Chúng ta có thể quay lại không?
Chương 8: Bị hắn sàm sở đến kinh ngạc?
Theo quy định của công ty mỗi tháng sẽ có một ngày thứ bảy cấp trên đi ăn uống với nhân viên các phòng và hôm nay đến lượt phòng kinh doanh chúng tôi. Mọi người vừa làm vừa bàn bạc xem chiều nay nên đi ăn gì?
“ Chúng ta ăn đồ Nhật đi, mọi người thấy sao?” Trưởng phòng Lý
“ Không được ở đây nhiều người không ăn được đồ sống.” Chị Lan góp ý phản đối.
“ Hay là đồ Hàn Quốc?” Trưởng phòng lý nói tiếp.
“ Ôi, lần nào cũng ăn đồ Hàn ngán lắm rồi.” Hải sau lưng tôi lên tiếng.
“ Hay có nhà hàng Phố Cổ mới mở chúng ta đi ăn thử đi. Nghe nói cũng ngon lắm đấy lại gần những quán Karaoke có gì chúng ta đi quẩy tăng hai, mọi người thấy được không?” chị Thu lên tiếng tôi nghĩ nó cũng là ý hay.
Tôi không có ý kiến mọi người thích đi đâu tôi đi đó. Cơn buồn tiểu ập tới nãy giờ uống nước hơi nhiều nên tôi lại mắc rồi chạy nhanh nhanh đi vào nhà vệ sinh. Nhắm mắt nhắm mũi chạy tới cửa phòng toilet chưa kịp đẩy cửa vào đã bị tiếng hét làm kinh sợ.
“ Aaaaaa, đồ biến thái.” Tiếng hét vang to đến mức ù luôn hai lỗ tai. Chị Hường ở phòng nhân sự đây mà. Vậy, vậy tôi đi nhầm nhà vệ sinh rồi.
“ Xin lỗi chị, tôi gấp quá nên… Xin lỗi chị.” Tôi cúi người xin lỗi rồi chạy qua phòng bên cạnh mặt mũi đúng không còn gì xấu hổ hơn thật muốn tìm cái lỗ mà chui xuống luôn cho rồi.
Tôi quay lại làm việc cho đến xế chiều liền bị gọi lên tầng ba mươi với lý do bàn lại đơn hàng nhưng quái lạ chỉ có một mình tôi đi lên. Cứ nghe đến tầng ba mươi tôi lại thấy ớn lạnh vậy không biết.
“ Cậu vào đi giám đốc đang đợi cậu đấy.”
Tôi vừa từ thang máy ra gặp ngay thư ký Châu, cô ấy thay thế vị trí của thư ký Diệp sau khi bị điều đi. Tôi cười gật đầu xem như đáp lại, nghe nói cô ấy mới được tập huấn từ bên Mỹ về, với thư ký Châu tôi thấy tài giỏi và sắp xếp công việc hợp lý hơn thư ký Diệp còn dễ gần lại xinh đẹp.
*** Cốc, cốc, cốc***
Mở cửa phòng bước vào, hắn xoay người lại với tôi nhìn ra thành phố từ trên cao. Nghe tiếng tôi bước vào hắn dần xoay ghế lại.
“ Cậu lại đây.”
Tôi nghe vậy liền bước tới, hắn ta không nhanh không chậm chỉ tay vào màn hình máy tính của mình. Tôi nhìn theo, người tôi cứng ngắt ngay cả tôi cũng không biết mình còn đang thở hay không. Màn hình đang phát một đoạn clip lúc sáng tôi đi nhầm phòng vệ sinh nữ. Trời ơi bị hắn phát hiện rồi tôi còn mặt mũi gì đâu huhu.
“ T…Tôi đi nhầm phòng toilet.” Không dám nhìn hắn tôi có hơi cúi đầu nói.
“ …” Nhật Nam rất bình tĩnh mặt không cảm giác gì là tức giận. Đợi lâu quá không nghe thấy câu trả lời tôi liền nhìn hắn rồi nói.
“ Không còn gì nữa tôi xin phép, lần sau tôi sẽ cố gắng chú ý.”
Tôi quay bước đi ra thì bỗng hắn nắm chặt lấy tay tôi, tôi mất thăng bằng liền ngã ngược ra sau vừa hay lại ngồi vào lòng hắn.
“ Ai nói là cho em đi.”
Hắn ta…hắn ta đang ôm tôi, hắn ta nhẹ nhàng hít lấy hít để mùi hương ở cổ, ở vai và cả lưng tôi. Cái quái gì thế này, tôi cự quậy nhưng hắn vẫn ôm chặt lấy như sợ tôi biến mất vậy.
“ Đừng cử động, chỉ một chút thôi.” Hắn ta vẫn không dừng lại, hắn thực sự là gay sao? Tôi là hủ nam lại thích xem phim đam mỹ thì tất nhiên tôi không kỳ thị hắn nhưng hắn như vậy với tôi, tôi thực sự không quen cái cảm giác này cho lắm. Có nên suy nghĩ lại là nên ghét hắn nhiều hơn không? Bản thân đang rất khó chịu tôi vùng một cái thật mạnh thoát ra khỏi người hắn quát lớn.
“ Tôi không dễ dãi tới nỗi anh muốn làm gì cũng được. Bây giờ anh muốn hăm dọa tôi đoạn clip hay muốn đuổi tôi vì tôi không làm anh hài lòng thì cứ việc.” Tôi nhanh chóng bỏ đi không muốn dây dưa với hắn, hắn quá biến thái tới nỗi tôi ghê tởm.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!