Đao Giả Bá Vương - : Đồ Thần
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
220


Đao Giả Bá Vương


: Đồ Thần



Sáng sớm bên ngoài đường đã ồn ào tiếng buôn bán người người đi lại mua đồ bán đồ vì hai ngày sau là đến lễ hội riêng ở đất Tô Châu này nên mọi người ai ai cũng đi mua sắm để chuẩn bị.

Dịch Phong sau một đêm đả tọa nội khí trong người càng ngày càng nồng đậm, những dòng chân khí chảy chậm chậm qua các kinh mạch, huyệt đạo, đan điền xoay tròn như gió, thả lỏng người khiến chân khí trở về đan điền nhưng vẫn xoay tròn như thường.

Cảm thấy cơ thể thoải mái, Dịch Phong vươn vai đi vào phòng vệ sinh tắm rửa hết những tạp chất đầy người đang bốc mùi hôi rình. Tắm rửa và ăn điểm tâm xong, liếc qua cửa sổ bên ngoài đã đông đúc người đi lại cùng những khung cảnh sôi nổi như Tết nên Dịch Phong dự tính hôm nay sẽ tham quan một chuyến cũng một phần vì sống ở Vô Ưu Cốc xung quanh toàn núi lại còn tách biệt khu dân nên hắn rất hóa hức.

Đúng là không uổng công đến Tô Châu, nơi này quả thực rất sầm uất không kém nơi lớn như Trường An những gian hàng bày bán rau cỏ, đồ đạc, trang sức, …nói chung chỉ có thể nói một từ là “nhiều” bên cạnh đó là điểm tâm những chỗ múa xiếc rất thu hút người xem ồn ào và náo nhiệt reo hò không ngớt.

Đi được một tẹo mà trên tay hắn đầy những bộ quần áo mới tinh cũng vài thứ lặt vặt gọi là mua đồ kỷ niệm.

Dịch Phong dừng bước trước một nhà lớn “Hảo Hảo Vận Khí” một sòng bạc lớn ở Tô Châu này. Mộ tên nhỏ con mặt mũi gian manh loắt choắt đứng cạnh cửa cười toe toét mời chào những người đi qua.

Nhìn thấy Dịch Phong đứng nhìn, tên loắt choắt hí hửng chạy đến

-Công tử đến đây để thay đổi vận khí sao? Công tử đến đúng chỗ rồi đó ở “Hảo Hảo Vận Khí” này những người không có tiền vào đây đi ngoài tiền đầy túi đút mãi không hết mà người có tiền lại càng có nhiều tiền hơn.

Tên loắt choắt mời chào mà đến chữ “tiền” lại nhấn mạnh một cái như muốn mê hoặc lòng tham của người nghe.

-Xem tư thế điệu bộ của công tử, tuy rằng chỉ là mặc áo đơn sơ nhưng liếc mắt một cái đã nhận ra không phải là vật ở trong ao. Huống chi bên hông người lồi lên như thế không phải là bạc thì chẳng lẽ là đá tảng sao.

Dịch Phong cũng phải phì cười trước sự tinh ranh của tên loắt choắt

-Ngươi không đơn giản, liếc mắt một cái đã nhìn ra được nhiều như vậy rồi, vì sao lại làm một tên trông cửa?

Tên loắt choắt cười gãi đầu

-Hề…Hề ăn cơm của trăm họ, bốn biển là nhà, thiên hạ mặc cho ta ngao du. Không gạt công tử, tại hạ ở đây cho làm để trừ nợ do ông chủ thấy năng khiếu thu hút, tính ra làm cũng được ba năm mà hôm nay công tử là người mà tại hạ có thể thấy là có vận khí rất lớn.

-Thôi được để ta vào xem sao.

-Dạ, mời công tử vào.

Đi vào “Hảo Hảo Vận Khí” nơi này to cũng ngang tầm “Hương Mãn Lâu”.

Dịch Phong lần đầu tiên đến sòng bạc. Các đồ vật và công cụ đánh bạc trong này đều rất đẹp, hơn nữa nơi đây rất rộng. Có tất cả sáu sảnh, trước ba sảnh, sau ba sảnh. Hơn nữa mỗi khu đều có rất nhiều phòng. Cho nên mặc dù tụ tập rất rất nhiều người nhưng sòng bạc này không làm cho người ta cảm thấy chật chội.

Dịch Phong lướt qua sảnh tần là hơn ba chục cái bàn mỗi bàn lại túm tụm hơn năm bảy người ngồi hò hét, ôm ấp những kỹ nữ hồng lâu. Ở sảnh sau là các phòng có thể nói là phòng VIP dành cho các đại gia phú hào cùng những dịch vụ đặc biệt, càng đánh lớn thắng nhiều thì được hưởng các ưu đãi khác nhau tương ứng.

-Ta nghĩ đây là không còn chỉ là sòng bạc nữa mà còn là tửu lâu, nhà hàng, kỹ viện… tất cả những cách giải trí mà người ta có thể nghĩ ra được, nơi này đều có thể tìm được.

-Cũng chỉ là để thu hút khách thôi

Hấp dẫn Dịch Phong bây giờ chính là những ván bài trong khu đại sảnh. Ngay cả nữ hầu châm trà đều là những thiếu nữ xinh đẹp trẻ tuổi động lòng người. Phối hợp với quần áo gợi cảm, trên người mặc một chiếc yếm màu hồng, chiếc váy cộc tay và ngắn làm lộ ra đôi cánh tay như ngọc và đùi ngọc thon dài đầy gợi cảm.

Khi xuyên qua các chiếu bạc càng là vú ưỡn ưỡn, mông lắc lắc, thật đã mắt.

Quay sang hỏi Lăng Chí Viễn (tên loắt choắt)

-Chỗ này đánh bài bạc có thể đánh thế nào?

Lăng Chí Hào mỉm cười nói

-Ở đây cái gì cũng có. Bài cửu, song lục, xúc xắc, mạt trượt. Chỉ cần thiếu gia nghĩ đến, bọn họ sẽ nghĩ biện pháp thỏa mãn.

-Được rồi dẫn ta đến chỗ chơi đổ xúc sắc đi

-Mời đi theo tại hạ

Đến một phòng kín, Dịch Phong nhìn thấy một tên mập mạp mặt mày nhăn nhó như quả mướp đắng đứng lên. Hiển nhiên hắn đã thua sạch. Dịch Phong cười thầm “Chắc bị mấy mánh lừa rồi”.

Ngồi xuống ngay chỗ tên mập vừa đi ra. Bên cạnh cùng chơi có hai gã phú ông khoảng hơn ba mươi tuổi. Là những ông chủ nhiều tiền đến mức không biết đi đâu tiêu xài. Phía ngồi đối diện là một người mà Dịch Phong cho thiếu gia khoảng 20 tuổi rất anh tuấn thư sinh giống kiểu người chỉ biết vùi đầu vào học.

-Tiểu tử, bàn này là năm mươi lượng một ván. Ngươi suy nghĩ cẩn thận rồi hãy ngồi xuống.

Một lão thương nhân có vẻ gian xảo cười đắc ý, xem ra vừa nãy hắn thắng không ít. Dịch Phong gật đầu

-Cảm ơn đã bảo nhưng đã ngồi rồi thì chưa biết thế nào mà.

Căn cứ quy định của sòng bạc, bởi vì không cho chịu và vay nợ nên mỗi người đều phải tự lượng số tiền của mình. Dịch Phong với số tiền lấy được ở chỗ Ngũ Yêu Nhân không hề ít lấy ra ba vạn lượng đổi sang thẻ bài.

Sau đó lần lượt giới thiệu làm quen. Mà Dịch Phong cũng rất bất ngờ trước thanh niên trước mắt có tên là Mộ Dung Trọng, Dịch Phong không ngờ là người Mộ Dung cũng vào chơi mấy chỗ như này.

Có tiền đánh bạc, ván bài rất nhanh được bắt đầu.

Ván bài thứ nhất, Dịch Phong đặt “Chẵn”, mấy người kia cười nhếch mép đặt “Lẻ” rồi nhìn nhau, người úp xúc nhìn một lượt rồi mở ra.

-Là Chẵn

Dịch Phong vỗ tay trào phúng thu gom số thẻ bài cược. Mộ Dung Trọng đập tay mạnh xuống bàn mắng lớn

-Khốn khiếp

Sau đó là một chuỗi thắng liên tiếp của Dịch Phong số tiền ngày càng nhiều trên bàn mà ba tên đối thủ thì mặt mày méo xếch phen này họ hết sạch tiền rồi không biết phải làm bao nhiêu mới gỡ vốn được.

Hai tên phú ông lắc đầu đi ra chỉ còn lại Mộ Dung Trọng là ở lại nhìn sắc mặt hắn có thể thấy hắn đang rất muốn gỡ.

Hai người kia vừa đi thì xuất hiện bốn người gồm ba đại hán cùng một mỹ nữ mê người, dáng người cao ráo, mặt như tranh vẽ, rất đẹp. Hơn nữa trên người nàng còn mặc một bộ quần áo rất thích hợp, lộ ra những đường cong lả lướt đầy quyến rũ.

-Ồ Mộ Dung thiếu gia ngài lại thua sao?

Mộ Dung Trọng cười lớn

-Lúc trước thì thua nhưng bây giờ có Hoàng Linh cô nương ở đây ta cảm thấy vận khí tăng lên rất nhiều

Người đi vào chính là Hoàng Linh một trong bốn đóa kim hoa của sòng bạc Hảo Hảo Vận cũng là chưởng sự chia bài.

Ngày thường, Hoàng Linh đều chia bài cho các thiếu gia quý tộc giàu có và người quyền quý, nhưng vừa nãy có người báo với nàng có người chơi thắng liên tục 30 ván đổ xúc xắc, nghi ngờ có gian lận nên nàng mới tới đây.

Hoàng Linh yêu kiều liếc mắt nhìn Dịch Phong nhếch mép cười tà thật giống phong cách của thiếu gia ăn chơi trác táng.

-Vị công tử này ta thấy vận khí rất to nha, vừa rồi có người nói công tử thắng liên tục 30 ván thật là đáng để ngưỡng mộ. Nay ta muốn tận mắt chứng kiến.

-Cũng chỉ là ăn may thôi nhưng nếu nàng muốn thì ra ta cũng không chối từ một mỹ nữ! Bắt đầu đi. Dịch Phong cười thâm ý vị nhìn Hoàng Linh

Ngay lập tức Hoàng Linh lấy ra sáu quân xúc xắc, rất trịnh trọng đưa cho Dịch Phong cùng Mộ Dung Trọng kiểm tra, sau đó mới đưa vào trong một cái hộp.

Xúc xác không va chạm vào trong thành hộp mà chỉ quay vòng tròn, phát ra những tiếng vang quen thuộc vô cùng kích thích với dân cờ bạc.

Đôi mắt đẹp Hoàng Linh chớp lên, một bên lắc xúc xắc, một bên chú ý đến Dương Cảnh Thiên.

Chỉ thấy nàng giơ chiếc hộp lên, quát khẽ một tiếng, lắc thật nhanh.

Xúc xắc phát ra những âm thanh trong trẻo, càng tăng cường sự kích thích ở nơi đây.

-Cạch

Tiếng đập rất to, Hoàng Linh mỉm cười

-Mời công tử đặt

-Bộp

Dịch Phong đập nhẹ tay xuống bàn nói lớn

-Ta đặt Lẻ nhưng mà…

Dịch Phong cười rồi chỉ vào Mộ Dung Trọng

-Phiền ngươi mở giúp

Hoàng Linh hơi bất ngờ rồi gật đầu nói

-Vì đảm bảo công bằng, đúng là một biện pháp hay. Vậy mời Mộ Dung thiếu gia mở.

Mộ Dung Trọng có chút chần chờ, nhưng vẫn khẩn trương mở quân. Sau đó ồ lên, chỉ thấy sáu quân xúc xắc thì có ba quân sáu điểm, hai quân ba điểm và một quân năm điểm, tổng cộng là hai chín điểm.

-Là Lẻ

Hoàng ngây người nhìn số điểm xúc xắc mà không thể tin được. Trong lòng nghĩ làm sao có thể chứ, xúc xắc này nàng đã luyện từ nhỏ, nàng gần như có thể khẳng định nói có ba quân sáu điểm, hai quân ba điểm và một quân bốn điểm, tổng cộng hai tám điểm.

Nhưng trước mắt lại là hai chín điểm. Dịch Phong trong đầu thầm nghĩ nếu như không phải lúc nãy hắn chơi ăn gian đập tay xuống bàn tạo ra một dư chấn nhỏ mà không ai biết được làm đảo đi một viên xúc xắc.

Hoàng Linh mặc dù chưa khâm phục nhưng vẫn giữ phong thái của quân tử chính nghĩa đó là điều mà Hảo Hảo Vận Khí thường làm

-Công tử thắng

Dịch Phong thu vét một đống tiền trên bàn gom hết vào một túi vải rồi rời đi. Vừa mới ra khỏi cửa thì Lăng Chí Viễn nhìn thấy toe toét cười

-Quả nhiên tại hạ nói không sai, công tử vận khí quá lớn

Dịch Phong lắc đầu cười rồi lấy ba vạn lượng đưa cho Lăng Chí Viễn

-Cho ngươi

Nhìn thấy món tiền lớn Lăng Chí Viễn mắt sáng lên rối rít cảm tạ.

-Khoan đi đã

Một tiếng nói từ trong Hảo Hảo Vận Khí vọng ra, Dịch Phong ngoái lại thì đó là Mộ Dung Trọng đang hớt hải chạy đến.

-Khoan đi

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN