[ĐN ĐL] Anh Chỉ Cần Em
chương 13 : Thực Chiến Với Triệu Vô Cực
Nếu nói cô gái đến cuối cùng kia là một tòa băng sơn, vậy thì nàng chính là trận gió xuân ấm áp, nụ cuời xinh đẹp ấy làm cảm nhiễm tất cả mọi người xung quanh.
Mỉm cười đi tới bên người sư phụ nọ, người sư phụ đưa cho nàng một quả cầu khác,mặc dù không mãnh liệt bằng ba người trước cũng tuyệt đối vượt qua hồn lực cấp hai mươi lăm, trông ước chừng khỏang hai mươi sáu cấp.
Đang lúc nàng tính hỏi sư phụ liệu mình có được thông qua tới đợt khảo thí thứ tư hay không, nàng đột nhiên phát hiện thủy tinh cầu trong tay không thấy đâu nữa, một thân ảnh không một tiếng động đã xuất hiện bên cạnh nàng, ngay sau đó, bạch quang sáng ngời lại lóng lánh. Quang mang so với nàng khi rót hồn lực vào còn mạnh mẽ hơn vài phần, chính là tiêu chuẩn hồn lực cấp hai mươi bảy.
Nhân vật đột nhiên xuất hiện chính là người cuối cùng đi với Đái Mộc Bạch tới nơi này, cô gái lạnh như băng kia.
Trên mặt vị sư phụ phụ trách khảo thí không che dấu được vẻ kinh ngạc: “Quái vật hàng năm đều có, năm nay đặc biệt nhiều. Một lần có tới năm người. Tốt, tốt, xem ra có vẻ hay ho đây. Mộc Bạch, dẫn bọn họ đi tới cửa kiểm tra số bốn đi.”
“Vâng!” Đái Mộc Bạch cung kính đáp lời. Tà mâu có chút phức tạp nhìn cô gái lạnh lùng kia, lúc này mới xoay người đi vào phía trong của học viện. Lúc này không còn lời phàn nàn của thí sinh nữa, thực lực đã nói lên tất cả.
——
Trên đường đi Đường Tam và Tiểu Vũ hỏi rất nhiều thứ, Mộ Vân Nguyệt nghe họ nói chuyện cũng biết nhiều hơn về học viện này,học viện này rất nghiêm khắc, trước 20 tuổi phải vượt qua cấp 40, đạt tới trình độ hồn tông mới có thể tốt nghiệp.
“Đến nơi rồi.” Đái Mộ Bạch dừng lại. Lúc này, bọn họ đã đi tới 1mảnh đất trống, nơi này so với đệ nhị quan lúc trước nhỏ hơn rất nhiều, chỉ khoảng 200 thước vuông. 1 người trung niên khoảng 50 tuổi ngồi ngủ trên ghế.
“Oh? Năm nay có người tiến tới dệ tứ quan? Mà lại có tới năm người?”Trung niên nhân mở đôi mắt vẫn còn có vẻ ngái ngủ, có chút kinh ngạc nhìn 5 người trước mặt, tựa hồ gặp chuyện không thể tin nổi.
Đái Mộc Bạch nói: “Chẳng những bọn họ 5 người tới đệ tứ quan, hơn nữa bọn họ đều là miễn trừ kiểm tra ở đệ nhị và đệ tam quan.”
Triệu sư phụ con mắt sáng ngời, từ ghế đứng lên, vóc người hắn không cao, tướng mạo rất bình thường, nhưng nhìn qua lại cực kỳ rắn chắc. so với Đường Tam 12 tuổi còn thấp hơn 1 chút, làm cho người ta có cảm giác hùng tráng.
Bả vai rộng lớn như tường thành, áo khoác căn bản không cách nào che giấu cơ thể hùng tráng như cương thiết chú tạo của hắn. Vẻ mặt dù hòa khí, nhưng vóc người hùng tráng vô hình trung gây mọi người áp lực mãnh liệt.
“5 người đều vượt qua 25 cấp. Không tệ, không tệ, xem ra năm nay tiểu quái vật không ít a. Thông qua cửa của ta, các ngươi chính thức trở thành đệ tử của học viện Sử Lai Khắc. Bất quá, khảo nghiệm của ta không có dễ dàng thông qua. Kinh nghiệm thực chiến của mỗi hồn sư phải dựa vào thực lực của chính mình. Ta khảo hạch chính là năng lực tại phương diện này.”
Ánh mặt tươi cười đảo qua 5 người Đường Tam: “Ta gọi là Triệu Vô Cực, nếu các ngươi 5 người đều là miễn kiểm thông qua đệ nhị, tam quan. Ta đây tự mình cùng các ngươi thử một chút. Bây giờ ta cho các ngươi thời gian 1 nén hương để hiểu rõ nhau. Sau 1 nén hương, kiểm tra bắt đầu. Nội dung kiểm tra là các ngươi 5 người liên thủ ngăn cản ta công kích trong thời gian 1 nén hương. Chỉ cần có 1 người có thể kiên trì đến cùng, đều tính là các ngươi vượt qua kiểm tra. Ta hy vọng các ngươi hiểu được, không nên cố gắng giở trò, không ai có thể dụng tốc độ thoát khỏi phạm vi này. Đồng thời ta cũng nhắc nhở các ngươi, bằng vào sức lực 1 người không có khả năng ngăn trở công kích của ta. Cơ hội thành công duy nhất của các ngươi là phối hợp hỗ trợ lẫn nhau.”
“Triệu sư phụ, như vậy không được.” Đại Mộc Bạch chần chờ nói.
Triệu Vô Cực trừng mắt nhìn hắn: “Có cái gì không được? Viện trưởng vắng mặt, ta lớn nhất ở học viện. Ta nói được là được. Được rồi, ta sắp đốt hương rồi, các ngươi không còn nhiều thời gian, tự mình chuẩn bị đi. Tiểu Bạch ngươi cũng có thể đem thực lực của ta nói cho bọn họ biết, để bọn họ chuẩn bị.”
Nói xong những lời này, cũng không biết hắn từ nơi nào lấy ra 1 cây nhang, dùng đầu ngón tay bắn ra, trực tiếp cắm nhang xuống đất, không 1 chút rung động.
Làm xong việc này, Triệu Vô Cực 1 lần nữa ngồi lại ghế của mình, nhắm mắt tiếp tục ngủ.
5 người Đường Tam cũng không có thấy phương pháp thi kiểm tra của vị Triệu sư phụ có gì đặc biệt, ngược lại Đái Mộc Bạch vẻ mặt ngưng trọng, hướng 5 người: “Các ngươi lại đây 1 chút.”
5 người vây quanh hắn bên người.
Đái Mộc Bạch vẻ mặt nghiêm túc: “Lần này ta cũng không giúp được các ngươi. Không nghĩ tới Triệu sư phụ cũng muốn tự mình ra tay.”
Tiểu Vũ cười nói: “Vị Triệu sư phụ này sẽ không giống với vị sư phụ ngoài cửa kia là 1 vị cường giả cấp hồn đế chứ?”
Đái Mộc Bạch lắc lắc đầu: “Không phải.”
Tiểu Vũ cười nói: “Vậy thì không sợ, thực lực chúng ta 5 người cũng đều đến gần 30 cấp, 5 người đánh 1, chỉ cần thực lực không phải các xa thái quá, chẳng lẽ không chống nổi trong thời gian 1 nén hương?”
Đái Mộc Bạch liếc mắt nhìn nàng, ánh mắt có điểm như là nhìn thấy 1 người ngu: “Nếu các ngươi tưởng rằng có thể ngăn cả công kích của Triệu sư phụ, vậy thì quá sai rồi. Không sai, Triệu sư phụ không phải là 60 cấp hồn đế hồn sư, hắn là 76 cấp hồn thánh. Thú vũ hồn, chiến hồn thánh. Chính là phó viện trưởng học viện, tổng hợp thực lực đã tiếp cận viện trưởng đại nhân.”
Đồng tử Đường Tam 5 người cơ hồ đồng thời co rút lại: “76 cấp? Trong ấn tượng bọn họ, đừng nói bọn họ chưa tới 30 cấp trừ Mộ Vân Nguyệt ra , cho dù đối mặt đại quân vạn người hồn thánh hồn sư vẫn có thể tung hoành tự nhiên.”
Tiểu Vũ không dám tin: “Hắn đã 76 cấp? Nhìn hắn còn ít tuổi hơn vị sư phụ ở cửa rất nhiều.”
Đái Mộc Bạch lạnh nhạt: “Tuổi không thể đại biểu thực lực. Thời gian không còn nhiều. Ta nói cho các ngươi biết năng lực của triệu sư phụ, sau đó các ngươi phải lập tức nghĩ ra chiến thuật đối phó hắn, nếu không đừng nói là 1 nén hương, chỉ cần các ngươi có thể đứng vững trước 3 lần công kích của hắn đã là tốt rồi.”
5 người Đường Tam sắc mặt trở nên ngưng trọng, đối mặt với 1 gã 76 cấp, thánh cấp cường giả, không phải là chuyện đùa.
Trong truyền thuyết của Thánh hồn thôn có 1 vị hồn thánh, nhưng đó chỉ là truyền thuyết mà thôi, còn trước mắt vị này chính là hồn thánh chân thực, nhưng lại là khảo quan tiến hành kiểm tra bọn họ.
Đái Mộc Bạch cười khổ nói: “Triệu sư phụ vốn chỉ là giám khảo phụ trách đệ tứ quan mà thôi, đối thủ của các ngươi hẳn là ta. Chỉ cần có thể cầm cự với ta trong thời gian 1 nén hương là thông qua. Nhưng ai biết tại sao hôm nay hắn lại đòi tự mình ra tay.”
“Vũ hồn của Triệu sư phụ chính là Kim cương hùng, là 1 loại thú vũ hồn cực mạnh. Toàn thân không hề sơ hở, phòng ngự lực cực kỳ kinh khủng, chỉ sợ là cùng cấp bậc hồn sư rất khó phá vỡ được phòng ngự của hắn. Mặc dù Triệu sư phụ không am hiểu tốc độ, nhưng hồn lực của các ngươi và hắn chênh lệch thật sự quá lớn, tại phương diện này cũng không có khả năng nhanh hơn so với hắn. Triệu sư phụ cực mạnh chính là lực công kích và khả năng phòng ngự. Tại học viện nổi danh là Bất động minh vương. Đừng nói là các ngươi bốn người, cho dù có thêm ta, cũng vị tất có thể ngăn trở hắn công kích trong 1 nén hương, bây giờ ta chỉ hy vọng là Triệu sư phụ không quá chăm chú công kích các ngươi.”
Không có nhược điểm. Bốn chữ đơn giản đủ để nói lên thực lực cường đại của Triệu Vô Cực.
Thiếu nữ tóc ngắn nhu mỹ đột nhiên kinh hô: “Hắn chính là Bất động minh vương Triệu Vô Cực đã mất tích 10 năm trước, không nghĩ tới hắn lại là sư phụ ở học viện Sử Lai Khắc. Lúc trước Bất động minh vương Triệu Vô Cực từng có xích mích với Vũ hồn điện, Vũ hồn điện muốn trừng phạt hắn, phái 16 giáo chủ vây công hắn, nhưng lại bị hắn phá vây chạy thoát. Sau sự kiện đó cũng chẳng để ý gì đến nữa. Vũ hồn đện giáo chủ đều là ngoài 60 cấp hồn đế hồn sư cường giả, khi đó Triệu Vô Cực hẳn là khoảng 60 cấp. Bây giờ hắn chắc chắn là càng lợi hại hơn.”
Đái Mộc Bạch yên lặng gật đầu: “Ít nhất, ta chưa bao giờ thấy Triệu sư phụ toàn lực ra tay. Cho nên các ngươi tự cầu phúc đi. Triệu sư phụ đạt 7 hồn hoàn, trong đó 2 cái đầu là bách niên hồn hoàn, cái thứ 3 và thứ là 4 là thiên niên hồn hoàn, còn lại 3 hồn hòan đều là thiên niên hồn hoàn. Hơn nữa 7 hồn hoàn đều là công kích và phòng ngự. Các ngươi có thể tưởng tượng được hắn kinh khủng như thế nào. Bây giờ các ngươi nhận biết lẫn nhau trước đi, từ tính danh cho đến kỹ năng, xem như thế nào phối hợp mới có thể tốt nhất vượt qua khảo nghiệm của Triệu sư phụ.”
Đường Tam mở miệng trước tiên: “Ta gọi là Đường Tam, khí vũ hồn Lam ngân thảo, 29 cấp chiến hồn sư hệ khống chế”
Tiểu Vũ tiếp theo Đường Tam nói: “Tiểu Vũ, thú vũ hồn thỏ tử, 29 cấp chiến hồn sư hệ cường công.”
Thiếu nữ tóc ngắn do dự 1 chút mới nói: “Trữ Vinh Vinh, khí vũ hồn Thất bảo lưu ly tháp, 26 cấp khí hồn sư hệ phụ trợ.”
Thiếu nữ băng lãnh như trước lạnh lùng nhàn nhạt: “Chu Trúc Thanh, thú vũ hồn U minh linh miêu, chiến hồn sư cấp 27, hệ mẫn công (công kích nhanh nhạy)”
Cuối cùng Mộ Vân NGuyệt : ” Mộ Vân Nguyêt, khí võ hồn Thất Thiên Liên, 31 cấp hồn tôn,chiến hồn sư hệ phụ trợ.”
Đường Tam giật mình: “Vũ hồn của ngươi là Thất bảo lưu ly tháp. Nói như vậy, ngươi xuất thân từ Thất bảo lưu ly tông?”
Đại sư đánh giá Thất bảo lưu ly tháp chỉ đơn giản một câu: “Đệ nhất cường đại phụ trợ khí vũ hồn. Người bạn tốt nhất của tất cả hồn sư hệ chiến đấu.”
Trong sáu tiêu chí của Vũ hồn điện, khối lệnh bài của Đại sư không có ba cái, trong đó một cái chính là Thất bảo lưu ly tháp. Có thể thấy được uy danh của tông môn này trong vũ hồn giới.
Trữ Vinh Vinh lè lưỡi: “Đừng như vậy, ta và người thường cũng không có gì khác nhau. Ta là lén bỏ nhà đi. Chờ chúng ta vượt qua khảo nghiệm trước mắt rồi nói. Vũ hồn của ta đúng là Thất bảo lưu ly tháp, hai hồn hoàn. Có thể giúp cho mọi người tăng cường tốc độ và lực lượng. Tăng phúc khỏang 30%. Cầm cự khoảng thời gian một nén hương tuyệt không vấn đề.”
Tăng 30%, đây là 1 con số không tệ. Nhưng Đường Tam lại biết, Thất bảo lưu ly tháp được sở dĩ được Đại sư nhận là Đệ nhất cường đại phụ trợ vũ hồn chính là vì mỗi khi tăng thêm 1 hồn hoàn, chẳng những có thể gia tăng 1 loại thuộc tính, đồng thời còn có thể làm cho tất cả hồn hoàn trước đó có khả năng tăng lên 10% hiệu quả.
Nói cách khác, nếu hồn lực Trữ Vinh Vinh đạt tới 30 cấp, chẳng những có thể tăng phúc thêm 1 loại thuộc tính, hơn nữa còn tăng tất cả các thuộc tính đều đạt 40%. Riêng việc này thôi, nếu đạt tới 70 cấp thì có thể trong nháy mắt gia tăng 80% cho 7 thứ thuộc tính. Hiệu quả thật là kinh khủng.
Nếu có 1 Thất bảo lưu ly tháp hồn sư như vậy phụ trợ, cơ hồ có thể trong nháy mắt đem tự thân lực lượng tăng lên gấp đôi. Đối với hồn sư càng mạnh, hiệu quả tăng phúc của Thất bảo lưu ly tháp lại càng cao.
(xem bản gốc để biết thêm chi tiết)
Mộ Vân Nguyệt mở miệng nói : ” Tam ca, huynh ra chiến lược đi.”
Đường Tam suy nghĩ 1 chút rồi nói: “Trữ Vinh Vinh phụ trách phụ trợ, Tiểu Vũ phụ trách chủ công, ta phụ trách khống chế công kích của Triệu sư phụ, cố hết sức chế trụ hắn, đồng thời phụ trợ tiểu Vũ tiến hành trực diện công kích. Chu Trúc Thanh, phiền toái ngươi từ bên hông, dựa vào tốc độ tiến hành kiềm chế,Tiểu Nguyệt hỗ trợ tấn công từ đằng sau.”
Mộ Vân Nguyệt và cả ba người khác đều gật đầu.
Trong khoảng ngắn thời gian, bọn họ cũng chỉ có thể sử dụng loại chiến thuật đơn giản này. Về phần hiệu quả như thế nào, chỉ có thể dùng thực chiến kiểm nghiệm. Bất kể nói thế nào, bọn họ cũng chưa bao giờ gặp được đối thủ cường đại như thế. Đối thủ cường đại tới trình độ nào cũng phải đánh xong mới biết được.
“Thương lương tốt lắm.” Thanh âm to, rõ của Triệu Vô Cực truyền đến, 4 người xoay người nhìn lại, cây hương trên mặt đất đã cháy tới cuối.
“Sư phụ, có thể bắt đầu.” Đái Mộc Bạch hướng Triệu Vô Cực gật gật đầu, đồng thời bước nhanh sang 1 bên xem cuộc chiến. Mặc dù đây là 1 cuộc chiến đấu không đúng đẳng cấp, nhưng có thể chứng kiến triệu Vô Cực ra tay, là lực lượng cường công hồn sư, hắn sẽ hông bỏ qua cơ hội học tập này.
Triệu Vô Cực 1 lần nữa đứng lên, song thủ hỗ bác, cổ tay hoạt động một chút, phát ra những tiếng động liên tục khiến người ta phải rùng mình, áp lực vô hình tăng lên vài phần.
Triệu Vô Cực lại lấy ra 1 cây hương, không đợi hắn đốt, Trữ Vinh Vinh đã bắt đầu hành động.
“Thất bảo chuyển xuất hữu lưu ly” thân thể phiêu nhiên xoay tròn 1 vòng, thất thải quang mang huyễn lệ nhất thời từ trong cơ thể nàng phóng thích ra, chỉ thấy Thất thải quang mang ngưng tụ, lòng bàn tay Trữ Vinh Vinh đã có 1 tòa Thất thải bảo tháp cao hơn 1 thước.
Bảo quang lóe ra quý khi bức nhân, Trữ Vinh Vinh mặt mỉm cười, cả người nhìn qua phiêu nhiên như tiên.Từ dưới chân nàng mọc lên 2 hồn hoàn màu vàng, xoay tròn quanh quanh người nàng.
“Thất bảo hữu danh, nhất viết: Lực” Hồn hoàn thứ nhất bay lên, bao phủ tại thất thải bảo tháp, tay trái Trữ Vinh Vinh chỉ xuống dưới, ba đạo thải quang đồng thời phóng thích ra, phân biệt bao phủ 4 người mộ Vân Nguyệt.
Mộ Vân Nguyệt xuất vũ hồn, bông hoa sen bảy màu xuất hiện khiến Triệu Vô Cực và ba người Đái Mộc bạc,Chu Trúc Thanh,đều bất ngờ.
Chưa Đợi Triệu Vô Cực hết kinh ngạc, Mộ Vân Nguyệt vận hồn lực thi triển Hồn kỹ “băng chi nhận”một lớp băng xuất hiện xung quanh người triệu vô cực,hắn vận hồn dưới chân dẫm nát khối băng,khi hắn vừa đạp nát khối băng,một làn khói dày đặt bao trùm lấy người hắn.
Đám khói vừa tan,thì Thấy Chu Trúc Thanh ở trước mặt đánh vào mặt hắn,chưa kịp hoàn hồn thì thấy Tiễu Vũ xuất hiện sau Chu Trúc Thanh,Triệu Vô Cực không né,trên mặt nở một nụ cười nguy hiểm.
Sau khí đám khói trắng tan hết,thì Mộ Vân Nguyệt thấy người của Tiểu Vũ bị bật ra ngoài không rõ nguyên nhân,Đường Tam dùng Lam Ngân Thảo đỡ lấy Tiểu Vũ.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!