Đế Vương Vạn Giới - Chương 23: Tiết thanh loan. Hẹn ngày tái chiến!
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
123


Đế Vương Vạn Giới


Chương 23: Tiết thanh loan. Hẹn ngày tái chiến!


Một lúc sau, hai người đã về đến nơi, cùng lúc đó tin đồn Trần gia, gia tộc mà Nhạc Vũ Y đã đốt nhà đã lan ra khắp toàn Hắc Dực Thành, Phiên Hồng nhìn nàng, cười nhẹ:

– Xem ra tiểu Y nổi tiếng nha!

Ngay lúc hai người vừa đặt chân xuống đất, Nhan Thanh Tâm và Phiên Bạch Long cấp tốc chạy ra đón. Thanh niên nhìn thấy thê tử mình vẫn còn lành lặn thì không khỏi vui vẻ. Cả bốn người tối hôm đó ăn cơm uống nước rất vui vẻ.

– Tiểu tử, Tuyết nhi đâu rồi?

Nhan Thanh Tâm không thấy hình ảnh thiếu nữ quen thuộc thì không khỏi hỏi han. Dù gì nàng năm năm qua cũng xem Xích Minh Tuyết như con dâu của mình, tình cảm a, phải nói là vô cùng sâu đậm.

Phiên Hồng nghe được mẫu thân mình hỏi như vậy thì không khỏi cười cười, gãi đầu, giọng nói có vẻ phiền muộn:

– Ai, lúc nhập môn có một chút sự việc, nàng ấy vẫn còn giận ta a…

Nhưng hắn lập tức cảm thấy một luồng hỏa diễm như thực chất ập vào mặt, ngẩn đầu lên thì hắn thấy Nhan Thanh Tâm đang xung kích nộ hỏa mà nhìn hắn, ánh mắt vô cùng sắc bén khiến Phiên Hồng khiếp vía.

Thế là Nhan Thanh Tâm bắt đầu tra xét tường tận Phiên Hồng đã làm những gì. Hắn dưới sự đe dọa của mẫu thân thì không khỏi cam bái hạ phong, liền tỉ mỉ nói tất thảy sự tình một lượt.

– Cái tiểu tử ngươi, chỉ thích hái hoa ngắt cỏ, không biết đã làm hại bao nhiêu cô nương nhà người ta!

Nhan Thanh Tâm thở dài, dặn dò sau khi lên núi phải làm hòa với Xích Minh Tuyết, lần sau phải dẫn nàng xuống đây chứ không là hắn đừng mơ được ăn cơm nàng nấu lần nữa.

Phiên Hồng chỉ có nước ủ rũ gật đầu, một đêm tâm sự với Phiên Bạch Long làm Nhạc Vũ Y tức đến giậm chân, đáng nhẽ hôm nay bọn hắn muốn làm chuyện tốt a!

Sáng hôm sau, Phiên Hồng từ biệt mọi người, ném hết tài nguyên tu luyện từ Đan Y Linh cho ba người, thuận tiện để Hắc Sí Lang ở đó tọa trấn. Trước sự năn nỉ ỉ ôi của hắc lang, Phiên Hồng đành đau lòng mà ném vài viên Ma hạch tứ, ngũ trọng cho nó khiến hắc lang vui mừng không ngớt.

Thầm nghĩ bản thân nếu ở đây nữa là thân gia coi như kiệt quệ, Phiên Hồng cấp tốc ngự kiếm phi hành lên trên núi, nhưng đến sườn núi hắn liền dừng lại, vì lúc này có vô số ánh mắt tham lam của các đệ tử khác đang nhìn tới.

Pháp khí phi hành a, một cái này may mắn lắm thì chỉ có một số trưởng lão được đãi ngộ này, còn không thì tìm phi hành ma thú mà cưỡi, thế nhưng chuyện này vô cùng nguy hiểm a.

– Được rồi, liền tới Ngân Đao sơn!

Phiên Hồng nhìn quanh rồi quyết định chạy lên Ngân Đao sơn tìm Mặc Huyền Đao mà bàn giao công pháp hỏa hệ. Khi hắn bước lên nơi này, vô số đệ tử ngoại nội môn thực lực cường đại hơn hắn nhiều vẫn phải cúi chào hành lễ kêu hắn là sư huynh khiến hắn vui vẻ không ngớt.

Trên Ngân Đao sơn, cảnh quang nơi này có chút đặc thù, không có nhiều cây xanh như những ngọn sơn phong khác mà chỉ có đá tảng vô cùng cứng rắn, tuy vậy vẫn cho người khác một vẻ đẹp khác.

Thêm nữa, hoàn cảnh ở đây vô cùng thích hợp với những đao tu, đao ý vô cùng nhiều, nếu hấp thu được một mảnh nhỏ đã là thiên đại cơ duyên rồi. Phiên Hồng hít sâu một cái, cảm giác như bản thân có một chút lĩnh ngộ về đao pháp.

– Mặc huynh xem ra sau này khó nhai a!

Phiên Hồng cười cười mà đi đến một căn tiểu viện, trong đó có một thanh niên vô cùng tuấn tú đang luyện đao pháp. Từng đường đao trảm ra đều khiến gió rít gào, âm thanh không gian nổ đôm đốp.

– Huynh đệ, xem ngươi chăm chỉ chưa kìa!

Đứng chờ một lúc đến khi đao pháp hoàn thành, Phiên Hồng cười nhẹ một tiếng, liền phi thân đi vào. Mặc Huyền Đao đang đứng nghỉ ngơi bỗng nghe được âm thanh quen thuộc, liền vui vẻ cười cười:

– Còn nhà ngươi, không chăm chỉ như ta còn chạy lông nhông như vậy làm cái gì?

– Tất nhiên là buồn chán quá đến chơi với ngươi rồi!

Phiên Hồng vỗ vai hắn nói. Mặc Huyền Đao khoác vai hắn, dẫn đến căn phòng của mình:

– Ta cũng đâu có phải là tiểu hài tử đâu mà cùng ngươi chơi đùa? Được rồi, ta mới xin sư phụ một ít rượu ngon, hảo huynh đệ, chiến!

– Chiến!

Phiên Hồng không một chút khách khí mà ngồi xuống, cả hai uống rượu nói chuyện vô cùng vui vẻ, đôi khi tiếng cười còn vang vọng khắp nơi làm cả ngọn núi chấn kinh a. Phải biết Mặc Huyền Đao từ khi vào đây cho đến giờ chưa từng nói chuyện với ai, bỗng nhiên lúc này cười cười như vậy thì quả là nhân gian hiếm thấy a.

– Này, cái người vừa vào nơi ở của Mặc sư đệ là ai vậy?

Đúng lúc mọi người đang không ngừng bàn luận, một thanh y nữ tử vô cùng xinh đẹp đi tới, ôn nhu hỏi một thanh niên gần đó. Thanh niên kia thấy nàng thì không khỏi ngạc nhiên, cung kính nói, ánh mắt không giấu nổi sự ái mộ:

– Thanh Loan sư tỷ! Người đó chính là chân truyền được sủng ái nhất của Hoằng Thái Vũ trưởng lão, Phiên Hồng!

– Cảm ơn!

Nàng vui vẻ nói một câu rồi liền đi vào căn phòng của Mặc Huyền Đao, y nguyên thấy hai người đang sảng khoái uống rượu, ánh mắt nàng nhìn Mặc Huyền Đao không giấu được Phiên Hồng, hắn cười nói:

– Huynh đệ, xem sau ngươi là ai kìa!

Mặc Huyền Đao đang chăm chú nói chuyện với Phiên Hồng thì ngoảnh mặt lại nhìn, bất giác thấy được một thân ảnh vô cùng xinh đẹp. Dáng người thon dài, tuy không được như Xích Minh Tuyết trên dưới đầy đặn nhưng lại vô cùng dễ nhìn.

Mái tóc đen mượt kết hợp với khuôn mặt vô cùng khả ái ôn nhu khiến nàng có một vẻ đẹp dịu dàng, không dễ dàng mà nhầm lẫn.

– Thanh Loan sư tỷ? N..nàng đến đây làm gì vậy?

Mặc Huyền Đao bỗng bối rối nói lắp, Phiên Hồng nhìn hảo huynh đệ của hắn mà cười cười, xem ra là rơi vào lưới tình a. Hắn từng cùng Mặc Huyền Đao thi tán gái nhưng cũng chưa bao giờ thấy hắn như này a.

– Hừ, người ta đến chơi với ngươi không được sao?

Vị Thanh Loan sư tỷ này làm một vẻ mặt hờn dỗi mà nhìn Mặc Huyền Đao khiến tên này vô cùng lúng túng, dỗ dành mãi mới khiến nàng nguôi ngoai.

– Còn chưa giới thiệu cho ta nha, sao lại giấu giếm vậy ah?

Phiên Hồng nhìn đôi nam nữ đang liếc mắt đưa tình với nhau mà không khỏi mừng thay cho Mặc Huyền Đao, vui vẻ nói.

– A, ta quên ngươi a! Đây là Tiết Thanh Loan, sư tỷ của ta!

– Phiên Hồng lần đầu gặp mặt sư tỷ!

Hắn nghe được Mặc Huyền Đao giới thiệu thì lễ phép cúi đầu. Xét trên bối phận, cho dù Mặc Huyền Đao là đạo lữ nàng không cần làm như vậy, nhưng thực lực mình chưa bằng người, một chút lễ này vẫn nên có.

Tiết Thanh Loan thấy hắn tuy chân truyền của trưởng lão quyền lực nhất Hắc Dực Giáo mà không có một chút kiêu căng ngạo mạn nào thì không khỏi hảo cảm tăng vọt, liền vui vẻ nói:

– Được rồi, sư đệ nhiều lần nhắc đến ngươi, mỗi lần như vậy là vô cùng phấn khích. Nghĩ lại mà xem, hẳn nói về ta đệ ấy cũng không hưng phấn như vậy a!

Tiết Thanh Loan nói, sử xuất một cái ánh mắt hờn dỗi về phía Mặc Huyền Đao. Tên này bình thường vô cùng bình tĩnh điềm nhiên, trời sụp đất nứt cũng chưa chắc lay nổi hắn, thế mà chỉ một cái ánh mắt của nàng đã để tên này nơm nớp lo sợ, khiến thế giới quan của Phiên Hồng sụp đổ hoàn toàn.

– Xem ra không chỉ mình ta sợ vợ… híc, làm nam nhân thật khổ a…

Trong lòng hắn âm thầm cảm thán, lần này cả ba người vui vẻ nói chuyện, Tiết Thanh Loan thì vô cùng nhu thuận mà rót rượu cho hai người.

– Tiết sư tỷ, phiền ngươi có thể ra ngoài một lúc được không, ta và Huyền Đao có chuyện vô cùng quan trọng cần nói, tuyệt đối không để ai biết được, kể cả tỷ!

Phiên Hồng lúc này bỗng nhớ lại mục đích mình đến đây, liền ngưng trọng mà nhìn Tiết Thanh Loan. Nàng cũng là một nữ nhân vô cùng biết điều, gật đầu mà thối lui ra ngoài.

Thiết lập một cái cấm chế cách âm, phòng công kích, Phiên Hồng lúc này mới thở dài an tâm, cười mà nói với Mặc Huyền Đao:

– Được rồi, ta thông báo cho ngươi tin vui đây!

– Tin gì?

Mặc Huyền Đao hiếu kỳ hỏi. Đối với Phiên Hồng hắn là tin tưởng tuyệt đối. Phiên Hồng lập tức lấy từ nhẫn trữ vật ra một quyển thư tịch, nhiệt lượng kinh người từ đó tỏa ra.

– Đây chính là công pháp tu chân hỏa hệ của ngươi, tuy ta chẳng biết cấp bậc của nó như thế nào, nhưng một trăm phần trăm là đến từ Ngân Hà!

Nghe được Phiên Hồng nói đến từ Ngân Hà, Mặc Huyền Đao liền kích động mà lật sách ra xem. Đọc như vậy là mất hai canh giờ, ánh mắt hắn lúc này thanh tỉnh lại, kích động mà nhìn Phiên Hồng:

– Tuyệt đối là cấp bậc hiếm trong Ngân Hà! Thật sự ta quá may mắn rồi!

Phiên Hồng nghe được hảo huynh đệ của mình nói như vậy thì không khỏi khiếp sợ. Trời ạ, là cấp bậc mà ở Ngân Hà cũng không dễ dàng gì mà tìm được một quyển, thế mà đơn giản nằm trong tay!

Công pháp tốt như vậy, thiên phú Mặc Huyền Đao thì khỏi phải nói, tiền đồ vô lượng! Xem ra bản thân cũng phải tìm cách trở thành một đỉnh cấp cường giả mới được!

– Hảo huynh đệ, quen biết ngươi chính là thiên đại cơ duyên của ta a!

Sau khi hóa giải cấm chế, âm thanh Mặc Huyền Đao vui vẻ truyền ra, Tiết Thanh Loan ở bên ngoài chờ cũng có dấu hiệu không chờ nối, lúc này mới an tâm đi vào.

Ba người vui vẻ nói chuyện một lúc rồi Phiên Hồng cáo từ rời đi.

– Hảo huynh đệ, hẹn ngày tái chiến! Học xong quyển công pháp đến trình độ nhất định thì phải tìm ta a!

Mặc Huyền Đao nhìn thân ảnh Phiên Hồng ngày một xa, hét lớn lên:

– Ngươi cứ chờ ta, ngày ta chiến thắng không còn xa!

Dứt lời liền cáo biệt Tiết Thanh Loan mà đi vào bế quan tu luyện, tâm tình vô cùng mong chờ đến ngày hai người phân ra thắng bại.

– Nhất định vô cùng náo nhiệt!

Hắn nói thầm rồi bế quan tu luyện.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN