[Chuyển Ver] [VKOOK] Chính Là Không Ly Hôn - Chương 28-Phần 2
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
373


[Chuyển Ver] [VKOOK] Chính Là Không Ly Hôn


Chương 28-Phần 2


Dựa theo địa vị cùng quyền thế của nhà họ Kim, tiệc cưới của con trưởng độc tôn tất nhiên sẽ được tổ chức cực kỳ long trọng khí thế, bản thân công tước Kim Nam Tuấn thân phận cũng vô cùng hiển hách, hơn nữa còn có quan hệ thân mật với hoàng tộc, khách mời có mặt trong tiệc cưới dĩ nhiên không thể thiếu quan to quý nhân cùng công hầu vương trước muôn hình muôn vẻ.

Cũng chính vì như thế, càng đến gần ngày kết hôn tâm tình Tuấn Chung Quốc càng thêm thấp thỏm.

Nói đến xuất thân bần hàn của cậu, quả thực không thể so sánh với cành cây cao nhà họ Kim, bây giờ dùng thân phận của cậu mà nói, sợ lúc đó cũng sẽ đưa tới rất nhiều phiền phức.

Bởi vì hiện tại dùng thân phận cầm kiếm giả hay là phục tùng giả gặp người khác cũng cảm thấy hết sức xấu hổ.

Muốn tiếp tục ngụy trang thành cầm kiếm giả, tuyên bố cùng một đồng loại kết hôn, không khác gì ở trước mặt mọi người “công bố” đường đường là một cầm kiếm giả lại phải gả cho đồng loại, người bên nhìn vào chắc chắn nghĩ cậu bị biến thái, lúc đó không chắc sẽ có bao nhiêu người giống như Vương Trọng Sơn đối với cậu chỉ chỉ trỏ trỏ, mà nhà họ Kim cũng sẽ bởi vì cậu mà bị liên lụy.

Thế nhưng nếu như chuyện cậu bị biến dị truyền đi, tất nhiên ở quân bộ thậm chí toàn bộ đế quốc gây nên làn sóng lớn, cha mẹ nuôi coi cậu thành quái vật, huống chi người ngoài biết được đâu thể dễ dàng tiếp nhận.

Nghĩ đến những thứ này, đầu Tuấn Chung Quốc đau nhức không thôi, lúc đó cậu còn mơ mơ hồ hồ đáp ứng Tại Hưởng cử hành hôn lễ, bây giờ ngày kết hôn sắp tới, cậu lại không nghĩ được bất kỳ biện pháp giải quyết nào, nhất thời hối hận đến mức ruột đều xanh, hận không thể lập tức giơ tay đánh vào đầu mình một cái.

Đã nói sắc đẹp dễ làm hỏng việc, lúc đó nhất định là cậu bị Tại Hưởng cho uống thuốc mê mới chịu đáp ứng chuyện như vậy!

Thế nhưng dù cho cậu có phát sầu như thế nào, tới cuối cùng cũng không thể trốn.

Ngày kết hôn là ngày nghỉ, lại còn là ngày nắng hiếm thấy sau liên tục mấy ngày mưa qua đi, Tuấn Chung Quốc dậy thật sớm, rất sớm đã chạy tới khách sạn, đứng ở cửa lớn phòng yến hội, cậu hít vào một hơi thật dài, cậu đã chuẩn bị tâm lý sau khi đẩy cửa ra sẽ bị ánh mắt của đủ loại người vây xem.

Thế nhưng hoàn cảnh trước mắt lại làm cho cậu kinh hãi, không có tiệc rượu xa xỉ sang trọng, cũng không có thân sĩ hoàng tộc trò chuyện vui vẻ, càng không giống như trong tưởng tượng của cậu xuất hiện nhiều quan to quý nhân như vậy, toàn bộ hiện trường lễ cưới chỉ là một buổi tụ họp bình thường của những người bạn, ngoại trừ hoa hồng cùng hoa cẩm tú tượng trưng cho lễ cưới trang trí bên ngoài cửa, không có bất kì trang sức hoa lệ chói mắt nào.

Toàn bộ trong đại sảnh chỉ xếp đặt mấy cái bàn, mười mấy người ngồi ở đó, trang phục đều là nhàn nhã, tựa hồ hoàn toàn không có ý tứ bởi vì tham gia tiệc cưới Kim gia phải ăn mặc trang phục dạ hội.

Tuấn Chung Quốc nhất thời sững sờ, có chút hoài nghi mình đi nhầm chỗ, lúc này Tại Hưởng từ dưới lầu đi xuống, liếc nhìn thấy cậu liền đi tới.

Ngày hôm nay Tại Hưởng không có mặc quân trang cứng ngắt, mà là mặc một bộ tây trang, phác họa ra vóc người cao to kiên cường của anh, một cái áo sơ mi trắng phổ thông, phối hợp lễ phục màu đen, làm cho đôi mắt đen kịt của anh càng thâm thúy hơn, cũng làm cho cả người đều trở nên đoan trang cấm dục.

Tuy rằng Tuấn Chung Quốc rất không muốn thừa nhận, nhưng mà không thể không nói hôm nay Tại Hưởng thật sự là đẹp trai có chút quá phận…

Cậu không được tự nhiên ho khan vài tiếng, hất cằm lên hướng về phía những người xung quanh, nhỏ giọng trêu ghẹo nói, “Nhà anh bị phá sản đúng không, làm sao anh kết hôn chỉ mời tới mấy người như vậy? Tôi cho là chỉ bằng thân phận cháu ngoại của hoàng đế, ngày hôm nay nói thế nào cũng phải trên dưới một trăm người đến đây.”

Tại Hưởng không vội nói chuyện, mà là nhìn Tuấn Chung Quốc chằm chằm hồi lâu, từ đầu tóc ngắn chỉnh tề gọn gàng, đến âu phục màu trắng được thiết kế giống như bộ anh đang mặc, cuối cùng tại eo nhỏ tinh tế của Tuấn Chung Quốc dừng lại nửa ngày mới lưu luyến phục hồi tinh thần, nhếch miệng, thấp giọng ho mấy tiếng nói, “Kết hôn vốn là chuyện của hai người, thông báo cho bạn bè cùng với người thân là được rồi, cậu còn muốn bao nhiêu người đến?”

Lời nói này tùy ý, lại không rõ chọc vào trái tim Tuấn Chung Quốc.

Cậu không biết Tại Hưởng thật sự nghĩ như vậy, hay là kiêng kỵ đến thân phận nhạy cảm hiện tại của cậu, mới cố ý làm đơn giản, dùng thân phận của anh kỳ thực hoàn toàn có thể tổ chức một lễ cưới xa hoa, Tại Hưởng vốn đã chói mắt như thế, lẽ ra nên trở thành tiêu điểm của dân chúng, nhận được lời chúc phúc của mọi người, nhưng bây giờ lại tổ chức một lễ cưới đơn sơ có phần.. keo kiệt như vậy.

Nghĩ đến những thứ này, trái tim Tuấn Chung Quốc dường như bị lửa đốt, đột nhiên nóng lên đập mạnh, nửa ngày mới kéo kéo ngón tay út Tại Hưởng, nhẹ nhàng nói tiếng, “Cảm ơn.”

Một tiếng cảm ơn này tới đột ngột lại không hiểu ra sao, thậm chí cậu cũng không có nói rõ chính mình cảm ơn rốt cuộc là vì cái gì, thế nhưng Tại Hưởng lại lập tức nghe hiểu ý của cậu, nhất thời mặt đỏ lên, giả bộ nghiêm mặt không sao cả nói, “Tôi chỉ là không thích tiệc xã giao này đó mới lười mời nhiều người, không phải là vì cậu, cậu không cần tưởng bở.”

Quen biết anh đã lâu, Tuấn Chung Quốc cũng dần dần có thể hiểu phương thức nói chuyện một đằng làm một nẻo của anh, không nhịn được mím môi cười cười, gật đầu liên tục nói, “Đúng đúng đúng, anh chỉ là sợ tôi giống như quái vật bị biến dị làm ảnh hưởng đến mặt mũi của anh, không thích hợp công bố rộng rãi cho nhiều người biết, cho nên mới cố ý mời mấy người bạn kín miệng, tuyệt đối không phải sợ tôi lúng túng, tôi hiểu.”

Một câu nói làm cho mặt Tại Hưởng đỏ hơn, anh phát hiện từ sau khi đăng kí, số lần vợ nhìn thấu mình càng ngày càng nhiều, chuyện này không phải là dấu hiệu tốt lành gì.

Đối diện ánh mắt trêu ghẹo của Tuấn Chung Quốc, anh càng cảm thấy không dễ chịu, mặt lạnh nói một câu “Nhà bếp còn có món ăn chưa làm xong tôi định xuống xem một chút.” Sau đó, quay người liền chạy trối chết, tuy rằng bóng lưng anh vẫn cứ trầm ổn uy nghiêm, nhưng là bước chân cứng ngắc lại bại lộ nội tâm ngượng ngùng của anh vào giờ khắc này.

Không nghĩ tới một câu nói của mình có thể trêu chọc đối phương. Tuấn Chung Quốc theo dõi bóng lưng Tại Hưởng rời đi không khỏi cười ra tiếng, nội tâm lúc trước căng thẳng cũng dần dần bình tĩnh lại.

Bởi vì chỉ thông báo cho một bộ phận người thân bạn bè rất nhỏ, cho nên “Hoàng thân quốc thích” đều không có trình diện, một đám người cùng thế hệ thân mật tụ lại cùng nhau, cùng với nói là tham gia lễ cưới không bằng nói là mở party, những vị khách Tại Hưởng mời tới, hoàn toàn không vì thân phận “phục tùng giả” của Tuấn Chung Quốc, mà đối với cậu có chút bài xích, trái lại còn trêu ghẹo hai người vội vã đột xuất kết hôn, điều này làm cho Tuấn Chung Quốc thở phào nhẹ nhõm, không khỏi yên tâm.

Cậu vốn là tính tình rộng rãi, hơn nữa cho tới nay nhân duyên rất tốt, cho nên rất nhanh liền hòa vào cùng đoàn người, thế nhưng trong lúc bọn họ đang nói chuyện cửa phòng lại đột nhiên mở ra, sau đó một bóng người quen thuộc tiến vào.

Một giây kia nhìn thấy Lý Khác Nhiên, đồng tử Tuấn Chung Quốc co rụt lại, nụ cười trên mặt cũng theo đó mà dừng hẳn đi.

Mà lúc này Lý Khác Nhiên rất hiển nhiên cũng nhìn thấy cậu, hoặc là nói từ khi bắt đầu vừa vào cửa cậu ta không có ý định nhìn người khác.

Nhìn chằm chằm hình bóng kiên cường không khác nào cây bạch dương trong đám người, ngón tay cậu ta ở trong túi không tự chủ được run lên, trên mặt lại mang theo nụ cười xán lạn, phất tay một cái đi về phía Tuấn Chung Quốc.

“Anh Chung Quốc em đến, chúc mừng anh.”

Tuấn Chung Quốc không phải loại người chấp nhặt, huống chi Lý Khác Nhiên đã đứng ở trước mặt mình, Tuấn Chung Quốc theo dõi nụ cười không có một chút khúc mắc của cậu ta, ngẩn người một chút mới cười đáp lại một câu “Cảm ơn.”

Lý Khác Nhiên thấy cậu như vậy, không khỏi nở nụ cười một tiếng, “Anh, đây là biểu tình gì, làm sao, lẽ nào ngày hôm nay không hoan nghênh em đến sao?”

Bộ dạng cậu ta cười rộ lên giống như quá khứ, nếu như không phải Tuấn Chung Quốc mất trí nhớ, đều sắp cho là chuyện xảy ra buổi tối hôm ấy chỉ là một hồi ảo giác, thế nhưng chuyện đã xảy ra cũng không có cách nào cứu vớt trở lại, đêm đó đã quyết định cậu và Lý Khác Nhiên cũng không thể trở về quá khứ, thậm chí ngay cả bạn bè cũng không làm được, cậu không hiểu Lý Khác Nhiên tại sao lại xuất hiện ở đây.

Mà hôm nay đã tới thì cũng là khách, Tuấn Chung Quốc vẫn là lộ ra nụ cười vừa đúng, “Dĩ nhiên không phải, tôi chỉ là nghĩ đến ngày hôm nay cậu sẽ không tới.”

Thái độ của cậu đối với Lý Khác Nhiên giống với những vị khách bình thường khác, trước đây trong ánh mắt ẩn chứa mừng rỡ cùng tình yêu đã sớm biến mất không còn tăm hơi, thay vào đó là ánh mắt xa lánh cùng khác lạ, Lý Khác Nhiên nhìn thấy biểu cảm của Tuấn Chung Quốc, ánh mắt trầm xuống, trên mặt lộ ra nụ cười đắng chát.

“Anh Chung Quốc… Anh không cần cùng em khách khí như vậy, kỳ thực anh rất không muốn ở chỗ này nhìn thấy em đúng không?”

Nhắc tới chuyện này, thanh âm cậu ta khàn khàn mấy phần, đôi mắt rủ xuống nhẹ nhàng nói, “Em hiểu ngày hôm nay em xuất hiện ở đây nhất định sẽ chọc giận anh cùng Hưởng ca không vui, em vừa bắt đầu cũng tự nói với mình đến đây sẽ khiến hai người chướng mắt, thế nhưng vừa nghĩ tới hôm nay là lễ cưới của anh, em vẫn là không nhịn được muốn tới xem một chút, cho tới nay em đều coi anh là anh ruột, dù cho anh đã không muốn nhìn thấy em, em cũng muốn tận mắt thấy lễ cưới của anh…”

Nói tới chỗ này cậu ta cúi đầu, nhìn chằm chằm mũi chân của mình hối hận nói, “Ngày đó là em quá xúc động, mới có thể nói ra những câu nói kia, kỳ thực em là vô tâm, em chỉ là nhất thời không có cách nào tiếp thu hai người anh trai tốt đồng thời xa cách em, cho nên em mới…”

“Anh Chung Quốc, anh biết mà, có lúc em làm việc chính là không suy nghĩ như thế, bởi vì chúng ta quá thân thiết, cho nên em đương nhiên cảm thấy các anh có chuyện gì đều nói cho em biết, có thể em bị hồ đồ rồi, vẫn luôn không nhìn ra anh và Hưởng ca là loại quan hệ này, cho nên mới không cẩn thận làm kỳ đà cản mũi, thế nhưng anh Chung Quốc anh phải tin tưởng em, chuyện như vậy sau này chắc chắn sẽ không xảy ra, anh và Hưởng ca có thể chọc giận em, cũng đừng đuổi em đi, em chỉ ở trong góc nhìn hai người là tốt rồi, em không muốn mất hai người bạn tốt là các anh…”

Lý Khác Nhiên càng nói càng thương tâm, đôi mắt vừa lớn vừa tròn trong nháy mắt đỏ ửng, bả vai nhún lên, mơ hồ tựa hồ lập tức liền muốn khóc, trước đây Tuấn Chung Quốc nhìn thấy bộ dáng này của cậu ta, sẽ không tự chủ được đối với cậu ta quan tâm mấy phần, thế nhưng bây giờ nhìn lại lại cảm thấy được lúc đó bản thân vô cùng ngu ngốc.

Khóc có thể giải quyết vấn đề gì? Một câu nhất thời hồ đồ, vài giọt nước mắt rẻ mạt, có thể xoá bỏ đi chuyện cậu ta lợi dụng mình nhiều năm sao?

Tuấn Chung Quốc bình tĩnh nhìn Lý Khác Nhiên khóc xong, tiện tay đưa cho cậu ta một mảnh giấy ăn, “Đừng khóc, tôi không giận cậu, cũng không có ý định đuổi cậu đi.”

Vừa nghe lời này, Lý Khác Nhiên trong nháy mắt mừng rỡ ngẩng đầu lên, kết quả lại đối diện đôi mắt không gợn sóng của Tuấn Chung Quốc, “Nhưng sau này tôi cũng không muốn tiếp tục có quan hệ gì với cậu.”

“Anh Chung Quốc…”

Biểu tình Lý Khác Nhiên cứng lại, lúc này Tuấn Chung Quốc không có bất kỳ biểu cảm nào đột nhiên hỏi, “Khác Nhiên, thật sự có đối tượng khiến cậu yêu thích sao?”

“Em…”

Trong nháy mắt nhìn thấy sắc mặt trắng bệch của cậu ta, Tuấn Chung Quốc còn có cái gì không hiểu, cười nhạt một cái nói, “Kỳ thực cậu nên hiểu tôi đã từng thích cậu, trước đây cậu giả ngu, tôi liền nghĩ cậu thật sự không biết, thế nhưng con người chung quy phải có khởi đầu mới, dù là ai cũng không có nghĩa vụ phải lưu lại chỗ cũ chỉ để chờ một người không có tình cảm với mình, bất kể là cậu có đối tượng yêu thích thật hay không, hay là cậu đang lợi dụng tôi cũng được, tôi bây giờ căn bản không cần biết, mà tôi hi vọng sau này cậu có thể cách tôi và Tại Hưởng xa một chút, dù sao tôi không muốn để cho cậu tiếp tục tưởng bở tôi đối với cậu còn ôm ấp ảo tưởng, càng không muốn để một người trong lòng mơ ước đến chồng tôi mỗi ngày đều xuất hiện trước mặt tôi.”

“Ngày hôm nay cám ơn cậu đã tới, thế nhưng sau này nếu như không có bất ngờ gì, chúng ta cũng không cần thiết phải gặp mặt.”

Nói xong lời này, Tuấn Chung Quốc cười với Lý Khác Nhiên, quay người rời đi, lúc đi qua cậu ta Tuấn Chung Quốc còn nhẹ giọng nói một câu, “Lý Khác Nhiên, hi vọng không gặp lại”, vừa như là vẫy tay tạm biệt Lý Khác Nhiên, lại giống như tự mình vẫy tay quên đi đoạn quá khứ hồ đồ kia.

Nhìn bộ dạng cậu rời đi sau đó lại cùng một đám người cười đùa, Lý Khác Nhiên chặt chẽ nắm lấy nắm đấm, ngực kịch liệt chập trùng, ngay cả móng tay đâm vào da đều không có cảm giác.

Lý Khác Nhiên không nghĩ tới Tuấn Chung Quốc nhìn triệt để mình như vậy, càng không có nghĩ tới Tuấn Chung Quốc ta đã nhìn ra tâm tư của mình với Tại Hưởng, những lời vừa mới nói cùng với nói là cảnh cáo, chỉ là một tiện nhân mà cũng dám ở trước mặt mình thị uy đắc ý.

Mắt cậu ta híp lại, hít sâu một hơi, không khỏi cười lạnh một tiếng: Tuấn Chung Quốc anh tuyệt đối đừng đắc ý sớm như vậy!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN