{Chuyển Ver} [Yoonmin] Cô Hầu Nhỏ Của Tôi - Chương 34: Trông đợi
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
518


{Chuyển Ver} [Yoonmin] Cô Hầu Nhỏ Của Tôi


Chương 34: Trông đợi


– Mấy người đẩy em ấy đi đâu hả?

– Min Tổng bình tĩnh, bệnh tình của bệnh nhân đã ổn định một hai ngày nữa sẽ tỉnh nên chúng tôi chuyển cậu bé đến phòng bệnh thường thôi.

– Mấy ông nói thật chứ?

– Hoàn toàn đúng.

– Vậy đưa em ấy về phòng của tôi đi.

– Vâng thưa ngài

Yoongi môi nở nụ cười tươi đi theo bác sĩ về phòng, bác sĩ chỉnh sửa các dây chuyền dịch của Min gọn gàng lại rồi đi… Anh ngồi cạnh Min… Nhìn Min mãi, anh nhớ Min lắm, đã hai tuần nay anh chưa nhìn thấy mặt Min rồi, anh nhớ Min đến nỗi sắp phát điên lên rồi… Anh hôn Min, hôn lên trán, hai má, cái mũi và cả cái môi nhợt nhạt kia nữa…

Min ốm quá, thật sự rất là ốm, bình thường đã khó nuôi rồi, bây giờ bị thương nữa… Không ăn uống được gì thì lấy đâu ra thịt chứ? Anh nắm tay Min, vuốt gọn tóc Min.

– Mai phải tỉnh dậy cho anh đó nghe chưa? Dậy để mà ăn, ăn để còn lấy lại sức nữa, em ốm quá rồi… Anh sót lắm biết không?

Anh áp má mình vào má Min, anh nhớ gương mặt này quá, gương mặt lạnh như băng không chút huyết sắc… Anh không dám nghĩ đến một ngày không có Min, nếu như không có Min trong cuộc đời anh thì anh sẽ ra sao đây? Anh không dám nghĩ đến, bây giờ anh chỉ nghĩ đến mình thật may mắn vì Min đã ổn rồi, Min của anh không sao rồi. Anh cứ ngồi cười mãi thôi

– Mèo lười mau dậy đi, mau dậy anh dẫn đi ăn nè… Bình thường ham ăn lắm mà, bây giờ không thèm ăn hả?

Anh cứ như vậy mà ngồi nói chuyện với Min, tối đến lại leo lên giường Min, ôm Min ngủ… Đã lâu lắm anh chưa được ôm Min ngủ rồi, tham lam ôm Min nhỏ vào lòng mà ngủ, một đêm trải qua thật bình yên

Sáng anh dậy, kéo chăn lên cho Min, đi vệ sinh cá nhân chỉnh chu lại bản thân, xem mình đã ổn chưa? Anh sợ Min tỉnh dậy nhìn thấy bộ dạng anh nhợt nhạt, kém sắc lại đâm ra sợ anh hoặc là lo lắng cho anh nữa…. Điều mà anh sợ nhất là sợ Min nhỏ không nhận ra anh thôi… Anh đứng soi gương, soi qua soi lại.

– Đẹp trai như trước chưa ta? Ngầu chưa? Swag chưa ta? …. Ukmmm đẹp trai rồi, mình vốn dĩ đẹp trai mà

Tự tin bước ra khỏi phòng vệ sinh. Đi lại giường của mèo nhỏ, ngồi nghĩ nghĩ… Min tỉnh dậy chắc sẽ đói, đi lấy điện thoại.

– Baekhyun ah… Em đem sữa, với cháo đến đây cho anh nha, cháo thịt bò, cháo đừng bỏ hành, đừng mặn quá, sữa không ngọt quá. Tất cả bỏ vào bình giữ nhiệt nha không thôi nó nguội hết

“Anh nay sao kì dữ vậy?”

– Em ồn quá đó, mau đem đến lẹ nha.

“Phải để nấu mới có đem chứ”

– Vậy em mau nấu lẹ đi. Lề mề quá.

“Ơ ông anh này… Thật là tức chết”

Anh tắt máy, đi lấy nước ấm, lấy khăn lau mặt, lau tay cho Min. Xong nhìn xung quanh, đi lại kéo rèm phòng lại, sợ lát nữa Min tỉnh dậy sẽ bị chói mắt.

Xong xuôi anh ngồi cắt móng tay cho Min, mấy tuần nay không cắt móng dài hết rồi… Anh thật sự là chăm Min rất kĩ nha

Anh ngồi mà hồi hộp, không biết lúc Min tỉnh dậy sẽ nói gì với anh, đã lâu anh chưa nghe tiếng Min rồi… Anh thèm nghe câu “Yoongi ah… Anh Yoongi… ” thật sự nhớ quá đi.. Anh hồi hộp, cứ như là lần đầu được gặp người yêu vậy đó. Không biết Min gặp anh có vui không? Min có nhớ anh không? Thấy anh Min có ôm anh rồi khóc không? Ayyyyyyyy… Hồi hộp sắp điên luôn rồi.

Lát sau… Tay Min cử động… Mắt Min từ từ mở ra, Min thật sự là tỉnh rồi… Anh ngồi nắm chặt tay Min, im lặng nhìn Min, Min đưa mắt đảo qua đảo lại nhìn xung quanh, nhìn xem đây là nơi nào, rồi nhìn qua anh. Mắt rưng rưng, khóc mất rồi.

– Anh Yoongi… Anh đi đâu bỏ Min? Min sợ lắm… Sao anh không đến cứu Min?

– Anh đây, anh ở đây.. Anh xin lỗi vì cứu Min trể… Không sao rồi… Ổn rồi.

Anh đỡ Min ngồi dậy, anh ôm Min an ủi… Để cho Min khóc, dù gì ngồi khóc cũng đỡ hơn là nằm khóc, sẽ rất mệt.

– Min sợ lắm… Min nhớ anh lắm…

– Anh biết, anh cũng rất nhớ Min, không ai mèo nheo với anh hết, anh buồn lắm…

– Huhuhu… Min lúc đó rất sợ, sợ không được gặp anh nữa.

– Chẳng phải anh đã ở đây với Min rồi sao?

– Huhuhu…

– Ngoan. Nín đi nào.

– Min… Min…

– Nhớ anh lắm đúng không? Nhớ đến khóc luôn rồi kìa.

– Dạ không… Min đói quá… Huhu…

Một câu rõ phũ phàng… Mới đầu tỉnh dậy nói nghe sao mà thương, đến mà xót… Tại sao lại phũ anh đến vậy chứ? Cũng phải thôi, nằm trên giường bệnh hai tuần nay có ăn gì đâu. Anh vuốt tóc Min gọn lại, lau nước mắt cho Min.

– Đợi tí nữa Baekhyun sẽ đem đồ ăn đến cho em.

– Dạ.. Em lúc bị bắt, họ không cho em ăn… Huhu, lúc đó em vừa đau vừa mệt nữa.

– Anh xin lỗi, để em khổ rồi… Yên tâm, từ giờ anh sẽ không để em xa anh nữa đâu.

– Dạ… Mà anh đã bắt được người bắt em chưa? Ai bắt em vậy ạ? Tại sao lại bắt em.

Anh cười nhẹ, xoa đầu Min… Min của anh lại quên nữa rồi… Vậy cũng tốt, khỏi phải suy nghĩ nhiều, sẽ buồn lắm.

– Họ thấy Min của anh đáng yêu quá nên muốn bắt về nhà nuôi thôi.

– Vậy ah… Min biết Min dễ thương mà. Hihi.

– Cái đồ đáng yêu nhà em

– Min đói quá… Huhu.

– Đợi tí nữa Baekhyun sẽ đến thôi.

Hai người ngồi tâm sự mỏng được một lát thì Baekhyun đến, mở cửa ra, bất ngờ.

– Ủa… Min, cậu tỉnh lại rồi hả?

– Uk, chào Baekhyun.

– Thảo nào anh Yoongie hôm nay lạ, hoá ra là vợ tỉnh dậy nên mới vậy.

– Em ồn ào quá đó. Mau đưa cháo cho Min

– Dạ… À anh…

Baekhyun đi lại nói nhỏ với Yoongi “Mấy anh cảnh sát đang đợi anh ngoài cửa, anh Chanyeol cũng ngoài đó, anh mau ra đi”

– Uk… Trông Min hộ anh.

– Trời anh hai của em ơi, anh đi ra ngoài cửa phòng chứ đi đâu xa đâu mà…

– Em ồn ào à… Chuyện này…

Anh kề sát tai Baekhyun nói nhỏ “Min quên hết mọi chuyện của Sana rồi nên em đừng nhắc đến chuyện đó khi nói chuyện với Min nghe không? “

– Dạ.

Xong anh nhìn Min đang ngồi chăm chú ăn cháo nãy giờ, chắc là rất đói.

– Em ăn từ từ, cẩn thận kẻo bỏng miệng.

– Dạ.

Nếu như mà cảnh sát không đến gặp thì anh đã đút mèo nhỏ ăn rồi, anh cười rồi đi ra ngoài

Yêu thích: 3.7 / 5 từ (4 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN