( ĐAM MỸ) BAO NUÔI - Chương 34: Chỗ khác là chỗ nào?
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
220


( ĐAM MỸ) BAO NUÔI


Chương 34: Chỗ khác là chỗ nào?


Chương 34: Chỗ khác là chỗ nào?
——–
Dùng chỗ khác được ư….
Là… là chỗ nào….?
Người kia xoa dầu lên đôi bàn chân cậu, vờn dần, vờn dần lên phía trên…
Không rõ nữa, làm sao có thể, nhưng… quả nhiên đầu lưỡi cậu vừa chạm phải thứ thô lớn rực hương vị đàn ông kia rồi,
Dav vẫn ngồi đó, vẫn kề sát đó, để cậu ngước lên liền có thể chạm phải…
Đỡ lấy…
Cậu hé miệng, liếm láp từng chút…
Như thế này, liệu có thể giúp anh và cậu gần hơn hay không?
Cậu thích anh mất rồi, say mê anh mất rồi… ngay cả thứ này nữa… cậu đều có chút phần mong muốn…
Hưm… a…
Tiếng rên rỉ bật lên rất nhỏ, bởi vì cuống họng kia đều đã bị côn thịt nóng bỏng lấp đầy, từng cú thúc sâu ra vào, miêu tả rõ rệt động tác của dục vọng.
– Dùng miệng, đúng, như thế, thả lỏng đầu lưỡi…
– Ha… đúng rồi… bọc lấy, dùng khóe miệng đi,
– Mút chặt lại một chút,
Đôi môi sau một quãng dày vò bật màu ửng đỏ, bên khóe miệng nhễu ra chút nước bọt không kịp nuốt, vươn xuống yết hầu…
Khi côn thịt trong miệng cậu căng trướng đến khó hình dung, người kia lại đẩy cậu ra khỏi, phốc một tiếng rút khỏi khóe môi chưa kịp khép.
Chồm đến, hôn ập…
Ưm…
Ép cậu nuốt vào thứ nước bọt còn nồng đậm hương vị đàn ông.
Vừa hôn, Dav vừa vờn tay, lướt xuống cổ áo, từng cúc từng cúc khai mở, dời khỏi đôi môi ướt át, liếm xuống yết ầu cậu lên xuống, mút lên.
Chụt,….
Những tiếng hôn liếm bật ra rồi ập vào, khiến yết hầu cậu ngứa ngáy mà lên xuống,
A… ha…
Đôi đầu vú bật lộ trong làn gió xuân lạnh lẽo, cứng dần lên, lại bị từng ngón tay trêu đùa, gãi khẩy.
Ngón tay Dav dài, lớn nhưng lại đặc biệt không thô lỗ, từng ngón đều rất có sức và đẹp như chính những thớ cơ không dư một phân dải trên cơ thể anh.
Se lại,
A…
Đầu vú bị đùa đến hồng rực, ngại ngần sưng thẫm lên một vòng, giọng nói đầy từ tính trầm đặc cắn trên quai xanh của cậu, rung lên:
– Không phải ở kia… , vậy , ở đây?
Câu nói dứt, hai bên đầu vú đã bị người cúi gằm mà ngậm lấy ngắt lấy. Đôi bàn tay Dav đỡ sau dải eo lưng, ép cho khuôn ngực chẳng lấy làm lớn áp sát tới đôi môi rực lửa, sâu thêm sâu…
Tê dại, da đầu cậu đều theo cảm xúc từ đầu ngực truyền đến mà tê dại…
Ha….
Ha… Đừng… đừng nhay nữa…
Không phải là cắn đau cắn đớn, mà là dùng đầu lưỡi đảo thành từng vòng, từng vòng… ngứa lắm.. thích lắm…
Gợi ra cho cậu cái cảm giác đê mê không tưởng lại khó cưỡng…
– Xem, đầu ti em đều cứng rồi…
Trí Đăng bẽn lẽn, câu nói thô tục mang theo sự nhẫn nhịn khó kìm, người kia đặt cậu nằm lại xuống giường, nhích thân lên.
Sẽ… sẽ làm như thế nào đây? Ngực cậu… cậu là con trai mà… bờ ngực không nổi rõ, làm sao có thể ?
Nơi đầu vú, côn thịt to lớn sẫm màu bắt đầu cọ đến, liên tục đưa đẩy, bên này rồi bên khác, hai hạt đậu trước ngực cậu chỉ một loáng đã dính đầy nước dâm từ đầu khấc nhỏ đến, nhìn thẫm một ánh nước nhớp nháp….
– Ha… Đầu vú em thật nhạy cảm, Trí Đăng, thích quá… sờ nó… sờ nó đi.
Cậu vô thức mà đưa tay lên, đón lấy thứ côn thịt kia, thuận theo từng đường cà xuống núm vú mình mà sóc lộng…
Ha…
Ha…
Núm vú bị miết đến có chút rát phỏng, cậu cũng không kìm nổi cậu em phía dưới, cứng đến đau rồi.
Nữa, nữa… Một chút nữa…
– Tay, nắm chắc tay em lại một chút, ha… đúng rồi…
Ha….
Ha…
Vài tiếng rên bật, côn thịt thô lớn phóng xuất, ngay trước mắt nhìn thấy thứ to lớn kia co giật rồi đẩy xuất, tinh dịch trong phút chốc bắn đầy lên ngực mình, Trí Đăng xấu hổ đến không dám mở to mắt.
Dav câu khóe môi, cầm côn thịt vẫn còn nóng hổi ấy di lên đầu ngực cậu những vệt trắng nhờ, vô cùng dâm dục.
– Em xem… ngực cũng rất tốt, đúng không?
A….
Trí Đăng nào kịp trả lời, người kia thêm một lần ập xuống, tay bắt lấy ngay côn thịt cương cứng của cậu tự bao giờ, Trí Đăng xoay mình muốn trốn tránh.
Dav trêu ghẹo:
– Cứng như thế này? Hửm?
Trí Đăng làm sao mà trả lời được… ngay khi đầu ngực bị liếm mút đến say, hay khi chính tay nắm thứ cội căn kia cảm từng nhịp co rút phóng xuất, chính cậu đã muốn cương nứt rồi.
Người kia không để cậu từ chối, trên vành tai cậu liếm ra mấy đường. Ngón tay khều gẩy vẽ thành đường vuốt từ hai túi ngọc kia dời đến ngọn đầu dương vật.
Ưm…
Cả người cậu ưỡn mạnh, như cá nằm trên thớt, thứ ấy… thứ ấy thực sự đang trong tay Dav…
Dav… đừng … anh ấy sẽ… làm gì?
Sẽ làm gì ư?
“ Không phải nơi kia, nơi khác cũng được”
Nơi khác, nơi khác… Dav cúi thấp đầu, khuôn miệng một đường ngậm bọc toàn bộ côn thịt kia..
A….. A….
Trí Đăng không còn nghĩ được gì nữa… Khuôn miệng ấm nóng lắm, say mê lắm… từng tấc da thịt như tan ra, đầu nấm, gốc nấm… mút mát… sướng quá…
Mái tóc của anh, cậu điên rồ mà đan lồng tay vào, ấn xuống
– Cho em… Mút nữa…
– Ha….
Thì ra, cảm giác được người khác Bj là như vậy sao? Là… là muốn bay lên … A….
Lực hút kia vừa thô vừa nặng, đầu lưỡi dày dặn cuốn lấy bọc miết từng nét gân nhỏ…
Không không không, cả người cậu như bị cuốn theo nơi kia…
Ha… ha…
Chết mất..,. sướng chết mất…
A… hưm…
Phốc… Trí Đăng bắn tràn, hai hòn ngọc cũng ôm xoăn hết lại…
Cậu… của cậu… trong miệng người kia ư… hai bàn tay cậu gắt gao nắm chặt lấy ga giường, lại được người kia đón nhận lấy, từ từ hôn lên.
– Còn rất nhiều chỗ khác, em có muốn thử hay không?
– Tay, chân, đùi, và cả… khóe mông của em nữa?
Trí Đăng gương mặt đỏ ửng như bị ai thiêu ai đốt, giấu mặt vùi xuống góc chăn.
Kẻ kia gian xảo, ngoài lớp chăn mỏng vẽ lên từng hình dáng người phía dưới, ngón tay lướt đến đâu, giọng nói vang ra tới đó”
– Làm với ngực, làm với eo, làm với hông, làm với đùi… làm với khuỷu tay….
– Đùi, làm cũng rất tốt, mềm… sẽ kẹp lấy côn thịt của anh, miết đến sưng lên… khuỷu tay… ưm… sẽ hơi mỏi một chút… Hay là em muốn như vừa nãy, muốn anh chơi với ti của em?
Trí Đăng thẹn đến mức không chịu nổi:
– Anh… anh đừng nói nữa, không nghe! Không nghe!
Người bên ngoài chăn cười bật lên vài tiếng, nhẹ nhàng kéo lớp chăn phủ ra khỏi, thì thầm:
– Tôi yêu em. Trí Đăng,
Yêu tôi ư…
Yêu tôi…
Trí Đăng lặng người đi…
Làm gì có chuyện ấy, đúng không? Đây là mơ đúng không?
Cậu bật mạnh dậy, mở choàng mắt, nhìn khắp xung quanh.
Ánh sáng đã tràn ngập bên ngoài kia, dịu dàng, mơn trớn…
Ha… cậu ôm chặt lấy ngực mình…
Là mơ… thật sự là mơ rồi….
Là mơ… vậy mà sao ngực cậu lại đập mạnh đến vỡ bung ra như thế…
————
Trí Đăng cũng phải thở phào một hơi, bởi lẽ Dav đã rời đi, trước khi khi bản thân ướt hết một cái quần lót thế này.
May mắn nữa rằng Jun vẫn còn chưa tỉnh, vì thế nhìn quanh quẩn một lát, Trí Đăng liền đem cả thân mình lao vào nhà tắm.
Cậu phải tắm thật sạch sẽ, thật là sạch sẽ.
Cũng may rằng Dav không siêu phàm đến mức nhảy vào giấc mơ của cậu mà coi cho được, nếu không… thật sự cậu không biết phải đối diện với anh thế nào.
Trí Đăng cầm lấy chiếc khăn tắm muốn lau khô người. Chiếc khăn cọ phải núm vú, cả người cậu bất giác rùng mình, hạt nước trôi sượt qua… hình ảnh như thế… tinh dịch vương vãi, côn thịt nóng rực mài tới…
Cậu… cậu…. sao bản thân lại biến thái thế này hả trời!
Trí Đăng ngượng đến rối rít, quơ tay lên với lấy quần áo mới phát hiện ra bản thân như thế mà vội đến quên luôn.
Cũng may chiếc khăn tắm đủ dài đủ rộng, cậu quấn một vòng quanh hông vẫn còn dư thừa, hé cánh cửa nhà tắm, rồi lại chạy dồn ra phía ngoài.
Dav không có đây, cậu nhanh một chút tìm lại quần áo chắc sẽ được thôi,
Không có!
Trí Đăng lục trong ba lô của mình, dốc ngược dốc xuôi đều không có!
Quái lạ, mới hôm qua vẫn còn nguyên vài bộ kia mà? Cậu cũng đâu có ngốc đến nỗi để chỗ nào cũng quên?
Với lại toàn bộ đồ của cậu chỉ có mỗi trong cái ba lô này thôi.
Hay là… Jun nghịch mà để đi đâu mất?
Trí Đăng nghĩ vậy, lúi húi mà cúi đầu xuống nhìn cả vào gậm bàn, gậm giường.
Lạnh quá,
Cậu bắt đầu rét run lên mà vẫn chưa thấy nữa.
Từ đằng sau, một vòng tay ôm chầm lấy cậu.Trí Đăng giật thót mình, xoay lại.
– Ai?! Ai vậy?
Dav ôm trọn lấy cậu như bọc lấy, ấn cậu về phía giường, với tay lấy chiếc chăn phủ lên.
– Muốn lạnh chết?
Trí Đăng không phải lạnh chết, mà là ngượng chết.
Bởi lẽ hiện tại cả cơ thể cậu khoác đúng một cái khăn tắm như thế thôi, còn lại, đều là chăn phủ hờ, hơn thế nữa, mông cậu… mông cậu đang đặt trên đùi Dav.
Dav đương nhiên tranh thủ hít lấy vài ngụm hương từ sau gáy, còn vờn nhẹ lên tai mà nặng giọng:
– Chú ý sức khỏe một chút, hiện tại cơ thể cậu khá mẫn cảm với hơi lạnh.
Mẫn cảm ư?
Chi bằng anh đừng có cọ cọ làn râu nhỏ vào gáy tôi nữa đi…
Hay chi bằng bàn tay kia từng có tham lam len lỏi mà mon men sờ soạng.
Nhích lên trên, lên trên… gần tới đầu vú nhỏ kia rồi.
Trí Đăng vội vàng đẩy người:
– Tôi… tôi tìm quần áo.
Ánh mắt Dav chẳng biết có phải đắc chí hay không, giọng nói vài phần cao lên:
– Quần áo? Đều vứt cả rồi!.
=========//========
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN