên bức hoạ người con gái. Vẻ đẹp nằm trong tâm trí, ánh mắt chính là cảm xúc của chàng giờ đây. Sao có thể, Nhớ nhung đến như vậy?
-Ngài Thượng Quan, dạo này tôi thấy ngài, như là có tâm sự.
-Tâm sự.!
-Đúng vậy. Là trong lòng có điều cần nói nhưng lại không thể nói ra.
-Ta có gì cần nói chứ?
-Có đấy. Ngài không muốn nói ra sao?
-Ta không có gì cần nói cả.
-Thật không?
-Thần không nói dối.
-Vậy thì tôi tin ngài.
Tiểu quan bơi ra giữa dòng suối mát.
-Đại tiên, Đại tiên nữ đến kìa.
Thấy mấy tiên nữ bay đến. Cậu ta lặn xuống để lại chàng ngồi một mình trên bờ.
-Chào các nàng.
-Chào Thượng quan. Hôm nay ngài đến chờ Đại tỉ của chúng tôi đó hả?
-Ta…
Chàng áp úng.
-Ta sẽ lấy nước giúp tỉ. Hai người, cứ nói chuyện với nhau đi.
Mấy cô tiên nữ cười khúc khích cầm bình ngọc ra hứng sương mai. Chàng đứng dậy theo phép lịch sự.
-Nàng… Hôm trước, ta có trò chuyện với mẫu thân. Ngày 10 tháng 10. Không biết nàng đã nghe tới.
-Thiếp đã biết. Hẹn chàng, ngày thành thân.
-Ta muốn hỏi… Liệu nàng, có nguyện ý trước quyết định này.
Đại tiên nữ nhìn chàng. Ánh mắt dịu dàng.
-Thượng Quan. Chúng ta sinh ra ở thượng giới. Cũng đã biết nhau nhiều năm. Do vậy, ta mong có thể ở bên chàng. Cùng chàng, sống đến đầu bạc răng nong, trọn đời trọn kiếp.
Nghe xong câu nói đó. Chàng không biết mình phải nói thêm điều gì. Bèn gật đầu chào.
-Vậy hẹn nàng, ngày thành thân gặp lại.
-Chào Thượng Quan.
Chàng quay đi, tiên nữ cũng bẽn lẽn bay về phía những tiên nữ đang lấy nước.
-Là nàng ấy thích ngài.
Chàng cúi xuống nhìn kẻ nghe lén đội lá sen trên đầu.
-Ngươi nghe chúng ta nói chuyện sao?
-Hai người nói giữa thanh thiên bạch nhật mà.
Tiểu quan cười.
-Có vẻ, ngài cũng có người theo đuổi. Một nữ nhân chủ động tỏ tình. Mong được sống cùng ngài đến đầu bạc răng nong, trọn đời trọn kiếp.
Tiểu Quan cười. Ngài bị trêu nên bực bội bỏ đi.
-Đợi ta với.
Tiểu quan leo lên bờ chạy theo chàng. Miệng không ngừng lải nhải.
-Đúng là ở bất cứ nơi nào. Chỉ cần có người, tình yêu sẽ xuất hiện.
-Ngươi thấy ta giống người sao?
-Trừ cách ăn mặc như trong phim cổ trang, thì nhìn ngài rất phong độ đấy ạ. Có thể nói là tướng tá đẹp nhất trong những người tôi gặp ở trên này.
Chàng tủm tỉm.
-Nhưng phim cổ trang là gì?
-Là những người ăn mặc lỗi thời. Quần dài, áo the.
-Như ta hả.?
-Vâng. Còn tóc dài nữa chứ. Tôi nghĩ, nếu ngài mặc vest và để tóc ngắn. Chắc sẽ đẹp hơn thế này rất nhiều.
-Ngươi quên chuyện đó đi. Thượng giới có nguyên tắc, không thể vì một mình ngươi mà phá bỏ được.
-Tôi biết. Nhưng cũng Chúc mừng ngài. Có một cô nương theo đuổi.
Chàng quay lại cau mày nhìn cậu ta.
-Theo đuổi có gì vui.?
-Tất nhiên được người khác thích là vui rồi. Nhưng nếu trong lòng mình đã có người khác. Chuyện đó. Lại trở thành phiền phức.
-Thôi nói mấy chuyện yêu đương của ngươi đi. Chúng ta phải đi rồi.
-Ngươi phải nhớ, danh sách ở dưới đưa lên. Những người có công trạng sẽ được chia đến từng khu vực. Và lựa chọn nơi họ xuống phàm. Ngươi không được mắc sai sót. Nếu không, tội trạng sẽ được tính vào tuổi đời của ngươi.
-Tôi biết.
-Giờ thì quên mấy chuyện đó đi. Ta cần gặp Hạ quan để biết ngài ấy đã tìm được cô gái đó hay chưa?
-Vâng. Tôi sẽ đi làm ngay.
Chàng quay lưng đi vào làn sương khói. Thoáng cái đã xuất hiện dưới hạ phàm.
-Chào Thượng Quan.
-Thế nào rồi?
-Có vẻ cô ta lẩn trốn rất kĩ. Quân lính không thể tìm ra.
-Cô ta đã uống trà quên lãng. Giờ sẽ không thể quay lại nơi này.
-Ngài cũng đã điều tra về oan ức của cô ta chứ.?
-Trong sớ đã tâu, cô ta đích thị là kẻ được ghi tội.
Chàng thở dài.
-Liệu bề trên có nhầm lẫn không nhỉ?
-Tôi nghĩ là không. Bề trên làm việc, không thể sai sót được.
-Nếu không tìm thấy, sẽ bị giáng tội.
Chàng thở dài.
-Là lỗi của chúng tôi.
-Không.. Cũng là lỗi của ta.
-Giờ ngài tính thế nào.?
-Ta sẽ viết sớ lên trên. Tâu về chuyện này. Mong bề trên sẽ giơ cao đánh khẽ.
-Cảm ơn ngài.
Chàng quay lưng biến mất. Khoảnh khắc từ trên cao nhìn ngắm những tòa nhà cao ngất leo lên đến tận trời. Tiếng ồn ào phát ra từ đám người bên dưới. Tại sao họ có thể sống trong một xã hội phức tạp và con người càng ngày càng trở nên xấu xa như vậy.
Ngay cả một cô gái xinh đẹp, với vẻ bề ngoài lương thiện cũng không tránh khỏi cái tâm ác hay sao? Không thể tin được.
Thượng quan một lần nữa không ngủ. Chàng ngồi bên ly trà. Nhâm nhi thưởng nguyệt ngắm tranh. Bức hình cô gái trong chiếc áo dài màu trắng. Đeo trên cổ là một chiếc dây có cái loa nhỏ hình tròn. Đôi mắt nàng trong veo. Ánh mắt đầy nghị lực.
-Đây là tất cả tâm trí của ngài.
Sắp lấy vợ rồi. Tại sao lại mơ mộng đến nữ nhân.?
Ngài giật mình nhìn lại sau lưng. Tay gập bức vẽ lại.
-Ngươi không ngủ sao?
-Ta thấy ngài có chuyện cần nói. Thần không nói dối.
Cậu ta chặn câu nói của chàng. Chàng thở dài .
-Ngươi còn nhớ tên phàm của mình không?
-Tôi tên… À… Tôi quên rồi.
-Chắc trà đã ngấm đó.
-Vâng.
-Vậy ngươi có nhớ tên cô gái đó. ?
-Nguyên Hạnh.
-Sao?
-Là tôi đọc trong sổ của Trung Quan. Nguyên Hạnh có nghĩa là hạnh phúc trọn vẹn.
Chàng im lặng.
-Vậy mà. Chị ấy ra đi, khi còn trẻ. Có lẽ, cha mẹ sẽ đau lòng lắm. Sinh ra một đứa con. Nuôi lớn, học giỏi, làm bác sĩ. Để rồi khi được hưởng thành quả. Thì chết oan.
-Không hề oan. Hạ quan đã kết luận. Cô ấy là người có tội.
-Và ngài tin họ.?
-Thần không làm sai.
-Bất cứ ai cũng sẽ ít nhất một lần mắc sai lầm. Và tôi tin, cô ấy là sai lầm của thần.
-Họ không thể tìm được cô ấy. Nếu ta gặp, chắc chắn sẽ tìm hiểu lại kí ức của nàng. Ta muốn mọi chuyện thật rõ ràng. Người có tội sẽ phải chịu. Không để người vô tội bị hàm oan.
-Vậy ngài tìm chị ấy đi. Hãy giúp chị ấy minh oan. Tôi biết ngài đang nhớ đến chị ấy.
-Không có.
-Ngài không thể giấu tôi. Bức tranh kia, tôi đã thấy. Nếu ngài không tìm chị ấy trước khi thành thân, thì sau này, sẽ không thể tìm chị ấy.
-Tại sao?
-Vì đã có vợ, thì không thể nghĩ đến người con gái khác. Đó là ngoại tình.
-Từ này thì ta biết.
-Vậy ngài định ở bên một người và nhớ đến một người sao?
-Không. Ta và nàng ấy là hai thế giới. Chỉ là thấy một cô gái bị hàm oan. Ta thấy…
-Thần không nói dối.
-Ngươi.
-Ở dưới Hạ giới có một nghề rất đặc biệt.
-Nghề gì?
-Tư vấn tình yêu.
-Đó là nghề.?
– Vâng. Họ kiếm tiền bằng cách chỉ cho ngài nên yêu như thế nào đó.
-Vậy ngươi đã đi gặp họ chưa?
-Rồi.
-Kể ta nghe xem.
Chàng tò mò.
-Ngài muốn nghe thật chứ.?
– Ta đang nghe ngươi nói.
-Nếu ngài nhớ đến một người nào đó và không ngủ được. Nhất định là thích nàng ta.
-Nhưng chúng ta, là hai thế giới.
-Điều đó sẽ làm cho ngài cảm thấy hối tiếc.
-Tại sao.?
-Vì không thể có được thứ mình muốn.
-Vậy phải làm thế nào.?
– Hãy gặp cô ấy, và nói thật lòng mình.
-Tại sao phải làm vậy.?
-Vì sau khi nói xong. Ngài sẽ không còn thích họ nữa. Và sẽ toàn tâm toàn ý trở về, làm phu quân của Đại tiên cô nương.
Chàng ngồi im suy nghĩ.
-Giống như lúc chúng ta buồn ấy… Mà ra được sẽ…
Chàng quay lại lườm. Cậu ta ngồi im gãi đầu.
-Là cảm giác đó đó.
Chàng ngước lên cao thở dài.
Bề trên có lẽ đã nhìn ra chàng đến lúc phải trưởng thành và mang một tên Tiểu quan lắm lời tới đây. Cùng với một cô gái khiến chàng không ngừng nghĩ đến. Nhưng hắn nói đúng. Chàng muốn một lần gặp nàng. Và tặng lại bức tranh này. Coi như là mãn nguyện. Chàng đứng dậy.
-Được rồi. Chúng ta đi.
-Đi đâu ạ.?
-Xuống hạ giới tìm người.

Yêu thích: 5 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN