[ĐN ĐL] Anh Chỉ Cần Em - Chương 15 : Thần lực bị rò rỉ?
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
116


[ĐN ĐL] Anh Chỉ Cần Em


Chương 15 : Thần lực bị rò rỉ?


Đôi bàn tay Triệu Vô Cực trở nên to lớn vô song, nhìn giống như hai cái quạt

Theo như lời ước hẹn với Đường Tam, Triệu Vô Cực cũng không xuất hồn lực, hắn chọn nguời yếu nhất trong bọn là Chu Trúc Thanh đánh tới truớc, thậm chí hắn cũng chưa từng nghĩ phải dùng tới vũ hồn phụ thể.

Đối với bảy mươi sáu cấp hồn lực như hắn mà nói, mấy người hai mươi bảy cấp hồn lực quả thật là rất yếu ớt, hắn chỉ hướng bọn nhỏ xem xét tí thôi, có chăng là hoạt động cơ thể một chút.

Ví ý nghĩ khinh thường như vậy, hơn nữa, Mộ Vân Nguyệt ba ngừơi cùng Trữ Vĩnh Vinh có Thập Tháp Lưu Ly hỗ trợ, đều đã vượt qua ba mươi cấp, cũng nhờ tập trung mà đạt tới trình độ phối hợp hòan hảo, làm cho Bất Động Minh Vương gặp thất bại nhất thời.

Triệu Vô Cực đấm hai bàn tay vào mặt đất, tức giận nói:”Mẹ nó, xem ra phải cùng các ngừoi đánh thật rồi. Tiểu Bạch, ngươi cười cái gì, ngày mai tìm ta thật chiến, nghe không??”

“Á…” đang ở một bên nhìn Triệu Vô Cực đo đất, Đái Mộc Bạch vốn cười trộm, lúc này nghe xong rốt cuộc không còn cười đuợc nữa.

Nói xong Triệu Vô Cực liếc sang Mộ Vân Nguyệt và Đường Tam,hai người này một người giỏi chiến thuật và khống chế,một người giỏi về chiến đấu,khả năng chiến đấu hoàn mỹ không có động tác dư thua,giống như một người lão luyện ,tốc độ,sức mạnh và cả hồn lực đều đáng kinh ngạc.Chính vì điều này hắn rất chú ý tới hai người này

“Tiểu Nguyệt,muội tấn công để ta hỗ trợ cho muội” Đường Tam đứng đằng sau Chu Trúc Thanh quát.

Mộ Vân Nguyệt gật đầu,dùng tốc độ cực nhanh nhắm vào đầu hắn đánh một quyền thật mạnh,quyền này của nàng mạnh có trọng lượng gần 200 cân ,uy lực khá mạnh so với tuổi của nàng,Triệu Vô Cực đang đánh giá Mộ Vân Nguyệt,thì có một đám Ngân lam thảo đã trói chặt thân thể mình,đám Ngân lam thảo này cực dai,nhưng mà đối với hắn thì chẳng đáng để bận tâm lắm,dùng sức làm đứt Ngân lm thảo,xoay mình đánh một quyền về hướng Mộ Vân Nguyệt,quyền này hắn chưa dùng hết sức hắn chỉ dùng 7 phần sức mạnh thân thể.

Oành!!!

Mộ Vân Nguyệt trúng đòn của Triệu Vô Cực văng ra xa rồi rơi xuống đất.Đường Tam thấy Mộ Vân Nguyệt đang rơi xuống đang định dùng Ngân Lam Thảo để đỡ lấy nàng,bổng nhiên khí tức của Mộ Vân nguyệt thay đổi,đôi mắt chuyển sang màu vàng ,mái tóc từ màu bạch kim chuyển sang màu tím,khuôn mặt tuyệt sắc,khoác trên mình một bộ đồ màu trắng,để lộ ra đôi vai mịn màn,một đôi chân trắng nõn,trên tay cầm một quyền trượng dài tầm 1m7,cao ngạo và uy nghiêm.

Đường Tam và Tiểu Vũ cùng những người khác há hốc mồm với sự thay đổi kỳ lạ này,chưa hết kinh ngạc Triệu Vô Cực đã thấy Mộ Vân Nguyệt liếc đôi mắt vàng đẹp đẽ sang hắn với sát khí cực kỳ khủng bố,khiến hắn rùng mình,một người đã quen với việc sinh tử như hắn sát khí hắn thấy qua rất nhiều,nhưng toàn bộ cũng không bằng một phần của loại sát khí này,đang thất thần hắn thấy Mộ Vân Nguyệt đã đứng trước mặt mình rồi.

Mộ Vân Nguyệt lúc này đang trong trạng thái không có ý thức,trong tinh thần hải của Mộ Vân Nguyệt đang giao động mãnh liệt,Lam Hỏa Thần Điệp cùng Băng Lang Vương và Lôi Ảnh Long đế đang chật vật kìm hãm thần lực đang bị rò rỉ ra ngoài,thần lự bị rò rỉ do phong ấn đang suy giảm,nếu như trực tiếp hấp thụ thàn lực này,với cường độ thân thể này thị chỉ có nước bạo thể mà chết.

Mộ Vân Nguyệt cầm cây trượng bỏ vào một không gian khác, và lấy ra 1 thanh katana dài 1m3,thân hình nó mỏng nhưng rất chắc và sắc bén.

Triệu Vô Cực dùng chân thân giáp,bảy hồn hoàn hiện lên,hắn đang dùng toàn lực tung ra một cước,Mộ Vân Nguyệt hai thay thu về,dùng thân kiếm chặn cước bộ của Triệu Vô Cực,hai người giằn co một lúc ,Mộ Vân Nguyệt không trụ được bị đá bay vào một gốc cây.

Oành!!!

“TIỂU NGUYỆT!!!!” Đường Tam và Tiểu Vũ hoàn hồn kêu lên.

Đường Tam dùng Ngân thảo kéo Mộ Vân Nguyệt về trên mặt hiện ra vẻ lo lắng thập phần,lúc này Mộ Vân Nguyệt đã bất tỉnh,màu tóc cũng đã trở lại là màu bạch kim,mắt cũng trở lại bình thường,mọi thứ giống như đang ảo giác,tất cả đều hết kinh ngạc lại lo lắng.

“Tiểu Tam, Tiểu Nguyệt không sao chứ” Tiểu Vũ nhìn Đường Tam mặt rưng rưng như muốn khóc.

Đường Tam cũng không có tâm trạng để an ủi Tiểu Vũ,hắn dùng huyền thiên công truyền nội lực vào cơ thể Mộ Vân Nguyệt mặt hắn đang lộ ra một luồng sát ý,hắn tự trách mình tạo sao lại không chăm sóc tốt hơn cho nàng? tại sao hắn lại yêu đuối đến mức để người mình yêu quí bị thương đến mực này? hắn tự trách bản thân không đủ mạnh,để Mộ Vân Nguyệt dựa vào người Tiểu Vũ,xoay mình hướng Triệu Vô Cực nói:

– “Ta hy vọng có thể cùng ngài thật sự đánh. Một lần nữa bắt đầu. Xin mời ngài đốt một cây hương mới, nếu ta có thể duy trì trong một nén hương.Vậy xin ngài cho phép chúng ta năm ngừơi đồng thời tiến vào Sử Lai Khắc Học Viện”

Triệu Vô Cực khuôn mặt cười cợt nhìn Đường Tam nói: “Vậy nếu ngươi không làm được thì sao? Đừng quên, vừa rồi bốn ngừơi các ngừoi cùng tiến lên mà còn thua.”

Đường Tam có thể chính mình cùng Tiểu Vũ và Mộ Vân Nguyệt ra quyết định, nhưng chưa thể đại diện cho hai người còn lại, hán quay đầu về Trữ Vinh Vinh và Chu Trúc Thanh.

Lúc này, Chu Trúc Thanh được Đái Mộc Bạch định khớp cánh tay lại, cũng tỉnh táo đôi chút, chỉ là hơi thở mỏng manh, mặc dù không muốn nằm trong lòng Đái Mộc Bạch, nhưng cũng không có khả năng tự đứng lên.

Trữ Vĩnh Vinh nhìn Đường Tam cừơi: “Đường Tam, chúng ta là chiến hữu, từ nhỏ ta đã đuợc dạy, không thể nghi ngờ chiến hữu. Nếu không được, chúng ta cùng đi khỏi, dù sao chúng ta cũng đã không đạt đợt kiểm tra vừa rồi. Đế đô học viện chắc cũng thu nhận chúng ta.”

Đường Tam nhìn hướng Chu Trúc Thanh, Chu Trúc Thanh tụa hồ không có nói chuyện có chút do dự,lưỡng lự nhưng cũng hướng Đường Tam gật đầu.

Mặc dù hôm nay mới là lần đầu gặp mặt, nhưng đồng đội đã tín nhiệm Đuờng Tam, vả lại năng lực của Đường Tam lại trội hơn nên cũng phần nào tin tương Xoay ngừơi, đối mặt với Triệu Vô Cực “Nếu chúng ta thất bại, chúng ta cùng nhau rời đi”

Triệu Vô Cực nhìn mấy đứa nhỏ truớc mắt, càng nhìn càng thấy thích, ha ha cừơi to: “Được, Tốt lắm. Đến đây cho ta xem, rốt cuộc ngươi còn có năng lưc gì. Không thể để các ngươi thất vọng được”

Đường Tam hai chân đứng hình chữ bát, tòan thân chậm rãi ngưng tụ công lực. Lúc này hắn không thèm che dấu thực thực của chính mình nữa. Mộ Vân Nguyệt đang nằm trên tay Tiểu Vũ hôn mê gây nên kính động mạnh mẽ trong lòng hắn, nội tâm tự trách bản thân mình, không thể bảo vệ hảo muội, nếu không thu hồi chút công đạo, thì sao xứng với hai chữ đại ca.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN