Đợi em...Đợi đến hoa cũng tàn! - Chương 4
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
83


Đợi em...Đợi đến hoa cũng tàn!


Chương 4


“Mất đi thứ gì đó, vĩnh viễn sẽ không thấy nó, vĩnh viễn không tìm lại được. Nhưng mà, vẫn còn người và vật trước mắt, nên tích cực tranh thủ, hết sức quý trọng. Có lẽ, cuộc đời chính là như thế, mất đi, chấm dứt, bắt đầu, tiếp tục, lại chấm dứt, rồi biến mất… Cho dù thế nào, chúng ta đều muốn gánh hết tai nạn và hạnh phúc của riêng mình, tiến lên phía trước, không quay đầu lại.”
– Tinh khôi và nồng nhiệt – Y Sắc

———-Shanghai, China———

Đông tới, trong khi các nước châu Á đang co ro trong cái lạnh xám xịt thì Thượng Hải, một “thủ đô kinh tế”, lại có những “con đường thu” vàng ruộm ngân hạnh hay hàng ngô đồng ánh sắc vàng đỏ. Lá ngân hạnh chuyển màu muộn tạo cho mùa đông Thượng Hải sự ấm áp, lãng mạn và quyến rũ hơn bao giờ hết.

Sân bay quốc tế Phố Đông….

“Wow…thích thật!!”- Cảm thán một mình =.=

Cái không khí lành lạnh thật sự rất thoải mái nha! Cô đặc biệt chọn cho mình áo khoác phao dáng dài ấm áp để kết hợp cùng áo len, skinny jeans, trench coat và giày thể thao năng động. Và cũng không thể thiếu cặp mắt kính bảng to, che đi đôi mắt xanh thẳm hút hồn này.

Nhìn ngắm xung quanh một hồi, cô đưa tay đón một chiếc taxi

“Cô muốn đi đâu?”

“Làm ơn đưa tôi đến chỗ này.” Cô liền đưa cho bác tài một tờ giấy. Trong đó chính là địa chỉ khách sạn, nơi cô muốn ở.

“Được rồi, mời cô.” Bác tài nhanh chóng chất 2 chiếc vali của cô lên xe, rồi nhấn ga rời đi.

Mà cũng may mắn thật, mẹ cô rất giỏi tiếng Trung, nên từ nhỏ cô cũng đã được truyền đạt lại không ít à nha. Bây giờ là lúc để sử dụng rồi, mặc dù cho chút ngại ngùng, ngọng nghịu.

————————–

Đến trước cửa phòng của khách sạn, cô mỉm cười nhìn người phục vụ: “Cảm ơn anh. Đến đây đã được rồi. Xin lỗi vì đã làm phiền!”

“Vâng không sao, đây là nhiệm vụ của tôi. Vậy tôi xin phép.” Nói rồi anh chàng đưa vali cho cô, sau đó rời đi.

*Cạch*

Gọn gàng và thoải mái – đó chính là cảm giác đầu tiên ta có thể nhận thấy từ phòng ngủ này. Ánh đèn vàng dịu bao phủ khắp phòng đã tạo nên một cảm giác yên tĩnh, trầm lắng mà cô cực kì thích. Và một chiếc đệm dày với đầy đủ phụ kiện êm ái chắc chắn sẽ đem đến cảm giác thoải mái tối đa. Nghĩ là làm liền, cô chạy như bay tới chiếc giường không lớn cũng không nhỏ kia, uỳnh một cái, “Hmm… ngủ một chút vậy.”

*Reng…reng…*

Với tay lấy điện thoại, chưa kịp chào hỏi thì tiếng thét như âm thanh cá heo từ đâu dội lại nhức cả đầu:

“NÀY CON YÊU NGHIỆT KIA!! Đi đâu, làm gì cũng phải nói một lời chứ!! Nếu tao không gọi đến dinh thự gặp chú quản gia thì tao không biết mày đã một mình về Thượng Hải rồi đó. Trong mày còn xem tao là chị em tốt không vậy hả?”

Ngáp vài cái, cô nhàn nhạt trả lời: “Nói hay không giờ cũng biết rồi đó.”

“Về khi nào? Đang ở đâu?”

“Tức thì, ở Lệ Tước.”

“20 phút nữa gặp nhau ở sảnh.”

*Rụp*

“Ôi trời, mình mắc nợ gì con này thế? Ám từ bên Nga đến tận Trung Quốc cũng không tha” – lại lảm nhảm =.=

……Một lát sau…….

“IRENE! Ở ĐÂY NÀY!!”

Trong bộ đồ thể thao đầy cá tính, năng động cùng với việc sở hữu gương mặt xinh đẹp “không góc chết” và vóc dáng cực kì cân đối, cô ta chính là một beauty blogger chính hiệu. Thiên Lộ Khiết này rất được cộng đồng mạng Trung yêu mến, các bài đăng của cô nàng trên mạng xã hội đều nhận được lượt tương tác rất cao. Lộ Khiết thường xuyên quay video chia sẻ về các sản phẩm hoặc mẹo làm đẹp, ngoài ra cô còn làm nhiều clip nói về các vấn đề tâm sinh lí của con gái trong đời sống hằng ngày, rất được giới trẻ ưa chuộng.

“Này Lộ Khiết bé giọng lại, gọi tao là Kỳ Tịnh.”

Lộ Khiết không để tâm, phóng lại chỗ Kỳ Tịnh rồi ôm thật chặt, nước mắt thi nhau rơi lã chã: “Tao biết hết mọi chuyện rồi. Xin lỗi vì không ở cạnh mày những lúc như thế, tao thật đáng giận.”

“Đừng tự trách nữa, tao vẫn không sao mà. Mọi chuyện đều ổn hết rồi.” Nói rồi Kỳ Tịnh nhè nhẹ vỗ lưng cái người đang khóc ngon lành kia.

“Thôi đi ăn nào, tao vừa xuống máy bay đói gần chết đây!”

“Ok ok! Bên kia đường có quán ăn Tứ Xuyên kìa. Khí trời lành lạnh này ăn món cay là tuyệt vời, đi thôi.”

Lộ Khiết chần chừ một lúc, hỏi nhỏ Kỳ Tịnh: “Sao lại trang điểm như vậy, còn đeo kính áp tròng nữa? Không muốn người khác nhìn vào sao?”

“Ừ, cũng cho là vậy. Tao muốn bắt đầu cuộc sống mới.”

Lúc này cả hai người đều đã bước vào quán, Lộ Khiết không nhịn được mà hét toáng lên:

“Đừng có mà nhảm nhí nữa, vào ngay nhà vệ sinh tẩy trang hết cho tao. Không cần biết mày muốn thay đổi cuộc sống sau này như thế nào, nhưng tuyệt nhiên mỗi khi đi với tao thì tất cả phải là hàng real, phải là con người thật…ưm….ưm…..”

Kỳ Tịnh nhanh chóng dùng tay ôm gọn cái mõm đang không ngừng la hét kia, mắt lườm lườm: “Dạ con biết rồi, đừng có cái gì cũng la hét lên chứ, không thấy xấu hổ sao?”

“Tao không cần biết, đi vào tẩy trang ngay!!”

“Rồi đừng la nữa, đi liền đây.” Kỳ Tịnh nhanh chóng xoay người rời đi, ở đây nữa cô nghĩ mình sẽ không chịu nỗi tần số âm thanh khủng khiếp này…

Chọn một bàn ngay cửa sổ kính rộng lớn, Lộ Khiết gọi một vài món mà cô và Kỳ Tịnh thích, sau đó lấy điện thoại gọi cho ai đó

“Wilson anh ăn trưa chưa? Em đang ở quán Tứ Xuyên đối diện với Lệ Tước nè. Anh ăn gì không để em mang lên cho anh?”

“Ừm gọi anh vài món đi, nào cũng được. Cảm ơn em.”

“Không có gì đâu anh hai. Tạm biệt anh.”

“Tạm biệt.”

“Xong rồi đây. Bổn cô nương đã thấy hài lòng chưa?” Kỳ Tịnh mặt mũi nhăn nhó, công sức gần 20 phút bỏ ra để make up bây giờ gần như đổ sông đổ biển.

“Ta rất hài lòng! Đấy, phải xinh hơn không!!” Lộ Khiết gật đầu vừa ý, tay không ngừng véo hai bên má của cô.

“Dạ thức ăn đến rồi đây. Chúc ngon miệng.” Cô phục vụ lúc này mang thức ăn để lên bàn, nào là Liang ban ji (Gà nguội với nước sốt cay), Đậu phụ Mapo, Shui zhu yu (Cá nhúng trong dầu ớt) và tất nhiên không thể thiếu món Ma la huo guo (Lẩu Tứ Xuyên) mà hai người thích nhất.

“Chúc ngon miệng.” – “Cảm ơn.”

Thế là cả hai lao đầu vào mà đánh chén, song song với việc ăn thì hai người vẫn không ngừng tán ngẫu những chuyện từ trên trời dưới đất, cười nói rất chi là vui vẻ khiến cho không khí xung quanh cũng trở nên ấm áp, dễ chịu hơn những ngày đông lành lạnh này…

——————————————–

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN