Cường đại nhân loại ma thú chi vương - Chương 4: Nghị sự tông tộc
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
132


Cường đại nhân loại ma thú chi vương


Chương 4: Nghị sự tông tộc


Băng Băng từ đó ở cùng Băng Thiên Trúc. Nàng nhìn qua Băng Băng thiên phú tu luyện so ra còn hơn nàng năm xưa nên rất yêu quý. Lại nói hôm đó, Băng Băng sau khi đạt được chấp thuận của Băng Thiên Trúc rồi thì trực tiếp quay lưng bỏ đi làm Băng Thiên Trúc vô cùng khổ sở. Băng Băng nói đáng lẽ ra là quay về từ sớm rồi, song nàng lại không muốn bản thân mình bị nói là không đủ thiên phú để đại trưởng lão chấp nhận nên kiên nhẫn ở lại. Sau khi đã chứng minh được bản thân kinh người thiên phú liền bỏ đi. Nàng trước giờ chưa từng bị như vậy loại thử thách, có chút sinh ra với Băng Thiên Trúc ác cảm. Đối với của nàng bá khí độc tôn này, Băng Thiên Trúc thật không có cách giải quyết. Cuối cùng, vẫn là Băng Thiên Trúc trước tiên với Băng Băng bỏ qua lãnh ngạo khí chất xuống nước với nàng.

Băng Băng ở lại tiểu trúc lâu cùng Băng Thiên Trúc tu luyện luôn, không quay về. Trước tiên, ở tại phục sư chức nghiệp tu luyện, Băng Băng phải cảm nhận linh hồn lực trong linh hồn hải, gom nó lại không cho phân tán. Một bước này không hề dễ dàng, tiêu tốn của nàng quả thật rất nhiều thời gian. Sau khi gom được linh hồn lực thành một tiểu cầu trong linh hồn hải, Băng Băng tiếp tục tập luyện đem nó sử dụng cho thành thạo. Nàng cũng không bỏ tu luyện nguyên lực, ngày ngày ngoài lo luyện tập khống chế linh hồn lực còn rất chăm chỉ hấp thu nguyên khí. Thời gian còn lại, Băng Băng không được tu luyện để tránh ảnh hưởng thể chất thì dạo quanh rừng trúc, cùng Băng Thiên Trúc một chút học qua kiến thức độc dược cùng thú vui cầm kì thi họa của nữ nhân.

Cứ như vậy trôi qua 1 năm, Băng Băng nhỏ nhắn một tiểu hài tử cũng dần dần lớn lên, thân thể phát dục với tốc độ cấp tốc, chiều cao tăng lên, khuôn mặt nhỏ nhắn bớt đi một phần non nớt ngây ngô, có thêm vài phần diễm lệ cùng khí chất bất phàm. Nhìn qua nàng vẻ bề ngoài cùng tuổi tác có chút bất đồng. Mà thời gian này, Băng Băng nguyên khí tu luyện đã đạt tới nguyên lực sơ cấp đỉnh phong, về tu luyện linh hồn lực đã đến nhất phẩm thành thục điều khiển linh hồn lực.

Lần này tại trong tộc có chuyện, thành ra triệu tập các đại trưởng lão. Băng Băng nhân dịp này cũng muốn đi theo về thăm phụ thân, tỉ tỉ cùng ca ca và của nàng một vài bằng hữu. Băng Thiên Trúc cũng không có từ chối, dẫn theo nàng quay về. Về tới trung tâm Băng giới, cũng là một cái thành thị sinh sống tộc nhân, Băng Thiên Trúc liền cùng Băng Băng tách ra. Sau đó Băng Thiên Trúc liền tới phòng nghị sự.

Tại phòng nghị sự, không gian một mảnh yên tĩnh. Các trưởng lão trong tộc đều đã có mặt đầy đủ, duy chỉ thiếu Băng Thiên Trúc. Băng Hàn tại chủ thượng chỗ ngồi chờ đợi không khỏi với nàng ta có chút bất đắc dĩ. Băng Thiên Trúc so với hắn thực lực hơn rất nhiều, mặc dù so với các trưởng bối trong tộc đang bế quan thì không có bằng nhưng tại chỗ này chính là cao nhất thực lực. Thế cho nên nàng như vậy trễ giờ, cũng là thường xuyên.

Lúc này Băng Lãnh Thiên mới bước vào, cùng với một số trưởng lão chào một tiếng. Băng Hàn nhìn xuống, lắc đầu.

-Thiên Trúc, ngươi lại như vậy tới muộn.

Băng Thiên Trúc cũng không đáp lời hắn, tới của mình chỗ ngồi. Băng Hàn thở ra một tiếng.

-Ngươi tới rồi thì chúng ta bắt đầu.

Băng Thiên Trúc gật đầu, Băng Hàn theo nàng như vậy thái độ cũng nghiêm túc.

-Băng vực tại đại lục là một trong ngũ đại tông phái. Trước giờ các tông phái đều là tổ chức tông phái đại chiến chọn đệ tử cùng so sánh thực lực. Băng vực nhiều năm không cử người tới, làm các thế lực có chút sinh ra phật ý. Bọn họ đối với Băng vực đang có ý liên thủ tiêu diệt. Cái này nên làm sao giải quyết?

Tại Tâm Lục khu vực, tọa lạc có ngũ đại tông phái gồm có nhất vực, nhị tháp, song cốc. Nhất vực, chính là Băng vực truyền thừa thượng cổ của một vị cường giả giao lại cho Băng tộc. Băng vực trước giờ luôn đứng trung lập, ít tham gia tranh chấp nên vị trí tại ngũ đại tông phái có chút ổn định.

Nhị tháp gồm Hỏa tháp và Tử Tinh tháp. Hỏa tháp là thế lực Hỏa tộc tự tạo dựng, đối với Băng vực luôn có cái nhìn không tốt. Nguyên do thời kì viễn cổ Hỏa tộc cùng Băng tộc có chút xích mích, mà từ xưa vốn thủy hỏa bất dung, Băng tộc không để ý đến. Mặc dù vậy, mấy lão gia hỏa cổ hủ tại Hỏa tộc thù cũ không chịu quên. Còn Tử Tinh tháp do một cường giả thánh giả làm nên. Ngày xưa tháp chủ Tử Tinh tháp tung hoành đại lục, nghe nói chuyên tâm tu luyện hỏa thuộc tính, là một luyện đan sư cực kì lợi hại.

Còn song cốc gồm có Linh cốc và Âm cốc. Tại linh cốc, chủ yếu là nam đệ tử. Đệ tử dụng kiếm, kiếm pháp của Linh cốc cực kì lợi hại. Âm cốc chủ yếu thu nạp nữ đệ tử, dụng nhạc khí. Nhạc khí chính là vũ khí của nhạc sư, dùng âm nhạc mà chiến đấu. Nhạc sư không tu luyện nguyên khí, song lại vô cùng lợi hại. Nhạc sư dùng linh hồn lực, lợi dụng âm thanh dẫn dắt linh hồn lực cùng sắc bén âm điệu đánh bại đối thủ. Hai thế lực này quan hệ vô cùng tốt, xem như đã là một rồi. Bởi cốc chủ hai này cốc chính là một đôi phu thê. Nghe nói năm xưa cốc chủ Âm cốc từng đánh bại cốc chủ Linh cốc. Cốc chủ Linh cốc gọi là Kiếm tôn giả. Hắn si mê Âm cốc cốc chủ vẻ đẹp cùng tiếng đàn nên theo đuổi, nàng lại đối của hắn kiếm pháp có chút yêu thích. Hai người hữu duyên, kết phu thê.

Mỗi năm, ngũ đại tông phái tổ chức đại chiến, cùng một số tông phái khác tại Tâm Lục so sánh thực lực, còn là lựa chọn đệ tử. Băng vực lúc trước cũng từng cử người tham gia, song chưa từng chọn đệ tử mà chỉ cùng các đệ tử cái khác thế lực tranh tài. Mấy năm nay, Băng vực không cử người đến đại chiến ngũ tông phái, nguyên nhân cũng là Tư Yêu năm xưa cái chết cùng Băng Băng liên hệ sinh ra đề phòng nên quên đi mất. Hiện tại do sự điều động của Hỏa tháp, tứ đại tông phái đang muốn liên thủ lật đổ Băng vực. Mặc dù Băng tộc cùng Băng vực nội tình thâm hậu, nhưng cũng không thể như vậy ngông cuồng đối đầu tứ đại tông phái còn lại.

Các trưởng lão trước tiên bàn bạc. Một số ý kiến cho rằng cứ như vậy đối đầu với tứ đại tông phái kia, số còn lại cho rằng nên cử người đi đến tham dự. Băng Phong trưởng lão hiện tại là Băng vực vực chủ, lúc này lên tiếng:

-Ta thiết nghĩ, nên cho người trong tộc đi đến đại chiến. Trong Băng vực một số đệ tử hiện tại mạnh nhất đều đang ra ngoài làm nhiệm vụ, không có người đại diện Băng vực đi được.

Lại có tiếng bàn tán. Trước giờ Băng vực đều cử đệ tử mạnh nhất đi, song lần này không có. Vậy không lẽ lại để trưởng lão trong tộc đi? Cái này không được a. Trưởng lão trong tộc thực lực cường đại, cử người đi đều không khỏi có chút hạ thấp họ. Băng Hàn nhìn không khí náo nhiệt, thở dài. Hắn hướng Băng Thiên Trúc nhìn tới. Nàng lại là ngủ gật a.

-Băng Thiên Trúc đại trưởng lão, ý của ngươi thế nào?

Băng Hàn cố tình gọi Băng Thiên Trúc. Nàng cũng không có mở mắt, nhạt giọng nói:

-Xa tận chân trời, gần ngay trước mắt. Băng Hàn, ta thấy của ngươi ái nữ Băng Băng đi là hợp lí nhất.

Các trưởng lão lúc này mới nhớ tới Băng Băng. Nàng trong tộc đã được định làm thiếu tộc trưởng, địa vị tự nhiên không thấp. Song nàng vẫn là tiểu hài tử, địa vị có chút không được tính toán. Như vậy, địa vị của nàng vừa cao lại vừa thấp. Còn thực lực, vẫn là không cần bàn cãi đi.

Thấy các trưởng lão đều có vẻ đồng ý, Băng Hàn cũng không nói gì hơn. Dù sao cũng không thể Băng Băng cứ như vậy ở tại Băng giới, nên ra ngoài có chút lịch lãm.

-Nếu các trưởng lão đều đồng ý, ta cũng không có ý kiến. Ngoài việc này ra, ta còn có một chuyện khác.

Mọi sự chú ý lại hướng tới Băng Hàn. Băng Hàn thở dài, nói:

-Mấy ngày trước, ta tại phần thiên trận pháp tiến vào muốn lấy một vài quả hải tâm độc tiên. Hải tâm độc tiên quả từ hải tâm độc tiên thảo là do xác chết của hải tâm độc tiên chết đi mọc thành, có độc. Vốn phần thiên cổ trận do các tổ tiên Băng tộc tạo dựng nên là để thanh từ độc tố đó. Thế nhưng hải tâm độc quả ta hái được, có kịch độc. Không chỉ là độc của hải tâm độc tiên, còn có số khác độc xuất hiện. Trong khu vực phần thiên cổ trận chỉ có hải tâm độc tiên, xuất hiện một cái khác độc có chút kì lạ. Điều này chứng tỏ tại phần thiên trận có vấn đề. Việc này nên giải quyết làm sao?

Tại phần thiên trận này, nhiều năm lưu trữ độc. Nếu như trận bị phá, độc khí tràn ra chính là một đại nạn a.

Băng Thiên Trúc đi ra từ ngái ngủ trạng thái, có chút thích thú lên tiếng:

-Để ta vào phần thiên trận. Độc trùng, ta có không ít hứng thú.

Băng Hàn nhìn qua, có chút do dự hỏi:

-Một mình ngươi?

-Đúng, một mình ta.

Tại trong phần thiên trận có không ít bẫy, hơn nữa muốn sửa chữa không thể chỉ có 1 người. Như hiểu của Băng Hàn suy nghĩ, Băng Thiên Trúc lên tiếng:

-Ta chỉ thăm dò mà thôi. Với 1 phục sư như ta thì vài ngàn con độc trùng cũng không đáng kể.

Băng Hàn nghe vậy có chút an tâm, dứt khoát gật đầu.

-Được, vậy theo ý ngươi.

Trong lúc tại phòng nghị sự như vậy tiếp tục sôi nổi một ít cái khác chuyện, Băng Băng lại là thảnh thơi dạo chơi. Đi lâu như vậy nàng vẫn không thấy Băng Tuyết cùng Võ Động a. Không lẽ đều bế quan cả rồi?

Đi thêm một đoạn đường thì Băng Băng nghe tiếng cổ vũ truyền ra từ phía trước. Băng Băng mới nhìn tới, thì ra là có tỉ thí. Trước mặt nàng là một cái đài tỉ thí, hình như này trận tỉ thí có chút quá hấp dẫn so với thường lệ đi?

-Trận này thật là hay a.

-Ngươi nói Võ Động chỉ dùng một tay cùng Băng Tuyết đấu là ai thắng?

-Cái này ngươi nói thật khó đoán. Băng Tuyết đạt đỉnh phong nguyên thần, còn Võ Động thì là bán bộ địa nguyên cảnh giới. Cách biệt hình như cũng không lớn, mà hắn lại chỉ dùng một tay.

-Có điều như vậy hình như Băng Tuyết chưa từng thắng Võ Động đi?

-Đúng là như vậy. Tên này đúng là biến thái.

-Băng Tuyết, cố lên a!

Nghe đám người truyền ra tiếng bàn tán kinh dị, cước bộ của Băng Băng lúc này mới dừng lại, ánh mắt quét qua giữa sân, dừng lại tại hai người đang đánh nhau. Đúng là Băng Tuyết cùng Võ Động.

Băng Tuyết một cước đá tới, Võ Động thân hình đột nhiên hướng bên trái bước sang từng bước. Những bước nhỏ này, cũng có chút quỷ dị không ngờ lại có thể đem công kích của Băng Tuyết bỏ ra sau. Mũi chân điểm nhẹ vào trên nền đá, Võ Động chậm rãi lộn vòng một cái, hóa giải đi kình lực phản chấn. Hắn lại xoay người, tung ra một quyền cách không rồi nhàn nhạt nhìn Băng Tuyết lui hơn mười bước, cuối cùng một chân bước ra khỏi sân đấu.

-Tiểu Tuyết, muội lại thua rồi.

Băng Tuyết tâm tình tự nhiên không vui, bực dọc tiến lại gần hắn. Võ Động ha ha cười, vẻ ngoài quả thật có chút tiêu sái. Băng Băng dưới đài nhìn hắn vẻ mặt, có chút bất đắc dĩ lên tiếng:

-Động ca, Tuyết tỉ.

Lúc này người ta mới chú ý đến nữ nhi không biết từ lúc nào đã đứng đó. Nàng vận thanh bào có diễm lệ đường vân hoa tuyết, vẻ ngoài xinh đẹp vẫn còn chút non nớt song lại toát ra khí chất bất phàm. Võ Động thấy nàng, nhíu mày một chút lại nhận ra.

-Tiểu Băng? Ngươi sao lại ra bộ dạng này?

Băng Băng một năm trước vẫn là một tiểu hài tử nhỏ bé đáng yêu a. Bây giờ lại ra một chút thiếu nữ hình dạng, có chút khó tin. Băng Băng chỉ ha ha cười. Băng Tuyết có chút không vui nói:

-Nha đầu, ngươi tại sao lại gọi Động ca trước?

-Tiểu Tuyết, ngươi tại sao cái này cũng so đo?

Võ Động bất đắc dĩ lắc đầu. Ba người gặp nhau còn chưa kịp nói cái gì liền có 1 nam nhân đi tới.

-Đại tiểu thư, nhị tiểu thư, Võ Động, tộc trưởng có việc tìm ba người.

-Tìm bọn ta?

Nam nhân gật đầu. Băng Băng ba người nhìn nhau, liền quay đi.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN