Đến Bao Giờ Sẽ Quên - Phần 32
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
705


Đến Bao Giờ Sẽ Quên


Phần 32


phần 4 YÊU LẠI TỪ ĐẦU.
chap 32
Thảo thấy Tuấn đi theo một người đàn bà. đang cười với cô ta rất tươi.
-anh TUấn.
cô cố gọi. Tuấn quay lại nhìn thấy cô rồi cười nhưng anh ôm lấy người đàn bà kia. anh nắm tay cô ta rồi họ dắt nhau đi.
-anh Tuấn….
Thảo gọi với nhưng mà Tuấn không dừng lại. hắn cứ thế mà bước đi. họ đi xa mãi Thảo cố gắng đuổi theo mà không kịp.
-Anh TUấn. về với mẹ con em
cô càng gọi anh càng biến mất nhanh hơn. cuối cùng Thảo cũng chạy theo đến bờ vực Thẳm… cô ngã xuống….
Thảo giật mình tỉnh dậy sau cơn ác mộng. trước mặt cô là một màu trắng toác. cô lơ mơ ko biết mình đang ở đâu. cả cơ thể dường như mất lực… đã vậy lại rất đau đớn…. nhưng mà…. Tí của cô….
cô giật mình sờ tay lên bụng….cái bụng phẳng lì… tí của cô…. con trai cô…không…
cô bật dậy….
-Ơ. nằm xuống đi con. con tỉnh rồi à?
Tiếng mẹ cô nói vọng bên tai. Là mẹ cô. cô quay ra. mẹ cô cười một nụ cười vừa buồn lại vừa thương.
-mẹ… TÍ của con đâu rồi..
-bà nội bế đi tắm rồi.
-có chuyện gì vậy ạ?
-con bị ngất . đưa vào viện bác sĩ bảo mổ bắt con…mẹ cũng vừa xuống. nghe bà nội nói Tí được 2 cân 8.

Thảo bế con trên tay. đứa bé giống hắn Y hệt. giống nhất cái miệng lúc nào cũng cười toe toét. cái vẻ yêu đời hơn bất cứ ai.
cô ôm con mà ứa nước mắt. cảm giác vui vì lần đầu đc thấy con hình hài của một con người. nhưng cảm giác đau khi vừa hôm trc thôi …. cô chứng kiến cảnh cha nó theo người đàn bà khác. lại một lần nữa,,, cô biết đc cảm giác không có cha. con trai cô. …mất cha… cô…. mất chồng… vì ai đây nữa
-mẹ…. xin … lỗi
Tiếng mẹ hắn nghẹn ngào. hai bà mẹ chỉ biết đứng đó nhìn hai mẹ con cô. tất cả cùng rơi nước mắt. sinh con là một việc vô cùng thiêng liêng. những người phụ nữ xung quanh luôn có chồng bên cạnh chăm sóc. còn cô…. ba của Tí giờ này hạnh phúc vui vẻ bên người đàn bà khác mất rồi. ba Tí đã quên mất sự tồn tại của mẹ con TÍ rồi. cảm giác tủi thân dâng lên nghẹn họng.
là mẹ con cô sẽ tự bước tiếp trên cõi đời này mà không có hắn. cô hít thật sâu ôm chặt con vào Lòng. tí thương của mẹ. Phải ngoan…. và có trách nhiệm hơn người đó nghe chưa?

đôi khi bạn phải chập nhận bước tiếp trên con đường này một mình bởi vì thật ra không có ai có thể bước thay cho bạn cả.
…..
Hãy học cách đối mặt với sự cô đơn. Tìm hiểu nó. Ngồi với nó, một lần trong đời. Chào mừng bạn đến với kinh nghiệm của cả một kiếp người. Nhưng đừng bao giờ lợi dụng thể xác hay cảm xúc của người khác để thoả mãn cho những khát khao chưa trọn vẹn này của riêng mình
…….
Trong tình yêu, mọi cảm xúc đều có thể xảy đến và đây có lẽ là bài học đắt giá nhất. Với nhiều người, để nhận ra “luôn là chính mình” phải mất một thời gian khá dài sau khi yêu và chia tay một ai đó. Hãy chấp nhận và biết rằng sẽ có những thời điểm bạn nhận ra đối phương không yêu bạn nhiều như bạn nghĩ. Đừng vội đánh mất mình để cầu xin một ai đó khi họ không còn quan tâm tới bạn nữa.
…….
TÍ còi của cô cứ lớn lên như thế. trong bàn tay của một bà mẹ đơn thân và ông bà nội.
mỗi đêm khi con ốm cô ôm con trong lòng. nghe tiếng con khóc mà cảm giác xót xa. em bé giường bên cạnh có ba nó nâng niu dỗ dành. Tí của cô không có ba. không có…. cho đến mãi về sau cũng không….
là con trai phải chấp nhận bởi vì không còn có thể thay đổi được nữa…. không thể con trai à….cho nên… mẹ con mình sẽ tự bước thôi…
Em yêu anh và em vẫn luôn mong được hạnh phúc bên anh hơn là chia cắt, nhưng có hay không sự hiện diện của anh ở đây thì cuộc sống vẫn tiếp diễn. Rồi em sẽ ổn thôi.

-đại ca….
Tuấn ngồi bần thần bên li rượu.
-có chuyện gì.?
-Tí đi viện về rồi ạ.
-uh
hắn trả lời cộc lốc. rồi đưa chén rượu lên làm một hơi cạn
-đại ca… hay đại ca về thăm thằng bé đi
-để làm gì?
hắn chẳng buồn quaylại phía thằng em hắn. hắn lại rót rượu.
cuộc sống của hắn giờ có chị Cả rồi. chị cả cũng sắp sinh rồi. giờ trên cói đời này chỉ có hắn là người thân duy nhất của chị… chị là vợ hắn rồi…. hắn chỉ được phép có mình chị thôi…
nén tiếng thở dài hắn lại nốc rượu. cảm giác của hắn là gì làm sao ai biết được… là hắn…. không còn là DƯƠNG MINH TUẤN nữa… không còn là hắn nữa rồi…

đêm nay hắn mất ngủ. ngồi nhìn chị cả ngủ ngon lành với cái bụng to tướng. khi hắn đi vợ hắn cái bụng mới nhú chút chút thôi. giờ Tí của hắn được 2 tháng rồi.
hắn lại nhấp môi chén rượu rồi bước lại giường nằm xuống cạnh chỉ cả.
giờ người đàn bà hắn ao ước bao năm đã là vợ hắn… gọi hắn là anh mỗi ngày…. thỉnh thoảng nũng nịu bá cổ bá vai hắn… kểu chuyện ríu rít cho hắn nghe… sinh cho hắn một đứa con Trai dù ko phải là ruột thịt của hắn …. nhưng người đàn bà này lại là người hắn yêu gần chục năm trời

khi người ta sống bên cạnh người mà họ thầm yêu bao năm. lại là mối tình đầu. thì người ta cũng sẽ như tuấn thôi. ko thể cầm lòng được. là hắn lại làm theo cảm xúc. bỏ tất cả, bất chấp tất cả để đuổi theo cái cuộc tình mà hắn chưa bao giờ đc chạm tay vào…
ban đầu hắn cứ tưởng tình đầu đẹp mà lắm đắng cay. nhưng có một ngày ông trời lại cho hắn một điều đặc biệt là mang chị về đây. nhưng lại là ngang trái….
(nếu như ai đã từng chia tay mối tình đầu của mình thì khi gặp lại mọi người sẽ hiểu cảm xúc của Tuấn đang có.)
là Tuấn rất thương …. rất xót xa…. là Tuấn…. nợ chị cả một ân tình….
nhưng liệu rằng ân tình ấy… hắn phải trả đến đâu…..

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN