Dâm Đế Phục Thù - Chương 25: Thiên địa nghịch lôi quyết
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
256


Dâm Đế Phục Thù


Chương 25: Thiên địa nghịch lôi quyết


– Hì hì tỷ không cần phải lo lắng dù sao chủ nhân cũng không phải là chưa thấy.

Hai nàng đè Ngọc Li xuống giường Liễu Yên Nguyệt lập tức ngồi lên bụng của nàng hai tay bắt đầu cởi y phục, Trần Tiểu Linh tiến đến cuối người hôn xuống đôi môi đỏ mọng của Ngọc Li.

– ô… ô…

Ngọc Li bị hai nàng khiêu khích cơ thể dần có phản ứng hai tiểu hồng đào ngạo nghễ vương cao đào nguyên bắt đầu động nước, Yên Nguyệt một tay hái đào một tay cởi y phục của mình eo nhỏ không ngừng nhúng nhảy khóe miệng khẽ rên rỉ, Tiểu Linh rời khỏi đôi môi Ngọc Li nàng nhìn vị thánh sứ thường ngày lạnh lùng bị mình hôn đến hai má đỏ ửng đôi mắt động nước trong lòng dâng lên một tia đắt ý khóe miệng khẽ cong lên nàng đi đến sao lưng Yên Nguyệt cởi phần y phục còn lại bên dưới.

– Ân… hai muội… ngừng a…

Yên Nguyệt nhìn nữ nhân bên dưới rên rỉ liền cuối người hôn xuống chiếc lưỡi nhỏ tiến vào bên trong hai tay liên tục bóp lấy bộ ngực to lớn của Ngọc Li đầu ngón tay liên tục khiêu khích tiểu đào, Tiểu Linh ở phía sao liếc nhìn hai người hai tay đặt lên hai đùi của Ngọc Li khẽ banh ra ánh mắt nàng nhìn chằm chằm vào vùng đào nguyên động nước phía trước đôi môi tiếng đến khẽ hôn lên.

– Ân… aaa…

Ngọc Li cảm giác trong đầu trông đầu trống rỗng cảm giác sung sướng truyền đến như linh hồn đang phiêu lãng chính tầng trời hai tay nàng vòng qua phía sao ôm chặc lấy Yên Nguyệt đôi môi nhiệt tình đáp trả, ba người liên tục quấn lấy một lát sao Ngọc Li hét lên một tiếng dòng nước ấm từ bên trong cơ thể nàng bắn ra.

– A… khục… khục…

Trần Tiểu Linh ngẩn đầu không ngừng ho khan gương mặt nhỏ dính đầy nước ánh mắt u oán nhìn Ngọc Li.

– Thánh sứ tỷ tỷ tại sao bên trong cơ thể tỷ lại có nhiều nước như vậy?

Ngọc Li nghe nàng hởi gương mặt càng kiều diễm động lòng người.

– Còn không phải tại hai tiểu tinh linh các người sao?

– Không liên quan đến Yên Nguyệt bên dưới là do Tiểu Linh tỷ tỷ phụ trách a.

Tiểu Linh nghe Yên Nguyệt nói liền không phục chu đôi môi nhỏ.

– Vậy chúng ta đổi chỗ.

– Được a.

Yên Nguyệt nghe nàng nói con ngươi đen nhánh đảo một vòng liền đồng ý nàng rời khỏi người Ngọc Li để Tiểu Linh thay thế, bản thân tiến xuống phía dưới, Tiểu Linh nhìn vị thánh sứ trước mặt khóe miệng khẽ cong lên lần này nàng nhất định phải cho tiểu nha đầu Yên Nguyệt bị sặc chết.

– Thánh sứ tỷ tỷ chúng ta tiếp tục.

Nàng nói cong liền cuối xuống hôn đến, Ngọc Li vừa đạt cao trào thân thể vô cùng mẫn cảm cũng không phản khán lại còn nhiệt tình đáp trả, Liễu Yên Nguyệt ngồi phía sao ngắm nhìn đào nguyên hai người một cái rậm rạp một cái xanh tươi đôi môi nàng tiến đến hôn lấy khu rừng nhiệt đới kia chiếc lưỡi nhỏ đảo qua bên ngoài vài vòng liền xâm nhập vào bên trong một tay của nàng lặng lẽ tiến đến khu đào nguyên còn lại.

– Áaaa… ân… ngô… aaa…

Tiểu Linh bị Ngọc Li hôn đến mờ mịt cảm giác sung sướng lang tràn khắc cơ thể hai tay vương tới bóp lấy bộ ngực sung mãng của Ngọc Li khóe miệng không ngừng rên rỉ, Yên Nguyệt cảm thấy đầu lưỡi cùng ngón tay đột nhiên bị kẹp chặc nàng liền ngồi dậy từ bên trong giới chỉ lấy hai cây long đầu to lớn kích cỡ giống hệt tiểu đệ của Lâm Thần nàng nhìn hai khu đào nguyên trước mặt đang không ngừng rung rẫy khóe miệng khẽ cong lên mỗi tay một quy đầu nhấm thẳng đâm đến.

– Áaaa……

– Áhhh…..

Hai tiếng kêu thảm thiết vang vọng khắp căn phòng.

– Yên Nguyệt muội… muội…

Trần Tiểu Linh cảm thấy như linh hồn rời đi toàn thân vô lực đầu óc trống rỗng thân thể liên tục co rút u oán nhìn Yêu Nguyệt bên dưới cơ thể nàng, Ngọc Li thánh sứ hai mắt khép hờ khóe miệng chảy ra một tia dịch thủy vô cùng dâm đãng, Liễu Yên Nguyệt nhìn hai vị tỷ tỷ đều đạt đến cao trào hai tay bắt lấy thủ pháp thi triển định thân thuật giữ lấy thân thể hai người sao đó nắm lấy quy đầu phía dưới tiếp tục tấn công.

– Yên Nguyệt… a… đừng động… á.

– Hai vị tỷ tỷ hôm nay để Yên Nguyệt hầu hạ hai người.

– Á… Yên Nguyệt… ân… tha cho tỷ… a.

Bên dưới cơ thể truyền đến cảm giác hưng phấn hai nàng chỉ có thể ôm lấy nhau liên tục rên rỉ một lúc sao hai tiếng thét lại vang lên khắp căn phòng, Lâm Thần rời khỏi phòng thần thức đảo qua chỗ ba người Ngọc Li nhìn thấy hai nàng đang bị Yên Nguyệt hành hạ mày kiếm khẽ nhíu lại.

– Tiểu nha đầu này không ngờ có thể vượt cấp chiến đấu.

Lâm Thần quan sát ba nàng một lúc khóe miệng khẽ cong lên một tia âm dương chân khí từ đầu ngón tay hắn bay thẳng đến tiến vào cơ thể ba nàng, Ngọc Li cùng Tiểu Linh cảm thấy cơ thể không còn bị chế trụ liền ngồi dậy, Liễu Yên Nguyệt đang hưng phấn đột nhiên cơ thể bị định trụ đang lúc không biết chuyện gì xảy ra lại nhận được hai đạo sát khí khủng bố hướng về phía mình gương mặt nàng lập tức nở nụ cười thiên sứ.

– Hì hì hai vị tỷ tỷ lúc nảy Yên Nguyệt hầu hạ hai người có thoải mái không?

Tiểu Linh cắn răng rút cái thứ bên trong cơ thể ra hai mắt hiếp thành một đường nhìn vị tỷ muội tốt của mình.

– Vừa rồi đúng là rất thoải mái nên tỷ quyết định sẽ trả ơn cho muội.

Liễu Yên Nguyệt nhìn cái thứ to lớn trên tay Tiểu Linh lắc đầu như cái trống.

– Không cần… không cần hầu hạ hai tỷ là việc muội nên làm a.

– Không được nếu như chủ nhân biết nhất định sẽ nói hai người bọn tỷ ăn hiếp muội a.

Tiểu Linh không đợi nàng phả ứng liền nhào tới đè nàng xuống.

– Không cần… á.

– Ngọc Li tỷ tỷ bên trên giao cho tỷ muội sẽ phụ trách bên dưới.

– Ân.

– Không cần hai vị tỷ tỷ tha cho muội áaaa….

Lâm Thần tiến vào bên trong phòng của Tố Lôi nhìn nàng ngồi trên giường vận công khí tức bình ổn thương thế hắn là đã khỏi 7, 8 phần.

– Tố Lôi tham kiến chủ nhân.

– Lần này người làm rất tốt.

Hắn tiến lại gần nàng cánh tay khẽ động một luồn ánh sánh tiến vào bên trong cơ thể Tố Lôi.

– Chủ nhân đây là…

Tố Lôi sắc mặt có chút tái nhợt nàng vẫn còn nhớ rõ nỗi đau khủng khiếp của hóa thú huyết.

– Đây là một số công pháp lôi hệ mà ta vô tình lấy được xem như là ban thưởng cho người.

Nàng nghe hắn nói trong lòng nhẹ nhõm còn về công pháp lôi hệ một thiên tài thánh lôi tông như nàng không thiếu.

– Người cứ từ từ lĩnh ngộ nếu gặp khó khăng có thể đến tìm ta.

– Vâng.

Lâm Thần tìm một chỗ ngồi xuống ánh mắt một tay cầm lấy chung trà.

– Tên tôn giả đi chung với người có thân phận như thế nào.

– Hắn ta tên Trình Hạo là đệ tử của tam trưởng lão.

Tố Lôi vừa nói ánh mắt lén nhìn nam nhân ngồi trước mặt lúc trước nàng là thiên tài ngoại trừ lôi chủ cùng mấy vị trưởng lão những tên còn lại nàng không hề để vào mắt, Lâm Thần liếc nhìn nàng khóe miệng khẽ cong lên.

– Đúng rồi ta hình như vẫn chưa biết sư phụ của người?

– Thuộc hạ là đệ tử của nhị trưởng lão bên trong thánh điện danh xưng Bạch Liên tiên tử.

Lâm Thần đặt chung trà lên bàn bên trong ánh mắt lóe lên hai đạo u quan mờ nhạt.

– Thương thế bên trong cơ thể của người tạm thời bị ta phong tỏa, người tạm thời ở đây vài ngày khi nào khôi phục liền đến gặp ta.

– Thuộc hạ tuân lệnh.

Tố Lôi nhìn Lâm Thần rời đi cơ thể lập tức thả lỏng ở trước mặt nam nhân này nàng không thể có nổi nữa điểm kiêu ngạo thật giống như một phàm nhân đứng trước mặt một vị thần.

– Hắn thật sự là thần sao?

Nàng khẽ thở dài nhắm mắt lại bắt đầu vận công, bên trong đầu nàng xuất hiện bốn bộ công pháp lúc nãy Lâm Thần truyền vào Tố Lôi vừa đọc sơ qua một bộ ánh mắt tràn đầy sợ hãi.

– Khống lôi quyết thật sự là khống lôi quyết?

Tương truyền tu sĩ khi luyện thành có thể mượn lôi lực thiên địa tấn công định nhân uy lực có thể sánh ngang thiên kiếp nàng càng đọc nội tâm càng kích động sao khi lấy lại bình tĩnh hai mắt nàng tỏa sáng nhìn qua ba bộ còn lại.

Lâm Thần rời phòng Tố Lôi đi đến một góc bên trong thần lô đỉnh ý niệm khẽ động trước mặt hắn hiện ra hơn trăm mãnh bát quái đồ khác nhau, hai tay hắn liên tục bắt thủ ấn, bát quái đồ phía trước bắt đầu di chuyển hơn trăm mãnh ghép lại tạo thành một bát quái đồ to lớn.

– Mở.

Hai mãnh âm dương tách ra khung cảnh bên trong dần hiện lên trước mặt.

– 10 vạn năm trôi qua vẫn có một số thứ không thay đổi.

Phía trước Lâm Thần là một cung điện xoa hoa đến cực điểm kì trân dị bảo không thiếu thứ gì, hắn liếc nhìn qua những thứ trước mắt khẽ thở dài một hơi năm xưa các nàng đều là thiên chi kiêu nữ sao khi đi theo hắn tất cả mọi thứ đều để ở nơi này chờ ngày hắn chứng đạo lấy ra dùng, mỗi một vật nơi đây điều là do hắn cùng các nàng đi khắp Nộ Long tiên giới tìm về bên trong mỗi bảo vật chính là tình yêu của các nàng dành cho hắn đến khi hắn chứng đạo liền mượn sức mạnh của thần lô đỉnh sao chép lại toàn bộ, Lâm Thần muốn tình yêu của các nàng dành cho hắn được tồn tại mãi mãi, đi qua đại sảnh rộng lớn tiến vào bên trong một căn phòng phía trước mặt hắn toàn là công pháp bên trên 12 kệ ngọc chính là tên của 12 thần điện đây chính là nguyên nhân hắn bị 12 thần chủ vây đánh.

– Nếu các người đã coi trọng thứ này đến như vậy bản đế sẽ thay mặt các người truyền thụ lại cho đồ tôn các người.

Lâm Thần đi đến trước kệ ngọc bên trên chứa hàng trăm công pháp lôi hệ ánh mắt đảo qua một vòng liền ngừng lại trên một quyển công pháp thiên địa nghịch lôi quyết thánh quyết hạ phẩm, bên trong thiên địa nghịch lôi quyết chia làm hai phần thiên, địa bộ công pháp này do một tên thần chủ lôi điện tạo nên uy lực vô cùng bá đạo nhưng công dụng chính của nó là giúp tên thần chủ khống chế thuộc hạ, linh sĩ tu luyện thiên quyết sẽ thông qua một phương thức đặc biệt khống chế kẻ tu luyện địa quyết không phân biệt cảnh giới hạn chế duy nhất là mỗi lần sử dụng chỉ có thể khống chế được một người.

Lâm Thần nhìn qua thiên địa nghịch lôi quyết khẽ nhíu mày.

– Xem ra cần phải chỉnh sửa lại một chút.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN