Do You Remember Me? - Chương 79: Theo dõi.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
62


Do You Remember Me?


Chương 79: Theo dõi.


Minh Nhật ngồi phía bên góc quan sát, bác sĩ tiêm cho cô liều thuốc, sắc mặt khó xử.

– Chủ tịch, cô gái này từng bị tâm lý không phải nhẹ. Cần phải chăm sóc thật tốt. – Ông ngập ngừng vài giây. – Cô gái này quen ngài sao?

Minh Nhật tỏ lòng thương cảm, cô ta sớm đã mất chồng, không thể không đả kích. Vết sẹo trên gương mặt mặc dù đã mờ đi so với lần trước nhưng có vẻ như không thể thoát nổi ám ảnh.

– Kê cho cô ta một số đơn thuốc bổ, kèm theo đó là thuốc bôi mờ vết sẹo kia. Xong việc, ông có thể về.

Bác sĩ vừa rời đi, trợ lý bên cạnh đã báo cáo công việc, không quên kèm theo câu hỏi về Thiên Di.

– Sếp, cô gái này làm cho người nhớ lại điều gì trước đây ư?

Minh Nhật cũng khó nói, im lặng không trả lời. Trợ lý liền nhận ra, không nói gì thêm. Ngay lúc này nên để tự ngài ấy hồi tưởng.

– Cô Tú đang trên đường đến đây.

Minh Nhật nhìn ra cửa sổ, chiếc lá nhẹ nhàng rơi. Mùa đông lại sắp ùa về, lòng người lạnh hẳn.

Minh Tú, nếu lần này em không nói rõ ràng mọi chuyện, chính anh sẽ lật đổ em không thương tiếc.

Xe ngày một tăng tốc, cuối cùng thì cũng chịu dừng. Trước căn biệt thự, cánh cổng mở rộng. Liên Liễu Sinh đã đi lại được chập chững, vừa thấy Minh Tú, khuôn mặt rạng rỡ.

Vừa lúc Minh Kỳ vừa tắm xong, hắn ta tâm tư thoải mái sau khi giải quyết việc Bắc Luân, dự định sẽ chuyển Thiên Di đến thành phố khác sống an nhàn. Bắt gặp ánh mắt của Minh Tú đang hăm he đe dọa, trở nên nghiêm túc.

– Anh đến nước này rồi còn tâm tình đi du lịch trong trí óc ư? Có biết em đang trong tình thế như thế nào không?

Minh Kỳ ngồi xuống sofa tiếp tục lắng nghe cô cằn nhằn.

– Anh Ba làm cách nào mà em có thể từ thành phố chạy một mạch đến đây mà không chuẩn bị hành lí thế này?

Liên Liễu Sinh ban đầu tưởng hăn ve vởn chọc tức em gái mình, ai ngờ là chính hắn đang nghĩ mọi chuyện đơn giản, liền lên giọng giáo huấn.

– Tên ngốc này thật sự không biết gì sao? Chính anh Ba cậu đã ép Minh Tú đến mức sắp rời khỏi vị trí Giám đốc D.K rồi. Thông tin này đang bị rò rỉ vài ngày qua.

Minh Kỳ quả thật đánh giá Minh Nhật quá chủ quan, cho rằng anh ấy sẽ nể tình mà không làm khó con bé, ai ngờ lại đến mức này.

– Không những thế, Thiên Khang còn bắt em phải mang cô ấy trả về cho nhà họ Trương mới hủy hợp đồng trong êm đềm. Lần này em phải đưa được Thiên Di về thành phố. Nếu không, sau này em chỉ là con bù nhìn ở TDK mà thôi.

Minh Kỳ ôm lấy Minh Tú vỗ về, lúc này không thể làm gì khác ngoài bình tĩnh. Trước mắt phải ăn nói cho tốt về việc hợp đồng hôn nhân.

– Vậy Thiên Di đang ở đâu?

Thiên Di bỗng nhiên nổi sốt cao, người lấm lem mồ hôi, miệng liên hồi mê sản khiến người khác lo lắng.

– Nhật… Nhật… Nhật… – Vẫn là trong tiềm thức, cô gọi tên anh.

Rõ ràng cô gái này biết mình, vậy tại sao không thể nhớ điều gì? Thiên Di, cô không những giống Miin mà còn liên quan đến tôi hai năm trước. Xem ra tôi phải theo dõi cô từ hôm nay.

Minh Nhật nắm chặt đôi tay nóng sôi đang run rẩy kia. Cả đêm anh luôn cận kề chăm sóc, chính tay đắp khăn giảm nhiệt. Không hiểu sao lại muốn làm tất cả đến thế.

Suốt vài tiếng trôi qua, cơ thể dần hạ sốt, Thiên Di mở mắt tỉnh dậy đã thấy nơi này vô cùng lạ lẫm. Phục vụ bên cạnh đặc biệt mang cháo đến.

Cô còn cảm giác bàn tay mình đã được truyền hơi ấm suốt cả đêm. Mình vừa thoát chết trở về một lần nữa? Không lẽ cô gái này đã chăm sóc suốt đêm qua?

– Cảm ơn cô.- Thiên Di buộc miệng cất tiếng.

Nữ phục vụ ngạc nhiên nhìn, cô gái này vừa tỉnh dậy đã cảm ơn? Không phải thấy mình mang thức ăn đến tận giường mà cảm kích đấy chứ?

– Không sao, cô dùng bữa uống thuốc mau chóng khỏe lại.

Nói rồi nữ phục vụ rời đi, Thiên Di nhìn theo cho đến khi cánh cửa khép lại.

Gương mặt ủ rủ khiến bản thân trở nên mệt mỏi thêm. Thiên Di bước nhẹ nhàng xuống giường, cô chậm chạp đi khỏi nơi này.

Từ xa, Minh Nhật quan sát, có vẻ như cô gái này không như mình nghĩ trước đây. Trông cô ta chân thật đến mức không thể nghi ngờ thêm lần nữa.

– Khi nào sếp mới cho mọi người biết mình đã bình phục đây ạ?

Anh không để ý, chỉ nhìn cô cho đến khi bóng lưng khuất vào thang máy.

– Sẽ nhanh thôi. Trước mắt tôi muốn gặp Minh Tú.

Minh Tú đã đợi sẵn ở nhà riêng của Liên Liễu Sinh. Cô cảm giác chẳng lành từ khi đến đây, Thiên Di đã đi đâu suốt hai ngày qua. Cô gái này đúng là mối lo ngại.

– Xem ra anh phải chu đáo tiếp đón rồi. Sau này không cần ăn nhờ ở đậu nhà Liên thiếu gia nữa.

Trợ lý đẩy xe đi vào, Minh Nhật đã vọng lại làm cô nhìn sang, ánh mắt đối diện anh trai vô cùng sợ hãi. Trong nhà, không ai không biết tính tình Minh Nhật vốn khó chịu, lại không dễ tiếp xúc.

– Anh Ba… trông anh ngày một khỏe. Em thật sự rất vui.

Minh Nhật cười lạnh.

– Hình như em có điều gì muốn nói với anh, đúng chứ?

Minh Tú khẽ gật đầu, bên sau cánh cửa còn có hai vị tiền bối lén lút nghe nhìn. Cứ như thể lúc còn bé, bố mẹ đánh mắng em gái, anh chị cũng chỉ biến nhìn trộm mà xem.

– Nói đi. Thiên Di là ai?

– Thiên Di… – Minh Tú đối diện, rồi lại thả lỏng người. – Cô ấy là con riêng nhà họ Trương, trước đây sống ở nước ngoài, em và cô ta có quen biết nhau. Còn việc cô gái câm cứ đeo bám anh, cô ta cũng chỉ vì xảy ra tai nạn, hai người bọn họ hoàn toàn không liên quan.

Minh Kỳ và Liên Liễu Sinh khá bất ngờ về câu trả lời này. Ban đầu cứ nghĩ Minh Tú sẽ nói mọi thứ để nhận được sự khoang hồng, không hiểu nổi cô em gái này đang muốn làm gì?

– Vậy sao? Vậy sắp tới buổi lễ thành công về dự án toàn cầu, em mời cô con gái nhà họ Trương đến dự tại thành phố nhé. Hiếm gì Tú Tú nhà ta kết bạn, hoan nghênh một chút đúng không nào?

– Không cần đâu anh Ba, cô ấy không được chấp nhận nhà họ Trương nên đã sống ẩn mấy năm nay. Em từ lâu cũng đã cắt đứt liên lạc.

– Ồ, vậy thế việc em là Giám đốc ở D.K, anh nghe nói em dựa vào cuộc hôn nhân. Là em với Trương Triết Minh hay là AI – VỚI – AI vậy?

Minh Tú tim đập liên hồi, chưa bao giờ đứng trước mặt ai cô lại có cảm giác tận thế như lúc này.

– Là của em và hắn ta. Hai năm trước, anh được bác sĩ Hoài điều trị, trong thời gian đó tâm trí hỗn loạn nên em cũng không thông báo, em và Trương Triết Minh sắp kết hôn rồi.

Minh Kỳ và Liên Liễu Sinh nghe đến đây liền tròn mắt nhìn nhau từ bất ngờ này đến bất ngờ khác, không lẽ Minh Tú định kết hôn với thiếu gia nhà ITV đứng đầu truyền thông cả nước? Thảo nào Thiên Khang bấy lâu nay luôn bỏ qua việc tổ chức đám cưới của anh Ba và Thiên Di.

– Hai năm qua đã có gì thay đổi sao?

– Hai năm qua, ngoài việc anh tập trung chữa trị, còn lại tất cả đều bình thường.

Minh Nhật hiểu rõ Minh Tú không chỉ đơn thuần như thế này, trong ánh mắt có sự tình gì đó che giấu.

– Được, anh chỉ hỏi em vài ba lời, em không cần phải căng thẳng như thế. – Cô liền thở phào nhẹ nhõm. – Nhưng em hãy nhớ, chỉ cần anh biết được điều gì, người đầu tiên từ bỏ cuộc chơi chính là em đấy Minh Tú, đừng làm anh mất niềm tin vào em.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN