"Hạnh ngộ, Nhạc Phong Đại Tiên. "
Lần gặp sau cùng ấy, hắn đã tự nhủ với mình chắc chắn sẽ không bỏ qua nàng một lần nào nữa.
Vậy mà đến cuối cùng, hắn vẫn không đủ sức giữ nàng lại.
Không đủ can đảm để níu kéo nàng.
Không đủ can đảm để nói cho nàng biết sự thật.
Không đủ can đảm để nhìn nàng chịu tổn thương.
"Thà để ngươi cả đời hận ta, còn hơn cả đời hận mình. "
Bật cười khinh miệt, tự nói với mình trước đây đâu có như vậy...
Khuynh Tuy hoa nở bốn mùa.
Nam Cương mưa rơi không dứt. Mưa rơi ngoài trời hay trong lòng người...?
Lời văn đã cạn, mực cũng đã khô, đầu bút gác nghiêng đơn bạc. Sau nhân thế giấu tiếng thở dài chẳng ai biết.
Hai vực Thiên Nhai, khó gặp lại người.
(Truyện hoàn toàn là sản phẩm tưởng tượng, cũng có xuất hiện những nhân vật trong truyền thuyết, nhưng OOC hoàn toàn thuộc tác giả, không liên quan cũng như không có ý xuyên tạc phạm trù duy tâm. Hãy ủng hộ và suy nghĩ trước khi bình luận)
Bạn đang đọc truyện Đãi ngộ lớn nhất của Thiên Mệnh tại
https://webtruyenfreez.com/. Chúc các bạn online vui vẻ.