Cốt Cách Chủ Mẫu - Phần 3
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
47


Cốt Cách Chủ Mẫu


Phần 3


Lâm gia hiện tại có tổng cộng ba người con trai lớn còn sống, là ông Hai, ông Ba và ông Năm. Còn một người con trai kế út nữa là ông Tư, nhưng ông ấy đã qua đời cách đây không lâu, để lại vợ và con trai nhỏ chưa thành niên.

Cậu Hai Thiên Phàm là con của bà Hai Lớn và ông Hai. Cậu Ba Thiên Phú và cậu Tư Thiên Phát là con của bà Hai Nhỏ và ông Hai. Cậu Năm Thiên Hạo và cô Sáu Thiên Nhi là con của ông Ba, bà Ba. Cuối cùng là cậu Bảy Thiên Đức, con của ông Tư quá cố và bà Tư. Về phần ông Năm bà Năm thì hiện tại chưa có mụn con nào, khả năng cao là hiếm muộn.

Lâm lão gia và Lâm lão phu nhân vẫn còn sống, hiện tại quyền lực vẫn nằm ở chỗ Lâm lão gia, ông cũng chưa có ý định sẽ để lại quyền thừa kế cho đứa con trai nào của ông cả. Mà có vẻ như, quyền thừa kế sau này sẽ rơi vào tay một trong mấy đứa cháu trai, chứ về phần mấy đứa con trai của ông, ông không chấm được đứa con nào là tài giỏi hơn người.

Quyền chủ mẫu hiện tại cũng nằm trong tay Lâm lão phu nhân, bà cũng giống như Lâm lão gia, cũng chưa chọn được đứa con dâu nào để giao lại quyền chủ mẫu. Có thể là ông Lâm bà Lâm đã bàn tính với nhau, sẽ theo dõi mấy đứa cháu trai và cháu dâu, sau đó lựa chọn giao quyền thừa kế và quyền chủ mẫu lại cho thế hệ này. Phải biết, quyền chủ mẫu và quyền thừa kế là hai quyền lực riêng biệt hỗ trợ lẫn nhau, mặc dù, quyền chủ mẫu vẫn sẽ bị quyền thừa kế áp chế phần nào. Nhưng trên thực tế, quyền chủ mẫu vẫn sẽ có quyền lực và đế chế riêng của mình, cũng rất khó để lật đổ được quyền chủ mẫu. Nếu như cả quyền thừa kế và quyền chủ mẫu đều rơi vào tay một cặp vợ chồng thì không còn gì để nói, là thống nhất thiên hạ, thống nhất Lâm gia, vạn phần tôn quý và quyền lực.

Mà thực ra cũng rất hiếm khi nào quyền thừa kế và quyền chủ mẫu tách riêng nhau, thông thường người chồng được hưởng thừa kế thì người vợ cũng sẽ giành được quyền chủ mẫu, đa số đều là như vậy. Nhưng trong sử tộc của Lâm gia ghi chép lại, cũng có một số thế hệ thừa kế, quyền thừa kế và quyền chủ mẫu là tách riêng, quyền lực phân chia thành hai ngả, không được thống nhất chung về một mối. Phải biết, Lâm gia có rất nhiều nhánh tộc con trên khắp cả nước, quyền chủ mẫu đôi khi còn bận rộn hơn quyền thừa kế rất nhiều. Đối với nữ nhân của Lâm gia, chỉ cần ngồi được vào ghế chủ mẫu thì cái gì cũng có, nếu thông minh hơn người, đôi khi còn chi phối được cả quyền thừa kế. Nói chung, cả quyền thừa kế và quyền chủ mẫu đều đem tới được quyền lực tối cao cho nam nhân và nữ nhân Lâm gia. Con cháu Lâm gia hiện tại đều đang cố gắng hết sức để thể hiện thực lực của mình, hy vọng sẽ được ông Lâm bà Lâm chấm chọn.

Mà nói đúng ra thì việc Lâm lão gia và Lâm lão phu nhân không muốn giao lại quyền thừa kế và quyền chủ mẫu cho con trai và con dâu đều có lý do cả. Bởi vì nếu trước kia ông Hai không có hai vợ thì có thể quyền thừa kế đã thuộc về tay ông ấy rồi. Không nói tới chuyện ông Hai có tài giỏi hay không, chỉ nói riêng tới chuyện bà Hai Lớn là một người phụ nữ thông minh, thêm cả nhà mẹ của bà cũng rất có quyền lực, nhiêu đó cũng đủ để Lâm lão gia và Lâm lão phu nhân giao lại quyền thừa kế và quyền chủ mẫu cho ông Hai và bà Hai Lớn. Tiếc là, bà Hai Lớn lúc ấy quá chậm con, gần như là hiếm muộn, mãi tới khi ông Hai đưa bà Hai Nhỏ đang có thai về nhà thì bà Hai Lớn mới phát hiện ra là đã mang thai cậu Hai. Sự tình lúc đó vừa éo le vừa rối rắm, kéo dài riết tới tận bây giờ lại càng phức tạp và khó xử hơn.

Chưa kể tới chuyện cậu Hai Thiên Phàm từ nhỏ đã luôn mang bệnh trong người, bà Hai Lớn một lòng muốn giữ mạng sống cho con, vậy nên cũng không còn quá nhiều tâm tư để tranh giành quyền chủ mẫu. Còn về phần bà Hai Nhỏ, mặc dù sinh được hai con trai, áp chế được bà Hai Lớn phần nào, thế nhưng Lâm lão phu nhân vẫn không đồng ý giao trao quyền chủ mẫu lại cho bà. Chuyện nội bộ của Lâm gia vẫn luôn khá rắc rối, nhất là quyền chủ mẫu, càng ngày càng khó giải quyết hơn. Chỉ hy vọng thế hệ cháu dâu sẽ xuất sắc và suôn sẻ hơn thế hệ con dâu, có như vậy, Lâm lão phu nhân mới có thể an tâm mà giao lại quyền chủ mẫu cho người xứng đáng nhất!

*
Bữa cơm tối hôm nay ở Lâm gia đặc biệt có đầy đủ thành viên trong nhà, ngay cả Tiểu Âm, cô gái xung hỉ của cậu Hai cũng được đặc cách ăn cơm cùng người lớn. Lâm lão gia và Lâm lão phu nhân nhìn thoáng qua tướng mạo đều là người có phúc trạch thâm hậu, tướng của hai người đều là tướng có mệnh quý, là vừa phú quý cũng vừa sống thọ. Đặc biệt trên trán hai người họ còn có vầng hào quang, chứng tỏ công đức rất nhiều, kiếp sau chắc chắn vẫn là một thân phú quý giàu sang.

Tiểu Âm cũng là chó táp phải ruồi mới có thể nhìn ra được số mệnh của vợ chồng Lâm lão gia, bởi hai người họ đã già, vầng sáng cũng rõ ràng như vậy, có là thầy bói dỏm cũng có thể nhìn ra được mệnh quý của cặp vợ chồng này. Còn nếu bảo Tiểu Âm xem vận mệnh cho tất cả những người đang ngồi ở đây thì cô chịu chết, không cách nào nhìn rõ ràng hết được. Thực ra, khả năng của Tiểu Âm đều đã bị hạn chế, cô chỉ có thể nhìn ra được một chút, mà những thứ cô nhìn thấy đều là do thiên phú bẩm sinh chứ không phải là do được bồi dưỡng mà thành. Vậy nên, có nhiều thứ, mặc dù cô thấy được nhưng lại không dám chắc và rất đỗi mơ hồ. Bởi phán đoán của cô đều dựa theo bản năng, không dựa theo một quy luật nào, vậy nên có đôi khi cô sẽ không tin vào những gì mà cô đang thấy.

Để ví dụ cho dễ hiểu, nếu như một người giỏi toán, vậy thì chỉ cần đưa ra đề toán, người đó có thể dễ dàng áp dụng công thức mà cho ra kết quả chính xác. Còn Tiểu Âm là trường hợp ngược lại, cô gặp được một đề toán, không cần biết công thức phức tạp của nó là gì, nếu hữu duyên, cô có thể đưa ra được luôn đáp án mà không cần phải giải chi tiết bài toán. Có điều, năng lực của cô cũng bị hạn chế, đối với những bài toán dễ thì có thể, gặp những bài toán khó thì chịu chết, cô rất mơ hồ khi phải cho ra đáp án của mình. Cũng giống như việc cô đoán vận mệnh của con người vậy, có khi nhìn vào đã rõ, có khi nhìn hoài cũng không thấy rõ được gì. Mà hầu hết là đều mơ hồ, vậy nên cô mới thường hay nói là do cô ngày trước không chịu học tập ông ngoại cô cho tử tế.

Nói chung, Tiểu Âm là có khả năng đặc biệt, khả năng này của cô đôi khi phải làm cho các bậc thầy bói toán hâm mộ tới mức sùng bái cô. Nhưng cũng có khi khả năng này lại khiến cho Tiểu Âm cảm thấy rất mệt mỏi và bất lực. Bởi thà là cô không biết gì sẽ tốt hơn gấp nhiều lần so với việc cô biết, nhưng lại biết không chính xác. Gặp ai cô cũng có thể mơ hồ nhìn thấy được chút gì đó về vận mệnh của họ, nhưng vấn đề quan trọng ở đây là cô sẽ luôn thấy mơ hồ, cũng không nhìn rõ được gì, là cảm giác mơ hồ rất đỗi bí bách và khó chịu. Đối với Tiểu Âm, việc đoán mệnh của một người nào đó đều tùy vào duyên, chỉ cần có duyên, cô chắc chắn sẽ nhìn thấy được.

Thực ra, khả năng đặc biệt này cũng đem tới cho Tiểu Âm rất nhiều phiền phức, mà phiền phức lớn nhất hiện tại cô phải đối diện đó chính là… vấn đề về mạng sống của cô!

Lâm lão gia nhìn quanh hết một vòng trên bàn ăn, ánh mắt ông dừng lại ở chỗ cậu Hai Thiên Phàm, ánh nhìn yêu thương có thể thấy rõ được, ông trầm giọng, nói.

– Bữa nay ông nhìn thấy thần sắc Thiên Phàm tốt hơn rất nhiều rồi, mấy khi nữa là có thể theo ông đi đánh cờ tướng, con nhỉ?

Thiên Phàm đối với ông nội yêu thương kính trọng có thừa, nghe ông hỏi, anh liền vui vẻ đáp lại lời.

– Con hẹn các vị trưởng bối vào một ngày không xa, nhất định sẽ thay ông nội báo thù.

Lâm lão gia khoái chí, ông cười ha hả, gật gù trông rất hài lòng. Ai cũng biết, cậu Hai nhà họ Lâm chơi cờ tướng chưa bao giờ thua một trận nào, làm cho Lâm lão gia nở mày nở mặt hết chỗ nói. Trước kia, chỉ cần Thiên Phàm khỏe là Lâm lão gia liền đưa cậu đi chơi cờ cùng hội bạn của ông, lần nào cậu cũng thắng, thắng nhiều tới mức tiếng tăm vang danh một vùng. Chỉ tiếc là sức khỏe của Thiên Phàm không tốt, vậy nên từ rất lâu rồi, cậu cũng không còn theo Lâm lão gia chơi cờ tướng nữa.

– Được vậy thì tốt quá còn gì. Gần đây lão Huý có một đứa cháu trai chơi cờ cũng rất giỏi, còn thắng được ông một trận. Thù này chắc phải nhờ con tới báo rồi, giúp ông lấy lại mặt mũi mới được.

– Dạ, tất nhiên là phải vậy rồi ông nội!

Lâm lão gia đang vui vẻ, vậy nên mọi người cũng phải vui vẻ theo, không khí trong phòng ăn thoáng chốc dễ chịu hơn rất nhiều. Có điều, bề ngoài là tươi cười đó, thế nhưng ẩn sâu bên trong, mấy ai là thực lòng vui vẻ thì còn chưa biết được.

Lâm lão phu nhân là người nhân hậu, đối nhân xử thế rất tốt, bà cũng thừa sức nhìn ra được sức khỏe của cháu trai cả Thiên Phàm tốt lên là nhờ cô gái xung hỉ Tiểu Âm. Vậy nên bữa nay bà mới đặc cách để Tiểu Âm xuất hiện ở chỗ này, lúc này cũng không kiệm lời mà khen ngợi Tiểu Âm vài câu. Bà hướng mắt về phía Tiểu Âm đang ngồi ở một góc riêng trong phòng ăn, bà nở nụ cười hiền lành, là thực lòng mà nói cảm ơn Tiểu Âm.

– Sức khỏe của Thiên Phàm tốt lên là nhờ hết vào cô gái xung hỉ, chuyện này là không được quên. Ngày sau, nhà họ Lâm sẽ không để cho cô thiệt thòi, thay mặt Thiên Phàm cảm ơn cô, sẽ thưởng cho cô thật tốt nhé, cô gái!

Tiểu Âm đang ngồi yên tĩnh trong gốc bàn của riêng mình, đột nhiên nghe Lâm lão phu nhân nhắc tên, lại còn được cảm ơn khen ngợi, cô quả thực có chút hết hồn, vội vàng đứng bật dậy để cảm ơn. Lúc này mọi ánh mắt trong phòng ăn đều đổ dồn về phía cô, cảm giác có hơi kỳ quái, thần sắc của Tiểu Âm cũng trở nên nghiêm túc hơn bao giờ hết. Cô ngẩng cao đầu, mặc dù hơi hoảng nhưng thái độ vẫn luôn rất vừa phải, điềm nhiên mà nói.

– Dạ cảm ơn Lâm lão phu nhân, giúp được cậu Hai là chuyện tốt, cũng là điều mà con nên làm, phu nhân và mọi người không cần phải khách sáo với con đâu ạ!

Lâm lão phu nhân vừa lòng về câu trả lời này của Tiểu Âm, thuận miệng, bà lại tiếp tục hỏi.

– Biết là vậy, nhưng vẫn nên cảm ơn cô một tiếng. Mà cô tên gì, tôi vẫn chưa biết tên của cô?

Tiểu Âm nở một nụ cười, vô thức mặt mày cô rạng ngời hơn một chút, cũng khiến cho người khác cảm thấy đỡ áp lực hơn khi nhìn cô. Tiểu Âm rõ ràng rất xinh đẹp, là kiểu nhan sắc như hoa quý nở trên núi cao, tinh khiết mà băng lãnh, xuất chúng một cách tự nhiên từ trong xương cốt. Chỉ có điều, người cũng như tên, trên người Tiểu Âm có một tầng âm khí nhàn nhạt đặc biệt, vậy nên mới khiến cho cô trở nên xa cách và bí hiểm trong mắt người đối diện. Bình thường những người tiếp xúc với Tiểu Âm đều thấy rất áp lực, đó là áp lực của hơi thở lạnh lẽo trên người cô, làm cho người khác có muốn gần gũi cũng không dám. Chỉ là lúc này khi Tiểu Âm thực sự vui vẻ, âm khí trên người cô liền nhạt bớt, cũng làm cho người khác có cái nhìn khác hơn khi nhìn thẳng vào mắt cô.

– Dạ, con tên là Th… Thanh Lan… tên thường gọi là Tiểu Âm ạ!

Lâm lão phu nhân gật đầu, cũng không kiệm lời mà khen ngợi.

– Thanh Lan… tên đẹp… người cũng rất tốt! Tiểu Âm thì nghe rất gần gũi và đáng yêu, tên khá là hay, sau này mọi người sẽ gọi cô là Tiểu Âm nhé!

– Dạ, con cảm ơn lão phu nhân đã khen!

Thiên Phàm cũng giống như những người đang ngồi trong phòng, ánh mắt anh vẫn luôn dừng trên người Tiểu Âm. Cũng không rõ người khác cảm thấy cô như thế nào, nhưng riêng anh, anh thấy cô rất xinh đẹp, tri thức và tính tình cũng rất tốt, rất hợp với anh. Đột nhiên lại có chút cảm giác tiếc nuối, vậy nên ánh mắt anh nhìn cô cũng trầm ngâm hơn một chút, thương hại hơn một chút…

Sau màn chào hỏi của Tiểu Âm, mọi người cũng không ai nhắc tới Tiểu Âm nữa, bữa cơm quay quanh những chuyện trong gia tộc hoặc những chuyện xảy ra trong Thành cổ. Mọi người nói chuyện với nhau rất vui vẻ, không khí đầm ấm chan hòa, không một chút gượng gạo.

Chỉ có điều, ẩn sau những gương mặt thiện lành này là những toan tính khó ai phát hiện ra được. Tất nhiên, cũng không phải tất cả đều có mưu tính riêng, chẳng hạn như gia đình nhỏ của ông bà Ba chẳng hạn, bọn họ đều không có tính toán tranh giành gì nhiều. Nhưng còn những người khác thì không chắc, đặc biệt là bà Hai Nhỏ, vợ thứ hai của ông Hai.

Suốt từ nãy tới giờ, bà Hai Nhỏ luôn quan sát và để ý tới Thiên Phàm và Tiểu Âm, cũng vừa vặn nhìn ra được ánh mắt thương xót của Thiên Phàm dành cho cô gái xung hỉ Tiểu Âm. Đột nhiên, trong đầu bà hiện ra một ý niệm, mà bà cũng rất hài lòng về ý nghĩ này của bà…

Nếu đã không thể ngăn cản được Thiên Phàm khỏe mạnh trở lại, vậy thì bà sẽ chuyển dời mục tiêu sang Tiểu Âm. Chỉ cần hạ được mẹ con Thiên Phàm, muốn bà làm cái gì, bà cũng dám!

Yêu thích: 3 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN