Cổ Mộ - Phần 6
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
698


Cổ Mộ


Phần 6


Cánh cửa Đông Cung đóng lại…phía bên ngoài Hoàng Hậu sau khi nghe tin liền tới,gương mặt đầy vẻ hốt hoảng…Hổ Phách cản đường
-Hoàng Hậu đêm đã khuya xin người hãy quay lại đi ạ …
-Ta muốn gặp Điện Hạ
-Ngài đã đi nghỉ rồi ạ,sáng mai xin người hãy quay lại…
-Hổ Phách ta hỏi ngươi,đứa con gái mà công chúa cứu đó rốt cuộc tại sao Điện Hạ lại chỉ định đích danh muốn cưới cô ta…
-Tình cảm của Điện Hạ sao thần có thể biết được ,cái này ngày mai xin hãy hỏi Điện Hạ thưa Hoàng Hậu
-Tình cảm,ý ngươi nó là có tình cảm,từ khi nào,nó quyến rũ ngài ấy từ khi nào…
-Thần xin Hoàng Hậu hãy quay lại đi ạ,Điện Hạ đâu có nhìn thấy ,tất cả cảm nhận là từ bên trong trái tim của ngài…
Hoàng Hậu ngồi bịch xuống đất…kẻ dưới vội đỡ,bà ta như kẻ mất hồn “ Ngài ấy chỉ đích danh muốn cưới cô ta…không thể nào”…
Hổ Phách cúi đầu…Cửa cổng đóng lại…Hoàng Hậu nhìn cánh cổng mà bất lực “ Điện Hạ…tại sao vậy…tại sao vậy”…
Phía bên trong Vua đặt Tiên vào giường…Tiên đứng dậy bỏ chạy thì Vua tóm lấy tay…
-Ngươi đừng nghĩ rằng ta không thấy là sẽ không thể bắt được …
-Tôi có người yêu rồi nên đừng làm những chuyện này,xin hãy suy nghĩ lại về chuyện kết hôn
-Ngươi từ chối ta…
-Thì có yêu đương qua lại gì đâu mà có thể kết hôn được,chú hãy nghĩ đến lời tôi nói
-Đừng nói nhiều ta sẽ kiểm tra
-Kiểm tra chú được lợi chứ tôi đâu được lợi gì,sao chú khôn vậy
Tiên hất tay Vua rồi bỏ chạy…cô thấy bể tắm liền chạy xuống nấp dưới bể…Vua ngay lập tức bước vào…ông ta nghiêng đầu nghe…Tiên bịt cả miệng để đỡ phát ra hơi thở …Vua vỗ tay hai lần Tiên cau mày suy nghĩ “ Ông ta vỗ tay để làm cái gì nhỉ,múa hát à”
Từ dưới nước Tiên chợt thấy rắn bò ra từ các khe của dòng nước chảy…những con rắn khè khè đang tiến lại chỗ cô…Tiên bước đi nhưng bốn phía rắn đã bủa vây…Cô hét lên khi một con mãng xà ngóc đầu nhe nanh định cắn…
-Cứu với…
Vua huýt sáo con rắn ngừng lại nó xoay ngang ra hướng Vua rồi cụp đầu như cúi chào…các con rắn quay lại ngụp xuống nước…
-Ngươi cũng biết sợ à
Vua nghe thấy tiếng khóc của Tiên…vì quá sợ nên cô ôm mặt khóc i ỉ dưới nước
-Tôi không đùa với chú đâu,tôi muốn về nhà…tôi muốn được về nhà…
Vua bước xuống dưới làn nước ông ta với tay ôm lấy Tiên
-Nín ngay không ta gọi rắn ra bây giờ
-Thôi…cháu không khóc nữa đâu ,k sợ…k phải sợ
Mồm nói k sợ nhưng cứ nhìn xung quanh xem có con rắn nào không…
Tiên chợt thấy Vua đang ôm nên đẩy ra…
-Hãy cho cháu về nhà,cháu nói nghiêm túc đấy…
-Ta kiểm tra xong sẽ quyết định việc ngươi ở hay đi…
Vua rất nhanh tóm lấy Tiên nhấc bổng lên ,cả hai người ướt sũng,Vua đặt Tiên vào giường…Tiên bật dậy ông ta nằm trên chống tay và ghì chặt
-Chú là Vua thì thiếu gì …tại sao lại là tôi ?
-Chúng ta là một mối nhân duyên bắt buộc phải đối diện
-Tôi chẳng hiểu chú nói gì cả…tôi không đồng ý tại sao cứ ép tôi phải lấy chú…
-Ngươi có thể kháng lệnh Vua ,không sao cả nhưng hậu quả của nó đến vài đời chết không được chôn…người chết đầu tiên sẽ là bố ngươi…
-Đồ độc ác…các người là lũ giết người
Tiên đấm vào ngực Vua…bờ ngực rắn chắc của ông ta không hề hấn…
-Đồ hỗn xược…
Vua bóp cổ Tiên chặt rồi ông ta kéo quần của Tiên…Tiên dãy dụa…
-Buông ra thằng khốn…
Cô dơ tay định đấm thì Vua đỡ ông ta như nổi điên ghì chặt tay Tiên xuống giường…
-Ta sẽ giết chết ngươi kẻ hỗn láo…
Ông ta bóp mạnh hơn siết chặt…Tiên dẫy dụa rồi gồng đỏ mặt khi không thở được…cô ngất lịm tay buông thõng…Vua lúc này mới buông tay…ông ta thấy Tiên nằm im liền sờ lên mạch ở cổ…Mạch vẫn đập…Vua hôn lên môi Tiên…nụ hôn đầu Tiên đầy ngọt ngào…Môi chạm môi…cô gái yếu ớt nhỏ bé trong vòng tay Vua đang lơ mơ…
Tiên mở mắt thở hổn hển rồi thở dốc…
-Sao k giết chết tôi luôn đi…tại sao không giết tôi luôn đi còn hơn là kết hôn với chú…
Vua thấy Tiên khóc nức nở…ông ta bật dậy với áo choàng rồi khoác lên người…
-Số phận của ngươi đã được định k ai có thể thay đổi…
Vua rời đi Tiên ôm người co ro khóc trên giường …
Hôm sau tôi ngồi đờ đẫn kệ cho người làm và tổng quản kiểm tra thân thể
-Thưa tổng quản số đo là 90-56-90 ạ
-Số đo đẹp đấy…người có vết nào không
-Chỉ có một nốt ruồi giữa sống lưng rất nhỏ và mờ thôi ạ,còn lại hoàn toàn đạt…
Tổng quản nhìn Tiên ánh mắt vui ve đon đả
-Cô Thuỷ Tiên,đã xong phần kiểm tra bên ngoài còn phần kiểm tra bên dưới nữa
-Nếu tôi không còn thì sao
Người dưới xì xào vị Tổng quản lừ mắt khiến họ cúi đầu
-Xin hãy nói cẩn trọng ạ,nếu cô không còn trong sáng tất nhiên sẽ bị loại bỏ và đó là tội phạm thượng đó ạ nên hãy cân nhắc lời nói.Đêm qua Điện Hạ đã động tới cô chưa chúng tôi cần biết để ghi chép lại…nếu rồi cô vẫn phải khám đó là luật…
-Tổng quản này,có cách nào để tôi không phải kết hôn không?
-Xin cô đừng nói vậy,tội chết không hết đâu,cô muốn bản thân có thể tự do nhưng còn người nhà đến ba đời đều phải gánh trách nhiệm,k phải ai cũng được làm phi tại Hoàng Cung này đâu nên cô phải thấy hãnh diện chứ ạ…
Tiên nhắm mắt rơi nước mắt xuống…cô bước lên bàn để khám
-Khám đi tôi chưa từng có quan hệ,đêm qua ngài ấy cũng chưa động vào tôi
-Dạ tôi hiểu …
Chuyên gia vào khám …Tiên nhìn lên trần nhà rồi ôm mặt vẻ mệt mỏi…
Tại sảnh chính điện sau buổi họp…Hoàng Hậu quỳ xuống xin Đức Vua
-Em sẽ quỳ ở đây khi nào người đồng ý thì thôi ạ.Cô ta không đủ tiêu chuẩn để vào hậu cung thưa Điện Hạ…xin hãy huỷ hôn ạ…
Vua ngồi cao ngạo trên ngai vàng nhắm mắt ,ông ta mặc bộ vest màu tím than đầy vẻ cao quý sang trọng…Vua thở dài
-Hoàng Hậu đứng dậy đi
-Em xin người hãy huỷ hôn ạ
-Em lấy tư cách gì bảo ta từ bỏ
-Thì em là…em là người đứng đầu hậu cung,em được lên tiếng mà Điện Hạ,cô ta chỉ là người bình thường không đủ tiêu chuẩn…
-Cô gái ấy ta cảm thấy đủ tiêu chuẩn là được không đến lượt em nhận xét…nếu có thể hãy lui về chuẩn bị hôn sự cho thật tốt…hôm nay ta nói vậy em nên tự biết vị trí của bản thân,ta không chỉ cưới một mà là hai cô gái cùng lúc nếu ai ta cũng phải chờ em duyệt mới được cưới thì hơi sai rồi…
-Điện Hạ em không dám ạ,em xin phép về chuẩn bị
-Tốt,lui đi
Hoàng Hậu đứng dậy nắm chặt tay quay đi…ánh mắt đầy căm phẫn…
Tôi trở về thấy bố tôi gương măt buồn bã,công chúa đang chờ tôi vẻ mặt lo lắng
-Đêm qua cô và anh trai tôi ở bên nhau
-Không có chuyện gì cả,tôi và ông ta cãi nhau rồi ông ta bỏ đi
-Tôi sẽ giúp cô và bố cô ra khỏi đây ,cuối tuần này hôn lễ tổ chức rồi hãy đi sớm
-Công chúa giúp tôi thật sao
-Thật,tôi sẽ có chuyên cơ riêng đưa cô về Việt Nam…ở đây tôi sẽ lo
-Cám ơn cô công chúa của tôi
Tiên ôm lấy công chúa
-Tôi cũng rất muốn Tiên là chị dâu nhưng hai người không thể ở bên nhau được
-Đưa tôi xa khỏi ông ta càng sớm càng tốt,tôi chấp nhận hết…
-Rồi đi theo tôi…
Tại Đông Cung
Hổ Phách ngồi cắt móng tay cho Đức Vua…anh ta mỉm cười khi thấy vết cắn ở tay Vua
-Điện Hạ nghĩ sao về cô Thuỷ Tiên
-Đột nhiên nhắc đến cô ta làm gì
-Người giận cô ấy rồi
-Không có ,chỉ là cô ta hỗn láo cần được dậy dỗ cẩn thận và nghiêm khắc
-Cô ấy mang lại cho ngài nhiều cung bậc cảm xúc mà…
Vua lặng yên không nói câu gì cho đến khi tổng quản báo
-Điện Hạ cô Thuỷ Tiên đã biến mất rồi ah,thần đến để đo váy mà người dưới nói từ hôm qua đã không thấy ra khỏi phòng vì công chúa nói k dc làm phiền nên k ai dám vào gọi…
-Công chúa sao
Hổ Phách ánh mắt lo lắng…
Tôi sau 6 tiếng ngồi máy bay về Việt Nam giờ đây tôi được ngồi ăn tối cùng bố và mẹ ,tôi cảm thấy thật sự mọi thứ đã bình ổn…Mẹ tôi và bố có lẽ sẽ dành cả tối tâm sự…
-Bố mẹ nói chuyện đi con ra ngoài gặp bạn đây…
-Ừ đi sớm về sớm nhé con…
-Dạ…
Tôi hẹn gặp hai cô bạn thân là Ái và Linh đến quán Bar…chúng tôi nâng ly chúc mừng sau ngày gặp lại
Linh tỏ ý trách
-Mày định nghỉ dậy à mà đi lâu thế
-Tao tính mở lớp dậy võ
-Nghỉ làm giáo viên à
-Ừ để xem lại xem sao,uống cái đã nào khát bia quá rồi…
Tại Sắc Cung …công Chúa quỳ dưới chân Vua
-Em k muốn để cô gái ấy gần Điện Hạ
-Người đâu nhốt công chúa lại,cho đến khi có lệnh của ta k ai dc thả ra
-Anh hãy buông đi anh
-Em càng làm vậy ta càng muốn cưới cô ta
-Cô ta là ác duyên
-Ta tự biết phải làm gì …
Hổ Phách nhìn công chúa ánh mắt như thất vọng vì điều cô vừa làm …
Ái và Linh cùng nâng ly với Tiên.Tiên say đi ra nhà vệ sinh nôn thì sau khi trở ra ở hành lang cô thấy Ngọc và Tuấn…cả hai đang ôm hôn nhau…Tiên không còn tin nổi vào mắt mình…cô bạn thân đã lấy chồng và người yêu cũ của cô lại lăng nhăng với nhau…Tiên cười nhếch mồm rồi đi lướt qua…Đến 3h sáng sau vài tăng với bạn Tiên mới mò về đến nhà…cô mặc chiếc váy hai dây rất sexy bước vào nhà thấy đèn trong phòng bố mẹ vẫn mở…cô lại thấy cửa mở nên tiến lại gần thì thấy phòng không có ai…Tiên gọi lớn “ Mẹ ơi…bố ơi”
Hai người đi tập thể dục rồi hay sao nhỉ…
Sáng hôm sau Tiên ngủ dậy vẫn không thấy bố mẹ đâu lúc này cô lo lắng…chạy xuống dưới nhà thấy tờ giấy ghi trên tủ lạnh bố để lại “ Ông ta tới rồi”…
Tiên sợ hãi cô ôm đầu thì đúng lúc chuông điện thoại reo…
-Dậy rồi à,đêm qua ngươi đi chơi vui chứ
-Chú đưa bố mẹ tôi đi đâu rồi
-Ta có thể đưa họ đi rất xa ,nơi mà ngươi không thể chạm thấy,không thể nhìn thấy…
-Đừng…tôi xin chú…giờ chú đang ở đâu vậy
Vua cúp máy…Tiên vội gọi lại nhưng ông ta không nghe máy…Cô chạy lên nhà thay đồ rồi tay vẫn luôn gọi lại số đó thì Hổ Phách nghe
-Cô mau tới đây nếu k là k kịp đâu,cô đã trái lệnh bỏ trốn nên bố mẹ cô sẽ bị cắt đầu đấy
-Đừng tôi xin anh Hổ Phách hãy kéo dài thời gian dùm tôi,tôi đang tới
-Nhanh lên cô có 20p thôi tôi k kéo dài được đâu…
Bố mẹ Tiên đờ đẫn,nhất là mẹ Tiên vừa được nghe chồng kể về người sắp cưới con mình là người cao quý
-Sao nó lại ngu dốt bỏ trốn mà ông k bảo nó
-Tôi chỉ nghĩ theo ý con
-Rồi cta chết cũng dc thì nó có thoát khỏi tội chết không…
Vua cau mày nhìn Hổ Phách
-Sao không làm đi
-Điện Hạ xin người hãy nghĩ lại ạ,dù sao cũng là bố mẹ cô ấy làm vậy k thể nhìn mặt nhau được nữa
-Hổ Phách hôm nay các người sao vậy,công chúa bật lại ta đến ngươi cũng vậy,các ngươi k coi ta ra gì phải không
-Thần k dám điện hạ…
-Người đâu,cắt đầu hai kẻ dưới kia…
Vừa nói xong Tiên chạy tới thở hổn hển…Hổ Phách đã dặn lính và vẫy tay gọi “ Bên này”
Tiên vội chạy tới chỗ bố mẹ “ Con tới rồi sẽ ổn thôi ạ”
Tiên thấy mẹ khóc,cô buồn bã đi lên trên…Vua ngồi sau tấm rèm…
-Cháu tới rồi
Vua ngẩng lên khi nghe thấy giọng Tiên
-Đến nhìn bố mẹ lần cuối ,quả là đứa con có hiếu
-Chuyện đến nước này rồi cháu đã nghĩ k thấu đáo ,xin hãy cho cháu thêm cơ hội
Câu nói này là Hổ Phách nhắn lại cho Tiên để biết cách nói chuyện …
-Ai dậy ngươi nói câu này vậy?
-Là thành ý của cháu ạ…đã làm phiền chú sang tận đây cháu muốn mời chú ghé nhà cháu cho biết nhà biết cửa mời chú ăn tối luôn ạ…
Tiên phản ứng quá khéo léo…Vua ánh mắt nhìn ra chỗ Tiên rồi cười nhẹ
Hổ Phách nhìn Tiên gật nhẹ
-Ta sẽ nhận lời ghé qua nhà ngươi sau khi đầu bố mẹ ngươi được treo trước nhà…người đâu cứa cổ chúng…
Bên dưới hai người đàn ông là lính cầm cây kiếm nhật kề vào cổ bố mẹ Tiên…
Tiên vội tới gần chỗ Vua cô quỳ xuống
-Tôi biết chú nói là sẽ làm ,xin chú hãy bỏ qua cho sự dại dột của cháu
-Hãy gọi là là Điện Hạ ngươi chỉ là kẻ thấp hèn nhưng lại rất láo xược hết lần này tới lần khác…
-Xin hãy bỏ qua Điện Hạ
Tiên cúi đầu …Vua thở dài…Ông ta sờ lên má Tiên thấy nước mắt
-Ta tha cho bố ngươi hai lần rồi sẽ không có lần thứ ba đâu,hãy nhớ lời ta nói sự nhân từ của ta có giới hạn…
-Vâng…tôi biết rồi chú Điện Hạ ( cuống quá nói tứa lung tung)
Vua bật cười tươi…nụ cười của người đàn ông lớn tuổi mà Tiên cảm thấy không nghĩ là U60 khiến cô đỏ mặt…
Trở về nhà Tiên và mẹ nấu ăn trong bếp,mẹ cô hồi hộp tay run bần bật
-Mẹ sao run vậy k sao đâu
-Sao k run cho được ,mẹ cứ thấy cậu ta là lại sợ,trông đẹp trai cao to mà lại dã man
-Mẹ…ông ta hơn tuổi bố mẹ đấy
-Cái gì…
-Sau này con sẽ nói rõ hơn
-Lên mời xuống đi,không biết có hợp khẩu vị không?
-Mẹ đừng nghĩ nhiều,mẹ nấu ăn ngon mà…
Tiên đi lên thấy Vua đứng ở ban công nhìn về phía xa…cô lại gần “ Có đồ ăn rồi ạ”
-Ừm…ta còn nhiều việc nên sẽ đi ngay sau khi ăn xong
-Vâng…
-Lại đây
Vua với tay ôm Tiên…ông ta hôn lên trán cô…
-Người cháu bẩn vừa nấu ăn xong( Tiên vẫn k muốn gần gũi)
-Không sao ,ta rất mong chờ hôn lễ của chúng ta …còn em…
-Không mong lắm ạ ,sắp hết tự do rồi nên cảm giác không vui…
-Có thể huỷ hôn
-Dạ không,không huỷ đâu …
Vua đang định hôn lên môi Tiên thì bên dưới có tiếng gọi của Tuấn “ Tiên anh biết em đã về mau xuống đây chúng ta nói chuyện,em trốn tránh không phải là cách đâu…”
Tiên tim đập thình thịch khi Vua ngẩng đầu lên cười nhẹ…chuyện k hay có lẽ sắp xảy ra…
– [ ]

Yêu thích: 2.7 / 5 từ (3 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN