Cổ Mộ - Phần 7
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
738


Cổ Mộ


Phần 7


Tôi cứ nghĩ anh ta không biết tiếng Việt nên sẽ không thể nghe thấy lời mà Tuấn đang gọi bên dưới…Tôi vội quay đi
-Em xuống chuẩn bị đồ ăn
Vua cảm giác thấy Tiên đi rất vội vã,ông ta cười nhẹ…
Tôi ra bên ngoài bố tôi đang đứng chờ sẵn
-Ai vậy con ,sao lại để hắn đến tận đây
-Bạn trai cũ của con,bố vào đi để con giải quyết
-Ừm…
Tiên vừa bước ra ngoài bên ngoài đám lính mặc đồ đen đứng bên kia đường,Tiên quay sang nhìn Tuấn
-Anh tới đây làm gì
-Sao em không nghe máy của anh,em trốn tránh anh à
-Việc gì tôi phải trốn anh,chúng ta đã chấm dứt,anh đâu là gì mà tôi phải trốn tránh
-Tiên,nghe anh nói đi ( Tóm tay Tiên)
-Bỏ tay ra ,anh điên à ,anh thật trơ trẽn,Ngọc nó cũng lấy chồng rồi nên anh hãy buông đi
-Em biết chuyện gì mà nói
-Mắt tôi nhìn thấy đêm qua tại quán bar anh còn chối được
-Vậy chỉ là hiểu lầm thôi
-Anh mặt dầy thật đấy,đừng làm phiền tôi nữa
Tiên quay vào nhà thì Tuấn đuổi theo tóm tay Tiên giữa sảnh nhà…Vua đứng ở cầu thang đang bước xuống…bố mẹ Tiên lo lắng khi Tuấn nói
-Anh sẽ chứng minh,anh muốn cưới em Tiên à…
Bố mẹ Tiên ngay lập tức quay sang nhìn Vua…Vua mỉm cười nói bằng tiếng Việt
-Bữa tối chắc đã xong rồi chứ
Mẹ Tiên vội lắp bắp “ Dạ vâng,xong ,xong cả rồi ạ”…
Tuấn cúi chào bố mẹ Tiên “ Cháu chào hai bác”
Tiên tay run bần bật rồi nghĩ “ Ông ta biết tiếng ,ông ta hiểu hết “
-Anh về đi
Tuấn tiến tới bàn ăn nói dõng dạc…” Cháu muốn hỏi cưới Tiên ạ”…
Vua nhấp ly nước lên môi rồi gương mặt lạnh tanh,gương mặt đang tỏ ra không vui…Bố Tiên vội xua tay
-Con gái tôi sắp lấy chồng rồi cậu đừng theo đuổi nữa
-Không thể nào chúng cháu mới xa nhau có gần một tháng thôi,em không thể nào thay lòng nhanh vậy chứ Tiên
Tiên kéo tay Tuấn
-Anh về đi và đừng nói thêm câu nào nữa,chúng ta đã kết thúc rồi
-Được nếu thật sự em lấy ai đó chắc hẳn hắn nhiều tiền hoặc là có điều gì đó chứ anh không nghĩ em lại có thể gật đầu dễ dàng đến như vậy…nói đi bố mẹ em ép em cưới đúng không?
Mẹ Tiên lo lắng đến nghẹt thở…bà nhìn sang Vua …ông ta vẫn ngồi rất bình thản rồi Vua lên tiếng
-Tôi đói rồi dùng bữa thôi…
Bố mẹ Tiên ngay lập tức ngồi vào bàn…Tuấn quay sang nhìn Vua…thấy Vua trong bộ vest màu đỏ gụ ,thần thái có vẻ rất nhiều tiền toát lên vẻ sang trọng…
Tiên không nói gì nữa quay vào bàn ăn ,Tuấn lại đi tới tóm tay
-Ra ngoài chúng ta nói chuyện dứt điểm đi đã
Tiên cứ nhìn sắc mặt vua mà lo lắng
-Trước mặt bố mẹ tôi mà anh làm gì vậy…
Vua đặt đũa xuống,bố mẹ Tiên lo lắng …
-Tôi dùng xong bữa rồi,rất cám ơn vì bữa tối…
Bố mẹ Tiên đều đứng dậy cúi chào “ Dạ vâng”
Lấy khăn lau miệng Vua đứng dậy…Hổ Phách lúc này bước vào “ Điện Hạ đến giờ đi rồi không là không kịp ạ”…
-Ta biết rồi…
Tiên đi theo sau Vua…cô giật tay khỏi tay Tuấn rồi nói theo sau Vua “ Để toi tiễn”…
Vua dơ tay “ Khỏi cần tiễn,nguoi nên làm nốt việc của mình đi”
-Chúng tôi đã chia tay thật rồi …
Vua quay lại gương mặt lạnh tanh nhìn Tuấn và Tiên…
-Tôi có một câu nói dành cho chàng trai này hãy nghe cho rõ “ Từ nay ranh giới của hai người dù là yêu cũng không thể nào bước qua”
Tuấn cau mày
-Anh là ai …
-Là người sẽ cắt đứt mối nhân duyên của hai đứa …
Vua nhếch mồm cười rồi bước đi…
Có lẽ ông ta muốn để tôi tự giải quyết dù tôi biết ông ta không hề vui…
Vua vừa đi bố Tiên đi ra nói khéo Tuấn “ Cậu mau về đi chúng tôi đang giúp cậu đấy,con tôi k thể lấy cậu được “
Tuấn nhìn Tiên “ Hắn …là người em sẽ lấy phải không”
-Phải rồi anh nên đi đi trước khi quá muộn…
Vua bước lên chiếc xe sang…Hổ Phách nói
-Chủ tịch nước nghe tin ngài tới đây nên đang rất mong chờ được gặp…tôi đã từ chối rồi ạ
-Làm tốt lắm…đi thôi
-Còn cô Tiên sẽ đi chuyên sau cùng gia đình chứ ạ
-Không,bắt cô ta về luôn…
-Vâng…
Tôi và bố mẹ thở phào khi Tuấn ra về …Hổ Phách bước vào
-Mọi người chuẩn bị đi sẽ đi luôn ạ…
Tiên nhìn Hổ Phách
-Ông ấy nói Tiếng Việt rất tốt vậy mà tôi lại không hề biết
-Điện Hạ biết 27 thứ tiếng
-Vậy mà tôi như con ngốc cứ nghĩ ông ta không biết,chuyện bỏ qua cho Tuấn làm tôi thấy kì lạ,có gì đó k giống tính cách của ông ta
-Điện Hạ để cho anh ta bước vào cửa là có ý muốn cô rõ ràng,ngài ấy là đàn ông nhưng cũng rất khẳng khái chứ không ỉ mạnh hiếp yếu …
-Tôi hiểu rồi…ông ta chơi rất đẹp…tôi hiểu…
Ra tới sân bay,chiếc máy bay đen to lớn trước mặt tôi có kí hiệu riêng khác biệt với hình mặt quỷ đeo vương miện màu đen là logo bên ngoài…
Bố mẹ tôi sau khi lên máy bay đều tỏ ra lo lắng nhất là mẹ tôi
-Con à mọi chuyện sẽ ổn phải không?
-Sẽ ổn thôi mẹ ,chúng ta không còn cách nào khác
-Con lấy người con không yêu mẹ sợ con sẽ khổ
-Con cũng mệt mỏi lắm mẹ à…may khi nãy anh Tuấn không xảy ra chuyện…
Bố Tiên xoa vai con “ Ông ta tuy độc ác nhưng bố tin ông ta sẽ đối tốt với con,cố lên con gái”…
Ông ta ngồi ở khoang tách biệt…Tôi nhìn vào đó cảm thấy khoảng cách giữa tôi và ông ta vẫn là quá xa cách…tôi sẽ mất tự do khi kết hôn với ông ta…
Tại Hoàng Cung…
Thứ trưởng nhìn cô con gái
-Hai hôm nữa là kết hôn rồi sao cha thấy con không vui
-Ngày con cưới đức Vua cũng sẽ kết hôn nạp thêm phi khác nữa
-Chuyện này là bình thường mà con gái,con phải mạnh dạn lên chứ,tự tin lên con
-Con không biết có được ngài ấy chú ý không nữa
-Ông ta mù nhưng tất cả đều không qua mặt được đâu,thế nên bố tin ông ta sẽ cảm nhận rằng con là một cô gái xinh đẹp và thông minh…Aki này,con rất mạnh mẽ ,con sẽ giúp bố lên làm thủ tướng được mà phải không?
-Thế lực của điện hạ thì khỏi bàn rồi,con sẽ khiến ngài ấy yêu chiều con và đưa bố lên làm thủ tướng
-Tốt lắm,Hoàng Hậu là con gái của tập đoàn AB lớn mạnh nhất thế giới về ngành công nghiệp điện tử,cô ta độc ác có tiếng nên con hãy cẩn thận
-Bố yên tâm bà ta không phải đối thủ của con,già rồi cũng có khi phải nhường vị trí đó cho người khác được rồi…
Tại một căn biệt phủ ngoại thành,nơi mà vị Thái Hậu bị đuổi ra khỏi cung sinh sống ,bà ta bật cười khi cầm tấm thiệp cưới…
-Hắn cưới chỉ định hẳn cô gái đó sao
Tên mặt sẹo cúi đầu
-Dạ vâng thưa người,ông ta thay vì sợ hãi thì lại cưới cô ta…bước đầu đưa cô ta gần đến chỗ hắn hoàn toàn thuận lợi theo đúng ý Thái Hậu
-Ta không ngờ Điện Hạ cao cao tại thượng của chúng ta lại tự đưa bản thân đến chỗ chết…hắn nhất định phải chết,ngai vàng đó k phải là của hắn …
-Chúc mừng Thái Hậu,mục đích của người sắp thành công rồi
Vị Thái Hậu già cười ngạo nghễ…
Trở về Hoàng Cung ,mẹ tôi choáng ngợp trước phong cảnh nơi đây…Vua bước xuống lính đứng hai hàng cúi chào nghiêm nghị
-Mẹ không ngờ cô con gái chuyên bốc cứt gà ăn của mẹ lại có thể lấy được Vua ,mẹ mơ sao
-Mẹ nói to vậy…
Tiên ngại khi hổ phách và đại tổng quản đều nghe thấy…Đức Vua cũng nghe rất rõ lời mẹ Tiên nói…Con hổ trắng đi ra Vua cưỡi nó chạy vụt đi …Hổ Phách đi ra nói gượng gạo với Tiên
-Công chúa bị giam rồi
-Tại sao vậy
-Vì đã để cô đi ,hy vọng trước mặt Điện Hạ cô hãy nói tốt giúp Công chúa …
-Tất nhiên rồi,tôi hứa đấy ,hay tôi đi nói ngay
-Điện hạ còn phải họp nên lúc khác cũng được,tôi xin phép…
Cánh cửa phòng giam mở ra…công chúa đang ngồi đọc sách,Hổ Phách bước vào
-Sao rồi
-Ngài ấy đích thân đi đón cô ấy trở về
-Đích thân đi đón
-Phải ,cô ấy k thể k lấy Vua như thế là trái lệnh suýt chút nữa bố mẹ cô ấy mất mạng,thay vì công chúa làm những điều ngu ngốc thì hãy giúp cô gái ấy sống trụ được ở Hoàng Cung này đi…
-Hết cách thật rồi,tôi đã sai rồi…sai thật rồi cuối cùng thì cô ấy vẫn quay lại nơi này…
2 ngày gia đình tôi đều được đón tiếp chu đáo,mẹ tôi lại đột nhiên muốn ở lại…
-Mẹ ở đây còn chăm sóc con ,khi nào con ổn mẹ sẽ đi
-Yêu mẹ nhất ( cô ôm mẹ)
-Đi nghỉ đi,mai làm cô dâu rồi phải xinh đẹp
-Xinh đẹp thì ông ta cũng đâu có thấy đâu mẹ…
-Ông ta sống trong bóng tối đã lâu,tại sao vậy nhỉ…lại có người muốn ờ trong bóng tối không muốn ra ngoài sáng ,mẹ thấy thật kì lạ…
-Có lẽ ông ta có nỗi đau nào đó đến mức không muốn nhìn thấy thế giới…
Tại bờ hồ…trên cây cầu Vua đang đứng suy nghĩ thì thấy tiếng sáo…ông ta thấy tiếng một gần hơn …Hổ Phách lên tiếng
-Là cô dâu ngày mai con gái thứ trưởng đang ở trước mặt ạ
-Ồ …tiếng sáo rất hay
Aki cúi đầu chào Đức Vua
-Aki cúi chào Điện Hạ,Điện Hạ Thiên An !
-Miễn lễ đi,trời cũng đã khuya nên về nghỉ ngơi sớm
-Dạ vâng Điện Hạ…
Vua quay đi khiến Aki đỏ mặt tim đập loạn nhịp,cô gái đứng mỉm cười nhìn Vua đi khuất…
Sáng hôm sau Tiên trong chiếc váy cô dâu đôi môi đánh son đỏ gợi cảm…Công Chúa bước vào mỉm cười
-Cô đẹp lắm Thuỷ Tiên
-Cám ơn công chúa nhé
-Chặng đường còn dài,sẽ vất vả lắm nhưng hãy cố gắng nhé
-Có gì mong công chúa chỉ bảo cho tôi nhé
-Tất nhiên rồi cũng mong cô chăm sóc tốt cho anh trai tôi,anh ấy cũng rất đáng thương
-Sao cô lại nói vậy
-Khi cô tự huỷ đi đôi mắt của mình chứng tỏ cô đã rất tuyệt vọng ,anh ấy cũng vậy đã từng rất tuyệt vọng…hy vọng cô mang làn gió mới tới cho Điện Hạ…dù không yêu cũng hãy toàn tâm toàn ý vì số phận hai người đã định sẵn
-Tôi sẽ làm tốt bổn phận của một người vợ vì tôi k có lựa chọn,còn yêu hay tình cảm,tôi sẽ k dám có tình cảm với người đó,tôi tin chắc là vậy
-Đời còn dài lắm,hãy mong Điện Hạ mãi thương cô như hiện tại…bị ghẻ lạnh ở nơi này không khác gì án tử…
-Tôi sẽ ghi nhớ lời công chúa…
Trong lễ đường…vua cao ngạo mặc bộ vest trắng cài bông hoa anh đào tím trên ngực áo…nhìn về hướng hai cô dâu đang bước vào lễ đường…ông ta tay cầm cây gậy chỉ vào cả hai khi hai cô dâu cúi đầu “ Ta Vua thế giới ngầm đời thứ 9 tuyên bố từ nay hai ngươi sẽ là một phần của hậu cung,là người phụ nữ của bổn vương …chức sắc của cả hai ngang nhau đều mang hàm phi thấp nhất “…
Aki nhanh trí đáp “ Vâng Điện Hạ”
Tiên không nói câu gì Vua gằn giọng “ Các ngưoi đều hiểu cả rồi chứ”
Tiên nói buồn bã “ Vâng Điện Hạ”…
Vua uống rượu hỷ với mỗi người một chén…Aki nhanh chóng làm quen với Tiên vẻ thân thiện
-Chào Thuỷ Tiên mình là Aki
-Ừm chào Aki …
-Tiên xinh thật đấy,mình cũng rất mong thấy Tiên vì nghe nói Điện Hạ chỉ đích danh cưới cô nên tôi tò mò lắm
-Có gì đâu ,Aki cũng rất đẹp luôn,dáng đẹp lắm
-Chúng ta có gì ở đây giúp đỡ nhau nhé
-Chắc chắn rồi
Aki cười tươi…Hoàng Hậu bên trên cười nhếch mồm khi thấy Aki đang làm quen với Tiên bà ta nói với kẻ dưới “ Con nhỏ đó có vẻ xã giao tốt,tâm địa thật không hề đơn giản”…
-Cô ta khéo hơn cô gái kia,cô gái kia lại có vẻ rụt rè
-Tự nhiên được Vua thích thì rụt rè cũng đúng thôi ,Aki là đứa cần loại bỏ trước còn cô gái kia tạm thời Điện Hạ có vẻ quan tâm nên tốt nhất không nên động
-Dạ vâng Hoàng Hậu…
Sau lễ cưới là lễ săn thú mà bất kì Hoàng Đế nào cũng phải làm sau lễ kết hôn…bên ngoài trong chuồng có sẵn hai con báo nhiệm vụ của Đức Vua là giết chết cả hai con đem chiến lợi phẩm về để có may mắn…
Vua mặc bộ áo thể thao màu đen kéo khoá tay cầm hai thanh kiếm bước vào bên trong…Hổ Phách bên ngoài lo lắng nói với Tổng Quản
-Cưới một thì chỉ có một con nhưng lần này là hai nên sẽ phải giết hai con báo rừng…
-Điện hạ sẽ làm ổn thôi
-Ngài ấy có rượu rồi tôi hơi lo…
-Khi có men rượu ngài ấy càng dũng mãnh hơn bao giờ hết tin tôi đi…
Tôi thấy hai con báo rất hung dữ,không hiểu cái quy tắc quái quỷ kiểu gì,ai cũng lấy vợ mà phải kiểu này chắc bỏ vợ luôn mất,ông ta lại còn mù nữa …
Vua lấy chiếc khăn đen bịt mắt rồi tiến vào …ông ta nghiêng đầu nghe tiếng chân báo…con báo lao vào phía Vua vồ trọn ông ta…Tiên ôm mặt không dám nhìn còn Aki ánh mắt nhìn Vua đầy vẻ mến mộ…
Vua đâm phập kiếm vào bụng con Báo,một thanh còn lại cứa xoẹt vào cổ nó…máu bắn đầy lên người Vua…bên ngoài lính cận vệ hô lớn “ Giết ,giết nó”…
Con còn lại vồ lấy Vua từ sau…Vua đạp vào lồng sắt bật lên rút thanh kiếm chém ngang cổ con thứ hai …nó nằm vật xuống mọi người vỗ tay…
Tổng Quản nói vs Hổ Phách
-Tôi bảo mà,ngài ấy chỉ hạ chúng trong một nốt nhạc…
Cánh cổng mở ra Vua vừa đứng dậy thì con báo thứ hai chạy ra ngoài lao về phía hai cô dâu…Hổ Phách hô lớn “ Bảo vệ hai phi tử của Điện Hạ”…
Con báo lao thẳng tới chỗ Aki…Tiên đứng dậy đẩy Aki ra sau rồi che cho Aki
-Lùi lại …
Con báo nhe nanh dơ móng vuốt cào về phía Tiên,cô dân võ nên rất nhanh lùi lại nhưng vẫn bị trượt lớp móng của con báo vào chiếc váy…rách toang váy cô dâu…
Linh lao tới đâm vào con báo nhưng nó khát máu càng điên cuồng
“Bảo vệ Tiên Phi”
nó định vồ lấy Tiên thì Vua từ sau đâm phập vào gáy con báo…ông ta thở mạnh…máu của con báo bắn lên chiếc váy và gương mặt Tiên …Aki ngất xỉu còn Tiên ngã quỵ…Vua hỏi
-Tiên Phi,ngươi ổn chứ
-Ổn…ổn ạ ( Giọng hoảng loạn)
Hổ Phách hô: “Đã hoàn thành phần săn thú Điện Hạ đã giết hạ hai con báo “
Cả hoàng cung vỗ tay…Tiên ánh mắt lo sợ vẫn chưa hết hoảng…Hoàng Hậu vội đi ra dâng trà cho Vua
-Xin người dùng trà Điện Hạ…
Vua dường như hiểu Tiên đang rất sợ qua giọng nói mà cô trả lời …
Sau khi tan cuộc…Tổng quản dâng lên hai tấm thẻ ghi tên hai cô gái
-Xin người bốc thăm
Vua lấy một tấm thẻ nhấc lên
-Là Thứ phi Aki ạ
-Ta chọn Tiên Phi cho đêm nay…
-Dạ vâng thần hiểu ý rồi ạ
Tổng quản quay ra báo cung nữ “ Nói là điện hạ bốc tên Tiên Phi”
Tien trong bồn tắm đầy hoa thơm được người dưới chăm sóc từng tí một…còn cô như kẻ mất hồn kể từ sau khi suýt bị con báo vồ…
Tôi cứ nghĩ đến chuyện khi sáng,lúc ông ta cầm kiếm đâm con báo trước mặt tôi,ánh mắt ông ta lúc đó khiến tôi cảm thấy sợ…
-Tiên phi xin người bước lên bờ ạ
Tôi bước lên bờ rồi họ quấn quanh người tôi bằng một chiếc khăn đỏ ,quấn chặt cả tay tôi như quấn một đứa trẻ mới sinh không cựa quậy nổi…
-Không mặc gì sao chị cung nữ ơi
-Dạ không thưa Tiên Phi,người sẽ được chuyển thẳng tới giường của Điện Hạ…
Một người phụ nữ mặc áo đỏ to cao bước vào cúi chào “ Tôi phụ trách bế người tới Đông Cung”
-Sao k tháo ra tôi tự đi được mà,quấn chặt quá sao tôi đi được
-Đây là luật thưa Tiên Phi,đêm đầu tiên là vậy…
Người đó vác Tiên lên vai rồi đi bộ tới Đông Cung…đặt tôi vào giường tôi không thể cựa quậy…họ đóng cửa lại tôi cảm giác lo lắng…
“ Họ cuốn mình kiểu này di chuyển làm sao được,đêm nay đêm đầu tiên,mình cưới người đàn ông nhiều vợ,ai bảo anh ta là Vua …nhưng trong lòng mình cảm thấy trống rỗng ,lấy chồng liệu có thể không cho ông ta động vào người được không,chắc không được đâu,sao ông ta có thể bỏ qua được,đàn ông mà họ chỉ cần chuyện đó”…
Cánh cửa mở ra Vua bước vào ,ông ta vào gần giường…
-Ngài có thể tháo cho tôi cái khăn này ra không,nó quấn tôi k thể di chuyển được
Vua với tay sờ đúng vị trí nút thắt kéo nhẹ ra …Tiên cười nhẹ “ Có vẻ chuyên nghiệp ghê”
Rồi cô chợt nhận ra kéo khăn là bên trong không mặc gì cô giật lại …Vua cau mày
-Ngươi làm gì vậy
-Dạ thôi cứ để vậy cũng được
Vua cười nhẹ rồi giật mạnh chiếc khăn …Tiên trần chuồng trên giường…cô với vội chăn “ Tôi đã nói ngài kệ tôi mà…”
Cô thấy vẫn ngại dù biết ông ta không thể thấy …
Vua rất ít nói,ông ta luôn hành động thay vì lời nói…ông ta ấn nút…đèn tắt…các tấm kính quanh giường chồi lên bao quanh chiếc giường và rèm kéo lại…Tiên không thể ra khỏi chiếc giường…cô trần chuồng như trong một cái lồng …Vua tiến lại gần…Tiên sợ kéo chăn lên người
-Ngươi sợ à,chuyện khi sáng ta thấy ngươi sợ
-Cả con báo lao tới không sợ sao được ạ…
-Vậy à…ta nghe nói ngưới cứu Aki
-Phản xạ thôi vì lúc đó hoảng quá sợ nó vồ cô ấy
-Vậy ngươi k sợ nó vồ lấy ngươi à…
-Có ngài rồi ,ngài đã giết nó rồi mà…
Vua mỉm cười xoa má Tiên “ Đứa trẻ ngốc nghếch của ta ngày nào nay cũng đã trưởng thành nhưng vẫn ngu ngốc,nếu ngươi chết ai sẽ chăm sóc bố mẹ của ngươi,còn cô gái kia vẫn làm vợ ta lại chẳng mất mát gì”
-Lúc đó không nghĩ được nhiều thế đâu ạ…dù sao chuyện cũng qua rồi
-Giờ tới chuyện của chúng ta …nhỉ?
-À thì …( Tiên cười đánh trống lảng) tôi cũng mệt rồi ạ ,ngủ thôi…
Tiên lò dò định nằm thì Vua ôm chầm lấy từ sau…
-Bắt đầu thôi
Ông ta tay bóp lên ngực Tiên …Tiên ngửa cổ ra sau vì thấy ngại ngùng thì Vua hôn lên môi cô…ông ta mút nhẹ đầu môi của Tiên rất ngọt ngào…Tiên thở hổn hển…
-Có cách nào hoãn được không ạ
-Sao lại hoãn
Vua vuốt tóc Tiên lệch sang bên rồi hôn lên gáy cô…
-Thấy ngài chuyên nghiệp quá nên tôi hơi sợ…
Vua bật cười lớn
-Ta từng này tuổi rồi không lẽ ngươi nghĩ rằng ta chưa biết mùi đàn bà…
-Ngài nhiều vợ như vậy tôi biết chứ…
-Và ngươi nghĩ ai ta cũng động vào …
-Ý tôi không phải thế nhưng tôi thật sự không muốn chia sẻ người đàn ông của mình cho ai,kiểu như ai cũng có thể ngủ được như dùng chung tôi nghĩ thôi đã thấy không muốn …
-Vậy sao ngươi k cố mà quyến rũ ta để ta chỉ có thể nhìn về phía ngươi thôi…
-Sao có thể được ,đàn ông lúc nào cũng chỉ muốn thêm không muốn bớt…
Vua nhếch môi cười nhẹ…ông ta cả phần ngực xăm hình chiến binh mặc áo giáp nhưng mặt quỷ tay cầm thanh kiếm …
Tiên ngại quay mặt đi …
-Lại đây…
Vua với tay Tiên đè cô nằm xuống giường,tay ghì chặt…
-Đau quá đừng ghì vậy
-Đã vào đây rồi ngươi phải toàn tâm toàn ý phục vụ và hầu hạ ta mỗi khi ta cần
-Ngài coi tôi là đồ chơi à
-Cái gì?
-Bản thân ngài đã toàn tâm toàn ý yêu thương tôi chưa mà yêu cầu tôi phải làm này làm nọ…
-Đúng là con mèo hoang lời nói vẫn hỗn láo …ta không có ý thì ta cưới ngươi làm gì?
Câu nói của Vua lần đầu tiên mà ông ta bày tỏ cảm xúc …Tiên ôm miệng cười khi thấy Vua đỏ mặt…
-Ngài đỏ mặt rồi đấy,có ý là ý gì?
-Không gì?
Vua bỏ ghì tay ông ta có vẻ ngại quay đi…Tiên tóm tay Vua…
-Tôi có thể tin ngài được không,rằng ngài k đối với tôi như một món đồ chơi,chơi xong thì vứt bỏ
-Nếu coi ngươi là món đồ chơi thì ta cũng có thể động vào rồi vứt bỏ,ta không cần phải cưới làm gì cả…
Tiên ôm lấy Vua
-Dù sao cũng lấy nhau rồi,nghe được câu này là ấm lòng rồi …
Vua quay lại ông ta cởi bỏ quần trong…cởi bỏ áo choàng bên ngoài…tay Vua bóp miệng Tiên rồi hôn cô…
Tôi từng nghe lời công chúa dặn lúc trước khi vào đây “ Giờ bố mẹ cô ở trong này rồi nếu cô không khéo họ sẽ chết,ngài ấy để họ gần cô cũng là để gây áp lực thế nên thay vì phản kháng cô phải chấp nhận,hãy giữ lấy trái tim Hoàng Đế để tồn tại “…
Tay Tiên bám lên chiếc rèm…cô khóc vì đau…Vua sờ tay lên môi Tiên xoa nhẹ
-Ta sẽ nhẹ hơn…
-A…huhu…( khóc bật tiếng)
-Sắp được rồi…
-Đau quá ,không thích đâu ạ…
Ông ta rất chuyên nghiệp từng động tác như hôn ,cách ông ta sờ lên ngực tôi …cách ông ta đưa vào nhấp từng chút…đến khi lọt được vào trong tôi thấy ông ta cười nhẹ…
-Tốt lắm còn nguyên…
-Tất nhiên rồi nếu k ngài giết tôi …
Vua cười nhẹ rồi ôm Tiên hôn lên môi cô…tay Tiên bám vào chiếc rèm bầu ngực nhấp nhô…cô đã hoàn toàn là người của Hoàng Đế…
Aki ngồi trong phòng nhấp trà cười nhẹ,hầu gái cận kề hỏi
-Thứ Phi Akiko người k buồn sao
-Sao mà phải buồn bốc ai thì người đó tới,đêm mai sẽ đến lượt ta thôi…
-Cô gái đó hôm nay cứu người quả là tốt
-Thế nên phải biết lợi dụng cô ta …
-Người có ý gì hay ạ
-Có rồi ,ngươi nghĩ ta thật sự muốn làm bạn với nó sao?
Aki cười lớn …
Sáng hôm sau khi tôi tỉnh dậy ,tôi đang nằm trong lòng Vua…ông ta khi ngủ gương mặt cũng như một đứa trẻ,từ vẻ bề ngoài đến chuyện chăn gối không ai nghĩ ông ta đã 60 tuổi …đêm qua tôi phải xin ,tôi nhớ rõ…
-Em mệt quá rồi ạ,hôm nay lần đầu nên em không có kinh nghiệm để lần sau được không ạ
Vua khựng lại
-Được nhưng phải để ta thoả mãn nốt
Tiên rùng mình khi nhớ lại Vua mãi không thể xuất ra vì quá khoẻ…cô bật dậy thì Vua kéo lại
-Chiều nay chúng ta sẽ đi ngắm hoa anh đào cùng nhau,được chứ?
-Được …được ạ…
Vua mở mắt xoa má Tiên rồi bật dậy lấy áo choàng lại…
-Hẹn gặp em vào buổi chiều
-Vâng hẹn người buổi chiều …
Tiên mỉm cười đột nhiên thấy hạnh phúc…cô ôm mặt cười lớn khi Vua đứng bên ngoài cửa lớn cũng nghe rõ ông ta cũng cười “ Đứa trẻ ngốc”
Chỉ có điều tôi không hiểu rằng ông ta k nhin
thấy gì nhưng luôn muốn ngắm hoa anh đào dù là 15 năm trước tôi quen ông ta tại lễ hội hoa anh đào cũng là lúc ông ta đang ngồi nhìn hoa rơi …có điều gì đó làm tôi sởn tóc gáy…!
Hoàng Hậu đi tới chỗ tổng quản
-Đưa cái này cho cô ta uống
-Thần k hiểu ý Hoàng Hậu
-Bà biết rõ ý ta mà,người khác ta ép uống được nhưng cô ta đang được sủng ái nên ta cần nhờ ngươi làm …
-Thêm con cháu cho hoàng tộc là điều các phi tử nên làm mà thưa Hoàng Hậu,nếu điện hạ biết sẽ k hay đâu ạ
-Bà doạ ta sao
-Thần làm việc tại Đông cung chỉ nghe lệnh Hoàng Đế thưa người…
-Được lắm rồi bà sẽ phải trả giá cho hành vi xấc xược hôm nay…
Hoàng Hậu rời đi Tổng quản mỉm cười “ Cuối cùng cũng xuất hiện cô gái mà ngay cả Hoàng Hậu cũng k dám động tới,nếu Tiên Phi có thai đó sẽ là chấn động hoàng cung này…người phụ nữ đầu tiên có con với Hoàng Đế”…

– [ ]

Yêu thích: 2.5 / 5 từ (2 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN