Chúng Tôi Là Đội Cơ Động Số 6!
#16. Silver Cross Và IA ChibiChro
Chrono muốn trở về lấy chút đồ trước khi rời đi, tạm thời vẫn còn sớm nên cậu không liên lạc với Yuuno và Nanoha, sợ làm lỡ giấc ngủ của tụi nhỏ.
Sau khi lấy đủ rồi, cậu lơ đễnh xách túi quay người định rời đi, nhưng dây túi móc phải nắm tủ, kéo hộc trượt ra. Chrono nhướng mày kinh ngạc: \”Ơ kìa! Cái hộc này sao thế? Mọi khi mình dùng đủ cách mà có mở được đâu?\”
Cái tủ này là của Clyde Harlaown-bố cậu, sau khi ông mất cậu đã chuyển nó đến đây vì không muốn mẹ nhìn mà khổ sở nhớ người. Bên trong cũng chẳng có gì lạ, vài vật dụng quen thuộc như bút viết, giấy tờ, đồ sinh hoạt cá nhân,…Chỉ riêng cái hộc thứ 3 cứ đóng chặt cứng ngắt, cậu cố mãi vẫn không kéo ra được, mà tủ kỉ niệm làm sao dám phá? Nên kệ nó luôn! Ai dè tự dưng hôm nay lại bật ra thế này?
Cũng đã 11 năm rồi nên bên trong bám bụi, mùi hôi khó chịu. Chrono một tay lấy khăn bịt mũi, một tay vén đi màn bụi. Ánh mắt cậu rụt lại bất ngờ vì chạm phải thứ gì đó, cậu cầm nó lên xem, ngón tay chà miết làm lộ hình dạng của nó: \”Thập tự?\”
Mặt thánh giá ánh bạc sáng lóa, viên ngọc lam sắc ở trung tâm tỏa ra hào quang chói mắt. Chrono không chịu nổi ánh sáng phải nhắm tịt lại, cậu cảm thấy một trận gió mạnh thổi bùng trong căn phòng này, không khí sắc lạnh sượt qua gò má như muốn cắt đứt da thịt cậu.
Khi biến động đã dừng lại, Chrono chậm rãi chớp chớp lông mi, mở to mắt kinh dị, một tiếng thét lên: \”Wah!!!\”
Thanh thập tự như có linh tính bay lơ lửng kề sát mặt cậu, Chrono sẽ không bất ngờ như vậy nếu không có cái vật thể ở đằng sau nó. Là…..là là……là….LÀ MÌNH MÀ!!??\”
Sinh vật bé xíu dễ dàng đứng trên cây thập tự, nó giang tay cười híp mắt: \”Hi! My Majesty!\”
Và 15ph sau đó………WHAT? Cái hiện tượng gì đây!?
\”Oa! Không ngờ Bệ Hạ lại có tài pha trà nha!\” Sinh vật nhỏ cầm chiếc thìa cao bằng người nó, tao nhã múc từng ngụm trà nhẹ nhàng thưởng thức.
Chrono nhún vai bất đắc dĩ, tay vội vàng đóng phích nước sôi: \”Nếu là nấu nước thôi thì ok, chứ bảo ta làm gì khác là tan tành cái bếp rồi!\”
Nó ôm bụng cười khúc khích: \”Ahaha! Clyde Bệ Hạ cũng chả khác người là mấy nha!\”
Cậu đặt ly ca cao nóng xuống bàn, ngồi ngay ngắn nghiêm mặt chất vấn: \”Giờ có thể nói chuyện được chứ? Ngươi là ai?\”
\”E hè! Thần ấy à……..\” Nó khoanh tay giả vờ cao thâm, rồi kết luận huề vốn: \”Hổng biết nha!\”
Bàn tay chống cằm của Chrono trượt xuống, suýt nữa đổ luôn ly ca cao, cậu âm trầm lạnh lùng dùng 2 ngón tay nắm tóc nó: \”Mi có nghiêm túc không thì bảo!?\”
\”Á á đau! Thần nghiêm túc thật mà! Thần hông có tên nha!\”
Chrono tạm tha cho nó: \”Gọi đỡ là ChibiChro vậy. Ngươi rốt cuộc là gì?\”
Chibi ưỡn ngực kiêu ngạo chỉ vào ngực mình: \”Thần là IA của Silver Cross nà! Hahahaha!\”
Không gian tĩnh lặng dường như chủ nghe thấy tiếng đàn quạ bay ngang qua. Biểu cảm của ai đó càng lạnh căm hơn nữa: \”Trình bày đầy đủ, rõ ràng, không chi tiết thừa, Hiểu?\”
\”Yes……sir…\” Nó e ngại cười khổ, rồi hắng giọng nghiêm túc: \”Thần là Trí tuệ nhân tạo của Thập Tự Bạc. Nói cho dễ hiểu là thế này: Intelligent Device được tạo thành từ một Device bình thường và phần mềm giao tiếp thông minh phải không? Thần chính là phần mềm đó!\”
\”Tiếp tục!\” Chrono nâng cây thanh giá lên tò mò dò xét: \”Cái này là Device?\”
\”Etou……không hẳn ạ.\” Chibi xoa cằm nghĩ ngợi cố tìm từ ngữ thích hợp diễn tả: \”Etou……..mọi chức năng từ biến hình đến chiến đấu đều bình thường. Nhưng nổi trội nhất là kỹ năng dung hợp-Contact Mode, thần và Silver Cross sẽ dung hợp vào trong cơ thể người, sức mạnh nhờ đó cũng gấp lên 2-5 lần tùy vào khả năng chủ nhân!\”
\”Ghê!\” Chrono không khỏi thốt lên một tiếng bất ngờ, gấp 2-5 lần sức mạnh? Quá kinh điển rồi! Cậu càng tò mò và nghi ngờ hơn: \”Ngươi có quan hệ gì với Tou-san? Tại sao ngươi gọi bố và ta là Bệ Hạ?\”
\”Cái này à……..\” Chibi vò đầu bứt tai trằn trọc, khổ sở xụ mặt: \”Thần và Silver Cross được truyền từ đời này sang đời khác của dòng họ Harlaown. Nhưng kí ức thần khá phai nhạt rồi, về Clyde Bệ Hạ cũng nhớ không nhiều cho lắm. Càng không biết sao lại gọi như vậy, chắc là lập trình cả rồi!\”
Thấy nó ủ dột như vậy, Chrono cũng phần nào tin tưởng: \”Mẹ ta có biết ngươi không?\”
Nói tới đây như đâm phải tim đen của nó, Chibi tự kỷ ngồi xổm trên bàn, mặt mày u tối vẽ vòng tròn với đếm kiến: \”Không a! Clyde Bệ Hạ đã nhốt thần lại khá lâu trước khi gặp mẹ người rồi!\”
\”Tại sao?\” Cậu nhướng mày thắc mắc.
Nó tuyệt vọng ngẩng đầu nhìn……mái nhà mà khóc ròng: \”Tại ngài ấy bảo: \’Ta không cần ruồi muỗi léo nhéo bên tai!\’ thế là không đợi thần phát biểu ý kiến đã nhốt lại rồi!!!\”
Đậu xanh! Chrono méo mặt, run run nhớ lại thời thơ ấu kinh điển. Ếu hiểu tại sao mình có thể vượt qua 3 năm đầu tiên của cuộc đời dưới chính quyền gia đình của ông bố độc tài kia. Lại càng chả hiểu vì sao mẹ lại ưa được ổng, cô Lety thành bạn thân ổng nữa chớ!? Chrono thấy mình còn hiền chán. Chibi bị ổng phũ như vậy cũng chẳng oan, ngay cả con trai đây còn bị hố không ít lần mà. Ví dụ như…….
\”Tou-san! Bố có yêu mẹ không?\” Câu hỏi rất ngây thơ của một đứa nhỏ bình thường, và theo như thường lệ thì người bố sẽ trả lời…….
\”Đương nhiên rồi! Điều may mắn nhất cuộc đời bố là được gặp mẹ con!\” Vâng, vẫn rất romantic, rất lỡn mợn.
\”E hè! Vậy điều xui xẻo nhất của bố là gì?\”
\”Đẻ ra mày!\”
\”…….\” Từ đó, Chrono Harlaown không bao giờ đặt mấy câu hỏi ngây\’s thơ cho bố mình nữa.
Cậu vỗ lưng Chibi đồng tình: \”Ta hiểu mà! Tin rồi! Đừng buồn nữa!\”
Nó ôm ngón tay Chrono khóc lấy khóc để: \”Oa oa! Bệ Hạ à! Thần bị phũ quá à! Trái tim thần đau quá man!\”
\”Ta cũng chả khá hơn ngươi đâu!\”
Và thế là hai người dành nửa tiếng trò chuyện uống trà, cùng chua xót cho cái quá khứ đầy rẫy hố bẫy của mình. Clyde Harlaown-Nhân vật nguy hiểm nhất truyện là đây!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!