Đừng buông tay anh có được không?
chương 13.Lan Như trở về
-Fuck,kệ mẹ ta đi.+Với giọng buồn ngủ thiếu clo.
-Tao cho mầy 10p rời khỏi giường ra khỏi phòng xuống lầu ra khỏi cổng lên xe ra sân bay đón ta nếu không tao gặp chỗ nào tao bắn nát sọ.
-Tao đếch sợ mày.+Nhẹ nhàng trở mình nhưng mắt vẫn nhắm lại.
-Thâu mà bạn dấu yêu ra đoán tao đi t cho kẹo nhà tao đi Sin hết rồi.
-Tao kêu người ra đón.+Ngắt máy không một lời từ biệt.
-Không mà..ay ay.Tút tút..
/Con khốn mày nhớ mặt tao đấy ta mà thấy mày là không xong đâu///+Đọc thoại một mình.
Người đang ngủ không ai khác là Ân Di và người gọi điện thoại cho cô là con bạn thân khốn nạn.Dù đúng là hai người là bạn thân nên cái tính cũng I chang nhau bạo thủ luôn dùng những từ nói thô tục cho nhau nhưng đếch ai sợ ai.Cũng chính vì thế mà hai người mới tìm thấy được điểm chung của hai và chơi thân cũng được 3,4 năm kể từ khi cô qua mĩ du học.
//GTNV.
-Nguyễn Thị Khả Như là học sinh trường havard là bạn thân của Ân Di.Cách nói chuyện giống con bạn thân.Có khuôn mặt đẹp đến từ khía cạnh khác cô cái là cô beby hơn thôi.Vì nhờ cái tính bảo thủ mà 2 đứa nó là trùm trường ở đây là cũng được lưu vào danh với cái tên được in đậm.
/////
25p sau cô mới dậy rồi làm vệ sinh xong ra khỏi phòng xuống lầu tùng tèn thì có người đứng cản đường cô không cho cô xuống không ai khác chính là Thiên Em.Cô khẽ cười nhìn anh chàng trước mặt theo nhưng khía cạnh của người khác thì khuôn mặt này rất chi là đẹp không có góc chết luôn nhưng cô nhìn riết thành bình thường không có một chút sức hút.Khẽ đưa tay lên vai Thiên Em dùng sức bậc tốt của mình nhấn Thiên Em xuống bay qua nhìn quá là điêu.Cô nhẹ nhàng bước đến bàn ăn nơi có Vân Như và Nam Phong đang ngồi.
-E cái con kia thái độ gì đó?+Thiên Em bước đến chỗ cô đang ngồi chỉ mặt nói.
-Cậu mà nói tiếng nữa là cái dĩa này biết bay đó.Ngồi xuống đi.
-Coi như là anh này nhường.+Thiên Em ngồi xuống với tinh thần chưa kịp ổn định vì những lời nói đó có sức ảnh hưởng nhất định.Giống như anh đã gặp lại Thiên Di lúc trước vậy những lời nói không quá lạnh nhưng mang ám khí rất nặng.Thôi thì đành câm nín cho lành.
Sau khi ăn xong thì cả nhà khách ngồi xem tivi nói chuyện vì hiện tạo ngoài trời đã bắt đầu mưa phùng những cơn gió nhẹ khiến xao xuyến.Cô sai người làm làm cho cô một dĩa trái cây để ăn khi xem phim.Vừa đặt dĩa xuống bàn thì ba cánh tay cà thọt vô cái dĩa của cô.Nhìn lên thì ra là ba thành viên này.
-Ý gì đây.+Cô nhìn chằm chằm hỏi mong câu trả lời không phải là ăn ké.
-Cho ăn miếng í.+Thiên Em nhìn cô với ánh mắt cầu khẩn nhìn thương ơi là tậu nhưng bất khả thi với cô.
-Cho miếng hả?+Cô xô anh ngã ra sau nhanh như gió chị Như và Anh Phong nhảy nhanh sang phía khác ngồi xem hài.
Hiện tại là cô đang ngồi lên mình của Thiên Em lấy một miếng táo ăn một miếng chủ đề là nhem nhem anh chàng đang ngồi dưới mình.Haizz nước bọt tiết ra nhiều ghê.
-Muốn ăn không?+Cô đưa miếng táo mình ăn đưa về phía anh.Anh há mỏ chờ miếng táo rơi vào mồn mà không như dự định miếng táo lại bay vô mồn của cô mất rồi.
-Năn nỉ đi,kêu là năn nỉ chị đại cho em ăn với.+Cô nói tiếp tục lấy miếng xoài ăn tiếp.
-Năn nỉ chị cho em miếng i.+Thiên Em nói nhìn cô.//Có cơ hỏi sẽ báo thù//
-Ngoan ngồi dậy ăn đi nào.+Cô di chuyển lại chỗ mình ngồi tiếp tục ăn và nói chuyện với Phong và Như cực vui còn Em thì đang cố nghĩ cách để troll lại cô trả thù mối hận này.
Một lúc sau một nhân vật tiềm cỡ lại xuất hiện không ai khác là con bạn khốn nạn Lan Như đã về.Một tay xách vali một tay bỏ vào túi áo bước vào cười với mọi người trong nhà trừ cô ra và cô cũng đã hiểu lí do.Từ lúc mà nhìn thấy mặt Lan Như bỗng Thiên Em có cảm giác lạ khi nhìn vào người này.Có phải là tiếng xét ái tình không?
-Xin giới thiệu với mọi người,em là Lan Như là bạn thân của Ân Di em mới về nước.+sau màn giới thiệu cô đứng lên chào giống như kiểu chào đại biểu vậy.Bỗng một cái súng chỉ vào đầu cô từ xa mà nói đúng hơn là từ con bạn thân này nè.Cô quay sang nhìn Như cười chị Vân Như định lên tiếng thì bị cô ngăn lại nhẹ nhàng bước lại gần hơn hai người chỉ còn cách nhau 3,4 bước nữa.
-Quà mày dành cho tao hé ,hân hạnh.+Cô khẽ cười.Đoàng..tiếng súng vang lên và hướng vào đầu cô nhanh như chớp cô khẽ cuối xuống viên đạn bay ngay vào bức tranh gần cầu thang làm nó vỡ tan tành.
Cô bước đến chỗ Như đứng áp cô vào tường…
còn tiếp…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!