[Chuyển Ver] [VKOOK] Chính Là Không Ly Hôn - Chương 28-Phần 1
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
329


[Chuyển Ver] [VKOOK] Chính Là Không Ly Hôn


Chương 28-Phần 1


Tại Hưởng kéo Tuấn Chung Quốc đi ra khỏi tiệm cà phê, giống như một giây cũng không muốn ở nơi đó, bước chân rời đi vừa gấp vừa nhanh.

Tuấn Chung Quốc vẫn cứ đắm chìm trong khiếp sợ không phục hồi tinh thần lại, lảo đảo theo ở phía sau, không nhịn được mở miệng, “Này, anh đi nhanh như vậy chuẩn bị đi đâu sao?.”

Tại Hưởng rõ ràng nghe được Tuấn Chung Quốc nói, nhưng căn bản không có tiếp lời, thậm chí ngay cả đầu cũng không quay lại vẫn cứ lôi cậu bước nhanh đi về phía trước, Tuấn Chung Quốc bây giờ không có biện pháp, đột nhiên dừng bước chân, “Tại Hưởng anh đứng lại, tôi cảm thấy chúng ta cần phải nói chuyện, vừa nãy —— “

Lời cậu còn chưa nói hết, Tại Hưởng đột nhiên xoay đầu lại, tay đột nhiên dùng sức, đem cậu trực tiếp kéo đến đối diện với bản thân, gương mặt lạnh giống như nổi lên giông bão nói, “Tâm tình hiện tại của tôi rất không tốt, nếu như cậu không muốn tôi đánh ngất xỉu trực tiếp vác cậu đi, lập tức ngậm miệng lại, một câu cũng đừng nói.”

Nói xong lời này, anh lại nắm lấy tay Tuấn Chung Quốc, không nói lời gì tiếp tục đi về phía trước.

May là lúc này đã là đêm khuya, không có ai nào nhìn được, bằng không thấy bộ dạng hung thần ác sát này của Tại Hưởng, còn tưởng rằng gặp được cướp bóc chặn đường, sức mạnh của anh quá lớn, khiến cổ tay Tuấn Chung Quốc đỏ lên, đau đến nỗi khiến cậu nhe răng nhếch miệng, không nhịn được quát, “Tại Hưởng con mẹ nó anh mau bỏ tay tôi ra! Cái tay tôi sắp bị anh bẻ gảy rồi!”

Nói xong cậu hít vào một ngụm khí lạnh, nghe được lời này Tại Hưởng mới đột nhiên dừng bước, mà bây giờ hai người đã cách tiệm cà phê Hope mười vạn tám ngàn dặm.

Quay đầu lại liếc mắt nhìn, phát hiện đã không nhìn thấy cái bóng tiệm cà phê, lúc này Tại Hưởng mới cảm thấy khá hơn một chút, vào lúc này nhìn thấy cổ tay đỏ lên của Tuấn Chung Quốc, trong lòng không khỏi mềm nhũn, vừa định xoa cho đối phương, kết quả không biết nghĩ tới điều gì, hừ lạnh một tiếng, mạnh mẽ đem cánh tay đã duỗi ra thu về.

Tuấn Chung Quốc xoa xoa vai đau, liếc mắt một cái nhìn Tại Hưởng mặt lạnh, tức giận nói, “Cái tên nhà anh là thổ phỉ sao, có chuyện gì không thể từ từ nói, buổi tối hôm nay tôi không muốn động thủ với anh, anh còn thật sự cho rằng tôi đánh không lại anh sao?”

Tại Hưởng đột nhiên nhíu lông mày, “Làm sao, cậu vì Lý Khác Nhiên còn muốn động thủ với tôi?”

Tuấn Chung Quốc thực sự không hiểu anh làm sao nghĩ ra cái kết luận này, xoa xoa thái dương nói, “Ai vì cậu ta động thủ với anh, rõ ràng là anh không nói câu nào, không giải thích được tại sao gọi tôi tới đây.”

Vừa nghe xong, Tại Hưởng trừng Tuấn Chung Quốc liếc mắt một cái, hừ giọng nói, “Nếu như tôi không gọi cậu ra ngoài, cậu còn dự định ở đó cùng cậu ta đầu mày cuối mắt bao lâu? Cậu có phải là quên mất mình bây giờ là thân phận gì hay không, nếu tôi không ngăn cậu, chỉ sợ cậu không dứt nổi cậu ta.”

Lời vu oan này không hiểu ra sao, Tuấn Chung Quốc trực tiếp bị nói cho tức, bật cười nói: “Nếu như không phải anh hẹn tôi đến tiệm cà phê, tôi làm sao biết Lý Khác Nhiên cũng sẽ ở đó.”

Tại Hưởng cười lạnh một tiếng, một đôi mắt thâm thúy nhìn chằm chặp vào Tuấn Chung Quốc, khóe miệng mím lại chặt chẽ, như là đang cực kỳ gắng sức kiềm chế lửa giận của mình, “Tôi hẹn cậu đến không phải vừa vặn khiến cậu toại nguyện hay sao, ngày hôm nay cậu vẫn luôn mồm luôn miệng nói với tôi muốn gặp mặt cậu ta, tôi tác thành cho cậu chẳng lẽ không tốt? Hay là nói có tôi ở đây gây trở ngại đến hai người, vậy thì tôi khiến cậu thất vọng rồi?”

Tuấn Chung Quốc nghe xong một mặt mộng mị, hôm nay cậu thật sự muốn hẹn Lý Khác Nhiên gặp mặt, thế nhưng chỉ là vì làm rõ ràng quan hệ của hai người, không muốn để cho Lý Khác Nhiên hiểu lầm cậu còn tình cảm với cậu ta, làm sao đến miệng Tại Hưởng lại thay đổi hoàn toàn ý nghĩa, “Tôi…”

Tuấn Chung Quốc há miệng, không biết nên làm sao giải thích cho phù hợp, Tại Hưởng khoát tay liền ngắt lời cậu “Được rồi, cậu không cần nhiều lời, tôi còn không biết ý đồ của cậu sao.”

Nói xong lời này, anh giống như lại nghĩ tới chuyện xảy ra lúc buổi sáng, nhất thời tức giận nói, “Tôi cho cậu biết Tuấn Chung Quốc, tôi không quản trước đây cậu đối với Lý Khác Nhiên là tâm tư gì, nhưng cậu nhớ kỹ bây giờ hai chúng ta đã kết hôn rồi, cậu mau chóng thu hồi cái tâm tư đó đi.”

“Dù sao ngày hôm nay tôi đã chặt đứt đường lui của cậu, sau này cậu đừng nghĩ hi vọng tiếp tục trêu hoa ghẹo nguyệt, bằng không tôi cũng không ngại cản đào hoa cho cậu, nhà họ Kim không thiếu tiền, thiệp cưới cũng đã phát ra, sẽ không sợ không ngăn nổi miệng của những người đó.”

Nhớ buổi trưa, Tuấn Chung Quốc mới vừa nhận được tin của Lý Khác Nhiên liền đem anh gạt sang một bên, Tại Hưởng lại nổi giận, vào lúc này huyệt thái dương thình thịch nhảy lên, nếu như không phải ở trên đường cái, anh thực sự muốn trực tiếp đem Tuấn Chung Quốc ăn tươi nuốt sống nuốt vào trong bụng.

Tuấn Chung Quốc đứng tại chỗ, nửa ngày không nói gì, chỉ là ánh mắt không quen nhìn chằm chằm Tại Hưởng, trong đầu đã sớm trống rỗng, mất một lúc lâu mới tìm về âm thanh của mình, gian nan nuốt một ngụm nước bọt nói, “Cho nên… Anh là vì nói cho Lý Khác Nhiên chuyện hai chúng ta kết hôn, tối hôm nay mới hẹn cậu ta ra ngoài?”

Tại Hưởng liếc cậu một cái, lộ ra một vệt biểu tình cực kỳ khó hiểu, “Bằng không thì sao?”

Từng ấy năm tới nay, có lúc nào anh đơn độc hẹn gặp mặt Lý Khác Nhiên, lần nào cũng là vì Tuấn Chung Quốc anh mới nguyện ý gặp mặt, lần này nếu không phải vì chặt đứt tưởng niệm của Lý Khác Nhiên, anh làm sao có khả năng bỏ qua chuyện quan trọng vội vã chuẩn bị lễ cưới đi gặp mặt người như thế.

Nghe anh nói xong, Tuấn Chung Quốc ngẩn người một chút, sau đó lộ ra biểu tình dở khóc dở cười.

Mẹ nó đến cùng là chuyện gì a, thì ra cậu và Tại Hưởng từ khi vừa mới bắt đầu đã có chung mục đích, nhưng vì cái gì cuối cùng lại biến thành như vậy?

Lượng thông tin quá lớn làm cho cậu nhất thời có chút không biết nói gì, vuốt mũi, nín thở nửa ngày mới thốt ra một câu, “Thế nhưng… Tại sao anh phải làm như vậy? Không phải anh vẫn luôn yêu thích cậu ta sao?”

Vừa nghe được lời này, Tại Hưởng phút chốc trợn to hai mắt, “… Cậu nói cái gì?”

“Lẽ nào người anh thích không phải Lý Khác Nhiên sao?” Tuấn Chung Quốc đối diện tầm mắt của anh, chính mình lại lộ ra ánh mắt phức tạp.

Tại Hưởng đột nhiên nhắm mắt, giống như đang phải chịu đựng kích thích cực kỳ lớn, cả khuôn mặt trở nên tái nhợt, giơ tay lên một cái hận không thể nắm cái cổ Tuấn Chung Quốc dùng sức lắc, thế nhưng bàn tay giơ đến một nửa lại phải thu lại.

“Con mẹ nó con mắt nào của cậu nhìn thấy tôi thích Lý Khác Nhiên! Đến cùng là vì chuyện gì khiến cậu sản sinh ảo giác như thế?”

Anh bị nghẹn giọng, bên tai vang lên ong ong, biểu tượng quý công tử nhã nhặn giữ gìn cho tới nay cũng không thèm để ý tới, vừa mở miệng đã mắng chửi thô tục ngay cả bản thân cũng không nhận ra.

Tuấn Chung Quốc ngơ ngác không biết Tại Hưởng làm sao lại phản ứng lớn như vậy, hành động của cái tên này cho tới nay không phải chứng tỏ anh thích Lý Khác Nhiên sao?

Lúc trước hai người vẫn chưa tốt nghiệp, Tại Hưởng rất thích xen vào giữa hai người bọn họ, chỉ cần thấy Lý Khác Nhiên nói chuyện với cậu, anh nhất định sẽ nghĩ hết tất cả biện pháp để gây sự, mỗi lần cậu cùng Lý Khác Nhiên gặp mặt, Tại Hưởng sẽ giống như cảnh sát bắt cướp đề phòng toàn bộ hành trình, mọi thời khắc đều theo dõi cậu, một bộ dạng sứ giả bảo vệ chỉ lo cậu sẽ đối với Lý Khác Nhiên có ý đồ bất chính.

Một cầm kiếm giả năm lần bảy lượt vì một phục tùng giả gây sự với cậu, Tuấn Chung Quốc coi như không am hiểu chuyện yêu đương cũng biết được hành động của Tại Hưởng có mục đích gì, thế nhưng Tại Hưởng hiện tại lại nói với cậu, anh không thích Lý Khác Nhiên?

Một cầm kiếm giả đối với phục tùng giả làm đến trình độ như thế, anh lại nói với cậu không phải yêu thích? Con mẹ nó thật giống như cậu bị anh đùa giỡn vậy!

Tuấn Chung Quốc hít sâu một hơi, chỉ cảm thấy đầu lại bắt đầu đau, sắc mặt cổ quái liếc mắt nhìn Tại Hưởng một cái, “Lúc trước anh nói cùng tôi kết hôn là bởi vì trong nhà thúc giục anh kết hôn, cho nên muốn tìm bia đỡ đạn trước tiên tránh né khó khăn, sau đó hai ta sẽ theo nhu cầu của đối phương, anh sống cuộc sống của anh, tôi sống cuộc sống của tôi, ý tứ lời này chẳng lẽ không phải ám chỉ trong lòng anh đã có người thích rồi sao?”

Một câu nói khiến Tại Hưởng nghẹn tại chỗ, nửa ngày cũng không nói ra được một câu, gương mặt liền trở nên trắng bệch.

“Tuy rằng cuộc sống riêng của anh tôi cũng không thể biết rõ, mà hai chúng ta là bạn học cũng là đồng nghiệp nhiều năm như vậy, ngoại trừ Lý Khác Nhiên, tôi cũng không thấy bên cạnh anh có phục tùng giả khác a.”

Tại Hưởng hô hấp trở nên nặng nề, cả khuôn mặt đều cứng lại rồi, anh chưa từng nghĩ tới bản thân vì lừa gạt Tuấn Chung Quốc kết hôn thuận miệng tìm một lý do nói bừa, bây giờ dĩ nhiên lại khiến bản thân á khẩu không trả lời được, cũng rốt cuộc cảm nhận được cái gì gọi là tự làm bậy không thể sống.

Vào giờ phút này anh hận không thể trực tiếp giơ tay đánh chính mình một cái thật đau, lại muốn vọt thẳng tới Tuấn Chung Quốc rống một câu: Lão tử nói dối như vậy chẳng lẽ không phải bởi vì cậu sao!

Thế nhưng lời nói đến bên mép lại tàn nhẫn mà nuốt xuống, bọn họ bây giờ đã đăng ký kết hôn, chỉ thiếu một chút nữa anh có thể đem Tuấn Chung Quốc toàn bộ ăn vào trong bụng, hiện tại cậu đối với anh mà nói chính là con thỏ trước miệng con hổ, tuy rằng há mồm có thể trực tiếp nuốt xuống, nhưng là vẫn chưa chắc chắn, người này có thể sẽ lập tức chạy không thấy hình bóng.

Anh hiểu rất rõ tính khí của Tuấn Chung Quốc, quân bộ, Vượng Trọng Sơn, Lý Khác Nhiên còn có bố mẹ nuôi luân phiên đả kích, đối phương đã ghét cay ghét đắng sự dối trá, nếu như cho đối phương biết anh đã tự mình bố trí hết thảy thiên la địa võng, mục đích chính là lừa Tuấn Chung Quốc vào bẫy, như vậy quan hệ của hai người khả năng sẽ tan thành mây khói.

Nghĩ tới đây, mặt Tại Hưởng không thay đổi hít sâu một hơi, cứng rắn mà nói, “Tôi đúng là đã thích một người, nhưng người này tuyệt đối không phải Lý Khác Nhiên, cũng vĩnh viễn không thể nào là Lý Khác Nhiên!”

Nghe lời này, Tuấn Chung Quốc gãi đầu một cái, trong lòng không giải thích được thở phào nhẹ nhõm, thế nhưng tâm tình không có chuyển biến tốt hơn là bao.

Cậu cũng không biết mình tại sao có phản ứng như thế này, bây giờ biết đến hai người xưa nay cũng không phải tình địch, tất cả đều là một hồi chuyện cười do cậu tự mình suy diễn, lẽ ra cậu nên cao hứng mới đúng, thế nhưng lúc nghe thấy tên kia nói bản thân có người thầm mến, trong lòng cậu lại sinh ra một loại cảm giác mất mát cổ quái.

Tuấn Chung Quốc, mày điên rồi sao, hai người chỉ là quan hệ hợp tác mà thôi, anh yêu thích ai có liên quan với mày sao?

Ở trong lòng mắng bản thân vài câu, cậu lắc đầu nhanh chóng khôi phục lại tinh thần, ngăn chặn cảm giác không thoải mái trong lòng, lộ ra một nụ cười giảo hoạt, kéo dài âm điệu nói, “Ồ —— thì ra Kim thượng tá còn có một mặt ngây thơ như thế, nếu anh đã nói thẳng vậy, không bằng nói cho tôi biết người này là ai, tôi khẳng định giúp anh giữ bí mật.”

Tại Hưởng lạnh lẽo cứng rắn liếc nhìn Tuấn Chung Quốc một cái, khóe miệng căng thẳng, không nói một lời.

Tuấn Chung Quốc cho là anh xấu hổ, không nhịn được đến gần vỗ vỗ ngực anh, “Này, người này có ở quân bộ không, tôi có biết không?”

“…” Vành tai Tại Hưởng quỷ dị đỏ lên, xoa xoa chỗ Tuấn Chung Quốc vừa vỗ, lại vẫn cứ trầm mặc.

“Ai nha nói mà, hai ta hiện tại là quan hệ hợp tác, anh để tôi làm bia đỡ đạn, thế nào cũng phải nói cho tôi, tôi đang thay ai đỡ đạn chứ.”

Tuấn Chung Quốc chọc chọc vào tai của anh, nơi này vừa vặn là nơi mẫn cảm của Tại Hưởng, trong nháy mắt anh như bị điện giật, đột nhiên nắm lấy bàn tay đang làm loạn của Tuấn Chung Quốc, táo bạo nói câu tiếp theo “Sao cậu lại nhiều lời như vậy!” Sau đó anh xoay người rời đi, trực tiếp bỏ lại Tuấn Chung Quốc đứng giữa đường.

Theo dõi bước đi cứng rắn cùng với vành tai đỏ ửng dưới ánh đèn đường chiếu xuống của Tại Hưởng, Tuấn Chung Quốc ngẩn người, một lúc sau mới nở nụ cười, cái tên này sẽ không phải thực sự xấu hổ đi?

Tâm tình không giải thích được trở nên tốt hơn, cậu bước nhanh theo sau, cân nhắc một chút, chuyển đề tài nói, “Lời anh nói với Lý Khác Nhiên… còn có thiệp cưới nữa, rốt cục là xảy ra chuyện gì mà tôi không được biết vậy?”

Nghe đến hai chữ “Thiệp cưới”, lúc này Tại Hưởng mới quay đầu nhìn chằm chằm vào Tuấn Chung Quốc, cứng rắn mà nói, “Còn có thể xảy ra chuyện gì, chính là như vậy.”

Cho nên đến cùng là xảy ra chuyện gì?

Tuấn Chung Quốc bị phương thức nói chuyện của người này đánh bại, sờ sờ chóp mũi nói, “Lúc trước tôi không nghe anh nói đến chuyện thiệp cưới? Hơn nữa, tự nhiên chuẩn bị thiệp cưới, khẳng định phải chuẩn bị tiệc cưới, thế nhưng quan hệ của chúng ta như vậy, có cần thiết làm tiệc cưới không?”

Vốn là chuyện biến đổi gien đã làm cậu đủ mất mặt, bởi vì chuyện này không chỉ khiến người nhà từ bỏ cậu, còn thiếu chút nữa mất bát cơm, hiện tại lại trắng trợn phô trương cử hành hôn lễ, chẳng khác nào nói cho tất cả mọi người biết cậu đã biến thành phục tùng giả, hơn nữa còn phải gả cho một người đàn ông, chuyện này dù thế nào cũng cảm thấy xấu hổ, tưởng tượng một chút biểu tình của mọi người khi nhìn thấy thiệp cưới… Ạch thực sự là hình ảnh quá đẹp.

Cậu chỉ là thuận miệng nói một cậu, lại làm cho Tại Hưởng đột nhiên dừng bước, quay đầu lại một chút, “Cậu có ý gì?”

Tuấn Chung Quốc bị ánh mắt lạnh lùng của anh nhìn đến sững sờ, “… Cái gì có ý gì?”

“Cậu có phải là không muốn chịu trách nhiệm?”

“… A?”

Tuấn Chung Quốc đầu óc mơ hồ, triệt để theo không kịp dòng suy nghĩ của người này.

Kết quả vẻ mặt mờ mịt của cậu rơi vào trong mắt Tại Hưởng, liền biến thành bộ dạng giả vờ hồ đồ, nhất thời tức giận nửa ngày cố gắng nhẫn nhịn rốt cuộc không khống chế được bộc phát ra.

“Tuấn Chung Quốc, cậu cho rằng tôi là con dâu nuôi từ bé cậu nhặt ở ven đường sao, tuỳ tuỳ tiện tiện cũng có thể đuổi tôi đi, không chỉ không muốn chịu trách nhiệm với tôi, hiện tại lễ cưới cũng không muốn tham gia? Sau này tôi đã là người của cậu, bây giờ cậu ngay cả một danh phận cũng không muốn cho tôi, cậu có phải quá đáng lắm không!”

Một câu nói khiến Tuấn Chung Quốc không kịp thở suýt chút nữa sặc chết, trợn mắt hốc mồm há to miệng.

Cái gì gọi là “Sau này tôi đã là người của cậu, cậu ngay cả một danh phận cũng không muốn cho tôi.” Lời này nghe tới làm sao giống như cậu chính là thổ phỉ ức hiếp con gái nhà lành, còn nhấc quần lên bỏ chạy không chịu trách nhiệm? “Đại ca, lời này muốn nói cũng để nên tôi nói mới đúng, anh cầm nhầm kịch bản đúng không?”

Cậu khiếp sợ nửa ngày không khép miệng được, lúc này ngẩng đầu lên đối diện đôi mắt đen kịt của Tại Hưởng, tựa hồ ở trong đó còn nhìn thấy một vệt oan ức cùng lên án không dễ phát giác…, làm cho cậu càng giống như phụ lòng anh…

Tuấn Chung Quốc nhất thời cảm thấy một trận đau “cúc hoa”, bất đắc dĩ vuốt mũi nói”… Tôi không phải ý này, tôi chẳng qua là cảm thấy quan hệ của hai chúng ta thực sự…”

“Quan hệ của hai chúng ta làm sao?”

Tại Hưởng từng bước ép sát, đi sát vào một bước, siết chặt ngón tay mang theo nốt ruồi son của Tuấn Chung Quốc, “Chúng ta có dấu chứng thực được bộ tộc Thương Kiếm chấp nhận, hiện tại ngay cả giấy đăng kí kết hôn cũng có, cậu nói quan hệ của hai chúng ta làm sao.”

Anh áp sát quá gần, hormone cầm kiếm giả mang theo hô hấp cực nóng phả vào trên mặt Tuấn Chung Quốc, làm cho trong lòng cậu nhất thời cứng lại, ngay cả hô hấp cũng có chút khó khăn, theo bản năng trốn về phía sau một chút, tránh né con mắt sâu thẳm của Tại Hưởng.

Nhưng ngay khi cậu nghiêng đầu đi, Tại Hưởng giơ tay nắm lấy tay của cậu, cưỡng bách cậu nhìn vào đôi mắt của anh, “Cậu nói xem, quan hệ của hai chúng ta làm sao, ngoại trừ lý do cậu không muốn đối với tôi phụ trách, còn có lý do gì không làm lễ cưới, hả?”

Anh dựa vào càng ngày càng gần, đôi môi cơ hồ kề sát chóp mũi của Tuấn Chung Quốc, mùi thơm cây cỏ nồng nặc, Tuấn Chung Quốc trong nháy mắt có chút run chân, mặt đỏ bừng lên, một câu nói cũng không nói được.

Thấy cậu vẫn cứ không nói lời nào, Tại Hưởng rất nhạt nở nụ cười, “Cậu xem, chính là cậu không muốn đối với tôi phụ trách, thế nhưng cậu không chịu thừa nhận cũng không sao, tôi không ngại để người chung quanh đều làm chứng, ngày mai nếu như cậu lên báo, vừa vặn tiền gửi thiệp cưới cũng bớt đi.”

Nói xong đôi môi anh đã dính vào, ngón tay thuận theo sống lưng Tuấn Chung Quốc trượt xuống phía dưới thắt lưng.

Tuấn Chung Quốc không nghi ngờ chút nào vào lúc này nếu như không lên tiếng, tay người này nhất định sẽ tiến vào quần của cậu!

Hai người hiện tại đứng dưới đèn đường, xung quanh có hai ba người đi lại, nếu có người chú ý nhất định sẽ phát hiện động tác mập mờ của cậu với Tại Hưởng, nghĩ đến những thứ này, mặt Tuấn Chung Quốc hoàn toàn đỏ, thời khắc này thậm chí không dám giãy dụa, chỉ lo gây ra động tĩnh quá lớn ngày mai trực tiếp sẽ lên trang nhất, hai sĩ quan nửa đêm ở ven đường công khai trình diễn màn hôn nhau thắm thiết, ngẫm lại da đầu đã tê rần.

Quỷ thần xui khiến, cậu sờ sờ mũi, tại một giây trước khi tay Tại Hưởng vén lên vạt áo sơ mi của cậu, nhanh chóng đè tay anh lại, nở nụ cười, “… Anh nói đúng, tôi cũng cảm thấy quan hệ của hai chúng ta… Rất tốt, tuyệt đối không có bất cứ vấn đề gì, cho nên tiệc cưới liền theo lời anh làm đi…”

Nói xong lời này cậu nhanh chóng lui về sau một bước, né tránh bàn tay làm loạn của Tại Hưởng, Tại Hưởng không dễ phát giác cau lại lông mày, ánh mắt lóe lên thần sắc đáng tiếc, sao lại đáp ứng nhanh như vậy, anh còn muốn nhân cơ hội này ăn một chút đậu hũ… Bằng không lại phải chờ tới đêm tân hôn?

Trong lòng anh không cam tình không nguyện liếc mắt nhìn Tuấn Chung Quốc một cái, sau đó nói, “Chuyện này còn tạm được” nói xong lại hướng Tuấn Chung Quốc đưa tay ra.

Cậu lúc này nhảy về sau một bước, cảnh giác nói, “Cái tên nhà anh làm cái gì đấy?”

Tại Hưởng không nói lời gì lườm Tuấn Chung Quốc, “Cậu chuẩn bị phụ trách vậy thành ý đâu? Còn không mau cầm tay của tôi.”

“…”

Tuấn Chung Quốc bất đắc dĩ, vừa bực mình vừa buồn cười liếc nhìn anh một cái, đồng ý cầm tay anh, “Như vậy được chưa?”

Tại Hưởng hừ hừ hai tiếng không tiếp tục phản ứng, thế nhưng ngón tay nắm chặt, lúc này trong mắt mới mơ hồ lộ ra một vệt nụ cười không dễ phát giác.

Hai người đàn ông một người cao một mét tám một người cao một mét bảy tám, giống như hai người bạn nhỏ nắm tay đi ở dưới ánh đèn đường màu vàng nhạt, bóng lưng kéo rất dài, Tuấn Chung Quốc lơ đãng ngẩng đầu nhìn lên, hình bóng cao lớn của Tại Hưởng dưới ánh đèn đường, chiếu rọi ra ngũ quan tựa như đao tước được cắt gọn kỹ lưỡng của anh, anh tuấn đến mức khiến Tuấn Chung Quốc có chút đố kị.

Mất tự nhiên dời đi tầm mắt, cậu cảm thấy được tim đập có chút không quá bình thường, chờ đến lúc mơ mơ màng màng ngồi trên phi hành khí, cậu mới ý thức được một vấn đề nghiêm trọng, cậu còn chưa kịp hỏi thời gian địa điểm cùng khách mời của tiệc cưới, cho nên cậu sẽ trở thành chú rể duy nhất trong lịch sử hoàn toàn không biết chuyện gì sẽ xảy ra trong tiệc cưới của mình.

Thực sự là rất đau “thương”a…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN