{Chuyển Ver} [Yoonmin] Cô Hầu Nhỏ Của Tôi - Chương 37: Mèo nhỏ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
471


{Chuyển Ver} [Yoonmin] Cô Hầu Nhỏ Của Tôi


Chương 37: Mèo nhỏ


– Nếu em chưa buồn ngủ thì chúng ta vận động một chút nào.

Anh bắt đầu đè Min xuống, tay luồn vào áo mân mê mọi thứ, vì đi ngủ nên anh không cho Min mặc đồ trong, vì mặc như vậy rất dễ bị bệnh… Nhờ đó mà anh dễ dàng hành động hơn bao giờ hết… Anh nhanh chóng cởi hết đồ Min ra, cả bộ pijama của anh cũng đã đi hỏi thăm sàn nhà rồi

Anh đưa Min vào cơn mê hoặc của hoan ái. Min bị cuốn theo anh, tay vòng qua cổ anh mà đáp trả nụ hôn cuồng nhiệt, tay anh mân mê dọc theo cơ thể Min, đi xuống phần kín đáo nhất mà khám phá, bên dưới anh cũng đã cương cứng rồi.

Anh chớp mắt đã đưa cậu bé của mình vào bên trong Min mà đưa đẩy. Anh với Min không biết đã làm bao nhiêu lần rồi mà của Min vẫn chặt đến như thế

– Umm… Ahhhh… Đau quá… Ahhh

– Bé con, em thả lỏng ra

Anh cắn xương quai xanh của Min, liếm vành tai làm Min rân rân, cả hai bắt đầu một buổi tối đầy kích thích.

– Ummm.. Ahhh sướng…. Ahhhh nhanh lên…. Ahhh Yoongie ahhh.

– Tiểu yêu tinh

Anh tét mông Min một cái rồi tiếp tục phần của mình… Min là vậy, mỗi lần trên giường thì Min rất là mê người, quyến rũ chứ không phải là Min ngốc ngày thường đâu.

Cả đêm đó cả hai không ngủ cho đến trời gần sáng mới ôm nhau đi ngủ. Nhưng của anh vẫn còn bên trong Min.

Đến khoảng 9h Min tỉnh dậy thì, cả cơ thể đau nhức, cựa mình thì cảm thấy bên dưới hơi khó chịu Min dở chăn lên nhìn xuống thì… Min đỏ mặt khiều anh

– Yoongi… Anh… Anh…

– Sao?

Anh mở mắt ra nhìn Min cưng chiều.

– Anh… Anh… Mau lấy ra đi.

– Cái gì cơ?

– Cái đó… Anh mau lấy ra đi.

– Cái gì, lấy cái gì mới được, em phải nói rõ ra

Anh rõ ràng là biết nhưng vẫn cố tình trêu Min làm Min mặt đỏ hơn cà chua. Min oà khóc.

– Anh… Đồ xấu xa, rõ ràng là biết mà còn…

– Ha ha… Nín đi, ai bảo em đáng yêu quá làm gì.

Anh khẽ động bên dưới bất giác làm Min rên lên.

– Ah… Hhh

Anh bị tiếng rên đó kích thích, bên dưới của Min cũng đã chảy nước, anh nhìn Min.

– Chúng ta vận động một chút nưa đi.

Chưa cho Min trả lời anh đã đè Min ra ăn rồi, lại một lần nữa căn phòng phát ra những âm thanh du dưa trầm bỗng, ai nghe xong cũng muốn sinh em bé

Min bị anh ăn đến 10h mới tha, Min mệt mỏi ngủ mất, anh thì như tiếp thêm sinh lực, tỉnh táo đi xuống đem đồ ăn lên cho Min, anh nhìn Min ngủ mà cười.

– Cứ như thế này thì đêm nào em cũng bị anh ăn mất thôi tiểu yêu tinh.

Lát sau Min dậy, đêm qua đến giờ Min bị anh hành quá trời nên bây giờ chẳng dậy nổi nữa, anh hầu Min tận tình, đỡ Min ngồi dậy dựa vào giường, đút Min ăn. Min nhìn anh chu môi hờn dỗi

– Min sẽ không ngủ trưa nữa đâu.

– Sao vậy?

– Anh là đồ xấu xí nhất.

– Ha ha xấu khỏi ai theo, mình Min đủ rồi.

– Xì.

– Min nè, em…

– Dạ? Sao ạ?

– Em đi với anh, tập đi cầu thang lại được không?

– Em… Em…

– Anh sẽ luôn bên em mà, anh sẽ đi bên cạnh em được chứ?

– Dạ được, anh hứa nha, Min chỉ đi cầu thang khi nào có anh bên cạnh thôi.

– Được

Min đã chịu tập đi cầu thang lại, anh đã suy nghĩ rất nhiều về chuyện này, không thể cứ để Min né tránh mãi được, anh sẽ giúp Min. Dần dần Min cũng lấy lại được thăng bằng cho bản thân, mới đầu thì sợ khóc ghê lắm, nhưng anh đều đứng bên cạnh làm điểm tựa cho Min, và Min cũng đã bỏ qua sợ hãi, Min đi được nhưng với điều kiện phải có một người bên cạnh Min đi cùng

Họ sống vậy đó, hạnh phúc lắm… Cho đến 1 năm sau đó…

– Đi ra ngoài hết, vô dụng.

Anh cáu gắt đuổi hết ra ngoài, Min từ bên ngoài chạy vào.

– Anh sao vậy ạ?

– Min..

Min chạy lại ôm anh, anh kéo Min vào lòng

– Em mới đi chơi về hả?

– Dạ. Em đi với Baekhyun,

– Ngoan, chơi vui không?

– Dạ vui, em với Baekhyun ăn rất nhiều đồ ăn ngon luôn…. Mà… Lúc nãy em bị đau đầu

– Có phải lại trốn uống thuốc?

– Dạ…

– Min ngoan, đừng làm anh lo nữa, phải uống đều đặng biết không?

– Dạ Min nghe rồi.

Anh kéo tủ lấy thuốc ra cho Min uống, Min ngoan ngoãn cầm thuốc uống vào. Anh xoa đầu Min.

– Anh sẽ tìm ra bác sĩ chữa hết bệnh cho em,

– Dạ, hihi… Mà anh sao lúc nãy lại giận thế ạ?

– Do họ không có ngoan như Min nên anh giận.

– Họ hư quá anh nhỉ?

– Uk. Họ hư lắm.

Min và anh đang nói chuyện thì có người gõ cửa.

– Vào đi.

Min định nhảy xuống thì anh kéo lại, cả công ty này ai chả biết Min là bảo bối là vợ tương lai của anh.

– Nói đi.

– Dạ, đây là thư kí mới của ngài. Mới nhận việc ạ.

Anh nhìn cô ta từ trên xuống dưới, mặc đồ hở hang, áo chẻ ngực, váy ngắn đến nỗi chỉ cần cúi xuống là lộ cả quần trong, à không lộ cả cặp ngực đang được che tạm bởi lớp áo mỏng manh, mùi nước hoa nồng nặc

Anh khó chịu, nhưng hình như có người còn khó chịu hơn anh, anh nghe loáng thoáng đâu đó có người nằm trong lòng anh ràm nhỏ.

– Chị ấy xinh đẹp quá, quyến rũ nữa… Mà mặc đồ hở hang, mùi nước hoa khó chịu quá đi.

Anh cười nhẹ với Min rồi nhanh chóng thay đổi sắc mặt nhìn cô ta.

– Tên gì?

– Tôi tên Lyo, mới du học bên Mỹ về.

– Vậy sao? Cô mới vào chắc chưa rõ về quy định của công ty tôi nhỉ?

– Sao ạ?

– Cấm các nhân viên mặc đồ quá hở hang, váy ngắn nhất là trên đầu gối nửa gang tay, áo không được hở ngực, áo dây càng cấm, còn nữa không được trang điểm quá đậm, mùi nước hoa quá nồng. Cô rõ chứ?

– Đã rõ.

– Tốt, còn nữa làm việc với tôi thì phải nhanh ý, tôi giao công việc không được chậm trễ quá hai ngày, nếu có cuộc họp phải báo trước hai hoặc ba ngày để tôi sắp xếp thời gian.

– Dạ rõ.

– Đặc biệt trong tủ lạnh đằng kia phải luôn có đầy đồ ăn, đặc biệt là vải và sữa, phải luôn kiểm tra nếu vải quá một ngày phải vứt đi, đồ ăn không được quá lạnh, chỉ được mát mà thôi, và cả phải luôn chuẩn bị sữa đặc để pha

– Cô nhớ hết chứ? Nếu cô làm sai thì nghỉ việc ngay, làm việc với tôi lương không thành vấn đề chỉ là xem cô làm tốt hay không thôi.

– Dạ tôi đã ghi chép hết, sẽ làm tốt.

– Được cô theo anh ta nhận việc đi.

– Dạ.

Cô ta quay đi liếc nhìn Min… Nó là Park Jimin? Vậy Byun Baekhyun ở đâu?…

Cô ta đi anh kéo Min lên nhìn anh.

– Lúc nãy anh bay mùi dấm chua thì phải?

– Đâu đâu?

– Giả vờ hay lắm, em lúc nãy là ghen?

– Chứ sao nữa… Cô ấy quyến rũ thế kia lỡ anh bị cô ấy mê hoặc sao.

– Ha ha ngốc, anh Min Yoongi chỉ yêu mỗi Park Jimin mà anh đã tốn biết bao nhiêu năm nuôi dưỡng mà thôi.

– Thật chứ?

– Thật mà.

Anh hôn lên môi Min một cái, ôm Min thật chặc tham lam hít mùi sữa thơm trên người Min để vơi đi mùi nước hoa khó chịu kia, đúng là chỉ có Min của anh là mùi dễ chịu nhất, mùi khiến anh nghiện nhất.

Có cho anh 10 hay 100 cô sexy quyến rũ anh cũng chẳng cần, anh chỉ cần một Park Jimin mà thôi

Yêu thích: 4 / 5 từ (4 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN