[ĐN ĐL] Anh Chỉ Cần Em - Chương 1 : Xuyên Qua
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
87


[ĐN ĐL] Anh Chỉ Cần Em


Chương 1 : Xuyên Qua


Thần giới :
Một bóng lưng của một thiếu nữ ( thật ra đã 300 năm tuổi rồi) đang ngồi trên một đám mây nhìn xuống trần gian nơi con người đang sinh hoạt hằng ngày .”Nè Tiểu Nguyệt” Một thiếu niên âm thanh cao ngạo vương giả vang lên ” A. Tiểu Ám sao ngươi lại ở đây”thiếu nữ quay người lại với nụ cười đáng yêu trả lời.
– Lại muốn xuống trần gian?
Thanh niên nghiêm mặt hỏi.
– Ưm…
Thiếu nữ có chút buồn đáp.
– Ngươi lại muốn gay họa sao
Thanh niên giận nói.
– ta chỉ muốn xuống đấy thôi có gì mà họa chứ.
Thiếu nữ có chút buồn bực trên khuôn mặt đáng yêu trả lời.
– Mộ Vân Nguyệt ngươi là nữ thần sắc đẹp của thần giới tại sao tính cách lại ngang bướng như vậy?
Mộ Vân Nguyệt bị lời nói này chọc giận nói:
– Nữ thần sắc đẹp? Hừ ta chỉ muốn xuống trần gian thôi . Tiểu Ám ngươi đừng cản ta nữa được không.
Nói xong Mộ Vân Nguyệt xoay người rời đi, thiếu niên muốn giữ nàng lại nhưng chân tay không tài nào nhấc lên nổi”Mộ Vân Nguyệt , tại sao nàng lại luôn làm trái ý của ta” vừa nói đôi tay siết chặt người run run.

“Rầm–“”không hay rồi đại nhân nữ thần sắc đẹp đã xuống trần gian còn phong ấn cả thần lực chúng tôi không tài nào tìm được tung tích của nàng” một nữ thần cấp thấp chạy vào truyền tin.thanh niên ngồi trên ghế bật dậy quát” Bằng tất cả mọi các phải tìm ra tung tích của nàng , còn không đem đầu của các ngươi về tìm ta”nữ thần cấp thấp cùng một đám thần cấp thấp khác run run liền phát động lực lượng tìm kiếm.”Tại sao nàng lại rời ta,Tiểu Nguyệt”thanh niên siết chặt tay hét lớn.

Nhân giới :
“Bịch–“”ai…da đau quá” Mộ Vân Nguyệt rơi xuống một một cánh đồng rộng lớn ,nàng đứng dậy bước đi với tâm tình phấn khởi lao ra thành thị”Oa…nơi này là nơi con người sinh sống sao thật tuyệt”Mộ Vân Nguyệt kích động thì thào.
—-
4 năm sau .
Trong một văn phong của tập đoàn lớn nhất Việt Nam “cộc…Cộc…Cộc” một tiếng gõ cửa vang lên.”mời vào” âm thanh của một thiếu nữ đang nhìn ra phía cửa sổ xoay mình nói,Thiếu nữ này không ai khác là Mộ Vân Nguyệt (nhân vật chính của chúng ta) .
” Mộ tiểu thư phương án kinh doanh của người đã được soạn xong xin mời xem qua”người vừa nói chính là thư ký riêng của Mộ Vân Nguyệt.Bốn Năm nay nàng nhờ tài năng của mình gầy dựng một tập đoàn lớn nhất Việt Nam này.”Được…để đó cho ta” Mộ Vân Nguyệt tiến tới bàn làm việc ngồi xuống nói.”Vâng” Cô thư ký để bản thảo trên bàn . Thấy một lúc mà thư ký của cô vẫn đi nghi hoặc hỏi “Còn có việc gì sao?” “Vâng… Thiếu gia của tập đoàn LG muốn gặp cô thưa tiểu thư” thư ký thành thật nói”Haizz… lại nữa sao..nói hắn đi đi”Mộ Vân Nguyệt thở dài một hơi nói”Vâng”thư ký trả lời rồi rời đi.

“Oáp…ngủ một lát”

“…”

“…”
” Tại sao lại có đứa trẻ ở đây” Một âm thanh lạ vang lên làm Mộ Vân Nguyệt giật mình tỉnh dậy “Ơ. đây là đâu.Ông là ai” cô cố gắng nói nhưng chỉ phát ra tiếng ” Oe..Oe~~” “gặp được đứa trẻ này coi như là duyên phận , ta sẽ chăm sóc cháu thật tốt ” ông lão nói xong bế nàng lên và rời đi .
—-
6 năm sau :
Đối với sự việc sinh ra trong cô đơn,cô không hề buồn cũng không oán than gì.Thế giới Mộ Vân Nguyệt đang sống là Đấu La Đại Lục , ở thế giới này mọi người đều có một loại “Vũ Hồn”gì đó.

Thiên Đấu đế quốc tây nam ,Pháp Tư Đặc hành tỉnh.

Đông lâm thôn , chỉ cần nghe liền biết đây là một cái tên bình thường không có gì đặc biệt, một cái thôn nhỏ trong vô số các thôn trong Pháp Tư Đặc hành tỉnh Nặc Đinh thành Nam với hơn 500 hộ dân mà thôi.

Một tiểu cô nương ăn mặc bình thường đang múc nước tưới cho những cây rau xanh trên một đồng ruộng,nơi này là nơi sản xuất lương thực cùng thực phẩm ,đều cung cấp cho Nặc Đinh thành ,Nặc Đinh thành mặc dù không coi là đại thành thị, nhưng nơi này dù sao khoảng cách một đại đế quốc rất gần ,cũng tự nhiên là một trong những nơi đầu tiên mà thương nhân hai đại đế quốc giao dịch , Nặc Đinh thành bởi vậy mà phồn vinh,theo đó cuộc sống những người dân trong thôn trang xung quanh thành thị tốt hơn nhiều.
tưới nước xong cho toàn bộ ruộng đồng xung quanh .Mộ Vân Nguyệt mỉm cười .hướng về phía mặc trời lầm bầm nói “nên về thôi ” .
Mộ Vân Nguyệt thẳng đến một căn nhà nhỏ là căn nhà của trưởng thôn ,vừa bước vào cửa nàng thấy một thân ảnh quen thuộc nở nụ cười xinh xắn ” Gia Gia , chào buổi sáng” ” về rồi sao tiểu Nguyệt , buổi sáng tốt lành” trưởng thôn mỉm cười nhìn nàng nói.
“Tiểu Nguyệt vất vả cho cháu rồi, mau rửa tay rồi ăn cơm với gia gia nào” trưởng thôn mở nắp nồi lấy bát cơm cẩn thận múc cháo rồi đặt lên bàn,mùi hương thoang thoáng,cháo đã chín từ sớm rồi.
Rửa tay xong Mộ Vân Nguyệt kéo chiếc ghế ra ngồi bàn ăn cháo một cánh ngon lành.
Mộ Vân Nguyệt từ nhỏ đã không có gia đình , Trưởng thôn đối với nàng rất tốt mặc dù không giàu về mặc vật chất nhưng về mặt tinh thần nàng rất giàu có.Trưởng thôn nuôi dưỡng cô cũng coi như là có người bầu bạn về già.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN