Cuồng Mãnh Minh Phu Đừng Làm Bậy
Chương 28: Ngàn Vạn Đừng Vén Khăn Đội Đầu
Ngay tại lúc tôi sang sững sờ, một bàn tay đặt lên vai của tôi, vỗ thật mạnh, dọa tôi tim đập mạnh, lập tức nghiêng đầu nhìn.
Viên Doanh: “Tình Thiên, mình tìm cậu nửa ngày, cậu ở hậu viện làm gì vậy?”
Tôi: “Nội của cậu bảo mình tới, đi trừ bỏ quỷ khí trên người.”
Nói xong, tôi nghiêng đầu nhìn gà trống, máu của nó chảy đỏ tươi không ngớt.
Viên Doanh: “Lúc cậu ở hậu viện, cửa lớn ở tiền viện tự nhiên kêu bang bang bang, nội mình ở bên ngoài đốt bùa. Hôm nay chúng ta có trận ác chiến!”
Nghe thấy hai từ ‘ác chiến’ mắt của tôi lập tức trừng lớn, trái tim lần nữa kịch liệt nhảy lên. Tôi một phen túm lấy Viên Doanh, vội vàng nói.
Tôi: “Có bao nhiêu nguy hiểm, liệu có liên lụy tới mọi người không? Mình vừa mới…”
Viên Doanh: “Vừa mới làm sao vậy?”
Tôi: “Gà trống này là chết thay mình, vì trừ quỷ khí mà mình bị lây nhiễm. Không lâu trước Dị Tư Ẩn đã tới hậu viện.”
Viên Doanh: “Cái gì? Anh ta vào đây rồi? Anh ta cư nhiên vào rồi? Anh ta nói gì với cậu?”
Tay của tôi bị cô ấy nắm ngược trở về, đợi tới khi buông ra, tay bị nắm thành một ngấn đỏ.
Tôi: “Anh ta nói với mình, nếu gả cho học trưởng, đêm nay học trưởng sẽ chết. Viên Doanh, nội của cậu đã đốt bùa mà anh ta vẫn có thể vào được, anh ta lợi hại hơn so với tưởng tượng của chúng ta, nếu không, chúng ta bàn bạc kĩ hơn?”
Chính tại lúc này một đạo âm thanh cứng cáp vang lên.
Viên nãi nãi: “Còn bàn bạc thì cái mạng của cháu cũng không còn, ta vừa ở tiền viện làm phép, hậu viện cũng đã đốt bùa, nha đầu, mau mặc giá y.”
Tay của tôi bị Viên Doanh kéo, tôi lại lần nữa đi vào phòng của Viên nãi nãi. Lần này tôi thuận lợi mặc lên bộ giá y có chứa đàn hương của đạo gia.
Viên nãi nãi đem tôi tới trước gương trang điểm, tự mình giúp tôi vấn tóc.
Viên Doanh: “Thật đẹp, búi tóc này con thấy qua rồi, là thời kì dân quốc rất thịnh hành, kết hợp với giá y này thực phục cổ.”
Viên nãi nãi: “Bạn học này của con là mỹ nhân tiêu biểu, thích hợp phục cổ, không trách được nam quỷ muốn cướp, có hơi thở cổ điển của nữ nhân chí âm, là vật đại bổ!”
Nghe thấy ba từ cuối cùng, mí mắt của tôi giật giật.
Viên Doanh: “Tình Thiên, cậu đừng sợ. Con chó cái đen nhà hàng xóm bên cạnh là chết già, mình đã xin một ít máu về, thứ này đối phó với quỷ có tác dụng rất tốt!”
Máu chó đen đặc biệt sát quỷ, cái này tôi biết, ngày trước trong chuyện cũ có nghe qua. Lúc đó tôi cảm thấy rất buồn cười, trên thế gian này làm gì có quỷ?
Mà hiện tại, tôi bị báo ứng rồi.
Viên nãi nãi: “Nha đầu, ra đây, tiểu tử đó đã chuẩn bị xong rồi. Tiểu Doanh Tử, giúp cô bé đó đội hồng sa, đi!”
Một tiếng hạ xuống, tôi nghe thấy tiếng Viên Doanh cười hì hì. Không bao lâu, trên đầu của tôi được đội lên một tầng vải đỏ, trong nháy mắt tầm mắt không thấy rõ.
Tay của tôi bị kéo, tôi nghe thấy tiếng cười của Viên Doanh. Tôi bước ra ngoài, một đường đi theo cô ấy. Tôi không biết ở đâu, thẳng tới khi tôi bước qua chậu than, nhìn thấy một đôi giày đen.
Viên Doanh: “Học trưởng, Tình Thiên nhà chúng ta giao cho anh rồi, anh nhất định phải bảo hộ cô ấy, thương yêu cô ấy!”
Hướng Lăng Khiêm: “Nhất định.”
Một bàn tay to ấm áp nắm lấy tay tôi, hơi hơi dùng lực, tôi bị kéo tới bên cạnh anh ấy, cùng anh đi về phía trước.
Hướng Lăng Khiêm: “Hôn lễ kiểu Trung Quốc, Viên nãi nãi ngồi ở tọa thượng.”
Tôi khẽ dạ một tiếng, cùng anh ấy vượt qua bậc thềm, đi vào bên trong.”
Một âm thanh cao lượng vang lên ‘nhất bái thiên địa, nhị bái cao đường, phu thê giao bái’.
Cước bộ của tôi vừa chuyển, cùng học trưởng giao bái. Chính ở lúc này, cuồng phong chợt khởi, khăn đội đầu của tôi bị thổi suýt chút nữa thì rơi xuống sàn.
Viên nãi nãi: “Nha đầu, ngàn vạn đừng vén khăn đội đầu, nắm chặt tay của Hướng Tử. Hai đứa ở đây, một tấc cũng không rời, tuyệt đối không được tách ra!”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!