[ĐN ĐL] Anh Chỉ Cần Em - Chương 14 : Mộ Vân Nguyệt phát uy
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
114


[ĐN ĐL] Anh Chỉ Cần Em


Chương 14 : Mộ Vân Nguyệt phát uy


Đường Tam dùng lam ngân thảo kéo Tiểu Vũ về,Mộ vân Nguyệt lo lắng nhìn Tiểu Vũ hỏi : ” Tiểu Vũ, ngươi không sao chứ?”

Tiểu Vũ vẫn bình thường trừ vài vết thương do những mảnh băng va vào,quay sang Mộ Vân Nguyệt nói không sao rồi lao lên chiến đấu tiếp,từ đầu tới cuối Triệu Vô Cực chỉ toàn phòng ngự chứ không triển khai tấn công,trên mặt hiện lên nụ cười tà mị.

Một nửa thời gian trôi qua,Mộ Vân Nguyệt tiêu hao khá nhiều hồn lực,nàng vừa hổ trợ tấn công vừa phải kìm hãm phong ấn,bởi vì với tu vi hiện tại thần lực rất dễ bị bạo phát,một khi bạo phát tu vi sẽ mất hết,có thể nguy hiểm tới tính mạng,tình hình này thì khoảng 15 phút nữa thì nàng sẽ cạn sạch hồn lực,nên nàng đánh liều.

Mộ Vân Nguyệt quay sang Đường Tam nói : ” Tam ca, Muội sẽ lên tấn công,với tình hình này muội e là không trụ nổi 1 canh giờ.”

Đường Tam gật đầu : ” Được! muội cẩn thận!”

Mộ Vân Nguyệt gật đầu rồi phóng lên chổ Tiểu Vũ Và Chu Trúc Thanh,lúc này cả hai đều bị thương khá nặng,Mộ Vân Nguyệt kêu cả hai lùi lại,cả hai nghe lời đều lui về sau, Mộ Vân Nguyệt dùng •Hỏa Cầu• bắn tới Triệu Vô Cực ,Triệu Vô Cực ung dung né đòn của nàng một cách nhẹ nhàng,Mộ Vân Nguyệt tận dụng sơ hở dùng •Xích Long Hống• một ngọn lửa phóng ra từ ngọn miệng nàng xoẹt ngang qua người Triệu Vô Cực,Triệu Vô Cực rất bất ngờ,nhưng vẫn ung dung không nhúc nhích.

ẦM!!!

Mộ Vân Nguyệt thấy Triệu Vô Cực dính đòn,nở nụ cười,xoay mình bước đi,đột nhiên,nàng thấy có gì đó không đúng,trở mình nhìn Đám khói đang mất dần kia,Mộ Vân Nguyệt há hốc mồm,Không nào nào!tại sao lại có thể như vậy! rõ ràng đã trúng chiêu,đáng kẽ ra hắn phải bị thương mới phải!.

Triệu Vô Cực nhìn năm người nở nụ cười khiêu khích nói : ” tấn công đủ chưa? nếu đủ rồi,thì ta tấn công đây!”

Ngay lúc này, Triệu Vô Cực đã động, cũng không phải hướng 5 người Đường Tam tấn công lại, mà là 2 chân nửa quỳ, hai đấm đồng thời hướng mặt đất nện xuống.

“Không hay.” Đường Tam hô lên, ngay tại lúc triệu Vô Cực phát động, hắn đã hiểu đối phương muốn làm gì.

Đại sư từng nói qua, nếu có một ngày ngươi gặp đối thủ là Thất bảo lưu ly tông hồn sư, vậy nhất định phải giải quyết hồn sư của Thất bảo lưu ly tông trước tiên.

Triệu Vô Cực hiển nhiên không phải chỉ nhằm vào Trữ Vinh Vinh công kích, nhưng hắn làm vậy rõ ràng là muốn cắt đứt phụ trợ của Thất bảo lưu ly tháp.

Một sợi dây mây lam hắc sắc chợt phóng ra, trên bụi mây chẳng hề có gai, bởi vì nó là hiệu quả của hồn hoàn thứ nhất của Đường Tam, trường đằng như tia chớp quấn quanh hông Trữ Vinh Vinh, Đường Tam nhảy lên không trung đồng thời đem theo Trữ Vinh Vinh.

Oanh – âm thanh vang rền, mặt đất chấn động kịch liệt, một vòng màu vàng lan tỏa trên mặt đất hướng bốn người Đường Tam phóng đến.

Mộ Vân Nguyệt,Tiểu Vũ và Chu Trúc Thanh phản ứng rất nhanh nhảy lên phía trước,Chu Trúc thanh từ mặt bên xuất động, Mộ Vân Nguyệt nhảy lên độ cao tầm với Tiểu Vũ,Đường Tam lùi lại mấy bước dùng làm ngân thảo cố gắng trói chặt Triệu Vô Cực.

“Tiểu Vũ, chúng ta cùng lên” Mộ Vân Nguyệt thấy Triệu Vô Cực cả người toàn lam ngân thảo của Đường Tam thì tận dụng cơ hội quát khẽ với Tiểu Vũ phát động tấn công.

Tiểu Vũ sống chung với Đường Tam và Mộ Vân Nguyệt và Đường Tam 6 năm ,cũng biết ý định của nhau ,lập tức chắn trước mặt Mộ Vân Nguyệt,Mộ Vân Nguyệt dùng tay cầm tay Tiểu Vũ xoay vòng trên không (khoảng 5 vòng) rồi ném mạnh tới Triệu Vô Cực.

Tấn công mới là cách phòng ngự tốt nhất, tại lúc này nếu bị động phòng ngự, để cho Triệu Vô Cực đem toàn bộ thực lực phát huy, bọn họ cầm chắc không có cơ hội. Không bằng lấy công làm thủ, có lẽ còn có thể trì hoãn một chút thời gian.

Triệu Vô Cực chứng kiến hai đấm của mình không tạo được hiệu quả gì, ngược lại trên mặt lại càng tươi cười. Mắt thấy Tiểu Vũ phóng tới cũng không tránh, hai tay ngược lại thu vào trong người, làm ra bộ dáng tùy ngươi công kích.

Tiểu Vũ tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội, thân thể co lại, từ không trung quay cuồng vọt tới trước, ngay tại lúc sắp tới Triệu Vô Cực, thân thể mềm mại lúc này mới mở rộng ra, chớp mắt nàng đã hoàn thành vũ hồn phụ thể tại không trung, hai chân đồng thời hướng đến cổ Triệu Vô Cực.

Hai tiếng rên đau đớn đồng thời vang lên, hai chân Tiểu Vũ chuẩn xác dẫm lên vai Triệu Vô Cực, nhưng Triệu Vô Cực lại không hề lo lắng, nhếch miệng cười: “Tiểu nha đầu, hình như không có khí lực nhỉ?”

Tiểu Vũ hừ lạnh một tiếng không khí lực sao? vậy cho ngươi xem có khí lực. Hai chân nàng giống như là dính trên vai Triệu Vô Cực, mũi chân đột nhiên thu vào bên trong điểm lên hai đại động mạch tại cổ Triệu Vô Cực, thân thể mềm mại vặn vẹo một cái, chuyển động không ngừng trên không trung.

Nếu chỉ là lực lượng của Tiểu Vũ, tựa hồ không cách nào lay động thân thể Triệu Vô Cực, nhưng giờ phút này, động thủ không chỉ là nàng.

Triệu Vô Cực đột nhiên cảm giác được toàn thân căng thẳng, tràn ngập đằng mạn gai nhọn đã điên cuồng quấn quanh thân thể hắn, bất luận là cánh tay hay là hai chân, đều bị quấn chặt. Đăng mạn quấn chặt cực độ, chợt phóng thích độc tố gây mê. Đồng thời trên mặt đất đằng mạn mọc lên, đưa thân thể hắn lên cao, làm hai chân hắn rời khỏi mặt đất.

Một người dù mạnh, nhưng nếu chân không có chỗ đặt thì cũng vô pháp ổn định thân thể. Thân thể Triệu Vô Cực dưới sự điều động hai chân Tiểu Vũ nhất thời xoay tròn trong không trung. Lúc này, trên người hắn vẫn còn bị Lam ngân thảo của Đường Tam quấn quanh, giống như một cái bánh tét màu lam.

Có phụ trợ của Thất bảo lưu ly tháp, bất luận là Đường Tam hay Tiểu Vũ, lúc này hồn lực phát huy đã ngoài ba mươi cấp,Mộ Vân Nguyệt cũng pháy huy hồn lực ở gần 40 cấp. Thân thể Tiểu Vũ cấp tốc xoay tròn tại không trung, cố gắng kéo động thân thể của Triệu Vô Cực.

Hai tay chống trên mặt đất, trực tiếp đưa chân làm đao chém đến, nếu đổi là người thường khác, đầu tiên cổ sẽ bị hai chân Tiểu Vũ bẻ gãy, cuối cùng đầu sẽ bị quật xuống đất.

Một đòn này là Tiểu Vũ đã sử dụng toàn lực.

“Chuyển động chút cũng vui đấy.” Thanh âm Triệu Vô Cực vang lên trong không trung, Tiểu Vũ cảm giác thân thể đang xoay tròn chợt cứng đờ, hai chân cũng không cách nào chạm được đối thủ, một cổ lực lượng chợt truyền đến, thân thể vốn lộn về sau của nàng không ngờ lại bị kéo trở lại.

Bồng – Đằng mạn quanh thân Triệu Vô Cực bể tan tành, bay tán loạn, hai chân Triệu Vô Cực vững vàng đứng trên mặt đất.

Ngay lúc này, sắc mặt Triệu Vô Cực hơi đổi, gầm nhẹ một tiếng, thân thể chợt bành trướng, toàn thân vốn đã kinh khủng, giờ cơ hồ bành trướng gấp đôi, trong phút chốc đã cao thêm một thước, cả người trở nên cực kỳ hùng tráng.

Bảy vòng hồn hòan huyễn lệ đồng thời mọc lên, đúng như lời Đái Mộc Bạch nói, hai hòang, hai tử, ba hắc, 7 phụ gia hồn hoàn kinh khủng trên người hắn.

Đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh

Liên tiếp những tiếng vang trong trẻo từ sau lưng Triệu Vô Cực truyền đến, Tiểu Vũ nhân cơ hội này, mũi chân điểm nhẹ lên đâu vai Triệu Vô Cực, thân thể mềm mại dán lên lưng Triệu Vô Cực nhẹ nhàng đi xuống đi xuống, đuôi bọ cạp thò ra thăm dò, giống như linh xà quấn ở mắt cá chân trái Triệu Vô Cực, toàn thân đồng thời dùng sức.

Tiếng vang trong trẻo dày đặc nọ chính là công kích của Chu Trúc Thanh.

Ngay lúc vừa bắt đầu, tốc độ kinh khủng của nàng đã triển hiện, không hổ là chiến hồn sư thuộc mẫn công hệ, tốc độ của nàng cực nhanh, ngay cả Đái Mộc Bạch cũng có chút khâm phục. Đáng sợ nhất chính là bất kỳ hành động nào của Chu Trúc Thanh đều không có phát ra tiếng động nào, cả người lặng yên phát ra công kích, không có nửa phần năng lượng hao phí, cũng không có thanh âm phá không của hồn lực.

Đái Mộc Bạch sau khi được vũ hôn phụ thể, mười ngón tay lộ ra lưỡi dao sắc bén như là hổ trảo, mà Chu Trúc Thanh sau khi tiến hành vũ hồn phụ thể, miêu trảo của nàng cũng là dạng nhọn.

Sau khi phụ thể, hai mắt Chu Trúc Thanh đồng thời chuyển màu, mắt trái màu lục, mắt phải màu lam, tóc dài xỏa trên lưng, trong quá trình di động thân thể tạo thành ảo ảnh làm kẻ khác rất khó biết vị trí chính xác của nàng. Mà công kích của nàng cũng cực kỳ ghê gớm. Lợi trảo luôn tìm chỗ yếu hại hạ thủ. Triệu Vô Cực buộc phải phóng ra vũ hồn của mình.

Chu Trúc Thanh ra tay rất đúng thời cơ, đúng lúc Triệu Vô Cực phát lực chấn vỡ Lam ngân thảo của Đường Tam, sau khi đẩy lùi Tiểu Vũ, trong nháy mắt bị thoát lực, công kích của nàng cũng không đủ phá vỡ công kích của Triệu Vô Cực.

Nhưng ngay sau khi Triệu Vô Cực hoàn thành vũ hồn phụ thể, công kích của Chu Trúc Thanh liền không dễ dàng sinh hiệu quả. Thân thể Triệu Vô Cực như là chế tạo từ cương thiết, dưới sự huy kích toàn lực của nàng, miêu trảo cũng chỉ phá được y phục trên người Triệu Vô Cực.

Nhu kỹ của Tiểu Vũ lần đầu thất bại. Bất luận nàng phát lực như thế nào, cũng không cách nào làm thân thể Tirệu Vô Cực di động chút nào. Kể cả sau khi nàng lật về phía sau, hai tay đánh vào bộ vị quan trọng nơi đùi Triệu Vô Cực, nhưng cũng vẫn chẳng thu được hiệu quả gì.

Tiểu Vũ trong lòng khẩn trương nhưng nàng không có biện pháp đối phó.

Kỳ thật, cũng không phải nhu kỹ của Tiểu Vũ không mạnh, mà bởi vì nhu kỹ của nàng hoàn toàn bị Triệu Vô Cực khắc chế. Kỹ năng hồn hoàn thứ nhất của Tiểu Vũ phải dựa vào thân thể mềm dẻo khống chế được đối thủ mới có thể phóng thích, thuộc loại nhất kích tất sát . Nhưng lực lượng của nàng so với Triệu Vô Cực chênh lệch quá lớn, cho dù có Đường Tam trợ giúp, cũng không khống chế được Triệu Vô Cực. Trừ khi hồn lực của nàng có thể đạt tới trình độ của Triệu Vô Cực, nếu không đối với Triệu Vô Cực , nhu kỹ của nàng đúng là hiệu quả kém nhất.

Lam ngân thảo bị phá, sắc mặt Đường Tam nhất thời trở nên tái nhợt, nhưng hắn không có chút nào do dự vọt tới trước, đằng mạn thô to lại xuất hiện trên người Triệu Vô Cực, làm cho thân thể đang chuẩn bị phát lực của hắn trì trệ trong chốc lát – đúng là hiệu quả của lam ngân thảo đệ nhị hồn hoàn kỹ năng.

Dựa vào thời cơ trong chớp mắt mắt này, Mộ Vân Nguyệt đã đi tới trước mặt Triệu Vô Cực, mà Chu Trúc Thanh cũng vô thanh xuất hiện tại sau lưng Triệu Cực, một trảo hướng cổ họng, một trảo hướng bên tai, đều là vị trí hiểm yếu của con người.

Mộ Vân Nguyệt sau khi đứng trước mặt của Triệu Vô Cực dùng một hồn kỹ hết sức mạnh mẽ,khiến Đường Tam và những người khác hết sức ngạc nhiên,Tay nàng đặt trên bụng của Triệu Vô Cực, dùng Đệ nhất hồn kỹ – ϟ Hỏa Chi Nhận ϟ + đệ nhị hồn kỹ ϟ Bộc Phá ϟ .

Oành!!!

Đương Nhiên tuy rằng công kích nàng rất mạnh nhưng Triệu vô Cực vẫn không bị thương nhiều, chỉ có một vài vết thương không đáng kể,nhưng cũng gây một ít choáng váng.

Tiểu Vũ Nhân cơ hội dùng nhu quyền quật bay Triệu Vô Cực,Công Kích vừa rồi là đòn toàn lực của nàng nếu không nhờ Mộ vân nguyệt đánh Triệu Vô Cực choáng váng ,nàng không thể nào hoàn thành kỹ năng mà bản thân phải tập trung hai hồn hoàn.

“Tiểu Nguyệt, có phải chúng ta ra tay quá nặng?” Tiểu Vũ có chút khẩn trương hỏi.

Mộ Vân Nguyệt cười trừ,lắc đầu nói : ” Ông ta vẫn chưa dùng toàn lực đâu!”

Nàng Nhìn về phía cây nhang mới cháy hết 1/3 mà thôi.Nhưng Đợt tấn công vừa rồi nàng đã gần như cạn sạch hồn lực rồi.

Lam ngân thảo ký sanh trên người Triệu Vô Cực rất nhanh bị Đường Tam thu hồi, hắn hoàn toàn không muốn Lam ngân thảo của mình lại bị đối thủ phá nát, mặc dù Lam ngân thảo tiêu hao hồn lực không nhiều lắm, nhưng nếu luôn bị phá hư đối với hồn lực Đường Tam vẫn còn là tiêu hao phi thường lớn.

Song chưởng Triệu Vô Cực chống lên mặt đất, đem đầu mình kéo lên.

Lúc trước mấy người Đường Tam không có nhìn kỹ, lúc này mới thấy hình dáng vũ hồn phụ thể.

Triệu Vô Cực toàn thân đều bao trùm một tần tông mao dày đặc, thân cao hơn hai thước rưỡi, toàn thân cơ bắp nổi cuộn, con ngươi màu vàng phóng thich khí tức bá đạo, bảy hồn hoàn không ngừng chuyển động quanh thân thể.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN