Có Khổ Vẫn Yêu Anh - Chương 3: Bùi Á Châu
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
107


Có Khổ Vẫn Yêu Anh


Chương 3: Bùi Á Châu


Và thế là, Vân Trạch vội vã nạp tiền điện thoại gọi lại cho cô. Nhưng đến lúc đó, Lục Thiên Tinh nghe máy chỉ để lại một câu “Em phải đi qua phim tiếp đây, gọi cho anh sau.” rồi cúp máy.

Vân Trạch không biết hình dung tâm trạng hiện tại của mình ra sao. Thật nhức đầu. Anh day day mi tâm, nhớ đến lúc đầu gặp Lục Thiên Tinh.

Khi ấy, hai người học cấp 3. Anh 17, cô 15, tính đến giờ cũng đã được 10 năm. Lục thiên Tinh lúc ấy cũng như bây giờ, năng động hoạt bát, gia thế tốt, thêm vẻ ngoài xinh đẹp, nên trong trường ai ai cũng biết đến cô. Có người ngưỡng mộ, cũng sẽ có người ganh tị. Ganh tị, sẽ dẫn đến gây chuyện.

Lúc anh gặp cô, cô đang bị mấy đứa con gái mắng chửi té tát, cái gì mà hồ ly tinh, cái gì mà thứ con gái lẳng lơ… Nhưng Lục Thiên Tinh chẳng quan tâm mấy lời nói tám nhảm. Khi bọn họ đi rồi, cô vẫn còn đứng đó, lầu bầu:

“Hồ ly tinh cái gì cơ? Bà đây thèm vào mà tranh đàn ông với mấy người! Lẳng lơ cục cứt! Bà còn không liếc mắt đưa tình với ai…”

Lầu bầu một hồi, phát hiện ra có người ở gần đó, cô thoáng ngạc nhiên, nở nụ cười chào hỏi:

“Học trưởng Vân, chào anh.”

Anh cũng không biết tại sao Lục Thiên Tinh lại biết tên anh.

Có điều từ khi ấy, cô hay đi tìm anh hỏi bài, rồi làm loạn, quấy nhiễu. Không lâu sau, cô lại tỏ tình với anh. Nhưng anh từ chối, vì lúc ấy trong mắt anh chỉ có học hành quan trọng, anh không thích cô. Sau đó, cô nhóc vẫn bám dính anh, không từ bỏ, theo đuổi anh. Cứ như vậy cho tới khi ra trường.

18 tuổi, cô xuất đạo, tiến thân vào showbiz. Mặc dù biết đây là nơi nhiều thị phi, không sạch sẽ, trắng đen lẫn lộn, nhưng cô vẫn quyết tâm, vì diễn xuất là ước mơ từ bé của cô. Còn anh học đại học rồi vào đội hình sự. 10 năm, cô vẫn luôn theo sau lưng anh. Mặc dù đạt đến vị trí ảnh hậu, nhưng trong mắt cô, anh vẫn là người vô cùng quan trọng. Thời đi học, anh từ chối cô vì không thích cô. Bây giờ, anh vẫn từ chối cô, vì cảnh sát hình sự luôn có rất nhiều kẻ thù, không muốn cô bị liên lụy.

Một tuần tiếp theo, hai người vẫn không liên lạc. Vân Trạch biết cô bận, cũng không gọi điện quấy rầy. Đội hình sự cũng phải giải quyết vụ án. Nhưng gần đây cũng không có vụ án nào lớn hay khó khăn nên cũng vẫn khá nhàn hạ.

Sau một tháng, bộ phim Lục Thiên Tinh quay cuối cúng cũng đóng máy. Đoàn làm phim tổ chức liên hoan nhưng Lục Thiên Tinh không tham gia, trực tiếp trở về khách sạn thu dọn đồ đạc rồi bay về thành phố A gặp Vân Trạch.

Đội hình sự thành phố A.

“A Vân đội, tên tiểu bạch kiểm Cung Hàn kia lên tiếng thanh minh rồi kìa! Ách…Thì ra cùng vào cùng ra tòa nhà chị dâu đang ở không phải là qua đêm ở chỗ chị dâu mà à hai người bọn họ ở cùng tòa nhà a! Mấy tên paparazzi này cũng thật là…”

Và lần này không khác lần trước là bao, vừa nhắc tới Lục Thiên Tinh, cô liền từ bên ngoài xông thẳng vào.

“Trạch ca! Thực nhớ anh a!”

Nói xong, liền mặc kệ mọi người xung quanh, trực tiếp bổ nhào vào lòng Vân Trạch, ôm chặt lấy anh. Gò má Vân Trạch nóng lên, khẽ đẩy Lục Thiên Tinh ra.

“Đừng rộn, mọi người còn ở đây kìa…”

Cơ hồ Vân Trạch vừa dứt lời, Lục Thiên Tinh càng ôm anh chặt hơn. Cô quay đầu nhìn mấy người kia:

“Mau mau đi ra a! Vân Trạch xấu hổ nha! Mấy người còn ở đây là không cho ta làm bậy với đội trưởng mấy người sao? Đi a đi a! Yên tâm bọn ta không có lăn lộn trên sofa đội hình sự đâu! Không cần lo lắng!”

Mấy anh hình cảnh: “…” Ảnh hậu Lục cô không biết xấu hổ sao?

Trong lòng âm thầm lo lắng cho đội trưởng Vân, bọn họ kéo nhau ra ngoài.

Trong phòng.

Im ắng.

Mặt Vân Trạch một mảng đỏ rực, khẽ lên tiếng:

“Thiên Tinh… em nói vậy, họ sẽ hiểu lầm…”

“Cái gì mà hiểu lầm? Em chính là ăn ngay nói thật! Chính là muốn cùng anh ở trong này làm bậy.”

Cô ngước mắt nhìn gương mặt người kia đang xấu hổ, lấy tay xoa xoa má anh.

“Vân Trạch, thật đáng yêu…”

Vân Trạch đẩy tay cô, lúng túng rời ánh mắt.

Hiện tại cô mặc bộ sườn xám, là trang phục khi diễn xuất, cô vẫn chưa thay ra. Nhìn không hở hang, nhưng vẫn rất gợi cảm. Vân Trạch lách qua người cô đi tới ghế sofa ngồi xuống.

Lục Thiên Tinh cũng theo Vân Trạch, ngồi sofa.

Vân Trạch từ đầu đến cuối không liếc nhìn cô. Cô hơi nghiêng đầu:

“A Trạch a! Em quay phim xong về thăm anh luôn đó. Không nói chuyện với em chút sao?”

“Có…Có chuyện gì để nói đâu…”

“…”

Thấy anh từ ngồi im như tượng đá, mắt nhìn thẳng một hướng, Lục Thiên Tinh trong phút chốc chẳng biết nói gì.

“Sao em còn chưa thay đồ ra nữa?”Vân Trạch phá tan bầu không khí im lặng đến quỷ dị.

“Người ta còn chưa có về nhà, đến thẳng đây gặp anh, lấy đâu ra thời gian thay đồ.”

Vân Trạch mặt đỏ tai hồng, không trả lời cô.

Lục Thiên Tinh thuận thế xích lại gần anh, anh lại ngồi xích ra.

Cô ngồi gần lại, anh lại ngồi xa ra.

Tiến gần thêm nữa.

Tiếp tục tránh.

Cô ép sát.

Vân Trạch hết đường lùi. Anh không còn cách nào khác, quay đầu lại đối mặt với cô.

Lục Thiên Tinh mở to đôi mắt nhìn chằm chằm anh, nhìn đến nỗi anh có cảm giác. Vân Trạch lúng túng đứng dậy, không hít một hơi sâu để bình tĩnh lại.

Lục Thiên Tinh cũng không đùa giỡn anh nữa.

“Vân Trạch, việc anh nhờ em, em có tìm được một ít manh mối.”

Đội hình sự vẫn đang ngầm điều tra một vụ án. Ba tháng trước, nữ nghệ sĩ Bùi A Châu bị giết chết tại căn nhà riêng.

Hai giờ sáng ngày 15/5, cảnh sát nhận được điện. Cô gái cho biết, hôm đó Bùi Á Châu có lịch trình ba qua thành phố M lưu diễn. Chuyến bay xuất phát lúc 4 giờ sáng, vậy nên 2 giờ sáng cô trợ lý qua nhà Bùi Á Châu để giúp thu dọn đồ đạc. Vừa tới cửa, nữ trợ lý ngửi thấy mùi máu tanh. Cửa không khóa, cô đẩy cửa ra đi vào thì thấy Bùi Á Chân nằm lõa thể trên sàn nhà, máu chảy lênh láng liền báo cảnh sát.Lúc cảnh sát đến, Bùi Á Châu đã tắt thở. Pháp y Tạ, Tạ Minh Kha sau khi giải phẫu phát hiện trong máu có lượng còn lớn và nạn nhân đã từng sử dụng ma túy. Thi thể bị đâm 5 nhát dao: 3 nhát trúng xương sườn, 1 nhát đâm gần tim, 1 nhát đâm thủng dạ dày. Nguyên nhân tử vong là do mất máu quá nhiều.

Do nạn nhân là người của công chúng nên vụ án này được rất nhiều người quan tâm. Thế nhưng manh mối liên quan quá ít, những thông tin bố mẹ, anh chị em, chồng và trợ lý của Bùi Á Châu cung cấp cũng không giúp ích được bao nhiêu cho việc phá án. Đội hình sự chỉ có thể điều tra đến quan hệ bạn bè, xã giao của nạn nhân cũng như nguồn cung cấp ma túy cho nữ nghệ sĩ. Dưới sức ép của truyền thông và fan hâm mộ, cảnh sát phải tuyên bố vụ án kết thúc, cũng không nói rõ bắt được hung thủ hay chưa. Từ lúc đấy, đội hình sự phải ngầm điều tra vụ án. Vì Lục Thiên Tinh là ảnh hậu, quen biết nhiều trong showbiz nên Vân Trạch nhờ cô thăm dò các mối quan hệ của Bùi Á Châu với những người trong ngành.

Hôm nay, Lục Thiên Tinh không chỉ đến để gặp Vân Trạch chơi đùa như mọi khi mà còn báo cho anh những phát hiện mới của cô.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN