Cổ Mộ - Phần 8
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
655


Cổ Mộ


Phần 8


Tôi cảm thấy bản thân lúc này thật sự có cảm giác lâng lâng,không vui hẳn nhưng lại có cảm giác rất ấm áp…vậy là đêm qua tôi đã là người của ông ta,đã biết nếm mùi đàn ông trong suốt 25 năm cuộc đời.Tôi tự nhủ chỉ trao đời mình cho người đã cưới làm chồng,tiếc rằng người đàn ông này không phải của riêng tôi…
Tổng quản dọn giường,bà lột tấm khăn trắng lên rồi nhìn vệt máu…bà nói với người dưới
-Đêm qua Hoàng Đế đã động phòng với Tiên Phi trọn vẹn…
-Dạ vâng thần sẽ ghi chép cẩn thận …
Vị đại tổng quản già đi ra khu vực tắm ,bà ta thấy Tiên Phi đang được tắm dưới bể…bà cười tươi đặt ly trà bên cạnh
-Mời Tiên Phi dùng trà
-Cám ơn tổng quản nhé,trà rất thơm
-Vậy người cần gì cứ nói với tôi nhé
-Dạ vâng…
-Tiên Phi thật sự có phúc
-Sao tổng quản lại nói vậy
-Trong Hậu Cung có tổng là 27 cô gái được các quan chức dâng tặng Hoàng Đế mỗi dịp lễ,họ chỉ được gặp Hoàng Đế một năm một lần vào ngày sinh thần của Hoàng Đế còn lại đều phải ở trong hậu cung không được ra ngoài,không có chức sắc nên không được ở cung riêng.Có những cô gái từ khi trẻ đến lúc già vẫn chưa một lần được vua động tới…vì vậy tôi mới nói Tiên Phi may mắn
-Vậy tại sao k thả họ ra ngoài vậy
-Vì họ xác định vào đây một là được sủng ái hai là cô quạnh đến lúc chết…
-Biết đâu có ngày tôi lại giống như họ,ở đời không thể nói trước được điều gì cả tổng quản ạ
-Tôi tin Tiên Phi là một người thông minh và mạnh mẽ,người sẽ giữ được trái tim Hoàng Đế…
-Tôi sẽ cố gắng…
Tại chính điện…Vua cau mày khi nghe bên dưới báo …
-Nghe nói đợt tạo phản này có bàn tay của Thái Hậu tham gia
-Ngươi có bằng chứng không?
-Thần đang tìm bằng chứng…
-Ta cần bằng chứng để buộc tội chứ không phải là câu nghe nói
-Dạ thần sẽ tức tốc có kết quả trả lời Điện Hạ sớm nhất có thể…
Người khác bước lên báo cáo
-Thưa Điện Hạ bên Hồng Kong dân đang bạo loạn do chính quyền đang trong giai đoạn tranh chấp nên không ai kiểm soát…
-Việc này ta giao cho ngươi làm,kiểm soát bạo động sát nhập chính quyền,bên nào chống đối không nghe giết…
-Vâng thưa Điện Hạ…
Tại từ nghi cung nơi Hoàng Hậu sống ,Aki và Tiên đến để chào hỏi người đứng đầu hậu cung…
Aki đon đả “ Thần vấn an Hoàng Hậu ,chúc người mãi Thiên An”
Tiên cúi đầu “ Thần vấn an Hoàng Hậu”
Hoàng Hậu tỏ ra rất vui vẻ
-Đa lễ quá rồi hai em ngồi đi nào,từ giờ chúng ta là người nhà ,đã là người nhà rồi thì nên mở lòng với nhau nha ,có gì cứ tâm sự với ta
Aki cười nhếch mồm
-Ôi Hoàng Hậu thật là hiền hoà ,lúc đầu thần cứ sợ xa cách nên còn ái ngại
Tiên cười nhẹ không nói câu gì…Hoàng Hậu quay sang nhìn Tiên
-Nghe nói đêm qua em được bốc thăm,vất vả cho em rồi
-Dạ không sao,thần ổn ạ
-Ta vô dụng chưa thể sinh con nối dõi cho Điện Hạ ,các thị nữ trong hậu cung lại không được sủng ái thế nên đến giờ Điện Hạ vẫn chưa có con…giờ nhờ cả vào hai em…
Tiên cúi đầu tỏ vẻ ngại ngùng…Aki cười nhẹ…Sau khi Tien ra về Hoàng Hậu gọi Aki lại
-Aki này đêm qua Hoàng Đế bốc thăm tên cô đấy nhưng do con nhỏ kia đã thông đồng với tổng quản già bên Đông Cung ,thế nên họ đã đánh tráo…con nhỏ đó không phải dạng vừa nên cẩn thận…
-Aki xin ghi nhớ lời dặn của Hoàng Hậu ạ,thần xin phép…
Hoàng Hậu nhấp trà lên môi rồi cười nhẹ
“Để chúng tự cắn nhau có lẽ vui hơn ta ra tay,vừa được miếng mà không sợ bị tiếng,nhỏ Aki đó còn non và xanh lắm”
Aki đi ra khỏi cung cô ta nắm chặt tay nói với kẻ dưới…
-Biết là bà ta kích ta nhưng chắc chắn đó là sự thật,nếu vậy Hoàng Đế thật sự k để ý đến ta rồi…phải nghĩ cách nào đó kéo ông ta về bên càng sớm càng tốt…
-Thần có ý này thứ phi…
Tiên trở về nằm vật ra giường vẻ mệt mỏi …bố mẹ cô lo lắng nhất là mẹ Tiên hỏi dồn
-Sao rồi sao lại mặt ỉu xìu thế
-Con mệt mẹ ạ
-Động rồi à,ông ta động chưa
Tiên gật đầu mẹ cô cười nhẹ
-Lấy chồng phải làm chuyện đó là đúng rồi ,sau đó còn phải nhanh chóng có thai còn sinh con
-Mẹ có cách nào để khó có thai không ,con sợ có bầu lắm
-Con gái lớn đùng rồi lấy chồng phải sinh con chứ
-Trong nơi này mẹ biết ông ta có bao nhiêu vợ không?
-Kệ họ chứ,mình chửa là việc của mình,phải có đứa con mới ràng buộc nhau thật chắc được …
-Con k cần ràng buộc ,vì nếu ông ta đã không cần con thì con cũng không cần nữa
-Nói ngang như cua ,mẹ nói với con còn cảm thấy khó chịu thế mà con ăn nói với Vua thì có mà chết lúc nào không hay
-Mẹ ,có cách nào khó có thai không
-Tôi chịu…
-Mẹ…con k muốn có con sớm mà…
Công chúa bước vào bên trong…cô mỉm cười
-Tiên Phi đâu rồi,sao rồi
Mẹ Tiên đứng dậy nói với công chúa “ Nó đang bảo tôi làm cách nào khó có thai,công chúa nên nói chuyện dùm tôi”
Công chúa cau mày
-Tiên Phi sao lại nói vậy tội chết đấy
-Thì đúng là tôi sợ có bầu mà
-Sinh con cho chồng có gì mà sợ…càng nắm chặt anh trai tôi như vậy tốt hơn mà…cô nghĩ thiển cận quá nhé…
-Tôi nghĩ xa thôi…
-Tiên Phi không biết rằng anh trai tôi không muốn có con nên bất kì ai qua đêm anh tôi đều cho họ uống ngừa thai,tôi có hỏi tổng quản bên đó nói ngài ấy không cho cô uống chứng tỏ muốn có con với cô rồi …
-Thảo nào đến tuổi này vẫn không có con…sao ông ta kì quái vậy,không muốn có người nối dõi sao
-Anh tôi trước có vợ con đàng hoàng rồi nhưng vì cuộc chiến ngai vị bọn chúng hãm hại vợ con anh ấy ,chúng trói anh ấy rồi giết vợ con anh ấy ngay trước mặt anh ấy …
-Dã man vậy ( Tiên ôm miệng)
-Phải, để ngồi lên vị trí đó anh ấy đã mất mát rất nhiều dù cho ngay từ đầu Điện Hạ chưa hề muốn làm Vua,là Tam Vương con của thứ phi thấp kém nên không được ở trong Hoàng Cung mà sống lưu vong bên ngoài ,anh ấy đã đi học ở rất nhiều nước nên biết nhiều thứ tiếng,toàn là tốt nghiệp loại giỏi…cho đến ngày Thái Tử lên ngai vị bị đầu độc chết ,khi đó Tiên Đế thấy Tam Vương học vấn cao lại có hào quang của bậc quân vương nên gọi về…trên đường về Hoàng Cung thì vợ con anh ấy ở nhà bị chúng bắt cóc…chúng ép anh ấy quay về không được vào nhận lệnh Vua…khi anh ấy quay về thì như tôi đã nói vợ con anh ấy chết trước mặt anh ấy,hai đứa con một trai một gái…
-Có phải họ chết vào mùa hoa anh đào rơi không?
-Phải rồi,đúng vậy sao cô biết ,cũng ngay đêm đó anh ấy tự chọc mù mắt mình để sống trong bóng tối…Tiên Đế khi đó tức giận vì anh ấy tự phá huỷ đôi mắt mình…nhưng anh ấy nhất quyết không muốn mắt sáng trở lại nữa…
-Nỗi đau quá lớn khiến cho ông ấy k muốn nhìn thấy điều gì trên thế gian nữa…
-Thế nên cô phải thương anh tôi nhiều nhé,tôi là con của thứ phi không phải cùng mẹ nhưng anh ấy chăm sóc tôi còn hơn cả một người cha,với tôi Điện Hạ là người quan trọng nhất…
Nghe câu nói đó tôi lại thấy rất thương Vua…ông ta có lẽ rất đau khổ khi nhìn vợ con chết trước mặt mà không thể làm gì…ông ta là người đáng thương…
Dưới gốc cây hoa anh đào Vua đứng lặng lẽ ,hoa rơi đầy mái tóc ông ta…Bên ngoài Vua choàng chiếc áo măng tô dạ dài màu đen,bên trong mặc bộ vest đen,ông ta sờ lên thân cây hoa đào to nhất trong vườn hoa…cây hoa này hoa có nhiều màu rất kì lạ …k đơn giản chỉ là một màu hoa…
Trên thân cây khắc chữ “ Hoa cứ rơi,người cứ đợi”…
Tiên từ sau đứng nhìn Vua …Vua lên tiếng làm cô giật mình
-Đến rồi sao không lên tiếng
-À…tại đang mải ngắm hoa đẹp quá nên chưa lên tiếng…
Tiên chạy tới đứng cạnh Vua cười tươi
-Cười gì vậy
-Không ạ,lạnh quá thôi
-Mặc phong phanh
Vua với tay ôm Tiên từ sau rồi choàng áo của ông ta kéo lên ôm Tiên trong áo…
-Em có điều này muốn nói
-Nói đi
-Có khi nào ngài muốn mắt sáng trở lại không
-Để làm gì ?
-Để có thể nhìn thấy em
Câu nói rất hồn nhiên của Tiên khiến Vua khựng lại…ông ta đẩy Tiên ra
-Ta không muốn nhìn thấy bất kì điều gì nữa
-Kể cả em ngài cũng không muốn nhìn thấy
-Phải,ngươi đâu phải là điều gì đặc biệt,đừng đánh giá bản thân quá cao như vậy…
-Nói vậy tôi hiểu rồi ,tôi chỉ là muốn ngài nhìn thấy ánh sáng còn không nhất thiết phải nói mấy lời phũ vậy đâu…tôi xin phép
Vua tóm tay khi Tiên định rời đi
-Ta chưa cho phép thì ngươi không được đi đâu cả…
-Bỏ tay ra ,đến mặt tôi ngài còn k muốn thấy thì đứng cạnh nhau đâu có ý nghĩa gì…
-Ngươi đang muốn gì từ ta,muốn ta phải yêu hay thế nào ( vua nói mỉa mai)
-Bỉ ổi ,tôi chẳng cần gì cả kể cả ngay lúc này chia tay tôi không hối tiếc ,nếu không thể là gì của nhau thì giữ nhau chỉ làm cho trái tim cả hai thêm khép kín…
-Chia tay ?
Vua bật cười lớn vẻ ngạo nghễ mỉa mai…
-Phải tôi cũng cho ông những gì tôi có rồi …ông còn muốn gì nữa…
-Đây không phải nơi ngươi muốn vào là vào mà ra là ra…
-Tôi muốn chồng mình sáng mắt để có thể thấy tôi là sai ạ…
-Ta không muốn thấy cô nữa,đi đi…
-Ngài nhớ lời nói của mình đấy ạ…tạm biệt…
-Hổ Phách đưa cô ta ra khỏi cung
Hổ Phách ngạc nhiên : “ Dạ sao ạ,đưa Tiên Phi đi đâu ạ”
-Tống cổ cô ta ra khỏi đây,cô ta muốn đi đâu ta không quan tâm…
Tiên nghe thấy liền tức quay lại đáp trả
-Cám ơn rất nhiều cám ơn đã trả tự do cho tôi …
Vua quay lại
-Câm miệng ngươi còn dám đáp trả
-Tại sao tôi không thể đáp trả…tôi muốn thấy ông sáng mắt chuyện chỉ có vậy mà ông nổi đoá lên
-Ngươi là cái thá gì mà có thể yêu cầu ta
-Ông nói câu này là đủ hiểu rồi ,cứ sống trong bóng tối đi nơi đó có lẽ hợp với ông hơn đấy
Hổ Phách cau mày nhìn Tiên “ Kìa Tiên Phi “ ( Hổ phách lắc đầu ý đừng nói nữa)…
-Đưa đồ hỗn láo đó ra khỏi cung,ai đưa cô ta trở lại cung giết kẻ đó kể cả là công chúa
Tiên quay đi Hổ Phách gọi
-Tiên Phi mau xin Điện Hạ đi
-Tôi không sai gì cả ,dù sao tôi cũng muốn tự do…
Tiên quay trở về cô thấy đồ đạc đã được dọn sẵn…mẹ cô hỏi
-Lúc đi còn vui vẻ mà rốt cuộc có chuyện gì?
-Đi thôi mẹ ,chúng ta đi thôi…
-Sao con khóc nói cho mẹ biết đi
-Hoá ra cũng vậy thôi mẹ,khi họ có được mình rồi họ sẽ biện đủ lý do đuổi mình,con có làm gì quá đâu …
Công chúa tức giận đi vào “ Tiên Phi sao để đến mức này vậy,tôi nghe Hổ Phách nói rồi,tôi quên k dặn cô là không được đề cập đến đôi mắt của Hoàng Đế đó là điều tối kị”
-Tôi đi đây công chúa ở lại mạnh khoẻ
-Điện Hạ sẽ đi Hồng Kong đấy,sẽ đưa thứ phi Aki đi theo
Tiên cười mỉa
-Tôi hết giá trị rồi công chúa à…tạm biệt…
Tiên nắm chặt tay bước ra khỏi hoàng cung và tự nhủ lòng “ Không bao giờ tôi quay lại đây nữa,nhất định sẽ biến mất”…
– [ ]

Yêu thích: 2.5 / 5 từ (2 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN