Đại Thần, Em Muốn Sinh 'Khỉ Con' Cho Anh - Chương 57
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
106


Đại Thần, Em Muốn Sinh 'Khỉ Con' Cho Anh


Chương 57


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Thanh Hưng

Buổi tối về đến nhà, Đường Viên và Dung Giản cùng nhau ngồi chung trên mặt thảm trong phòng trẻ, dựa theo sách hướng dẫn mà làm đồ chơi mới trên giường trẻ cho Bịch đường.

Đồ chơi hình khỉ con cô mua để treo trên giường cho Bịch đường thoạt nhìn rất đáng yêu, nhưng làm lại tương đối phiền toái.

Nhìn Dung Giản cau mày nghiêm túc xem sách hướng dẫn, trong lòng Đường Viên sinh ra một tia vui vẻ, trong lĩnh vực đồ thủ công này nữ sinh vẫn luôn là rất có thiên phú.

Lần này, rốt cuộc cô cũng có thể hãnh diện trước mặt Dung Giản rồi!

“Dung Giản, anh nhìn em đây… Em dạy anh!” Đường Viên nói xong thì cứ theo hình dáng trong sách viết, “Roẹt roẹt” một cây kéo cắt dọc theo miếng vải ka-ki, cắt ra một đường cong không có chút hình dáng nào.

Đường Viên: “……”

Cô cắt rất nghiêm túc, Dung Giản xem cũng cực kỳ nghiêm túc.

Vừa ra tay lập tức cắt hỏng, cộng thêm cảm nhận được ánh mắt của Dung Giản, Đường Viên nhất thời khẩn trương, càng khẩn trương tay càng run, trên tay cô vừa dùng lực, cây kéo đã cắt ra một lỗ hổng lớn trên tấm vải.

Đường Viên muốn vùi mặt vào trong đống vải bông: “Anh vẫn là đừng nhìn em thì hơn.”

“Ừ.” Dung Giản tiếp tục chuyên chú xem sách hướng dẫn.

Sau khi phá hủy không ít vải, rốt cuộc Đường Viên cũng cắt được hình dáng tương đối giống khỉ con, chỉ cần (di.da.l.qy.do) dán những mảnh vụn của tấm vải lên, làm thêm mặt và nơ của khỉ con, quần áo các loại, sau đó đính thêm trân châu bông vải là tốt rồi.

Đường Viên chân tay vụng về cắt một chiếc nơ mini dán vào trên người khỉ con, cô âm thầm cảm thấy may mà Bịch đường là một bé trai, nếu không cô còn phải làm váy cho con khỉ nhỏ rậm rạp rối bù này, suy nghĩ một chút đã cảm thấy muốn chết.

Cô và Dung Giản làm một đêm, trên mặt thảm chất đầy bán thành phẩm khỉ con, cùng rất nhiều miếng vải màu sắc khác nhau.

Bịch đường từ từ tỉnh giấc ngồi ở trên người Dung Giản, như hoa hướng dương quay đầu lại nhìn Đường Viên, không chớp mắt nhìn khỉ con trong tay cô.

Đường Viên cầm chuối tiêu Dung Giản làm lật qua lật lại nghiên cứu, “A a”, ở đối diện ánh mắt Bịch đường sáng lên, muốn.

“Cho con chơi.” Đường Viên lấy con khỉ nhỏ đeo chiếc nơ màu xanh lá cô mới vừa làm xong trên thảm trải nhà lên thả vào trong tay Bịch đường cho bé chơi, tay nhỏ bé của Bịch đường siết thật chặt thân thể khỉ con đưa tới trong miệng mình.

“Không thể ăn!” Khỉ con cô thật vất vả mới làm được đấy!

Đường Viên quỳ thẳng người muốn ngăn cản bé, nhưng vừa đứng lên cả người cô đã bổ nhào về phía trước thiếu chút nữa là ngã quỵ, may mà Dung Giản tay mắt lanh lẹ ôm cô vào lòng.

Cô một tay ấn lên thảm khó khăn lắm mới ổn định lại thân thể, Dung Giản cũng không buông tay, ngược lại chau mày: “Em tới ngồi trên người anh nhé?”

“……” Đường Viên đỏ mặt: “Không cần.” Đó là vị trí của Bịch đường á!

Ngón trỏ thon dài của Dung Giản chỉ chỉ chỗ trống trên đùi anh, trầm giọng nói: “Em lại đây ngồi, anh dạy em.” Anh nói xong lại liếc nhìn khỉ con trong tay cô.

Đường Viên siết con khỉ kia xấu hổ cực kỳ. Cô bận rộn làm cả một đêm, vậy mà chỉ làm ra hai con khỉ con 

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN