Diệp hận (Cao H- ngược)
Chương 5: Căn phòng áp mái
Buổi sáng ngày hôm sau, Tô Mạc Diệp tỉnh lại thấy Cố Uy nằm bên cạnh làm cô vô cùng hốt hoảng.
Tranh thủ hắn còn đang ngủ, cô nhè nhẹ bước xuống, nhanh chóng trang bị hết thảy rồi lẳng lặng đi làm. Lúc âm thanh cửa báo hiệu khép lại, Cố Uy từ từ mở mắt, hàng mi nhíu lại âm u.
Trở lại làm việc sau một tuần nghỉ phép, công ty bất ngờ có vài sự thay đổi nhỏ. Phòng Dịch vụ khách hàng của cô có thêm nhân sự. Nếu là tình huống bình thường thì không nói, chỉ vì cậu thực tập sinh mới rất anh tuấn thu hút không ít sự quan tâm, chuyện trò chào hỏi từ mọi người.
Lúc Tô Mạc Diệp quẹt thẻ chấm công bước vào, nhóm nhân viên đang nháo nhào bất chợt im phăng phắc. Lần lượt trên trán mỗi người đều hiện lên câu hỏi
Vị mỹ nhân này là ai?
Cuối cùng một suy đoán táo bạo khiến tất cả trở nên há hốc
Lẽ nào là Tô Mạc Diệp?
Vẫn biết Tô Mạc Diệp nhan sắc không tầm thường, chỉ vì hôm nay quá vội vàng cô quên mang kính mắt, lại tạo cho mọi người một màn kinh diễm.
Buổi họp đầu tuần đồng thời kết hợp tổng kết doanh số quý, có người vui có người thất vọng, Tô Mạc Diệp không biết bản thân vô tình trở thành mục tiêu đố kỵ của hội cuồng soái ca trong công ty. Vốn là một chuyên viên tư vấn tài chính xuất sắc, Tô Mạc Diệp được phân công làm hướng dẫn cho người mới Triệu Úc Phàm.
Sau tan ca, Tô Mạc Diệp dùng bữa với vài đồng nghiệp rồi đi thẳng đến DK pub theo địa chỉ Hàn Ni gửi, vì địa điểm gần trụ sở công ty thành ra cô đến sớm.
Quán bar chưa có nhiều khách vào khung giờ tan tầm này, nếu không phải Hàn Ni gào lên trong điện thoại nói tâm trạng không tốt, cô tuyệt nhiên sẽ không thích đến những nơi như vậy.
Trong lúc chờ Hàn Ni, gã bartender nhiệt tình giới thiệu vài loại thức uống, cô bỗng nương theo tâm tình mà bảo hắn muốn thử từng loại.
Từng ly rượu trong suốt với đủ kiểu hình dáng tuỳ theo mỗi công thức, có vị cay xè, có vị đắng chát, có thứ không rõ là mùi vị gì, vừa nếm vào cảm giác gay gắt liền xộc lên sống mũi. Thế cô mới hiểu, người ta thích uống rượu không hẳn vì thích vị của nó, mà là cách nó lấn át đi vị đắng trong lòng mà bản thân họ không tự áp chế được.
Thử đến ly thứ tư, điện thoại Hàn Ni gọi tới. Qua âm thanh ồn ào ở đầu dây bên kia, Mạc Diệp đoán hai người bên đó đang cãi nhau, cô gái đòi đi ra ngoài, chàng trai thì chặn lại không cho, cứ thế hai bên giằng co một hồi Vương Hán giật lấy điện thoại nói xin lỗi Mạc Diệp, Hàn Ni không thế đến được rồi cúp máy. Hai con người ấu trĩ đó, lại giở trò này không biết bao nhiêu lần rồi.
Tô Mạc Diệp đành đứng lên thanh toán, bắt taxi về Chung Mật Viên.
Cô đã dành tuần trăng mật để điều tiết tâm trạng của mình sau khi tiếp nhận sự kiện kia, nay lại dùng rượu kích thích vị giác để toàn thân cô từ trong ra ngoài thích nghi với sự thống khổ ấy, như vậy là đã đủ. Từ giờ, cô không tránh né nữa, mặc kệ chuyện sẽ đi tới đâu, bức mành che khuất sự thật đó muốn dày thêm hay xé toạc ra, cô vẫn sẽ lựa chọn đối diện.
Vào nhà, Tô Mạc Diệp hơi chột dạ phát hiện Cố Uy đang làm việc trong phòng sách. Cô giả vờ như không để ý thấy hắn, lướt nhanh đi vào phòng tắm.
Mấy thứ rượu hỗn tạp mới uống thì không có gì, sau ba mươi phút mới bắt đầu phát huy sức công phá. Dù đầu đã nặng trĩu, Tô Mạc Diệp vẫn hướng chỗ Cố Uy lúc này đang nằm trên giường nói ra kịch bản cô chuẩn bị từ hồi trưa:
“Hôm nay dự báo có mưa sao băng, tối nay em sẽ ngủ trên áp mái”
Tô Mạc Diệp không nghĩ ra được lí do nào khác, mà dùng cái này chắc không tệ. Cô mở cửa phòng, cố trấn định vịn thang leo lên một tầng, tới nơi căn phòng gỗ áp mái liền sà ngay lên chiếc giường nệm đặt áp sàn, mái nhà nghiêng xéo về một bên, ở giữa khoét lớn một khoảng lớn được lắp vào kính cường lực, cho nên người nằm trên giường có thể thoải mái ngắm nhìn bầu trời bên ngoài.
Chất cồn trong rượu không làm cô ngủ ngay, cổ họng khô khan nóng rát, toàn thân vô lực nằm mê man. Mạc Diệp ê a hừ hừ, lưỡi liếm lấy môi thấm ướt, bỗng cảm nhận được có giọt nước rơi xuống chạm lên da môi như muốn giải hạn.
Mạc Diệp hai mắt nhắm nghiền hưởng thụ lực đạo nhỏ, tách môi cô ra, dòng nước mát cứ thế chảy vào cổ họng, có chút khoan khoái, những vẫn là không đủ.
Cố Uy hai mắt đen kịt đèn nén dục vọng tiếp tục dùng thìa đùa giỡn bờ môi căng mọng hơi chu lên, hắn chợt nghĩ ra một trò khác, liền húp lấy một ngụm nước, hạ người xuống đặt lên môi cô để tiếp nước. Mạc Diệp như trời hạn gặp mưa rào, nuốt lấy nuốt để, vô thức gặm cắn luôn môi miệng đối phương.
Cố Uy híp đôi mắt đắc ý đạt được ý đồ, bắt đầu công phá, day cắn làm môi cô ẩn lên vết đỏ hồng, xâm nhập vào khoang miệng nhỏ nhắn khuấy đảo. .
Đùa giỡn môi mềm một lúc, Mạc Diệp phần nào hạ được cơn khát, Cố Uy tiếp tục hôn đi xuống mân mê cổ trắng ngần, tay đang giữ eo đồng thời xoa nắn lên chạm vào vùng ngực cao ngất. Mạc Diệp mặc chiếc váy ngủ bằng lụa dài đến gối, eo thắt hờ lại bằng một đoạn vải mềm, phần bên trong ngực áo đính lớp mút nhẹ. Cố Uy không kiên nhẫn kéo một bên dây áo qua khỏi bờ vai thon, một bên vú trắng nõn bung ra khỏi lớp đường viền vải áo.
Dù đang ở tư thế nằm ngửa, ngọn đồi sữa lại vung cao đầy đặn, đỉnh hạt hồng hồng nhỏ xíu e lệ làm Cố Uy cơ khát mất kiên nhẫn, điên cuồng mút cắn, hút duyện cố ngậm hết bầu vú vào miệng, tay còn lại vân vê bầu vú bên kia, đỉnh hạt theo nhịp xoa tròn đụng vào lòng bàn tay hắn ngứa ngáy. Thân dưới Cố Uy nhanh chóng rục rịch cứng lên, chống đỡ ngay vùng mật huyệt bí ẩn che chắn dưới lớp vải mềm.
Mạc Diệp trong cơ mê man cảm tưởng như mình bị bóng đè, cảm xúc từ đầu vú truyền tới làm cô vô thức y nha thở gấp, ánh mắt Cố Uy càng thêm tối tăm. Hầu kết lên xuống liên tục, nhìn xuống hạ thân mình đang tách dần hai chân Mạc Diệp ra, côn thịt cứng rắn càng to thêm một vòng, nhiệt độ trong phòng cũng ngày một tăng cao.
Viền váy bị kéo lên ngang xương quai xanh, Mạc Diệp cảm giác toàn thân mát lạnh, hơi rụt người lại. Bàn tay Cố Uy tích cực vuốt ve tấm lưng trần, tiếp tục lần xuống phía dưới, trượt vào quần lót nhỏ vuốt ve bờ mông vểnh mềm mại, rồi vòng ra phía trước chạm vào khu vực thần bí chọc người thèm khát.
Yêu thích: 5 / 5 từ (2 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!