Diệp hận (Cao H- ngược) - Chương 4: Nhận thức của một nữ phụ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
767


Diệp hận (Cao H- ngược)


Chương 4: Nhận thức của một nữ phụ


Taxi đưa Tô Mạc Diệp về căn biệt thự ở Chung Mật Viên lúc trời đã tối muộn, hệ thống đèn tự động mở sáng choang từ ngoài vào trong dù không có ai ở nhà.
Chỉ mới một tháng trước, Tô Mạc Diệp đã hào hứng như thế nào mỗi ngày đến đây bày trí sắp xếp lại căn nhà tân hôn của mình và Cố Uy, mà hôm nay chỉ một tuần sau thành hôn, lần đầu tiên bước chân vào với tư cách là nữ chủ nhân, tâm trạng nặng nề đến thế.
Đồ trang trí tân hôn còn nguyên trạng, hoa tươi hẳn đã được người làm vệ sinh đem dọn sạch, mọi thứ còn lại gần như không xê dịch chút nào, nhìn tấm ảnh cưới ngày đó cô tựa đầu vào ngực anh, cô từng yêu thích bao nhiêu, bây giờ châm chọc chói mắt bấy nhiêu.
Căn nhà rộng lớn lạnh lẽo, Cố Uy chưa từng về đây.
Ngày trước Cố Uy ở căn hộ gần công ty, họ chỉ quyết định về đây từ sau khi có ý định kết hôn.
Tô Mạc Diệp sấy khô tóc, lúc đi uống nước ngang phòng khách, cô sực nhớ ra hộp bưu kiện trên bàn.
Đây là quà cưới Hàn Ni gửi cho cô từ một tuần trước, bên trong lớp giấy gói là một tập album hình dày cộm.
Tô Mạc Diệp lật giở từng trang một, toàn bộ là gần cả ngàn tấm hình chụp cô từ thời đại học. Kế bên mỗi tấm hình, thường có những dòng ghi chú mô tả nhỏ, chẳng hạn ‘Tiểu Mạc Diệp ngái ngủ’, ‘Mạc Diệp hoá nữ thần nhờ bàn tay thần kỳ của Ni Ni’, ‘bạn tốt của tôi thức đêm làm báo cáo’, ‘Diệp Khê đọc sách’, ‘Miêu Lam công chúa’… Những cái tên như Diệp Khê, Miêu Lam chính là nhân vật Hàn Ni mượn hình tượng của cô đưa vào tiểu thuyết.
Lật đến những trang gần cuối, bên cạnh những tấm chụp hậu trường hình cưới, Mạc Diệp tìm thấy trong mớ ảnh chủ đề ‘tốt nghiệp’, có một bức lấy góc chụp từ ngoài cổng trường vào, không lấy ai làm nhân vật chính, tấm này chủ yếu chụp toàn cảnh không khí buổi lễ hôm đó. Ở góc trái nho nhỏ của bức ảnh có hình ảnh mờ mờ một chiếc xe thể thao đỏ. Người ngoài nhìn vào chắc chắn không tìm ra điều đặc biệt, nhưng Mạc Diệp lại nhận ra ngay.
Nhớ lại ngày tốt nghiệp hôm đó, cha mẹ Tô còn bận dự án chưa thể về kịp tham dự được, Mạc Diệp chờ rất lâu mới thấy Tô Lưu Vân đến. Tỷ ấy hai chân bước vội có chút uể oải, phần áo sơ mi trên hơi xộc xệch với vài nếp gấp, tóc mai hai bên hơi tán loạn, đi bên cạnh là Cố Uy.
“Bên đài truyền hình vừa có họp gấp, chị tranh thủ qua đây nhưng kẹt xe quá, vừa nãy gặp Cố Uy ngoài cổng liền cùng vào” Tô Lưu Vân ái ngại vuốt vuốt hai bên tóc, bối rối giải thích xin lỗi.
Trái tim Mạc Diệp co rút lên một cách quen thuộc dù khuôn mặt không có lấy một biểu tình khác lạ. Cô đặt quyển album trở lại bàn, khoảnh khắc đóng trang, ánh mắt không tự giác đảo qua góc trái tấm hình lần nữa, nơi đó có chiếc xe thể thao màu đỏ Cố Uy thường dùng mấy năm trước, anh đứng bên ngoài mở cửa cho người trong xe bước ra.
Người trong xe không ai khác ngoài Tô Lưu Vân.
Rõ ràng chị ấy không từng nói hai người họ cùng nhau đến lễ tốt nghiệp của cô.
Mạc Diệp không nhớ bản thân về phòng từ lúc nào, cơ thể mệt mỏi vì chuyến đi dài làm cô nhanh chóng đi vào giấc ngủ. Lần đầu tiên cô mơ thấy những cảnh tượng trong quá khứ vô cùng rõ ràng, chi tiết đến mức khiến cô bàng hoàng nhận ra mình đã bỏ lỡ những gì.
Cô nhìn thấy cái ngày mình giới thiệu Cố Uy với người nhà, ý thức của cô đột nhiên tự lý giải rằng đó không phải lần đầu tiên Lưu Vân tỷ gặp anh, họ là sinh viên nổi bật nhất trường lại chung một khoá, làm sao chưa từng biết về nhau được.
Hình ảnh lướt đến cảnh anh cùng cô đi dạo, vô tình đụng phải Tô Lưu Vân đang cùng Ngô Cẩn Minh, nên họ rủ nhau cùng đi xem phim. Lúc này tiềm thức mách bảo Mạc Diệp, làm gì có nhiều sự tình cờ đến thế. Những cuộc gặp gỡ hẹn hò của cô cùng Cố Uy ít khi diễn ra đơn lẻ hai người họ, mà thường có thêm những người khác, nhất là tỷ tỷ của cô.
Bỗng dưng cảnh vật chuyển đến hôn lễ của Tô Lưu Vân hồi nửa năm trước. Suốt cả ngày hôm đó, Cố Uy luôn giữ vẻ mặt âm trầm ít nói, cho tới cuối ngày lúc cô dâu chuẩn bị ném hoa cưới, anh đột nhiên đi về phía Tô Lưu Vân, hai người đứng đối diện lại quá gần, cô không nhìn thấy biểu cảm trên khuôn mặt họ, sau đó, khoảnh khắc anh quay lại với bó hoa cướp được, môi nhếch nhẹ đi thẳng đến quỳ một chân trước mặt Mạc Diệp.
Cố Uy cầu hôn cô.
Cố Uy trở về biệt thự đã là nửa đêm, hắn biết cô đã về.
Cô đang nằm chìm sâu vào giấc ngủ trên chiếc giường tân hôn của bọn họ.
Đây là lần đầu tiên hắn nhìn kỹ Mạc Diệp lại ở khoảng cách gần đến vậy. Ngày hôn lễ, hắn có kinh ngạc khi thấy diện mạo của cô, nhưng chỉ nghĩ có lẽ do hiệu ứng trang điểm.
Lúc này cô không mang cặp kính dày cộm, tóc mái đã dài rơi sang một bên lộ ra khuôn mặt tuyệt mỹ. Nếu nói Tô Lưu Vân xinh đẹp kiểu thanh thuần điềm đạm, nhan sắc Tô Mạc Diệp với vài nét tương tự lại là kiểu kiều mỵ sắc sảo.
Đôi lông mày thanh tú của Mạc Diệp hơi chau lại, chiếc mũi cao thẳng, đỉnh mũi nhỏ nhắn lấm tấm li ti mồ hôi. Cố Uy đang do dự có nên lôi kéo cô dậy để hoàn thành việc động phòng hay không, liền thấy khoé mắt cô âm thầm chảy xuống một hàng lệ, thấm vào gối. Cô đang khóc ư? Hẳn kiềm chế, thôi hôm nay bỏ qua cho cô vậy.
Trong giấc mơ, Mạc Diệp nhìn thấy cảnh tượng ngày hôm đó, cô ở trong phòng chờ cô dâu đợi người trang điểm. Họ vừa xong phần nghi lễ, chuẩn bị chuyển sang phần nhập tiệc. Cô tìm mãi không thấy Cố Uy đâu, định đi hỏi người nhà thì thấy phía cuối hành lang bóng dáng hai người lôi kéo nhau. Là Tô Lưu Vân cùng Cố Uy.
Suốt quãng đường từ cửa nhà vệ sinh đến hôn trường, Mạc Diệp cứ ngẩn người hoảng loạn, đôi mắt trống không vô định. Ai hỏi gì, hỏi có sao không đều không biết làm sao trả lời. Bên tai liên tục là âm thanh rên rỉ dâm dục phát ra từ bên trong nhà vệ sinh khoá trái lúc nãy.
Tất cả những cử chỉ trước đây, không phải cô chưa từng nghỉ ngợi, nhưng chẳng phải anh muốn kết hôn cùng cô sao?
Hoá ra là như vậy
Lần đầu tiên cô gặp anh ở thư viện, hôm đó cả trường xôn xao tin tức Tô Lưu Vân chính thức qua lại cùng Ngô Cẩn Minh
Hôm anh chủ động đến chào hỏi gia đình cô, cũng là ngày Cẩn Minh đến ra mắt
Anh cầu hôn cô ngay hôm Tô Lưu Vân nắm tay cùng người đàn ông khác lên lễ đường
Tất cả mọi thứ diễn ra giữa anh và cô, thế nhưng chỉ là một công cụ.
Cho nên sau này cô cứ tưởng anh quên lời hứa cùng cô đi tìm khoá Giải Ưu, nhưng thực chất chỉ là anh không để tâm mà thôi.
Mạc Diệp từng nghe Hàn Ni kể lại những tiểu thuyết ngôn tình tâm đắc, có một kiểu nam chính bá đạo chính là tìm mọi thủ đoạn, lợi dụng mọi cơ hội để truy đuổi, chiếm hữu người con gái mà hắn yêu. Cứ ngỡ tất cả chỉ có trên trang giấy, trong ngòi bút mà thôi. Thế mà cuộc đời cô không những được chân diện mục, còn vinh hạnh góp vào một chân nữ phụ pháo hôi.
Yêu thích: 4.7 / 5 từ (3 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN